Nam Cảnh Thâm nhìn chằm chằm cô ta, không buông tha biểu tình gì.
- Cô nam quả nữ ở trên giường trải qua một đêm, em hiện tại đang muốn thuyết phục anh cái gì cũng chưa làm?
Bạch Sênh Nhi đột nhiên ngẩng đầu, dưới hốc mắt có nước mắt, cô ta cắn môi, muốn thốt ra, Nam Cảnh Thâm lại buông cô ta ra, kéo chăn cao lên che cho cô ta, bộ dáng ôn nhu như vậy, cô ta sắc mặt hắn thật bình tĩnh.
- Tối hôm qua anh uống rượu, nhưng em lại tỉnh táo, Tứ ca chưa bao giờ muốn chiếm tiện nghi người khác, anh thực xin lỗi em, hiện tại em muốn bồi thường gì, em nói đi.
Nam Cảnh Thâm xốc chăn lên, trên người hắn chỉ mặc cái quần lót, mi tâm ẩn ẩn cau lại, nhưng lập tức lại dãn ra.
Hắn xuống giường, đem quần áo nhặt lên, ở trước mặt cô ta, mặc từng cái một.
Động tác chậm rãi, không thấy dấu hiệu chật vật.
Rất nhanh, hắn cũng đã mang giầy vào, khí chất chói mắt đắc làm cho người ta muốn đui mù.
Thấy hắn sắp đi, Bạch Sênh Nhi nhất thời luống cuống, cô ta lập tức ngồi dậy, trước ngực chợt lạnh, lại cuống quít đem chăn che lên trên người.
- Tứ ca, em muốn bồi thường.
Nam Cảnh Thâm vẫn tiếp tục động tác, đem đồng hồ màu bạc đeo lên cổ tay.
- Nói xem, bồi thường cái gì.
Bộ dạng hắn trấn định tự nhiên, làm cho Bạch Sênh Nhi có chút nhụt chí.
- Mặc kệ anh có nhớ chuyện tối qua hay không, chúng ta...... chúng tôi đã làm như vậy, em muốn...... em muốn anh cưới em.
Nam Cảnh Thâm cổ tay áo rũ xuống, cài lại tay áo, mặt hắn không chút thay đổi, nhưng dần dần trầm xuống.
- Sênh Nhi, làm em gái của anh, với làm người phụ nữ của anh không giống nhau, sau này em sẽ gặp nguy hiểm.
Bạch Sênh Nhi cắn môi.
- Anh cảm thấy em hiện tại còn muốn làm em gái của anh sao?
Đôi môi mỏng của người đàn ông khẽ nhếch lên, lạnh lùng nói:
- Đích xác không nên.
Thái độ mơ hồ này làm cho Bạch Sênh Nhi hoảng hốt. Ở trong mắt cô ta, Nam Cảnh Thâm là một cái người đàn ông rất giỏi che dấu, dù là lúc hắn tức giận, cũng sẽ không làm cho người ta thấy rõ, chỉ áp bách tinh thần đối thủ. Mặc dù cô ta lăn lộn ở giới giải trí nhiều năm, cô ta cũng chưa bao giờ tin mình có thể che dấu con người thật của mình mà diễn ra con người khác trước mặt hắn.
Rốt cuộc cô ta đã đi quá xa rồi.
Chính mình thế mà lại uy hiếp hắn, nghĩ đến mình gan cũng lớn.
Nhưng mà cơ hội chỉ có một lần, Nam Cảnh Thâm sẽ không phóng túng mình nhiều lần, giống như uống đến say mèm như tối hôm qua.
Cô ta dò hỏi:
- Vậy anh nguyện em sao?
- Không.
Người đàn ông lạnh lùng lên tiếng.
- Nếu em muốn, thân phận nam phu nhân, cũng không phải không thể cho ngươi.
Bạch Sênh Nhi sửng sốt hai giây, cô ta không đi phỏng đoán ý tứ trong lời nói của người đàn ông, cũng không nghĩ muốn phỏng đoán, chỉ bằng trực giác hỏi:
- Anh có thể cưới em đúng hay không?
Nam Cảnh Thâm nhìn cô ta, khóe môi khẽ cười mang theo vài phần nghiền ngẫm, hắn mở miệng, tràn ngập từ tính thuần hậu nói:
- Anh trở về bảo Cố Diễn sắp xếp, chọn ra một ngày cùng em đính hôn.
Bạch Sênh Nhi hoàn toàn trố mắt, giấu không được vẻ mừng như điên.
- Nói như vậy, anh nguyện ý cưới em đúng không?
Nam Cảnh Thâm cúi người, hai tay chống hai bên người cô ta, thâm thúy nhìn thẳng cô ta.
- Là đính hôn, đây là nhượng bộ lớn nhất anh dành cho em.
- Được, đính hôn liền đính hôn, Tứ ca, chờ đính hôn sau, chúng ta từ từ thương lượng chuyện kết hôn?
Bạch Sênh Nhi quỳ gần hắn, cũng bất chấp che đậy mình, cô ta mặc như vậy, vốn chính là muốn cho hắn nhìn. Cô ta kích động nắm lấy cánh tay Nam Cảnh Thâm, nước mắt chớp mắt lăn ra.
Ở quá gần, hơi thở của hắn, làm cho cô ta nổi da gà.
Cô biết rõ hắn là người có trách nhiệm, một là đứng ở góc độ đàn ông, hai là nhìn mặt mũi ông nội. Nam - Bạch hai nhà xưa nay có giao hảo, hơn nữa tính tình cô ta kiêu ngạo, hôm nay nếu không phải theo Nam Cảnh Thâm đến nơi này, cô ta sẽ trực tiếp đến nháo trước mặt Nam gia lão gia tử và lão phu nhân, đến lúc đó cô ta vẫn như cũ có thể đạt mục đích gả cho hắn, nhưng cô ta sẽ không được nhòn thấy sắc mặt tốt của hắn như lúc này.
Nam Cảnh Thâm rút tờ giấy, không tự mình lau cho cô ta, mà là ý bảo cô ta tự lấy.
- Đừng khóc, chúng ta sớm đã là người trưởng thành, loại chuyện này tránh không được, là anh có lỗi với em, sẽ chịu trách nhiệm.
- Ân......
Cô ta còn muốn khóc, nhưng khống chế không được.
- Bất quá em biết rõ cách làm người của Tứ ca, nếu dám thiết kế anh ——
Nam Cảnh Thâm đứng thẳng dậy, giọng nói trầm thấp vang lên, làm cho người ta không rét mà run.
- Em nên biết Tứ ca không phải người nương tay.
Bạch Sênh Nhi không ngẩng đầu, khăn tay trong lòng bàn tay, cô ta dùng sức nắm thật chặt, nhưng rất nhanh đã điều chỉnh tốt chính mình.
- Em sẽ không, sẽ không lừa Tứ ca.
Nam Cảnh Thâm híp mắt, con ngươi đen lộ ra lãnh ý, hắn cảm thấy được gì đó, rồi lại như không giống.
Hắn cũng không có ở lâu, rửa mặt xong, gọi điện thoại cho Cố Diễn, trực tiếp lái xe đến đây đón.
Bạch Sênh Nhi âm thầm nghĩ nghĩ, về sau, có phải hay không mỗi buổi sáng, Cố Diễn lái xe chạy đến đây, mang theo cô ta cùng Nam Cảnh Thâm, mà cô ta giống như cô vợ vậy, thắt caravat, mặc áo khoác cho hắn, tiễn hắn ra cửa.
Chỉ cần tưởng tượng vậy thôi, cô ta liền cảm thấy cảm xúc kích động.
......
Sáng sớm, Ý Ý nhanh chóng rửa mặt rồi xuống lầu ăn bữa sáng.
Trong khi ăn, cô lướt Weibo, sau khi đọc một số tin đồn, đã chuyển đến một tiêu đề giải trí.
Tiêu đề thực bắt mắt —— hung thần thương giới Nam Cảnh Thâm qua đêm với minh tinh Bạch Sênh Nhi, triền miên một đêm, tình cảm lưu luyến.
Miệng Ý Ý miệng còn đang chứa đồ ăn, động tác chậm lại, đầu ngón tay đè lại, do dự một chút, mới đưa tay mở tin.
Tin tức có chứa một số hình ảnh tối hôm qua Nam Cảnh Thâm ôm Bạch Sênh Nhi xuống xe. Hai người trực tiếp vào trong thang máy. Khi phóng viên chụp được hình khác thì đó đã là buổi sáng ngày hôm sau, Nam Cảnh Thâm mang theo Bạch Sênh Nhi rời nhà, lên xe, mọi người có thể phát hiện, trên người hắn vẫn mặc tây trang ngày hôm qua.
Ý Ý tránh không đọc tin, loại tin tức này ở dưới ngòi bút bát quái của phóng viên, có thể viết ra ba hoa như vậy, thường đều là nói ngoa, cô rất nhanh mở phần bình luận phía dưới.
Tin tức mới tuôn ra chưa đến hai phút, bình luận phía dưới đã hơn một vạn.
Càng làm cho cô giật mình chính là, bình luận cư nhiên toàn là chúc phúc.
- Đã sớm biết Nam tổng với Sênh Nhi nhà chúng tôi là người yêu của nhau, còn không thừa nhận.
- Sênh Nhi nhà chúng ta cũng chỉ có Nam tổng mới xứng đôi, bọn họ mới được gọi là trai tài gái sắc.
- Thật ra cái chuyện bát quái này là thật mà. Sênh Nhi nhà chúng tôi vốn chính là thiên kim nhà giàu, hiện tại lại có người yêu nhà giàu, lại còn là thanh mai trúc mã, trời ạ, thật sự rất mộng ảo.