• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ thị đã phát động địch ý rõ ràng muốn thâu tóm (1) Sở thị, điều này khiến toàn bộ giới kinh doanh Bản thành chấn động.

Cho dù tài lực của Hạ thị hiện tại như mặt trời đang buổi ban tra] chăng nữa, nhưng tham vọng nuốt trọn Sở thị của Hạ Văn Xuyên vẫn khiến đám cáo già trên thương trường lau mắt mà nhìn. Người trẻ tuổi này thực sự quá điên cuồng.

Nhưng mặc kệ sự nghị luận, chất vấn từ người trong giới hay ngoại giới cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến quyết định của Hạ Văn Xuyên. Anh nói thu mua cũng không phải tùy tiện hô khẩu hiệu, chiến thuật của Hạ Thị cực kỳ rõ ràng chặt chẽ, từng mắt xích cũng vận hành vô cùng hiệu quả.

Thù mới hận cũ, ngọn lửa trong đáy lòng Hạ Văn Xuyên đã bùng lên không cách nào dập tắt được. Hạ Thị và Chúc Thị đã không còn đường lùi, một trong hai nhất định phải có người chết, ta sống.

Sở thị đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, ban quản trị cấp cao khẩn trương tổ chức cuộc họp hội đồng cổ đông, toàn lực ứng phó. Biện pháp đầu tiên đương nhiên là tiến hành chiến thuật thôn tính ngược (2) đối thủ.

Là Tổng giám đốc điều hành Sở Tuấn An tất nhiên sẽ tìm gặp riêng một số cổ đông không kiên định, đưa ra các giao ước và hiệp nghị để giữ chân cổ đông. Vừa phải bận rộn thôn tính ngược lại Hạ Thị, Sở Tuấn An vừa lo lắng việc phái người tìm kiếm Bạch Mộng Lam đã mất tích nhiều ngày.

Anh không ngờ Bạch Mộng Lam thực sự không nói tiếng nào mà biến mất, đến một chút thông tin cũng không lưu lại.

Nhưng tình hình hiện tại không cho phép anh tiếp tục chần chờ. Nội bộ Sở thị truyền ra thông tin Triệu Hưng đã bán thao 8% cổ phần Sở thị, giá cổ phiếu Sở thị liên tục giảm, các cổ đông bắt đầu hoang mang.

Hạ thị dã tâm bừng bừng mà hành động cũng quyết liệt, sát phạt, tất cả mọi người đều lo lắng Sở Tuấn An trụ không nổi.

Trong lúc nhất thời, Sở thị hệt như một chiếc thuyền lớn mất phương hướng, bị bão tố vùi dập, tùy thời đều có thể bị biển cả nuốt trọn.

Tất cả mọi người đều biết, Hạ Văn Xuyên có địch ý với Sở thị, nếu như thu mua thành công, người tuyệt tình như anh ta chắc chắn sẽ giải thể cơ nghiệp nhà họ Sở đầu tiên, sau đó sẽ chỉnh đốn, cải cách, thanh lọc, gây dựng lại hoàn toàn, khiến Sở thị hoàn toàn biến mất trên thương trường.

Người ngoài đều nhìn thấu điều này, Sở Tuấn An sao có thể không biết. Vào lúc nước sôi lửa bỏng này, anh cũng chẳng có tâm trí đi tìm Bạch Mộng Lam nữa, mà một lòng lao vào cuộc chiến với Hạ Văn Xuyên.

Sau mấy ngày họp hội đồng quản trị căng thẳng Sở thi đưa ra quyết định kinh người, chính là bắt đầu triển khai thôn tính thù địch đối thủ.

Quyết định này lần nữa gây nên sóng gió trong giới thương nghiệp Bản thành, tất cả mọi người đều kết luận, Sở thị chắc chắn không đủ thực lực quật ngã lại được Hạ thị, bởi vì đại bộ phận cổ quyền của Hạ thị đều nằm gọn trong tay Hạ Văn Xuyên.

