An Nam và Trần Vưu An thấy vậy, cũng vội vã đi theo.
Lúc đi tới cửa, đúng lúc gặp Phương Lê bước ra khỏi chiếc xe màu đen, trong khoảnh khắc nhìn thấy Thẩm Nhiên, Phương Lê sững sờ.
Bà nghe Nam Nam nói hôm nay bọn họ thi đấu ở đây, vốn muốn đến xem một lát, nhưng không ngờ tới lại chạm mặt như thế này….
Thẩm Nhiên rõ ràng cũng nhìn thấy bà, khuôn mặt vốn đã lạnh lùng lại phủ thêm một lớp sương mỏng, chỉ liếc nhìn một cái, cũng có thể cảm nhận được hơi lạnh thấu xương.
Nguyễn Túc thấy bà, tiến lên chào hỏi: “Chào dì Phương ạ.”
Lúc này Phương Lê mới khôi phục lại suy nghi, gật đầu một cái theo bản năng, miễn cưỡng mỉm cười: “Tây Mễ con cũng đến đây xem thi đấu sao.”
“Đúng ạ, dì Phương đến xem Cố Tòng Nam sao, nhưng mà bây giờ trận đấu đã kết thúc rồi ạ.”
Phương Lê thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn Thẩm Nhiên, không dám nhìn đến, đứa con trai vừa sinh ra đã bị bà bỏ rơi ấy.
Nguyễn Túc lúc này đang gấp, cũng không phát hiện Phương Lê có gì khác thường, chỉ nói: “Dì Phương, con còn có chút chuyện đi trước, Cố Tòng Nam đang ở bên trong, chắc là sắp ra ngay rồi ấy ạ.”
“Được, được…”
Mấy người bọn họ cùng rời đi, trong suốt quá trình, Thẩm Nhiên không nói với bà một từ nào, dường như chỉ là một người xa lạ không hề quen biết.
Phương Lê nhìn bóng lưng Thẩm Nhiên, vẻ mặt u tối ảm đạm.
Bọn họ vừa rời đi không lâu, Cố Tòng Nam đã đi ra, bước lên một bước: “Mẹ, mẹ thấy anh ấy rồi sao?”
Phương Lê gật đầu, giọng tự giễu: “Ba năm, lần trước gặp thằng bé đã là ba năm trước, lúc đó nó còn sẵn lòng nói chuyện với mẹ, nhưng bây giờ, trong mắt nó chỉ còn lại thù hận….”
Cố Tòng Nam cũng không biết nên nói gì để an ủi bà, phải mất một lúc mới nói: “Mẹ, mọi chuyện rồi sẽ tốt hơn thôi.”
Sau khi lên xe, giảng viên hướng dẫn lại gọi cho Nguyễn Túc một cuộc điện thoại, nói là bên phía trường học vẫn còn đang xử lý, có thể cần chút thời gian, nhưng mà Weibo thì cần cô tự xử lý.
Nguyễn Túc không có đoàn đội, trước giờ những chuyện này vẫn do mẹ cô xử lý, hiện tại mặc dù Weibo không huyên náo lớn như diễn đàn của trường, nhưng ít nhiều gì cũng đã bị ảnh hưởng, fan hâm mộ của cô đã cãi nhau với người ta rồi.
Trong lúc Nguyễn Túc đang suy nghĩ có cần đăng Weibo giải thích hay không, Thẩm Nhiên lại nói: “Trước hết đừng vội vàng, đợi sau khi bên phía trường học có kết quả điều tra rồi hãy đăng.”
Vừa nói, anh đã cầm điện thoại lên, không biết đang gọi cho ai, cả quá trình đều nói tiếng Anh.
Nguyễn Túc hít sâu một hơi, cúi đầu lướt điện thoại không biết đang suy nghĩ gì.
Lần đầu tiên cô gặp phải loại chuyện này, hoàn toàn không biết phải làm gì.
An Nam ngồi ở bên kia, thấp giọng nói: “Không sao đâu mà, tớ tin ông chủ Thẩm sẽ giải quyết ổn thỏa.”
Nguyễn Túc bĩu môi, không lên tiếng.
Cô biết tại sao bây giờ Thẩm Nhiên lại không cho cô đăng Weibo thanh minh, bởi vì một khi cô đăng, cho dù có thanh minh thế nào, chắc chắn cũng sẽ thừa nhận mối quan hệ này, Thẩm Nhiên đang muốn bảo vệ cô, tạm thời không để cô công khai quan hệ giữa bọn họ.
Anh vẫn luôn như vậy, chuyện gì cũng nghĩ cho cô.
Mấy phút sau, Thẩm Nhiên cúp điện thoại, thấy Nguyễn Túc cúi đầu, đưa tay xoa đầu cô: “Đừng lo, sẽ xử lý xong nhanh thôi.”
Nguyễn Túc trái lại không lo cho mình: “Nhưng bên phía anh….”
Thẩm Nhiên cong môi: “Yên tâm đi, anh thi đấu xong rồi.”
Lúc này, Trần Vưu An ngồi ở phía trước lặng lẽ nói: “Nhưng mà tôi nghe nói, hôm nay sau khi thi đấu xong có phần phỏng vấn với phóng viên, anh muốn phản hồi về mấy vụ bê bối ba năm trước….”
Thẩm Nhiên và Cố Tòng Nam, một người là thần thoại e-Sport trở lại, một người là nhân tài mới xuất hiện, phóng viên rất muốn phỏng vấn hai người.
Nhưng hai người này vậy mà lại một trước một sau rời đi, để lại hai người Sơn Dã và Thập Nhất đối mặt với phóng viên.
Hai người bọn họ cũng không phải là lần đầu nhận loại phỏng vấn này, nhưng mà rõ ràng, lần này tất cả sự chú ý của mọi người đều đặt lên Dawn, liên quan đến những bê bối ba năm trước của anh, chuyện nào cũng là đòn chí mạng với một tuyển thủ chuyên nghiệp.
Trước khi tranh giải, các phương tiện truyền thông lớn cũng đã nhận được tin sau trận đấu Dawn sẽ thanh minh từng chuyện xảy ra vào ba năm trước, nhưng không thể ngờ tới là, trận đấu vừa kết thúc, khắp sân khấu đều không thấy bóng dáng của Dawn.
Đương nhiên, bọn họ không hứng thú với việc Thập Nhất và Sơn Dã trở lại bằng những scandal kia.
Sau khi hỏi đơn giản vài câu, thì đi phỏng vấn Thiên Mệnh hắc mã của năm nay ngay.
Sơn Dã nhìn người con trai bị đám đông phóng viên vây quanh, tặc lưỡi một cái: “Tao nghi thằng nhóc này hồi cấp hai hẳn là đọc quá nhiều truyện tranh rồi, nhìn cái dáng vẻ thiếu đánh kia, tao cũng nhịn không được muốn xông lên đánh nó hai đấm.”
Thập Nhất nói: “Mày khoan hãy nói, nó đâu phải là học sinh cấp hai duy nhất đọc nhiều truyện tranh đâu, nếu không có Dawn kìm hãm lại, Cố Tòng Nam cũng như vậy, thậm chí còn khiến cho người ta khó chịu hơn thằng nhóc ấy đấy.”
Lâm Vị Đông cười:”Cố Tòng Nam cùng lắm cũng chỉ hơi trẻ trâu một chút, ánh mắt cũng không mọc trên đỉnh đầu.”
“Đúng vậy, trái lại tao cảm thấy Cố Tòng Nam càng giống Dawn lúc trước, tốt hơn cái thằng nhóc thối này.”
Vừa nói ra câu đó, Lâm Vị Đông và Thập Nhất đều lên tiếng, sắc mặt khác nhau.
Sơn Dã: “…”
Hắn nói câu gì đại nghịch bất đạo sao? Tại sao bọn họ đều có biểu hiện như vậy?
Lâm Vị Đông vỗ vỗ vai Sơn Dã, thở dài một hơi: “Thật ra thì chân tay phát triển mà đầu óc đơn giản như mày cũng tốt, đôi khi tao cũng rất ngưỡng mộ mày.”
Sơn Dã xùy một tiếng: “Mày đang nói tiếng người sao?”
Trong lúc bọn họ đang bàn bạc, Tưởng Văn Chu đứng ngoài đám đông người liếc nhìn bọn họ, môi cong cong, nụ cười có hơi khó hiểu.
Thập Nhất híp mắt, lấy điện thoại ra lướt xem các hot search của Nguyễn Túc, đột nhiên mở miệng: “Bọn mày nói xem, chuyện này có liên quan đến nó không?”
“Cho dù ngọn nguồn không liên quan đến nó, nhưng dựa theo tình hình hôm nay, nó chắc chắn sẽ thêm dầu vào lửa.”
Lâm Vị Đông trong lòng mắng tên khốn này trăm ngàn lần, nhưng cũng không làm gì được hắn.
Nửa tiếng sau.
#Dawn tái xuất, chủ đề này đã leo lên vị trí số 1 hot search.
Dưới bình luận đều là tràng chửi mắng.
[A a a, tức chết tôi rồi, không phải nói là hôm nay anh ta sẽ thanh minh sao, tại sao lại không có gì hết! Xem bọn tôi là đồ ngốc rồi đem ra đùa giỡn sao?]
[Tôi cười chết mất, thi đấu vừa xong thì biến mất ngay, nói muốn thanh minh đơn giản chỉ là bịa đặt để tái xuất thôi, tôi thấy hắn chắc chắn là tẩy không trắng nổi.]
[Sau ba năm, Dawn lại làm con rùa rúc đầu lần nữa, hình mẫu tốt, vỗ tay!]
[Dawn cút ra khỏi giới e-Sport đi, đừng lấy thanh xuân của chúng tôi làm vốn liếng để anh kiếm tiền nữa!]
[Tôi chỉ là người ăn dưa qua đường thôi, sau khi đọc xong rất nhiều phốt của anh ta chỉ muốn nói, giới e-Sport của mấy người không có giới hạn gì sao, tại sao cái loại ngủ với fan còn được phú bà bao nuôi vẫn còn có thể tái xuất?]
Bình luận mắng chửi trên mạng càng ngày càng nghiêm trọng, chủ đề #Dawn cút khỏi giới e-Sport đã nhanh chóng xuất hiện.
Không chỉ có bình luận trên weibo cá nhân của Dawn, mà ngay cả weibo câu lạc bộ Reborn, Sơn Dã, Thập Nhất, thậm chí là Cố Tòng Nam cũng không may mắn thoát khỏi.
Từng dòng bình luận đều là mấy lời bẩn thỉu xấu xa, hoàn toàn không xem nổi.
Đúng lúc đó, câu lạc bộ Reborn đăng một bài thanh minh, sau một tiếng nữa, sẽ công bố chân tướng liên quan đến sự việc Dawn ngủ với fan ba năm trước.