Đc: wattpad "tiemcanhnhadodo"
***
Tô Tô mà hai vị Tần lão hoài nghi sẽ khóc nhè nhớ bọn họ, sau khi vào nhà trẻ không hề nhớ bọn họ chút nào, càng đừng nói đến khóc.
Khi cô giáo dẫn Tô Tô vào lớp đúng là lúc các bạn nhỏ đang trong giờ hoạt động tự do.
Cô giáo giới thiệu Tô Tô với các bạn: "Các bạn nhỏ, yên lặng chút nào! Đây chính là bạn học mới đến của chúng ta, Tần Tô Tô. Mọi người vỗ tay hoan nghênh bạn nào!"
Các bạn nhỏ đều đồng thời vỗ tay.
Cô giáo nói: "Sau này bạn ấy chính là bạn học của chúng ta rồi, mọi người phải hòa thuận với nhau nhé! Không được cãi nhau nha!"
"Vâng ạ!" Tất cả các bạn nhỏ đều đồng ý.
Sau đó cô giáo dẫn Tô Tô đi làm quen với hoàn cảnh trong nhà trẻ một chút.
Học sinh trong nhà trẻ bọn họ không nhiều, nhưng hoàn cảnh rất tốt, bao gồm khu vực hoạt động trong nhà và khu vực hoạt động ngoài trời.
Có đầy đủ các hạng mục vui chơi giải trí.
Sau khi làm quen xong, cô giáo liền để Tô Tô tự mình chơi cùng các bạn nhỏ.
Một bé gái lớn hơn Tô Tô một chút chủ động đến bên cạnh bé.
"Chào cậu, tớ là Tần Lạc Vân, cũng họ Tần giống cậu, rất vui được quen biết cậu."
Tần Lạc Vân mỉm cười tự giới thiệu, thể hiện bản thân rất thân thiện.
Đa số tất cả trẻ em đi học trong nhà trẻ đều là con cái nhà giàu có ở lân cận.
Cũng có một số ít không sống ở gần đây, nhưng vào nhờ quan hệ.
Trong đó liền bao gồm bạn học Tần Lạc Vân này.
Ông nội bạn ấy là em trai ruột của Tần lão thái gia, nhờ vào quan hệ của Tần lão, bạn ấy mới có thể đi học ở nhà trẻ quý tộc này.
Học phí đi học của bạn ấy cũng là do nhà họ Tần trả giúp.
"Ừ, chào cậu." Tô Tô trả lời lại.
"Hôm nay là ngày đầu tiên cậu đến đây, mình mang cậu đi chơi được không?" Tần Lạc Vân nói với Tô Tô.
"Được." Tô Tô không có ý kiến gì.
Trước tiên tìm hiểu hoàn hoàn cảnh một chút luôn luôn chính xác.
Tần Lạc Vân dắt tay Tô Tô, mang bé đi chơi xếp gỗ.
Sau đó trong thời gian chơi trò chơi, Tần Lạc Vân nhìn đồng hồ thông minh của Tô Tô nói: "Đồng hồ của cậu thật đẹp, là mua ở đâu vậy?"
"Không biết." Tô Tô đâu có quan tâm những vật này là mua ở chỗ nào.
Tô Tô bị những đồ vật khác ở xung quanh hấp dẫn sự chú ý.
Tần Lạc Vân nghĩ nghĩ rồi lấy kẹp tóc trên đầu mình xuống, tặng cho Tô Tô nói: "Mình tặng kẹp tóc của mình cho cậu, cậu đem kẹp tóc của cậu tặng cho mình, chúng ta đổi quà cho nhau liền trở thành bạn tốt được không?"
Việc này là ba mẹ Tần Lạc Vân dạy cho bé, mỗi lần có bạn mới đến bé cũng đều làm vậy.
Các bạn nhỏ đổi quà với nhau, bình thường phụ huynh đều sẽ không nói gì.
Sẽ chỉ cảm thấy bọn họ rất thân thiết.
Mà phần lớn điều kiện gia đình của các bạn nhỏ trong nhà trẻ này đều rất khá giả. Tần Lạc Vân có thể dùng những vật nhỏ chỉ có mấy tệ mấy chục tệ để đổi lấy những vật tốt có giá trị vài nghìn đến vài chục nghìn tệ.
Trước đây Tần Lạc Vân chính là dựa vào cách này để lấy được rất nhiều thứ tốt, còn không bị người khác nghi ngờ và chỉ trách.
Tô Tô nhìn qua kẹp tóc của Tần Lạc Vân rồi từ chối: "Mình thích cái của mình, không muốn đổi."
Đối với những thứ mình không thích, Tô Tô trước giờ đều dứt khoát từ chối.
Thích chính là thích, không thích chính là không thích, Tô Tô đương nhiên sẽ không tự khiến mình tủi thân.
Tần Lạc Vân nhỏ giọng giải thích: "Cậu không muốn làm bạn với mình sao? Mẹ mình nói, là bạn tốt thì phải đổi qua cho nhau, hay là cậu không thích mình?"
Nói đến câu cuối cùng, Tần Lạc Vân đã lộ ra vẻ mặt ấm ức.
Chiêu này dùng rất tốt.
Tần Lạc Vân biết mình lớn lên xinh đẹp, dáng vẻ ấm ức rất dễ khiến người khác thương xót.
Người lớn và một số bạn cùng trang lứa nhìn thấy đều sẽ mềm lòng.
_Hết chương_