Mục lục
Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Con!Con còn lý luận?" Xa Lan tức giận nhìn những tấm ảnh này.
"Mẹ, Đồng Kỳ đã chết rồi có cái gì chẳng qua, hơn nữa, mẹ không phải mong bà ta chết sớm một chút sao? Hiện tại trong lòng cha chỉ có một mình mẹ, người có thể vô tư rồi !" Nhớ tới Đồng Kỳ nhanh như vậy đã chết, trên mặt Sở Xa lộ ra một cảm giác thành tựu.
Sở Xa nói trúng tâm Xa Lan. Thật sự bà so với bất kì kẻ nào đều hi vọng Đồng Kỳ chết sớm một chút, nhưng khi nghe tin Đồng Kỳ chết bà kinh ngạc, nhưng khi kinh ngạc qua đi đó là hưng phấn cùng vui vẻ. Bình phục cảm xúc chính mình một chút Xa Lan lo lắng hỏi Sở Xa,"Công an không điều tra được gì chứ?"
"Ha ha ha ha." Nghe được thanh âm mẹ lo lắng, Sở Xa nhịn không được nhẹ cười vài tiếng, "Mẹ, người cứ yên tâm đi, công an cái gì cũng không điều tra được, thời gian chúng con đi vào Đồng gia và khi chúng con đi ra thì Đồng Kỳ vẫn còn sống cho nên bà ta chết không liên quan đến con."
Nghe được Sở Xa nói như vậy,tâm tình Xa Lan mới thư giãn một hơi, nhưng trong tay cầm ảnh chụp cùng máy ghi âm vẫn làm cho bà có chút lo lắng, "Mẹ muốn đem những tấm ảnh cùng máy ghi âm tất cả đều thiêu hủy? Những thứ này đều là chứng cớ a, may mắn bị mẹ phát hiện,nếu như bị cảnh sát tìm được rất có thể phiền toái rồi."
Vì để ẹ an tâm, Sở Xa rất nhanh hạ quyết định, " Mẹ đem những thứ kia thiêu hủy đi, giảm bớt lo lắng của mẹ." Trong lòng có chút không nỡ đem những ảnh chụp cùng máy ghi âm thiêu đốt, phải biết rằng mấy thứ kia có thể làm cho Đồng Kỳ bỏ đi mạng nhỏ. Mỗi lần nhìn đến những tấm ảnh kia cô liền có cảm giác thỏa mãn mà trước giờ vẫn chưa có.
Cô nhỏ giọng nói sau đó cười đắc ý, cô cảm giác được mẹ có phần buồn vô cớ,cô đem điện thoại đặt ở bên tai, nghiêng đầu để bả vai áp trụ điện thoại vào lỗ tai, đồng thời mở vòi nước rửa tay, phải biết rằng cô tiến vào đã lâu nếu không ra ngoài thì Lục Hàng sẽ sốt ruột, " Đừng nói cảnh sát không tìm được chứng cớ mà phải nói họ không có năng lực tìm chứng cứ? Pháp luật có quy định làm người khác tức giận là phạm pháp sao? Pháp luật có quy định thấy chết mà không cứu cũng phạm pháp à? Mẹ nha để lại 100 trái tim đi." Nói xong,cô cúp điện thoại.
Tất cả những lời Sở Xa nói Vũ Vi đều nghe được, lời của cô ta vừa mới dứt, Đồng Vũ Vi một cước đá văng cửa toilet, bước đi đến phía sau Sở Xa túm chặt mái tóc dài nhuộm vàng hơi xoăn của Sở Xa, dùng lực đem Sở Xa ngã trên mặt đất.
Sở Xa trừng lớn hai mắt há to mồm, nhìn Vũ Vi, cô thật không ngờ Đồng Vũ Vi cư nhiên ở trong toilet.
Thừa dịp Sở Xa há to mồm hết sức, Vũ Vi lấy tay từ trong quần lót của mình đem miếng băng vệ sinh dính vết máu vò thành cục nhét vào miệng sở xa, sau đó cô túm tóc Sở Xa, kéo thân thể của cô ta hướng cửa toilet đánh tới, "Tội phạm giết người,cô đi chết đi!" Cô biết cái chết của mẹ có liên quan đến Sở Xa!
Toàn bộ phát sinh quá đột nhiên, Sở Xa chỉ cảm thấy tóc mình bị người dùng lực túm chặt, sau đó thân thể của cô không thể thăng bằng té trên mặt đất, sau đó liền bị hung hăng túm tại cửa toilet, từng phát từng phát đau đớn không thôi, Ngay sau đó truyền đến thanh âm ĐồngVũ Vi tựa như muốn giết người, sợ tới mức cô muốn lớn tiếng hô cứu mạng, nhưng miệng của cô đã bị Vũ Vi dùng băng vệ sinh ngăn chặn, căn bản kêu không được, chỉ có thể sợ hãi nhìn Vũ Vi liều mạng lắc đầu,trong lòng cầu nguyện Đồng Vũ Vi không đem cô giết chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK