Mục lục
Tổng Giám Đốc Tôi Không Bán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắn ho nhẹ một tiếng, sau đó lạnh giọng đối với Vũ Vi "Mẹ cô đã chết, chúng tôi cũng đã tra rất rõ ràng, xác thực cùng Sở Xa không có một chút quan hệ. Hơn nữa án đã kết, nếu như cô cứ tiếp tục nói như vậy, chúng tôi sẽ khởi tố cô tội bôi nhọ hình tượng cảnh sát!"
Cái tên Trình Vĩ Hào này là một kẻ ích kỷ, vì bảo vệ chính mình cùng hình tượng của cảnh sát, mà không đi tra rõ chân tướng, Vũ Vi bỗng nhiên từ trên ghế đứng bật dậy, mặt vô cùng tức giận nhìn Trình Vĩ Hào, nói rõ ràng từng chữ "Anh căn bản không xứng làm một cảnh sát của nhân dân!"
Sắc mặt Trình Vĩ Hào lập tức trở nên xanh mét, đôi tay ở dưới bàn làm việc đã sớm nắm thành nắm đấm, Đồng Vũ Vi nếu không phải là người Trác Nhất Phi thích, hắn sẽ không chút do dự cho cô một bạt tai, để cho cô biết, cảnh sát nhân dân là không thể tùy tiện sỉ nhục!
Ngồi ở một bên Sở Xa nhìn có chút hả hê, Đồng Vũ Vi là cô ngu ngốc, tự nhiên vào lúc này chọc giận hắn ta, chỉ là càng chọc giận hắn ta, hắn ta sẽ càng không lật lại bản án, điều này đối với cô vô cùng tốt!
Vũ Vi đối với sự kìm nén tức giận của Trình Vĩ Hào coi như không thấy.
Trình Vĩ Hào không nghĩ tới Đồng Vũ Vi lại bài ra vẻ mặt bàng quang, hắn thật sâu thở ra một hơi, sau đó từ trên ghế đứng dậy "Đồng Vũ Vi, cô là nghi phạm đánh cô Sở Xa, hiện tại cô ấy muốn tố cáo cô cố ý gây thương tích, chúng tôi theo qui định tạm giam cô trong vòng 24 giờ để điều tra sự việc, lại làm. . . . ."
"Xa Xa!" Trình Vĩ Hào chưa nói hết liền thấy cửa bị Xa Lan mở ra nên dừng lại.
Xa Lan từ xa đã thấy trên mặt Sở Xa đầy vết thương, bà chạy nhanh đến trước người của Sở Xa, đau lòng nhìn mặt Sở Xa " Xa Xa, tại sao con lại bị như vậy?"
Sở Xa thấy mẹ của mình đến, trong lòng cảm thấy uất ức vô cùng, cô vươn đôi tay vòng quanh hông của Xa Lan, mặt úp vào ngực bà, một tay chỉ vào Vũ Vi nước mắt lả tả rơi "Mẹ, là cô ta đánh con"
Xa Lan thấy Vũ Vi thì tức giận cực điểm, bà vung tay lên hung hăng cho Vũ Vi một bạt tai "Khốn kiếp, cô dám đánh con gái bảo bối của tôi!"
Vũ Vi lạnh lùng quay lại nhìn Xa Lan, nơi này là đồn cảnh sát, Xa Lan lại dám đánh cô, cô sẽ lập tức kiện bà ta tội hành hung!
"Bốp bốp " Gò má của Vũ Vi lại bị hai bạt tai, gương mặt của cô lập tức sưng đỏ .
Vũ Vi nhất thời sửng sốt, Xa Lan cùng Sở Xa cũng ngẩn người, họ đồng thời nhìn về phía người tát bạt tai kia, thấy Sở Quốc Vĩ mặt âm trầm đứng ở bên cạnh Vũ Vi "Đồng Vũ Vi, ai cho phép cô đánh con gái tôi ?"
Hai tay Vũ Vi nắm chật, lạnh lùng quay lại nhìn người đàn ông mới đến, người này vừa đến liền cho cô hai bạt tai, thậm chí không hỏi lý do.
"Chẳng lẽ ông không biết mẹ tôi là do con gái bảo bối của ông hại chết sao?" Vũ Vi cắn răng nghiến lợi chất vấn Sở Quốc Vĩ.
Sở Quốc Vĩ thân hình hơi cương cứng, sau đó cặp mắt nhíu lại, che giấu ánh mắt của ông, trầm giọng hỏi Vũ Vi "Cô nói cái gì?"
Nhìn nét mặt Sở Quốc Vĩ, Vũ Vi trong lòng âm thầm thay người mẹ đã qua đời cảm thấy bi ai, bà lúc nào cũng tâm tâm niệm niệm yêu người đàn ông này, vậy mà khi nghe bà chết trên mặt ông ta lại không có một chút đau lòng, Vũ Vi không nhịn được hừ lạnh, quay mặt đi không nhìn Sở Quốc Vĩ "Tôi nói, con gái bảo bối của ông hại mẹ tôi tức chết!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK