Đồng thời hồi quang phản chiếu còn có Khỉ Ốm và Hùng Anh Anh, trong chớp mắt mấy người đồng loạt biến mất ở khúc ngoặt.
"Các anh đào bằng cách nào?" Tây Tư Diên hỏi, Sở Học Dung giơ tay lên ý bảo đội viên khác đến nhà ăn trước, vừa đi vừa trả lời: "Tối qua tôi nhìn thấy ủng cao su và bộ quần áo câu cá trong nhà bếp trên tầng hai, đồng thời tìm thấy một máy bơm nước áp suất cao và một máy phát điện chạy bằng dầu diesel."
Trước cửa chính tất cả thành viên thuộc đội ba của Lão Thang đều xắn cao ống quần, song song ngồi trên bậc thang, bùn trên bắp chân đã khô nứt, họ đang ngồi khoanh chân lột lớp bùn đất đã khô cứng lại. Có người dùng vải mềm lót quai nồi nhôm bưng ra một nồi canh củ sen nóng hổi thơm lừng, mỗi người đều được chia một bát đầy những miếng ngó sen mềm mại.
Số lượng nhiều đến mức ai cũng cảm thấy đội hai chiến đội 3S liếm hết cái hồ một lần, mà sự thật đúng là như thế, lúc này chẳng còn ai có suy nghĩ phải để lại một chút cho sự phát triển của mai sau, ai cũng muốn bắt luôn con cá nhỏ to bằng móng tay nhét kẽ răng.
"Đội trưởng Sở, anh và Tiêu Tê quả đúng là được huấn luyện ra trong cùng một đội quân có khác."
"Hử?" Sở Học Dung nghe vậy thì cau mày, lập tức bật đài: "Làm sao, phản ứng đầu tiên của anh ta khi đến đây cũng là muốn đào ngó sen à, đáng tiếc lại không có điều kiện đúng không?"
"Đúng vậy." Ánh mắt Tây Tư Diên nhìn Tiêu Tê đang tranh giành muốn được thêm nhiều ngó sen hơn với những đội viên đang khác, phút chốc cười rộ lên, e rằng chính anh cũng không nhận ra ánh mắt của mình khi nhìn đối phương vẫn luôn chăm chú, ấm áp, tràn đầy ý cười, tia sáng cuối cùng le lói giữa hàng lông mi nhạt màu, làm nổi bật sự quyến luyến không nói cũng hiểu độc nhất giữa đôi lứa yêu nhau.
Thì ra Tiêu Tê thích kiểu như vậy, Sở Học Dung nghĩ, năm đó khi họ vẫn còn trong bộ đội đặc chủng Tiêu Tê được gọi với cái biệt danh mỹ miều là anh đẹp trai, từ ngũ quan đến vóc dáng đều được đắp nặn cẩn thận, cho dù nhìn từ góc độ nào cũng sẽ thấy hắn cân xứng cao ngất, đẹp trai xuất chúng. Câu chuyện uống trà rảnh rỗi của biết bao nhiêu người sau khi ăn uống xong chính là trêu ghẹo suy đoán xem tương lai hắn sẽ lấy một người phụ nữ như thế nào, nhưng từ trước đến giờ Tiêu Tê lại giữ mình trong sạch, cuối cùng câu chuyện càng ngày càng quá đà tựa như chỉ có thiên tiên mới có thể được hắn ưu ái.
Hình tượng người Tiêu Tê thích dần dần trở nên rõ nét hơn trong tưởng tượng của Sở Học Dung, cuối cùng dừng lại ở đường cong gò má nhìn nghiêng góc cạnh rõ ràng của Tây Tư Diên. Thật là đáng tiếc, Sở Học Dung mặt không đổi sắc thu tầm mắt lại, nếu không phải bị tên biến thái kia đánh dấu rồi thì để làm người yêu của em trai mình cũng là một lựa chọn tốt.
Những đội viên có mặt ở đây đều không phải là những người đào ngó sen chuyên nghiệp, về cơ bản đào một đoạn gãy một đoạn, mấy rổ ngó sen mang về cũng dính đầy bùn cát nhưng nước sạch không đủ cho họ rửa sạch kĩ càng. Khỉ Ốm vừa ăn vừa phun phì phì đất ra ngoài: "Đói bụng đến mức phải ăn đất, hôm nay coi như hiểu mùi vị trong câu này."
Đầu Nhím vung đũa hô khẩu hiệu với gã: "Có khổ hay không, ngẫm lại trường chinh hai mươi lăm ngàn, có mệt hay không, ngẫm lại các lão tiền bối hồng quân công nông Trung Quốc."
Lưu Huy nhớ lại hôm qua thề sống thề chết nói với Tiêu Tê tháng tám tháng chín củ sen mới đến điểm chín hiện nay chỉ có thể bưng cái mặt bị vả sưng cảm tạ khách sạn này trồng sen chín muộn mới cho họ được một bữa cơm no hết nấc.
※
"Anh không nói cho em biết..." Tây Tư Diên chịu đựng gân xanh nổi trên đỉnh đầu, hiển nhiên sắp sửa nếu Tiêu Tê không nói cho rõ ràng anh sẽ liều mạng với hắn.
"Còn cần phải nói à? Ruộng hoang đất hoang này tạo điều kiện rất tốt để cung cấp chỗ cho em tắm nước nóng!" Tiêu Tê đổ thêm một vại nước suối vào trong cái nồi sắt lớn, cái vại gốm này là loại bình thường nông dân hay đặt dưới mái hiên nhà dùng để hứng nước nhưng hắn lại cầm như đang cầm một cái cốc giấy, vẻ mặt hắn bình tĩnh không thở gấp cũng không đỏ, sau hai lần tới suối lấy nước vẫn còn thừa lại nửa vại nước lạnh.
Vẻ mặt Tây Tư Diên như thế nếu Tiêu Tê không thuyết trình rõ ràng hắn lấy cái nồi sắt to có thể chưng được cả người này ở đâu thì sẽ không bỏ qua, thấy Tiêu Tê động tác nhanh nhẹn nhấc cái nồi lên anh chỉ đành leo lên cây vừa canh gác bắn chết mấy con zombie nghe tiếng mò tới, vừa âm thầm cầu nguyện sẽ không phải là cái kiểu tắm mà anh đang nghĩ.
Đáng tiếc Tiêu Tê nhanh nhẹn đi tới đi lui vừa đổ nước vừa đốt củi, nghiễm nhiên nỗi sầu lo của Tây Tư Diên ngày càng tới gần. Tiêu Tê ngồi xổm xuống thả thêm củi khô vào chỗ trống giữa mấy thanh củi đang cháy làm ngọn lửa cháy càng thêm mạnh mẽ, khi hắn quay người lại thấy Tây Tư Diên vẫn đang quỳ trên cành cây gần đó giả vờ dùng kính hồng ngoại ngắm nhìn phong cảnh xung quanh. Tiêu Tê vẫy tay khẽ gọi: "Mau cởi quần áo ngồi vào đây, tắm sớm còn đi ngủ sớm."
"Anh muốn luộc em luôn à?" Tây Tư Diên tự tay thử nước ấm, nhiệt độ phù hợp, anh cởi giày lính và áo khoác, Tiêu Tê còn định khuyên thêm vài câu nữa nhưng vừa ngẩng đầu đã thấy Tây Tư Diên trần truồng ngồi vào trong nồi, hắn hối hận nhúng khăn mặt vào trong nước nóng, vén lên mái tóc dài màu bạc sau lưng Tây Tư Diên rồi chà lưng cho anh.
"Nếu đây là một cái bồn tắm trắng tinh em sẽ mời anh cùng tắm." Tây Tư Diên ngửa đầu nở nụ cười với Tiêu Tê, ngoài vầng trăng khuyết sáng ngời trong đôi mắt anh chỉ phản chiếu một bóng hình, sáng lấp lánh như những vì sao.
"Anh gội đầu cho em." "Vâng." Tây Tư Diên nhắm mắt lại cảm thụ những ngón tay mạnh mẽ thon dài của Tiêu Tê lẫn trong bọt xà phòng nhẹ nhàng mát xa sau gáy và cổ mình. Gió lạnh phất qua gương mặt để lộ ra ngoài của anh nhưng thân thể lại ngâm trong nước nóng, Tây Tư Diên thoải mái đến mức không nhịn được mà thở dài, anh không ngờ yêu cầu của mình đã hạ xuống thấp như vậy, chỉ cần tắm nước nóng, không thì được ngâm chân bằng nước nóng cũng đã đủ rồi.
Ngón tay xoa bóp trên da thịt xua tan mệt mỏi càng ngày càng hạnh kiểm xấu, từ hai vai tiến thẳng xuống, vừa quyến luyến chỗ xương bả vai xong đã sờ lên cơ ngực của Tây Tư Diên.
Hơi nước mờ mịt khiến bầu không khí giữa hai người càng thêm kiều diễm, Tây Tư Diên trở tay đè lên tay Tiêu Tê, nhẹ nhàng nương theo chuyển động của hắn: "Cảm giác thích không?"
Tiêu Tê không trả lời anh, hắn cúi thấp đầu xuống, lòng bàn tay dán lên hai viên đậm màu trước ngực Tây Tư Diên, đầu tiên hắn đùa bỡn như đang chơi món đồ chơi yêu thích hết kéo ra ngoài lại véo nhẹ, sau đó dùng đầu móng tay gảy lên những lỗ nho nhỏ trên đó.
"Nóng quá, Tiêu Tê, thêm chút nước lạnh đi..."
"Ừ..." Tiêu Tê vô thức trả lời, tay trái sờ lên đầu gối lộ trên mặt nước của Tây Tư Diên, vừa muốn đi xuống đã bị anh túm lấy cổ tay, "Nóng."
"..." Tiêu Tê mất hai giây mới à lên một tiếng, hắn nghiêng người lấy quả hồ lô được dùng làm gáo múc thêm hai bầu nước lạnh vào trong nồi, gò má Tây Tư Diên bị hun có hơi nóng, ánh đèn pin ảm đạm chiếm lấy bóng tối, anh hời hợt vắt khô nước trên tóc rồi buộc lại đơn giản bằng dây chun.
"Anh tắm đi." Tây Tư Diên đứng lên từ trong nồi, trong nháy mắt toàn thân tỏa ra ánh sáng mông lung giữa màn sương mù trắng xóa, dường như anh cảm thấy Tiêu Tê quá mức an tĩnh nên khó hiểu dùng ngón tay chọt chọt sau lưng hắn.
"Mau mặc quần áo vào, đừng để bị lạnh." Tiêu Tê đưa lưng về phía Tây Tư Diên cởi áo khoác và quần, hắn nhấc chân bước vào trong nước nóng, lần này đến lượt Tây Tư Diên đốt củi cho hắn, anh mặc bộ quần áo sạch sẽ cuối cùng, xắn tay áo lên chà lưng cho Tiêu Tê.
"Không cần đâu, em qua bên cạnh nhìn xem có zombie tới gần không đi." Tiêu Tê gãi gãi mũi, giọng khàn khàn.
Tây Tư Diên cười cúi đầu dùng răng cắn lên vành tai hắn, "Sao lúc nào anh cũng giàu tinh lực thế hả?"
"Đừng trêu anh." Tiêu Tê có chút cáu kỉnh, "Đi mau đi." Hắn vừa dứt lời Tây Tư Diên thế mà lại thật sự ngoan ngoãn đi, hắn tức giận đến mức chôn nửa mặt vào trong nước thổi bong bóng ùng ục, qua mười lăm phút Tiêu Tê nhắm mắt lại, kêu gào như ông tướng: "Tư Diên, chà lưng!"
Tây Tư Diên lên tiếng trả lời từ trên cây nhảy xuống, anh nhận lấy khăn mặt rồi nói: "Nhanh thế?" Tiêu Tê rất không muốn thảo luận về năng lực kéo dài của mình, khẽ hỏi lại: "Em có phải lãnh cảm không? Vì sao em không có chút phản ứng nào?"
"Em còn chưa đến mức cả cơ thể của mình cũng không khống chế được." "Có thể khống chế ở mặt này mới là kì quái đấy?"
"Được rồi." Tây Tư Diên đắp khăn mặt lên xương bả vai của Tiêu Tê, "Chờ lần tới đến lúc thích hợp em sẽ có phản ứng cho anh xem."
"Lúc nào mới là lúc thích hợp? Giường lớn, hoa tươi, nước hoa Pháp à?" "Không cần, chờ anh học được cách súc ruột."
Tiêu Tê: "..."
※
Sáng hôm sau quân chủ lực đã đến khách sạn, trong tay Sở Học Dung có công cụ liên lạc từ xa, dưới sự chỉ huy mọi người cũng không phải đi vòng xa xôi mấy.
Khỉ Ốm, Lưu Huy và Hùng Anh Anh dọn vào ở cùng phòng với Tiêu Tê và Tây Tư Diên, Dư Hoàn Ương và Triển Thần đi một đoạn đường dài vẻ mặt gió sương, sức lực toàn thân nhìn cũng lớn hơn nhiều, nghỉ ngơi đến trưa ăn xong canh ngó sen lại muốn tham gia làm việc.
"Nghe rõ kế hoạch hành động hết chưa, kế hoạch ban đầu cho tuyến trượt zipline là chín người, ngoại trừ Tây Tư Diên còn ai tự nguyện đăng ký?"
Lưu Huy và Khỉ Ốm lập tức tiến lên một bước, Tiêu Tê và Tây Tư Diên đương nhiên phải chia binh hai đường nên hắn không giơ tay, Triển Thần đứng thẳng lưng cũng nóng lòng muốn thử lại bị Đầu Nhím đè lại bả vai, "Thấy không, con gái người ta còn muốn đi, cái đám đàn ông hèn nhát chỉ biết co vòi này, chúng tôi đào ngó sen cả buổi đổ cho chó ăn hết rồi à?"
Dưới sự khích lệ đơn giản mà thô bạo của trai thẳng sắt thép rất nhiều trai tráng đứng ra nhận việc, Đầu Nhím hài lòng bảo Tây Tư Diên tới làm công tác chỉ đạo.
Ba sợi giây thừng bền chắc liên tiếp được mắc lên điểm cao, người anh em đối diện cầm búa và đục tiếp tục đào góc nhà chủ nghĩa xã hội khoa học, Tiêu Tê đứng ở vách đá gắn móc trượt lên dây thừng rồi đưa cho Tây Tư Diên.
Tây Tư Diên gật đầu với hắn, anh tung người một cái, hơi cong thân thể, trong nháy mắt đã trượt đến phía đối diện, rồi linh hoạt xoay người nhảy xuống mặt đất.
"Đẹp trai quá!" Dư Hoàn Ương chắp hai tay trước ngực, Triển Thần tán thành nói, "Tây Tư Diên thực sự rất giỏi."
Dư Hoàn Ương ngượng ngùng le lưỡi, "Tớ nói Tiêu Tê ấy..."
Triển Thần: "..."
Cô dừng hai ba giây rồi dùng lòng bàn tay che lại, thì thầm hỏi, "Cậu thích anh ấy à?" Tiểu Ngư nghẹn đến đổ mặt, "Rất... Rất rõ ràng sao?"
Triển Thần nghiêm túc gật đầu, trong nháy mắt Tiểu Ngư gấp đến mức nói không ra lời, "Lừa cậu đấy!" Triển Thần khẽ cười nói.
"... Anh ấy rất đẹp trai, cậu cảm thấy thế nào?"
"Đúng vậy." Triển Thần nói rồi liếc mắt nhìn Tiêu Tê, người kia thấy Khỉ Ốm lao thẳng vào vách đá thì cười đến mức hai mắt cong thành hai vầng trăng khuyết, "Quá hoàn hảo, tớ không thích người như vậy..."
"Vậy cậu thích người như thế nào?"
"Tớ..." Triển Thần há miệng, vô thức liếc nhìn Lưu Huy rồi cúi đầu tiếp tục công việc trong tay, "Không có thích gì cả... có thể sống tiếp là tốt rồi!"
- --
Hoa bá vương: chính là hoa thanh long, là một loại hoa giàu chất dinh dưỡng, có thể nấu canh, có tác dụng đẹp da, trị mụn, chữa ho khan. Hoa này kết quả thì ra quả thanh long, chắc mọi người biết hết rồi.
Trượt zipline: Zipline hay gọi đầy đủ là trượt zipline, đây là một trò chơi mạo hiểm được bắt nguồn từ một hình thức giao thông đi lại trên các khu vực núi cao. Để chơi trượt zipline sẽ cần đến một sợi cáp dài được nối từ một đỉnh núi hay phần thân núi để có được một độ cao thích hợp, đầu còn lại sẽ được nối ở đất liền hoặc tại một bờ hồ, bờ biển. Người trượt zipline sẽ được buộc vào sợi cáp đó với đầy đủ các trang thiết bị bảo vệ cơ thể rồi sẽ được thả từ trên đỉnh đầu treo sợi cáp xuống.
(Đọc truyện trên wordpress để xem ảnh chú thích, mình lười up ảnh trên wattpad).