Hạ Nhất Nhiễm sửng sốt, nước còn đang chảy róc rách, Tô Tiểu Quả đứng ở cửa bếp, cũng bởi vì lời của chính mình mà sửng sốt.
"Tiểu Quả, em nói bậy cái gì." Phản ứng đầu tiên của Hạ Nhất Nhiễm chính là, không có khả năng, lòng lại đang hốt hoảng.
"Em cũng không nói bậy nha, phim truyền hình, trong tiểu thuyết không phải đều diễn như thế mà! Nếu không chính là bệnh bao tử tái phát, chị khẩn trương đi bệnh viện kiểm tra thử xem!" Tô Tiểu Quả vào cửa, vẫn lại là cảm thấy được khả năng mang thai lớn một chút, chẳng qua, Hạ Nhất Nhiễm cùng Đường Hạo Nam sắp phải ly hôn, không có loại chuyện cẩu huyết như vậy đi?
Hạ Nhất Nhiễm vẫn có phần lờ mờ, đầu óc trống rỗng, súc miệng xong, trước ra khỏi phòng bếp, kéo cái ghế dựa ngồi xuống, vào thời gian này, cửa hàng đồ ngọt không khách đến.
Cô lấy điện thoại ra, kiểm tra ghi chép, có cái thói quen tốt đẹp chính là mỗi lần đều đã đem kỳ kinh nguyệt lần trước ghi lại.
"Tình yêu của em, chị trước đừng hoảng hốt, cẩn thận nghĩ lại, nguyên nhân nào dẫn đến chuyện này." Tô Tiểu Quả ở đối diện cô ngồi xuống, thấy sắc mặt cô không tốt lắm, vội vàng an ủi.
nếu thực sự mang thai thì phải làm sao?
Cô cùng Đường Hạo Nam người kia cuối cùng cũng phải ly hôn, nếu Đường Hạo Nam biết, có thể vì đứa nhỏ mà không li hôn không?
Tô Tiểu Quả bình tĩnh suy nghĩ.
Hạ Nhất Nhiễm nhìn thời gian của kỳ kinh nguyệt lần trước, mới ý thức được, tháng này đã trễ hơn hai tuần rồi...
Trong khoảng thời gian này chuyện đã xảy ra quá nhiều, nhất thời lơ là những thứ vụn vặt này rồi.
Nếu thật sự mang thai thì sao đây?
"Tiểu Quả... Chị cảm thấy được sẽ không trừng hợp như vậy đâu, em trước đừng ồn ào..." Để điện thoại di động xuống, sắc mặt của cô đã trở nên trắng bệch, ánh mắt lóe ra, dáng vẻ tâm hoảng ý loạn.
"Hứ em chỗ nào ồn ào chứ, yên tâm đi! Nếu thực mang thai, em với chị cùng nuôi tiểu bảo bảo!" Tô Tiểu Quả nghĩa khí nói, lại vẫn ngay thẳng vỗ vỗ ngực chính mình.
Hạ Nhất Nhiễm cảm kích nở nụ cười, trong đầu không khỏi liền hiện lên khuôn mặt Đường Hạo Nam, trong lòng một trận chua xót, "Trở về, mua que thử thai thử xem..."
Không yên nói, nếu thực mang thai, muốn nói cho Đường Hạo Nam hay không? Có thể ảnh hưởng đến chuyện ly hôn hay không?
...
"A!"
Phòng khách rộng lớn ở Đường gia, Đồng Y Mộng đang ngồi ăn bánh ngọt, đột nhiên thét chói tai.
"Mộng Mộng, xảy ra chuyện gì, đây là? !" Lục Uyển Thu đi tới, quan tâm hỏi.
"Bác gái, một cọng tóc thật dài..." Đồng Y Mộng vẻ mặt đáng thương, nhìn Lục Uyển Thu, trong tay lại vẫn cầm cái thìa bằng bạc.
Lục Uyển Thu đeo kính lão, nhìn kỹ bánh ngọt, quả thực ở trong bánh ngọt chôn một cọng tóc dài thật dài, nháy mắt buồn nôn chịu không nổi.
"Vú Ngô !" Lục Uyển Thu lớn tiếng kêu, vú Ngô đang dọn dẹp vệ sinh vội vã chạy tới, "Phu nhân, xảy ra chuyện gì sao?"
"Bánh ngọt này là mua ở đâu? !" Lục Uyển Thu tức giận chất vấn, Đồng Y Mộng nhíu chặt mày, "Bác gái..."
"Là cửa hàng do Đồng tiểu thư yêu cầu, đường đông Giải Phóng cửa hàng 'ngã rẽ chuyện xưa', còn là cửa hàng do thiếu... Do Hạ tiểu thư mở!" Vú Ngô thiếu chút nữa nói lỡ miệng.
"Bác gái, là con kêu vú Ngô đi tiệm bánh ngọt của Nhiễm Nhiễm mua... Cái này nên là chỉ là... Thôi, vú Ngô, lấy đi đổ thì tốt rồi!" Đồng Y Mộng vội vàng nói, một vẻ sợ Lục Uyển thu trách tội Hạ Nhất Nhiễm.
"Con là nói cửa hàng do Hạ Nhất Nhiễm mở? !" Lục Uyển Thu cực kì kích động hỏi, nhìn Đồng Y Mộng, cô ta gật đầu, "Mộng Mộng à, sao con lại đơn thuần như thế !"
Lục Uyển Thu vội vàng nói.
"Bác gái, xảy ra chuyện gì?" Đồng Y Mộng cau mày, vẻ mặt nghi hoặc.
"Hạ Nhất Nhiễm lia khẳng định là cố ý!" Lục Uyển Thu tức giận nói, vẻ mặt căm giận, cảm thấy được là Hạ Nhất Nhiễm cố ý trả thù Đồng Y Mộng.
"Bác gái, người đang nói cái gì vậy, Nhiễm Nhiễm sao có khả năng cố ý? !" Đồng Y Mộng vội vàng giúp Hạ Nhất Nhiễm nói tốt, Lục Uyển Thu còn muốn nói cái gì, ý thức được không thể để cho Đồng Y Mộng hoài nghi, vẻ mặt rất không tình nguyện nói tránh đi rồi.
Đường Hạo Nam lúc xế chiều bị một cuộc điện thoại của Lục Uyển Thu kêu trở về trong nhà, Đồng Y Mộng tiêu chảy rồi !
"Mộng Mộng đâu?"
"Ở trên lầu nghỉ ngơi rồi! Đường Hạo Nam, con xem chuyện tốt Hạ Nhất Nhiễm làm là đi! Ở trong bánh ngọt bỏ sợi tóc, phỏng chừng cái bánh ngọt kia không chừng bỏ thứ linh tinh gì rồi! Chẳng thế thì Mộng Mộng đang rất tốt đẹp, sao mới ăn bánh ngọt của cô đã tiêu chảy rồi hả? ! Như vậy tiếp tục, còn phải đưa bệnh viện!"
Lục Uyển Thu thấy Đường Hạo Nam, đã ào đến nói một tràn không ngừng, trong lúc này anh không phản ứng kịp, hỏi vú Ngô, mới hiểu được là chuyện gì xảy ra
"Sao có khả năng? ! Cô ấy hẳn không như thế làm!" Thấy mẹ mình hoài nghi Hạ Nhất Nhiễm như thế, Đường Hạo Nam tức giận phản bác, Hạ Nhất Nhiễm làm sao có khả năng cố ý hại Đồng Y Mộng!
"Không thể nào? Đường Hạo Nam, mẹ thấy con là bị ma quỷ ám ảnh rồi ! Cô đúng là người vợ hợp pháp của con, hiện tại Mộng Mộng đang ở nhà chúng ta, cô ta có thể không ghen tị? Không hận? Đó mới là lạ! Trừ phi cô ta là thánh mẫu! Con cũng đừng bị biểu hiện giả dối của cô ta mê hoặc nữa!" Lục Uyển Thu tức giận nói.
"Mẹ, con liền không rõ, cô ấy tới cùng đắc tội người chỗ nào rồi hả ? !" Đường Hạo Nam vì Hạ Nhất Nhiễm bênh vực kẻ yếu.
Lục Uyển Thu sắc mặt khẽ biến đổi, Đường Hạo Nam đã lên lâu đi.
Đồng Y Mộng tiêu chảy kéo dài lợi hại, Đường Hạo Nam đúng lúc đưa cô ta đi bệnh viện, tiêu chảy cấp tính, bác sĩ hoài nghi là ngộ độc thức ăn.
Cô ta thể chất vốn yếu ớt, lần này, bị dày vò đến gần chết, nằm ở trên giường bệnh truyền nước biển, dáng vẻ như người hấp hối, thật sự đáng thương.
...
Hạ Nhất Nhiễm nhờ Tô Tiểu Quả cho cô que thử thai, vệ sĩ của Đường Hạo Nam còn đang ở xung quanh đây, cô bây giờ còn không muốn bị ai biết.
Buổi tối người trong cửa hàng nhiều hơn, phần lớn là mấy cặp đôi yêu nhau ở trường học gần đây, có đôi khi gọi ly trà sữa, một phần bánh ngọt, có thể ngồi thật lâu, anh anh em em, như keo như sơn, làm cho người ta hâm mộ.
Cô bận rộn đến 9 giờ rưỡi mới cùng Tô Tiểu Quả tan tầm.
"Đêm nay chị thực sự không đi nhà em sao?" Tô Tiểu Quả biết cô buổi tối trở về khẳng định sẽ thử thai, cảm giác có người ở bên người cùng cô, sẽ tốt hơn một chút, nhưng cô lại không chịu.
"Không đi, em đi đường cẩn thận." Hạ Nhất Nhiễm xem ra cực kỳ bình tĩnh.
"Nếu thực mang thai, chị không cần hoảng loạn, không cái gì ghê gớm!" Tô Tiểu Quả lạc quan an ủi cô.
Hạ Nhất Nhiễm cũng cười, "Chị hoảng cái gì chứ, em trước giúp chị giữ bí mật là được!"
Tô Tiểu Quả ngồi tàu điện trở về nhà rồi, cô đi bãi đỗ xe, chính mình lái xe trở về căn hộ.
...
Vừa đến căn hộ, liền đi phòng ngủ, từ trong túi xách lấy ra que thử thai, Tô Tiểu Quả mua hai hộp, nói là thử nước tiểu vào buổi sáng càng chuẩn xác, một cái khác có thể thử liền.
Cô ngồi ở trên bồn cầu, cẩn thận nhìn mấy chữ trên hộp đóng gói, mở ra lại nhìn bản hướng dẫn sử dụng.
Trong hộp có một cái bao tay dùng một lần, còn có một cái túi zip, trong túi đó chính là que thử thai rồi.
Trước đeo cái bao tay duy nhất, xé mở túi zip, lấy ra que thử thai, dựa theo bản hướng dẫn, cầm ở trong tay...
Có thể là khẩn trương, một chút nước tiểu cũng không tiểu được, cô buồn rầu nhíu mày, cố gắn thả lỏng.
Có cái gì phải khẩn trương?
Mang thai thì mang thôi thôi, không phải vẫn muốn có đứa bé sao?
Có thể có đứa bé theo bên người thật tốt, mà còn là kết tinh của cô cùng anh...
Vẫn còn nhớ rõ, lúc còn ngọt ngào, khi đang hoan ái muốn anh mang bao cao su, anh không chịu, nói nên có đứa bé rồi.
Khi đó thực hận không thể lập tức mang thai.
Hiện tại, đứa nhỏ cuối cùng đến đây sao?
Đúng là, giống như lại không phải lúc.
Lại không phải lúc...
Những chuyện giữa cô cùng Đường Hạo Nam toàn bộ giống như đều là không phải lúc.
Nước tiểu đột nhiên trào ra, cô vội vã ổn định que thử thai, để cho nước tiểu rơi vào trên lỗ trònque thử thai.
Tâm hoảng ý loạn, gắt gao nắm chặt, nín thở chờ đợi kết quả.
Thời gian hai ba phút ngắn ngủn, trong đầu kêu loạn hiện lên vô số hình ảnh, đem những chuyện trước đây từng trải qua đều đã xem một lần.
Cúi đầu, nhìn chằm chằm que thử thai trong tay.
Hai vạch rõ ràng, giống ma chú, đem cô đứng hình.
Hai vạch đại biểu cái gì?
Đầu óc trống rỗng, trong lúc này quên hai vạch đại biểu chính là cái gì rồi.
Lúc này, ngoài cửa truyền đến động tĩnh.
"Hạ Nhất Nhiễm!" Giọng Đường Hạo Nam từ bên ngoài vang lên, cô đột nhiên hoàn hồn, như ten trộm đem que thử thai cùng cái bao tay duy nhất ném vào thùng rác, lúc Đường Hạo Nam kéo cửa ra, Hạ Nhất Nhiễm mới vừa cài lên đai lưng.
Cô giống không thấy được anh, đi thẳng rửa tay, trong lòng hoảng loạn.
Hai vạch chính là có thai sao?
Mạnh nhìn về phía Đường Hạo Nam, anh đã đi ra ngoài.
Lúc cô trở lại phòng ngủ khi đó, Đường Hạo Nam chính đang tựa vào đầu giường hút thuốc, cô theo bản năng bịt mũi, "Anh đừng hút!"
Đường Hạo Nam nhìn cô một cái, dập tắt điếu thuốc, vẻ mặt hắc trầm.
"Anh hỏi em, bánh ngọt trong tiệm em là xảy ra chuyện gì? Tại sao Mộng Mộng ăn có một cọng tóc tong đó, hiện tại tiêu chảy cấp tính, nằm ở trong bệnh viện rồi hả ? !" Đường Hạo Nam đến gần cô, đứng ở trước mặt cô, tức giận chất vấn.
Anh vừa nói như thế, Hạ Nhất Nhiễm mới nhớ tới người giúp việc vú Ngô là tới mua quá bánh ngọt.
"Cô ấy ra sao? Còn có, anh nói bậy cái gì, tiệm bánh ngọt của tụi em mở nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ chưa từng xảy ra chuyện như vậy, anh có phải lầm rồi hay không?" Cô vẻ mặt bình tĩnh, đối với vệ sinh an toàn trong tiệm bánh ngọt, cô từ trước đến nay vô cùng tự tin.
Sản phẩm trong ngày bán không hết, cũng sẽ xử lý hết, dù cho lỗ vốn. Bánh phô mai buổi sáng bán cho vú Ngô cũng là buổi sáng mới làm ra, ăn sao có khả năng tiêu chảy? ! Càng miễn bàn có sợi tóc gì rồi !
"Cô ấy hôm nay chỉ ăn bánh ngọt của các người!" Đường Hạo Nam buồn bực nói, nhìn nhìn thời gian, anh còn phải chạy về bệnh viện.
"Tuyệt đối không có khả năng là bởi vì bánh ngọt của tụi em!"
"Hạ Nhất Nhiễm, nếu em đối với anh có cái oán hận gì, cứ việc trút lên người anh, đừng đem oán khí rơi lên trên người cô ấy..." Đường Hạo Nam thở sâu, rõ ràng không muốn hoài nghi cô...
"Những lời này của anh là có ý gì? Anh nghĩ rằng em là cố ý hại cô ấy? !" Hạ Nhất Nhiễm lần này kích động, thụ thương trừng mắt nhìn anh, làm sao cũng không nghĩ tới, anh sẽ hoài nghi chính mình như thế.
"Anh không muốn nghĩ là em làm như vậy, nhưng mà, cô ấy quả thật là ăn bánh ngọt mới..."
"Đường Hạo Nam! Anh cút cho tôi!" Rõ ràng liền là hoài nghi cô, Hạ Nhất Nhiễm kích động bạo rống, sắc mặt đỏ lên, oán hận trừng mắt nhìn anh, vừa rồi còn đang nghĩ phải làm sao cùng anh nói chuyện đứa bé, hiện tại...
"Em kích độngnhư vậy làm gì? ! Không có làm liền không làm, anh tin tưởng em là được!" Đường Hạo Nam đè lại bờ vai cô, không muốn giống mẹ anh như vậy, nghĩ cô có tâm cơ như thế, cô không để ý do như vậy...
"Haha... Anh thực sự tin tưởng tôi sao? Hiện tại cô ta tỉnh dậy, tôi liền cái gì cũng không đúng rồi! Anh có phải lại vẫn hoài nghi năm đó tôi là cố ý trèo lên giường anh hay không? !" Hốc mắt đỏ lên, đột nhiên cảm thấy được, chính mình ở trong lòng anh, không là cái gì cả!
"Em suy nghĩ nhiều rồi!" Đường Hạo Nam ảo não, liền muốn ôm cô vào trong ngực, Hạ Nhất Nhiễm kích động đẩy anh ra.
"Anh đừng gặp mặt tôi! Anh hiện tại liền tính không tin tưởng tôi, tôi cũng không sao cả rồi ! Cũng không ý nghĩa rồi ! Tóm lại muốn ly hôn!" Sự hoài nghi của anh, sẽ chỉ làm cô càng nản lòng.
AAAAaaaaaaaaaaaa............... Làm xong mất hết thiệt bục mình T~T