Sau đó, một loạt tình tiết kịch tính phát sinh, quyết định thu mua lại Hạ thị vừa thông cáo, Sở Tuấn An lập tức tuyên bố tin tức, anh ta sẽ kết hôn cùng Chu Khả Nhi - người thừa kế duy nhất của - Chu Thị.

Tin tức này vừa nổ ra, đám đông hóng thị phi bừng tỉnh đại ngộ, khó trách Sở Thị đột nhiên to tiếng tuyên bố tiến hành Hostile Takeover (3) Hạ thị. Thì ra nhờ quan hệ thông gia mà Sở Thi đang trong tình trạng 3 nổi 7 chìm, không những tìm được phao cứu sinh, mà còn là một con thuyền lớn.

Chu Thị đã tham gia cuộc chiến, vậy thì trận thâu tóm, cùng thâu tóm thù địch này ai thắng, ai thua không cần suy nghĩ nhiều nữa.

Bởi vì hai bên đấu nhau, cổ phiếu hai nhà lên lên xuống xuống, những phe phái khác an vị cắn hạt dưa chờ xem vở tuồng kịch tính này, giờ phút nghe tin Chu thị nhập cuộc đều thi nhau gáy to đầy phấn khích.

Trong khoảng thời gian này, Hạ Văn Xuyên vẫn một mực tọa trấn Hạ thị, không rối không vội, có điều đã ít đến bệnh viện hơn. Có thời điểm nhớ Miên Miên đến không chịu nổi, anh mới tranh thủ nửa đêm đến liếc cô một cái.

Nhưng cô nhóc tinh nghịch hoạt bát ngày trước, không ngày nào không náo loạn chiến tranh lạnh với anh, hiện tại đây đến cả ánh mắt cũng không chịu hé ra nhìn anh một cái, cả ngày đắm chìm trong thế giới của riêng mình, nơi anh chẳng cách nào chạm tới được.

Hai người trước Mạc Nhất Uy uyển chuyển nói với anh, hi vọng Hạ Văn Xuyên chuẩn bị tâm lý trước, Miên Miên đã hôn mê sâu 1 tháng.

Thạch cao trên tay cũng đã gỡ xuống, nhưng lâu như vậy vẫn chưa tỉnh lại, đoán chừng trong thời gian ngắn cũng chưa chắc đã tỉnh.

Thật ra anh ta không dám nói thẳng ra ba chữ ‘người thực vật’, sợ làm Hạ Văn Xuyên đau lòng, nhưng câu từ dù nói giảm nói tránh thế nào cũng đều là ý này. Hạ Văn Xuyên nghe xong vô cùng bình tĩnh gật đầu, cũng không nói gì thêm.

“Cậu đừng nghĩ quẩn, nói xong chừng đột nhiên một ngày nào đó con bé sẽ tỉnh lại.”

Mạc Nhất Uy khó chịu vỗ vỗ vai bạn tốt.

“Tôi nhất định sẽ giữ gìn sức khỏe thật tốt, chăm sóc bản thân cẩn thận. Nhất Uy tôi không muốn bỏ lỡ bất kỳ khoảnh khắc nào, bằng không ngày nào đó, cô ấy tỉnh lại không tìm thấy tôi, chắc chắn sẽ rất thương tâm.”

Hạ Văn Xuyên ngậm một điếu thuốc, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa xa. Đang đắm chìm trong tình yêu ngọt ngào như mật, gắn bó như keo sơn, đột nhiên bị ném trở lại cuộc sống cô độc, lẻ loi. Tư vị thực sự quá đắng, quá mệt, anh không thể để Miên Miên bé bỏng của mình cũng phải chịu loại thống khổ này được.

Dù thế nào chăng nữa anh cũng nhất định túc trực bên cạnh cô, chờ cô tỉnh lại, chờ cô mở mắt ra người đầu tiên nhìn thấy là anh.

Nếu như cô vẫn mãi không tỉnh, vậy anh sẽ chờ đến ngày cô kết thúc sinh mệnh, sau đó đi theo cô, không chừng ở bên kia cầu Nại Hà có thể trùng phùng. Bởi vì đã quyết định cho nên anh càng bình thản.

Hạ Miên Miên vẫn đang nằm đó, Mạc Nhất Uy thực sự không biết nên an ủi ông bạn thân chí cốt thế nào, chỉ có thể lảng sang chuyện khác:

“Yên tâm đi, bệnh viện chúng tôi có hộ lý tốt nhất, thiết bị tân tiến nhất, Miên Miên ở đây chắc chắn sẽ được chăm sóc tận tình, hưởng những dịch vụ chăm sóc hoàn hảo nhất. Tôi cam đoan với cậu, ngày cô bé tỉnh lại thân thể vẫn hoàn hảo như lúc ban đầu.”

Hạ Văn Xuyên rít một hơi thuốc lá, quét mắt nhìn ông bạn thân một cái nói:

“Không được, cả ngày ở trong bệnh viện chắc chắn cô ấy rất khó chịu, chờ xong chuyện công ty, tôi sẽ dẫn cô ấy đến biệt thự trên núi ở. Cô ấy dường như rất thích nơi đó.”

“Ở đó cách xa nội thành, ra vào không tiện.” Mạc Nhất Uy không đồng ý.

“Cậu mua giúp tôi những thiết bị cần thiết, tôi sẽ học những thủ pháp cần thiết của hộ lý, nếu có vấn đề đến lúc đó cậu đến khám cho cô bé là được.”

Mạc Nhất Uy đen mắt, thằng cha này sớm đã an bài mọi thứ rõ ràng đâu vào đó hết rồi, ngay cả tên bạn tốt là anh cũng không biết gì, cứ thế bị tính kế. Hạ Miên Miên ở một bên cũng có ý kiến, hừ rõ ràng anh thích nơi đó nhưng lại nói cô thích ở biệt thự trên núi?

Đúng là trợn mắt nói dối. Nơi âm u lại còn lắp đặt một căn phòng tối không thể ái muội hơn như thế, sao cô thích nổi chứ? Hạ Văn Xuyên hút hết một điếu thuốc, vừa chuẩn bị rút thêm một điếu khấc ra, lần này đến lượt Mạc Nhất Uy không nhìn nổi nữa, cảnh cáo:

“Cậu còn hút tiếp nữa, chẳng chóng thì chầy cũng vào viện trị ung thư phổi. Đến lúc đó Miên Miên tỉnh lại, cậu đã gần đất xa trời, không phải công cốc sao? Bớt hút lại đi.”

Hạ Văn Xuyên nghĩ nghĩ, đem điếu thuốc nhét lại trong bao. Mạc Nhất Uy còn bận việc, trước khi đi thuận tay, kín đáo thảy cho anh một hộp kẹo cao su bạc hà.

Hạ Văn Xuyên: …

Ngoại trừ bệnh viện, toàn bộ thời gian khác anh đều ở lại công ty, rất nhiều quyết sách của kế hoạch lần này đều do anh đích thân chỉ thị, giám sát, cho nên một khắc anh cũng không thể rời đi. Từ khi bắt đầu khai chiến với Sở Thị Hạ Văn Xuyên làm việc như một chiếc máy không biết mệt mỏi, không ngừng thu vào tin tức, số liệu, sau đó đưa ra quyết sách.

Từ khi Sở Tuấn An tuyên bố đính hôn với Chu Khả Nhi, tình thế đối đầu giữa hai bên đã nghiêng về phía Sở thị một chút. Thương trường là nơi cá lớn nuốt quá bé, mọi quan hệ đều xây dựng bằng lợi ích. Những kẻ đánh hơi thấy lợi ích lập tức phản bội Hạ thị, chạy qua bợ đỡ ôm chân Sở Thị.

Mặc dù Hạ - Chu hai nhà là quan hệ hợp tác. Nhưng dù sao cũng chỉ là đối tác kinh doanh, hiện tại thiên kim Chu Gia muốn gả cho Tổng Giám Đốc điều hành Sở thị - Sở Tuấn An, về sau Chu - Sở là người một nhà, lợi ích, vinh nhục đương nhiên buộc chặt vào nhau.

Cũng bởi vì tin tức này, các nguyên lão Sở thị đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm thấy Hạ Văn Xuyên lần này quả thực tự làm tự chịu.

Bà bên Hạ Thị, ngoại trừ Hạ Văn Xuyên vẫn khí định thần nhàn, những người khác đã bắt đầu hoảng hốt, thậm chí có kẻ còn thầm mỉa mai Hạ Văn Xuyên quá lỗ mãng, không nên khởi xướng ý định thâu tóm Sở thị.

Đương nhiên đây chỉ là một phần rất nhỏ.

Hạ Thị vốn hoàn toàn bị Hạ Văn Xuyên nắm trong tay, anh ta nhiều năm chuyên quyền, độc đoán, bất kỳ sách lược trọng đại nào, đều mặc anh quyết đinh, đương nhiên cũng nhờ vậy mà Hạ thị có được chỗ đứng như ngày hôm nay trên thương trường, ý kiến của những người khác, nếu đi ngược lại, anh vốn chẳng bỏ vào tai.

Thời điểm Phương Cần đi vào đưa văn kiện cho Hạ Văn Xuyên, có đề cập đến sự lo lắng của một vài cổ đông, nhưng ai cũng rõ, chẳng trông cậy được gì việc Hạ Văn Xuyên độc tài sẽ nghe theo tiếng nói yếu ớt của mấy vị cổ đông thấp cổ bé họng như họ.

“Bọn họ cảm thấy có nên hoãn các giao dịch thâu tóm Sở thị, chờ đến khi xác định được thái độ của nhà họ Chu sau đó mới quyết định.”

Phương Cần uyển chuyển truyền đạt ý tứ của những người khác. Hạ Văn Xuyên cười lạnh thành tiếng, dựa vào thành ghế, đôi chân dài gác lên bàn, anh mở bao thuốc định hút một điếu, cuối cùng vẫn ngừng lại, mở hộp kẹo bạc hà ra, ném vài viên vào miệng.

“Anh để bọn họ ngoan ngoãn nằm nhà chờ chia hoa hồng đi. Thuận tiện đọc thêm sách để sáng sủa đầu óc ra. Đầu óc thiển cận còn thích mở miệng sủa bậy.”

Hạ Văn Xuyên khinh thường nói.

Phương Cần: …

Nghĩ nghĩ, Phương Cần lại hỏi: “Thái độ của Chu thị thế nào, Hạ tổng anh biết không?”

Hạ Văn Xuyên híp mắt, nhớ đến lần cuối cùng gặp Chu Khả Nhi. Người phụ nữ này dù anh chẳng mấy hoan nghênh nhưng năng lực và chữ tín của cô ta anh vẫn luôn hết sức thưởng thức.

(1) Giao dịch thâu tóm (take-over) công ty được thực hiện thông qua phương thức đấu thầu cổ phiếu (tender offer) trên thị trường thứ cấp. Mục tiêu của nhà đầu tư khi thực hiện giao dịch thâu tóm công ty là nắm giữ, kiểm soát một khối lượng lớn cổ phiếu có quyền biểu quyết, nhằm nắm quyền kiểm soát công ty, hoặc sáp nhập công ty.

(2) Thôn tính ngược (reverse takeover) là tình huống trong đó một công ty nhỏ muốn bành trướng nhanh chóng thôn tính một công ty lớn hơn. Trong các tình huống như vậy, công ty thôn tính phải phát hành cổ phiếu, trái phiếu mạo hiểm hoặc các loại chứng khoán khác nhằm thu hút đủ số vốn cần thiết để mua cổ phiếu của công ty lớn.

(3) Sự thâu tóm thù địch hay sự thôn tính thù địch (Hostile Takeover) việc mua lại một công ty bởi một công ty khác được thực hiện bằng cách mua lại trực tiếp cổ phần từ các cổ đông của công ty hoặc đấu tranh để nắm quyền quản lý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK