Mục lục
Ở Trong Game Thần Quái Sinh Bánh Bao
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Tiêu Tiêu

Nơi này là một nhà trọ lâu đời, có phần xập xệ, cao 5 tầng, là kiểu nhà cũ, tạo thành một hình chữ hồi (回), ở giữa là sân nhà. Chắc là vì tận dụng diện tích, nên sân nhà có chút nhỏ, vuông vức, ánh sáng không được tốt lắm, cho dù là ở giữa trưa nhưng ánh sáng cũng khó mà chiếu vào từng tầng nhà, càng miễn bàn đến tầng dưới cùng âm u ẩm ướt.

Toàn bộ khu nhà trọ tỏa ra hơi thở cổ xưa.

Nơi này hẳn là hoang phế đã lâu.

Giờ đây, 7, 8 người tập hợp ở chỗ giếng trời vây quanh một người đàn ông tóc vàng đứng ở giữa, người đàn ông đó xoa tay, trên mặt không giấu nỗi sự sợ hãi, nhanh chóng nói: “Nơi này là một trong mười tòa nhà đại hung, mọi người sẽ thám hiểm ở nơi này 7 ngày, cần phải cẩn thận với mọi thứ, chương trình thực tế trực tiếp của chúng ta có thể đánh bại chương trình của đối thủ hay không hoàn toàn dựa vào mọi người.”

Dưới chân đặt 10 cái túi đen, bên trong là thiết bị quay phim và phát sóng trực tiếp.

“Tại sao lại có 10 cái túi? Chúng tôi chỉ có 8 người thôi mà.” Có người đếm lại một lần, “Không sai, chỉ có 8 người.”

“Có thể là do có 2 người bị trễ, tắc đường gì đó.” Người nói là một thanh niên có khuôn mặt hơi tròn, dáng người có chút mập.

Trong đám người có kẻ cười nhạo, “Vào game còn còn bị tắc đường, cậu cho rằng nơi này cũng giống như mấy chương trình thực tế vẫn hay chiếu trên TV hả, lầm to nhá, tôi thấy người môi giới này ở lại với chúng ta vẫn là hợp lí nhất…”

“Không đâu, tôi không muốn chết.” Người môi giới xua tay từ chối, nói xong ngượng ngùng cười, nói: “Tôi làm sao có thể so với mấy người trẻ tuổi các cậu, đều là người trẻ tuổi, khí huyết cương dương, không sợ mấy thứ kia…”

“Xin lỗi, chúng tôi đến trễ.”

Sau lưng truyền đến giọng nữ trong trẻo, ngắt lời người môi giới. Tất cả mọi người nhìn về phía sau, nhìn đến cửa của nhà trọ, dường như có tia sáng xuyên qua bầu không khí cũ kĩ đang bao trùm lên mọi thứ, làm cho người đến dường như có một vòng hào quang quanh thân, bóng người một lớn một nhỏ bước tới, vì phản sáng nên không thấy rõ mặt, thế nhưng dáng người thon dài uyển chuyển, mái tóc dài mượt mà, dắt theo một đứa nhỏ đi đến.

Chờ đến khi đi tới sân nhà, mọi người mới nhìn rõ mặt người tới, nhất thời mắt đều mở lớn.

Có ai đó còn huýt sáo.

Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía cô gái cao gầy uyển chuyển, cô gái mặc một chiếc quần jean bó sát, bên trên mặc một chiếc áo trễ vai màu vàng nhạt có ren đen, chỉ lộ ra khung xương quai xanh xinh xảo đẹp đẽ, mái tóc đen dài gợn song xõa trên vai. Da của cô rất trắng, mặt mũi tinh xảo, dáng người lại khá cao, đứng ở trước mặt mọi người dễ dàng thu hút mọi ánh nhìn.

Rõ ràng cô ăn mặc kín đáo nhưng lại khiến người ta cảm thấy có chút gì đó phong tình.

Bên cạnh cô có bé gái khoảng chừng 9-10 tuổi, hao hao giống cô, mái tóc màu cà phê xoăn nhẹ, mặt búp bê, má phính phính, mắt to, miệng xinh, có vẻ là con lai. Trên tóc cô bé có kẹp một chiếc nơ con bướm bằng lụa màu xanh, cô bé mặc một chiếc váy màu đỏ, đi một đôi giày búp bê cùng một đôi tất hoa.

Nhóm thẳng nam có mặt ở đây:!!!

Có người nói thầm: “Có phải nữ minh tinh không? Ai vậy?”

“Không biết, nhưng thật sự rất đẹp.”

Người chơi vừa mới nói có người tới trễ, đụng đụng người thanh niên cao to đứng cạnh: “Mau nhìn, mau nhìn. Tôi cảm thấy tôi sẽ thẳng lại mất, thực sự khiến tôi phải mắt chữ O mồm chữ A mà ngắm nhìn.”

Có một người chơi nhìn trúng trọng điểm, nói: “Mắt chữ O, mở lớn vậy thì nhìn cái bụng…”

Cậu béo: …Cậu được.

Cô gái liếc mắt nhìn những người đang thảo luận, vén tóc, “Chúng tôi không làm phiền chứ? Tôi tên Nguyên Tinh, đây là em gái của tôi, Nguyên Cửu.”

Cô cười cười, đi về hướng những người chơi đang đứng, mọi người tự động tránh ra, mặc dù trong lòng muốn đứng gần chút nhưng trên mặt lại thận trọng muốn lưu ấn tượng tốt trước mặt cô.

“Tiếp tục đi.” Nguyên Tinh cũng chính là Trần Thải Tinh nhìn NPC nói.

“Được, được, chúng ta tiếp tục.” Ánh mắt người môi giới quét qua cô gái và bé gái, nhanh chóng nói: “Kênh của chúng ta lần này làm về đề tài thám hiểm sự kiện linh dị thần quái, mọi người là những người chơi có tiềm lực và hứa hẹn nhất trên kênh của chúng tôi, gánh vác trọng trách cao nhất của kênh, hiện tại các bạn sẽ ở tại nhà trọ này, đây là một tòa nhà ma vô cùng nổi tiếng. Mọi người nhất định phải tạo ra được những điều bất ngờ, những kích thích, sử dụng mánh khóe. Người được theo dõi và tặng thưởng nhiều nhất, sau khi kết thúc 7 ngày thám hiểm, kênh sẽ tặng cho người đó một phần thưởng lớn.”

Người môi giới nói xong những lời đó, bộ dáng vội vàng muốn rời đi. “Được rồi, 7 ngày sau tôi sẽ tới đón mọi người, hi vọng mọi người đều có thể bình an. Đúng rồi, những gian phòng ở tầng trên không thể ở, chỉ có thể ở tầng 1, mọi người tùy ý chọn.”

“Nơi này có nhiều phòng trống như vậy tại sao lại lại không thể dùng phòng ở mấy tầng trên?” Có người chơi không hiểu hỏi, nơi này âm u như vậy, ở tại tầng 5 là tốt nhất, ánh mặt trời nhiều, nhìn có cảm giác an toàn.

Người môi giới chỉ có thể tận chức mà nói: ” Các phòng ở những tầng trên đều có người từng chết ở đó…”

“Trong cái nhà trọ này còn có phòng nào chưa có người chết sao?” Trần Thải Tinh ôm tay cười khanh khách hỏi.

Người môi giới: ….

Đúng thật là không có phòng nào.

Người môi giới lau mồ hôi lạnh trên trán: “Các phòng trên tầng trên ống nước không thông, nghe nói chúng ta muốn quay ở đây, công đội mới chỉ sửa các phòng ở tầng 1, mọi người tốt nhất đừng đi lên, một khi lên tầng rất dễ gặp quỷ đả tường không đi ra được, còn có thể nhảy lầu.”

“Tốt bụng như vậy à?” Trần Thải Tinh ngẩng đầu nhìn các tầng trên, ánh sáng càng ngày càng tối, thu hồi ánh mắt, nói: ” Không phải nói muốn quay thần quái kinh dị sao? Chúng ta không gặp quỷ thì công ty làm sao kiếm được tiền? ”

Các người chơi: Cô gái này liều mạng như vậy luôn hả???

Người môi giới nhất thời lúng túng không biết nói gì. Trần Thải Tinh vừa nhìn liền biết mấy câu nói trước không phải thật, không nói rõ ràng, cậu tiếp tục nói: “Chúng tôi xảy ra chuyện, công ty có mua bảo hiểm chưa? Bồi thường bao nhiêu? Cũng không thể để mấy người nuốt mất.”

“Này, chuyện này, kia,…” Trên đầu người môi giới đầy mồ hôi.

Trần Thải Tinh: ” Này kia cái gì, công ty này đúng là lòng dạ hiểm độc, vậy mà còn muốn chúng ta bán mạng nữa chứ.”

“Không thể nói như vậy, đây là công việc của mấy người. Cũng không còn sớm nữa, sau 7 ngày nữa tôi sẽ tới đón mọi người.” Người môi giới lau mồ hôi, lúc rời đi phải nói là chạy trối chết, lúc gần đi khỏi còn nói: “Nhất định phải livestream, tất cả dựa vào mọi người.”

Sau khi người môi giới đi, ánh sáng mặt trời dường như bị chắn mất một nửa, đặc biệt là tầng 1, không gian tối đi rất nhiều.

Lần này người chơi gồm 10 người, ngoại trừ hai người có giới tính nữ là Trần Thải Tinh và Nguyên Cửu Vạn thì còn có 2 người chơi nữ nữa. Mọi người đều là oldbie, không ai khóc lóc kêu gào hay sợ sệt, ngược lại vừa nhìn sắc trời không còn sớm, có người nói: “Trước tiên đi tìm chỗ ở đã, từng người phân ra, nhớ phải đem theo thiết bị quay livestream, không biết đây có tính là điều kiện tử vong không.”

Điều đó không cần nói thì mọi người cũng đều biết, từng người cầm lấy một chiếc túi màu đen đặt trên đất.

Có người lấy lòng nói: “Nguyên Tinh, cái này nặng, tôi giúp cô cầm nhé?”

“Không cần.” Trần Thải Tinh một tay nhấc hai cái túi lên.

Người chơi vừa mới lấy lòng: …

Trần Thải Tinh còn thừa một tay vén tóc, phong tình vạn chủng, chân thành nói: “ Có điều lòng tốt của anh thì tôi nhớ kỹ, anh trai tên gì vậy?” Người này chính là người đã mắt chữ O nhìn cậu.

“Bạch, Bạch Tân.” Bạch Tân dường như bị kinh sợ mà nói lắp.

Trần Thải Tinh nháy mắt, “Tên rất dễ nghe, tôi sẽ nhớ kỹ.”

“Chị.” Nguyên Cửu Vạn ở bên cạnh biểu hiện sự tồn tại của mình.

Trần Thải Tinh niết hai má thịt mềm của em gái nhà mình, cười híp mắt nói: “Đi thôi, cùng chị ở một phòng.” Đi ngang qua bạn béo,”Sao vậy? Còn cần tôi giới thiệu trước sao?”

“Sao có thể chứ.” Bạn béo Quách Dục lập tức chân chó.

Phòng ở tầng 1 rất nhiều, được sửa qua cũng chỉ có 5 phòng ở phía Tây. Xem ra có lẽ phải chia 2 người một phòng.

Phòng ở đây được bày biện theo kiểu nhà trọ cũ, một phòng hơn 50m2 được chia làm 1 phòng ngủ, 1 phòng khách, không có ban công. Toàn bộ phòng ở vốn không hề đón sáng. Trong phòng tản ra mùi ẩm mốc, phòng khách nhỏ hẹp, tầng trệt rất thấp, tạo cho người ta một cảm giác ngột ngạt không thoải mái, không muốn nán lại một giây phút nào.

“Chúng ta ở cùng một phòng chứ?” Quách Dục cảm có người cảm thấy bối rối, xung phong dơ tay nói: “Tôi có thể ngủ ở sofa.”

Trần Thải Tinh bất mãn nói: “Tôi còn muốn thông đồng mấy người chơi nam nữ. Cậu ở đây, thôi, sao cũng được.”

Quách Dục, Trình Lập Phong:???

“Hai người có thấy tôi ở thế giới này không giống những thế giới trước không?” Trần Thải Tinh hỏi.

Quách Dục đi tới: ” Uốn tóc, trên người cậu cũng có hai thứ trước ngực.”

“Cảm thấy thế nào?”

Trình Lập Phong nhìn về phía Trần Thải Tinh, Trần Thải Tinh cũng không để ý, cười hì hì nói: ” Lần này tính cách thiết lập của tôi là quả phụ nhỏ dâm đãng. Hai người đừng khiến tôi bị lộ. Còn có nhóc.” Niết hai má mũm mĩm của Nguyên Cửu Vạn.

“Tiểu Cửu à, cậu cũng thật thảm.” Quách Dục có chút đồng tình, nhưng ánh mắt lại lộ rõ ràng biểu cảm muốn xem kịch vui.

Trần Thải Tinh: “Miệng lưu loát như vậy, nếu cho cậu mang thái chắc cũng tuyệt lắm ha.”

Quách Dục:??? Hai việc này có liên quan gì, sao lại đột nhiên nói như vậy? Nhưng rất nhanh hắn nhận ra ánh mắt đằng đằng sát khí của anh Tinh phóng tới nhắc hắn rằng cậu đang vác theo cái bụng bầu, vội vàng ngậm miệng, thể hiện sẽ không dám nói linh tinh gì nữa.

Chỉ là hắn nghĩ Tinh đối với việc NPC Nguyên Cửu Vạn lừa gạt cậu thật sự rất tức giận, không nghĩ tới còn muốn bao che. Nhất thời không biết đây là ghen hay gì.

Đều là em trai, cớ gì lại phân biệt đối xử như vậy chứ.

Trần Thải Tinh dường như nhìn ra Quách Dục đang nghĩ gì trong lòng, xoa xoa đầu Tiểu Cửu, cười híp mắt hỏi: “Cậu đáng yêu như Tiểu Cửu sao? Có thể mặc đồ nữ sao? Nói chuyện dễ thương không?”

Một câu nói chọt đúng ba chỗ hiểm.

Quách Dục liếc mắt nhìn Nguyên Cửu Vạn đứng bên cạnh cậu, một đầu tóc xoăn, mắt to tròn, rõ ràng mặt đang phụng phịu, nhìn qua không dễ chọc nhưng bởi vì khuôn mặt quá dễ thương, lúc này, đừng nói lừa anh Tinh, cho dù muốn hắn chồng cây chuối, Quách Dục cũng có thể đứng lên nói không có chuyện gì, còn muốn dỗ, mua kẹo cho Tiểu Cửu.

Rốt cuộc đã biết tầm quan trọng của sắc đẹp.

“Tôi trước đây vẫn cảm thấy năng lực của Tinh có thể bù sắc đẹp, hiện tại tôi thừa nhận chuyện này không phải dễ dàng.” Quách Dục thở dài, một bên hướng ánh mắt nóng rực về phía Tiểu Cửu, lộ ra một nụ cười si hán: “Khà khà khà lúc nào tôi mà có con gái, chỉ cần xinh mằng một nửa Tiểu Cửu tôi cũng có thể cười tỉnh.”

Trình Lập Phong nhìn khuôn mặt bình tĩnh của Nguyên Cửu Vạn, hay là đánh tỉnh Quách Dục đang nằm mơ.

“Cậu tìm được bạn gái đi rồi nói.”

Một mũi tên trúng đích. Quách Dục che ngực kêu: “Lão Trình, ông không yêu tôi, ông học xấu rồi.”

Không học xấu, thì người gặp xui xẻo sẽ là cậu đó! Trình lập phong nghĩ.

Nể mặt mũi của Trần Thải Tinh, Nguyên Cửu Vạn hẳn là sẽ không giết chết Quách Dục, thế nhưng chơi khăm một tí, chịu một chút khổ về da thịt thì vẫn có thể.

Nguyên Cửu Vạn yên lặng chuyển ánh mắt, coi như Trình Lập Phong có mắt. Quách Dục không dám nói tiếp, anh dám cam đoan, đêm nay Quách Dục có thể ngủ ngon.

“Chúng ta có setup mấy cái này không?” Quách Dục lấy ra máy quay từ bên trong túi đen. Hắn là một phú nhị đại ăn không ngồi rồi, cái gì cũng thích thử qua, về mặt thiết bị quay phim cũng biết rõ hơn Trần Thải Tinh và Trình Lập Phong một chút. “Đây là máy đeo trên người, đeo trên đầu thì tương đối dễ dùng.”

Trần Thải Tinh từ chối: “Ảnh hưởng đến kiểu tóc của tôi, không muốn.”

“Tôi cũng không muốn buộc nó trên đầu.” Nguyên Cửu Vạn chạy theo Trần Thải Tinh.

Quách Dục đối diện với khuôn mặt dễ thương của Tiểu Cửu, mặc dù biết đây là một NPC, nhưng vẫn không khỏi lộ ra nụ cười từ ái của cha: “Được được được, Tiểu Cửu nói không muốn, vậy chúng ta đeo máy quay trên người vậy.”

Trần Thải Tinh:???

Đồ béo, đây là muốn làm gì? Muốn cướp em gái của cậu hả!

“Anh không thể gọi tôi là Tiểu Cửu. Tiểu Cửu chỉ có chị được gọi.” Nguyên Cửu Vạn hướng ánh mắt chờ mong về phía Trần Thải Tinh.

Quách Dục: “Được được, Cửu nhi nghe cũng hay.”

Trần Thải Tinh:!!!

Không nhịn nổi nữa. “Lão Quách, tôi nhắc nhở cậu, đừng chọc giận tôi, tôi sẽ lấy đạo cụ ra xử cậu đấy.”

“Đừng đừng đừng. Tôi lại làm gì nữa à?” Quách Dục oan uổng.

Trần Thải Tinh: “Tiểu Cửu là của tôi.”

“Đại Cửu cũng vậy sao?” Ánh mắt Nguyên Cửu Vạn sáng rực lên, thật vui vẻ nói. Lần này buông tha Quách Dục.

Trần Thải Tinh qua loa nói: “Đại Cửu thì tùy tình huống.”

Nguyên Cửu Vạn: …

Hắn quá khổ.

Quách Dục cũng khổ, biến bi phẫn thành động lực, thở phì phì làm xong thiết bị cho 4 người. Đặt camera ở phòng khách, trên người của mỗi người đều đeo một cái camera. Quách Dục vì giảm bớt việc nên đeo camera lên đầu, Trần Thải Tinh quấn trên cánh tay, Nguyên Cửu Vạn cùng Trình Lập Phong nhìn thấy cũng đeo lên cánh tay.

“…” Quách Dục. Ba người có phải là muốn cô lập tôi không vậy? Nhưng hắn tỉ mỉ nhìn thử, ba người kia xinh đẹp, soái ngời ngời, không khỏi yên lặng lấy camera trên đầu xuống “Có lẽ đeo trên tay thì sẽ đẹp hơn.”

Lật tới lật lui túi đồ được đưa, Quách Dục kinh ngạc: “Lại còn cung cấp cả điện thoại di động, tôi xem có mạng hay không.”

“Đù má, có mạng.”

Trần Thải Tinh tràn ngập hứng khởi nói: “Gọi 110 thử xem.”

Quách Dục, Trình Lập Phong: …

“Gọi thật à?”

Trần Thải Tinh cây ngay không sợ chết đứng nói: “Đương nhiên, chúng ta bị công ty lòng dạ hiểm độc bóc lột, bắt đi vào nhà ma, không báo cảnh sát thì báo ai? Gọi.”

Quách Dục làm em trai chỉ có thể thành thành thật thật gọi điện, điện thoại vang lên vài tiếng, thực sự có người bắt máy. Làm Quách Dục sợ đến mức lúng túng, điên cuồng khoa tay múa chân, Trần Thải Tinh ngại phiền liền bật loa ngoài, trong điền thoại vang lên tiếng rè rè, bên trong truyền đến một giọng nam bị đứt quãng: “Cục…cảnh sát…có chuyện gì…”

“Chúng tôi đang ở nhà trọ ma của địa phương.” Trần Thải Tinh nói.

Trong điện thoại phát ra tiếng rè rè: “Đừng…đừng đi vào…chết…” Rất nhanh liền chuyển thành một giọng nữ đầy oán giận. “Chết! Mấy người nhất định đều sẽ chết!!!”

Đô….

Điện thoại bị cắt đứt.

Cả phòng chìm trong im lặng, Quách Dục xoa xoa tay, cảm thấy có chút lạnh.

“Vốn là nam tại sao lại đột nhiên biến thành nữ?”

Sắc mặt Trần Thải Tinh bình tĩnh nhìn đồng hồ trên điện thoại nói: “5 giờ.”

“?”

Quách Dục rất nhanh liền hiểu, từ khi vào game thần quái, anh đối với vài chuyện mê tín quan tâm hơn một chút, cũng biết đại khái vài chuyện mê tín dân gian, còn giải thích với Trình Lập Phong: “Nghe nói vào 5 giờ mỗi ngày là thời điểm ban ngày dần chuyển đến hoàng hôn, dương khí giảm, âm khí tăng, những thứ kia có thể xuất hiện để hoạt động.”

Bị lời nói của chính mình dọa, bắt đầu lo lắng nhìn ngang nhìn dọc bốn phía.

“Lão Quách, như vậy không phải là cậu. Cậu là đàn ông con trai, cứng rắn lên.” Trần Thải Tinh vỗ vỗ vai Quách Dục.

Quách Dục: “Vậy, vậy cũng được, tôi sẽ cứng rắn.”

Người đàn ông chính trực Trình Lập Phong không nghe nổi nữa, nói: “Nhân tiện trời còn chưa tối, có vaif manh mối cần nói với mọi người.”

Nhắc đến manh mối, Quách Dục lại bắt đầu oải, nhỏ giọng nói: “Lần này thật sự con mẹ nó biến thái đến đáng sợ.”

Bởi vì Trần Thải Tinh đã ràng buộc với Quách Dục tiến vào thế giới cao cấp, nói cách khác, 8 người chơi ở thế giới này là cùng một cấp độ, đều là lần đầu tiên tiến vào thế giới cao cấp. Trần Thải Tinh là ở thế giới cấp thấp. Cậu vốn cho rằng độ khó sẽ không quá lớn nhưng xem bộ dáng của Quách Dục, game sẽ không cho người chơi ưu đãi gì.

Không cần biết người chơi có phải lần đầu tiên tiến vào thế giới cao cấp hay không, không có bước đệm.

“Một bài đồng dao kinh dị, bài đồng dao Thắt dây.”  Trình Lập Phong đơn giản nói qua, trong lúc Quách Dục bổ sung câu chuyện kinh dị phía sau bài đồng dao.

Bài đồng dao Thắt dây

“Thắt dây buộc vào những ngón tay bạn có thể kết dây

Kéo dây, móc ra hình, hoạt tiết thật dễ thương

Bạn xoay một móng gà lớn, tôi biến thành một sợ mì

Bạn thắt thành lưới cá, tôi thắt ra cái chậu

Bạn thắt máy bay hạ cánh, tôi thắt thành cái kéo và lọ hoa.

Chơi dây, chơi dây nha ~ ngón tay khéo léo xoay nha”



Quách Dục nói xong, “ Mẹ của bọn nhóc thật sự quá… Đáng thương cho hai đứa nhỏ.”

“Chúng ta mà chết trong tay hai đứa nhỏ đó thì đến lúc đó, người đáng thương lại là chúng ta.”

Quách Dục: …

Ngoại trừ bốn con quỷ ở màn chơi Giáo viên trung học là có thể làm cho cõi lòng của Trần Thải Tinh dậy sóng đi kèm sự cảm thông, thì ở thế giới quỷ quái này, mấy con quỷ này nọ chả bao giờ cân nhắc khi ra tay giết người, chỉ có người chơi và người qua đường vô tội phải gánh chịu mọi thứ. Nếu như nói đường sống của người chơi vốn là trò chơi cho, sống chết trong game, những người qua đường kia thì nói sao đây?

Chuyện như vậy không thể tích cực, chỉ có thể coi thế giới thành trò chơi để chơi, cố gắng giữ tỉnh táo.

“Đúng rồi, bữa tối của chúng ta giải quyết thế nào?” Trần Thải Tinh đột nhiên nhớ tới.

“Chị gái à, lúc này là lúc nào rồi, vẫn còn muốn ăn sao?”

Quách Dục vừa mới nói xong, bụng lại kêu lên một tiếng. Trần Thải Tinh yên lặng nhìn sang, Quách Dục: “Làm sao có thể không ăn cơm tối chứ, không thực sao vực được đạo, trò chơi rác rưởi, cơm thì đương nhiên là vẫn cần phải ăn rồi.”

Chỉ là bên ngoài trời tối, Trần Thải Tinh cũng không lỗ mãng nói muốn ra ngoài xem, buổi tối đầu tiên này vẫn là nên ở lại trong phòng đừng ra ngoài thì hơn.

Cậu lấy từ trong balo trò chơi lấy ra đồ ăn được mua từ thế giới khác, “Ăn đi.”

“Chị Nguyên thiệt ngầu.” Quách Dục cười khà khà nịnh nọt lấy đồ ăn.

Bốn người ngồi trên sofa ở phòng khách, có camera quay bọn họ, Quách Dục vừa ăn vừa cầm điện thoại nói: “Chị, chị, nhanh cầm điện thoại lên, có  một cái app, gọi là app trò chơi thần quái, em đăng ký rồi, có tài khoản của em nè.”

Quách Dục nói xong liền nhìn lại điện thoại di động.

Trần Thải Tinh cho rằng cái trò thám hiểm nhà ma trong thế giới trò chơi lần này cũng không khác mấy thế giới kia cho lắm, hẳn là đều do hư cấu mà thành. Không ngờ thế giới này lại được setup hoàn chỉnh như thế giới thật ngoài kia

“Đù, còn có người xem.”

“Làm sao cậu biết là người xem?”

Quách Dục:  Nhìn lại số lượng người xem trên điện thoại, có chút rợn cả tóc gáy.

“Chị, đừng nói mấy thứ dọa người như vậy.”

Nhưng mà Trần Thải Tinh vẫn lấy điện thoại của mình ra, đăng nhập app, trực tiếp quét mặt để đăng kí rồi đăng nhập app. Vừa thấy phòng livestream chỉ có 5-6 người xem, còn có comment: Đù má, chị gái này là ma nữ sao? Thật là đẹp mà, streamer rất đẹp mỗi tội ngực hơi nhỏ…

“Nói ngực nhỏ, thứ trong quần của tôi còn lớn hơn nhóc.” Trần Thải Tinh cười hì hì phản bác.

Qua 2, 3 giây, ba người liền nghe: “Không tin? Tiểu Cửu lấy điện thoại ra đây cho chị.”

“Đừng đừng đừng, chị à, chúng ta không so đo cùng đám nhóc này. Không cần đâu, thật đấy.” Quách Dục cười cười ngăn lại.

Mặt Trần Thải Tinh đầy tiếc nuối, “Thôi, tha cho nhóc, em trai nhỏ.” Trọng điểm nhấn mạnh vào chữ ‘nhỏ’

Điện thoại có thể sử dụng, cũng có mạng nhưng cả cái điện thoại chỉ có một cái app trò chơi thần quái cùng với chức năng gọi điện thoại. Ăn xong đồ ăn, sắc trời đã tối, mọi người lấy túi ngủ, thảm từ trong balo ra, Quách Dục ngủ ở sofa nhỏ trong phòng khách, Trình Lập Phong ngủ ở phòng ngủ phụ, nhường phòng ngủ chính cho Trần Thải Tinh và Nguyên Cửu Vạn.

Đèn điện trong phòng trọ là có thể dùng, điện nước đều thông.

Nhưng mà chỉ là loại bóng đèn tròn đã cũ, bẩn thỉu ố vàng, chiếu sáng toàn bộ gian nhà nhưng lại tạo cho người ta một cảm giác tối tăm. Sơn trên tường bị tróc, bởi vì ở tầng 1 nên ở đâu cũng có vệt mốc, cả căn phòng toát ra cái mùi khó ngửi, dù mở cửa sổ cũng không tản đi hết được, trước khi ngủ, Trần Thải Tinh đóng cửa sổ lại.

Bày đệm chăn mới lên giường, những cái cũ bỏ vào góc phòng.

Trong phòng có những gia cụ mà chủ nhân cũ để lại, gian phòng vốn đã không lớn giờ nhìn vào lại thêm cảm giác chật hẹp. Dưới ánh sáng yếu ớt, trên cửa tủ mốc meo có khắc chữ, Trần Thải Tinh đang nghiên cứu ở đó, Tiểu Cửu đi tới, hỏi: “Chị, đang nhìn gì vậy?”

Trong phòng cũng có camera.

“Tình yêu.”

Trên một cánh cửa gỗ có khắc hai trái tim, nhưng phía trên lại có những vết rạch mạnh tay, cực kì giống hiện trường chia tay vì không còn tình yêu. Nhưng phía trên của trái tim lại có dòng chữ đầy oán hận: Kỹ nữ, con đàn bà đê tiện, chết, đi chết đi!

Đầy cảm giác oán hận thần thần bí bí.

Lúc chọn phòng ở, Trình Lập Phong và Quách Dục biết manh mối, cố ý tránh đi căn phòng có dấu vết trẻ con từng ở.

Căn phòng này hẳn là nơi ở của một cặp vợ chồng. Sau đó người phụ nữ rời đi, hoặc là bị giết hại.

Trần Thải Tinh nghĩ.

Xem xong chuyện cũ trước khi ngủ, Trần Thải Tinh xoa đầu Tiểu Cửu, cười híp mắt nói: “Bé Cửu của chúng ta còn nhỏ đã đẹp như vậy, lớn rồi còn phải đẹp hơn nha.”

Em gái Nguyên Cửu: …

“Ngoan ngoãn đi ngủ đi.”

Thú tính của Trần Thải Tinh được thỏa mãn, đối với chuyện Nguyên Cửu Vạn lừa cậu cũng không còn giận như trước.

Hai người lên giường, mặc nguyên quần áo đi ngủ.

Bên ngoài vang lên tiếng Quách Dục ngáng vang trời, cái tên ngoài miệng nói sợ nhưng lại ngủ ngon hơn bất kì ai. Trần Thải Tinh lại không ngủ được, có thể là do trong phòng có camera, luôn cảm thấy có cái gì đó đang quan sát nhất cử nhất động trong gian phòng.

Cảm giác này thật sự không tốt.

Nguyên Cửu Vạn chui vào trong lồng ngực của Trần Thải Tinh, tay nhỏ ôm eo Trần Thải Tinh. “Không có chuyện gì, ngủ đi.”

Có thể là do ôm Tiểu Cửu trong ngực, Trần Thải Tinh tìm được cảm giác buồn ngủ, không bao lâu nặng nề thiếp đi.

Tôi đau quá, cứu tôi với, cứu tôi…

Ầm!

Tiếng búa chặt đứt xương cốt, cùng với tiếng xì xì của máu tươi bắn tung tóe.

Kĩ nữ, con đàn bà chết tiệt, giấu tao mà ở bên ngoài quyến rũ đàn ông, đáng chết!

Không có, em không có, cứu mạng.

Con đàn bà đê tiện này, còn nói không có, tao nhìn thấy hết rồi.

Trần Thải Tinh bị ồn ào quấy rầy, không ngủ được, bên tai là tiếng phụ nữ thét chói tai: Thả tôi ra, có thể là người đang nằm ở trên giường ấy, anh qua mà tìm cô ấy đi.

Chị gái à, chị như này là không đúng rồi, chồng tôi chết từ 800 năm trước rồi, tôi mang đứa con mồ côi từ trong bụng mẹ thủ tiết đến bây giờ, một thiếu phụ trung trinh như vậy, dựa vào cái gì lại lôi tôi theo?

Trần Thải Tinh nghĩ ở trong lòng, nhưng không mở mắt ra.

Nhưng mà cậu thấy yên lặng một hồi, sau đó truyền đến tiếng rìu kéo trên sàn nhà đầy nặng nề, chậm rãi đi gần về phía giường. Trần Thải Tinh nắm bùa hộ mệnh trong tay, cái này là bản thăng cấp của bùa bình an, 10 đồng vàng 1 cái.

Hiệu quả đối phó với ác quỷ khá tốt.

Trần Thải Tinh nắm lá bùa, có bản lĩnh thử chạm đến góc ảo của ông đây xem!

Kết quả cậu còn chưa kịp ra tay, đột nhiên nghe tiếng trẻ con cười hì hì, tiếng người phụ nữ run sợ nói: Đến rồi, bọn họ tới…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK