“Ngày mai là có thể trở về.” Trần Mộc cười rộ lên. Có điều, mùi hương trên người hắn đúng là rất quái, rõ ràng con cá sấu thú này không đánh răng, cái mùi hương này không phải người bình thường có thể chịu nổi, chỉ sợ một đoạn thời gian rất dài sau này hắn đều phải đi đánh răng mới dám hôn, bóng ma tâm lí lúc này cũng không nhỏ……
Kết quả này khiến mọi người ở doanh địa rất cao hứng, sau khi Đỗ Trọng dùng Thủy long rửa sạch cho Trần Mộc, Trần Mộc trực tiếp bị Chu Dật Cẩn túm vào chiến xa.
“Ây yo! Người anh em, nên chúc mừng đến độ xe cũng chấn động ấy!” Khương Tuấn Hoành lớn tiếng mở miệng.
Tuy rằng Trần Mộc cũng rất muốn làm cái việc khiến xe chấn động, nhưng Chu Dật Cẩn tuyệt đối không muốn. Y cầm lọ thuốc trị thương có thể khiến cho người ta cảm nhận được đau đớn một cách rõ ràng nhất, bôi cho Trần Mộc, coi như Trần Mộc cũng có dự kiến trước, đã sớm rắc bột ngà voi lên miệng vết thương, nếu không cũng không đơn giản là bị thương như vậy.
Miệng vết thương do răng nanh cá sấu thú cắn, làn da bị nước bọt của cá sấu thú ăn mòn, tất cả đều được phủ lên một lớp thuốc trị thương trong tay Chu Dật Cẩn.
“Nếu Dư Giai dùng dị năng, sẽ càng nhanh hơn một chút.” Trần Mộc nghiến răng nghiến lợi. Tại sao hắn lại cảm thấy, Chu Dật Cẩn đang cố ý chậm rãi bôi thuốc, lại còn dùng loại thuốc tốt đến mức dày vò người ta thế này?
Chu Dật Cẩn ngẩng đầu, đột nhiên cười cười:
“Hiện giờ anh muốn đi tắm?”
“Hả?”
Trần Mộc bị áp ở phía sau chiến xa, sau đó, hai tay của Chu Dật Cẩn để ở trên ngực hắn, gắn bó khăng khít…… Tuy rằng Chu Dật Cẩn nhiệt tình như lửa chủ động hôn như vậy khiến hắn rất hưởng thụ, nhưng tư thế cơ thể vẫn khiến người ta có chút rối rắm!
Có điều, càng làm cho người ta rối rắm là bọn họ cũng chỉ có thể hôn hôn một chút mà thôi.
Ngày hôm sau, mấy người bọn họ lên phi thuyền, thi thể của mười con cá sấu thú cũng không phải vật nhỏ, theo tới còn có vài người nhân viên nghiên cứu khoa học, bọn họ cầm cưa điện, sau đó chọn một vài đường trên thi thể của cá sấu thú, đầu tiên để An Bình Chí đông lạnh, sau đó để Trương Viêm dùng lửa hòa tan, cuối cùng cưa mở thi thể của cá sấu thú.
“Mười bộ da của cá sấu thú! tiết kiệm một chút là có thể làm ra được mấy chục bộ trang phục tác chiến!” Lão nhân đứng đầu vẻ mặt đầy ý cười đáng khinh, vừa nhìn những người đó cầm cưa điện cưa thi thể của cá sấu thú, vừa mở miệng với Chu Dật Cẩn, rõ ràng là ông biết Chu Dật Cẩn.
“Thầy Mao, có thể làm mấy chục bộ?” Chu Dật Cẩn cười hỏi. Rõ ràng Đệ nhị đã nói, một con cá sấu thú làm một bộ trang phục tác chiến, đây là nói đùa với bọn họ? Muốn huấn luyện bọn họ thì cứ nói rõ ràng, cần gì phải làm thế?
“Đúng vậy, cậu cũng đừng nên nghĩ phần da ở bụng của cá sấu thú vô dụng, kì thật da ở nơi đó cũng vô cùng vững chắc, tôi tính tính, bốn mươi bộ cũng không có vấn đề gì.” Thầy giáo Mao mở miệng. Ông nói vậy là đã nói ít đi rồi, da của cá sấu đấy! Cho dù biên biên giác giác (边边角角 cái này mình cũng không hiểu, nhưng hôm nay không muốn chém), làm thành một cái bộ đàm liên lạc cũng bán được rất nhiều tiền.
“Cái tên nhóc họ Trần kia, có kinh nghiệm một chút cũng tốt.” Đệ nhị cười tủm tỉm đi lên. Tình huống đêm qua ông rất vừa lòng, nếu giải đấu thế giới lần này có thể thắng, tất cả về sau sẽ được tiến hành theo kế hoạch của ông.
Chu Dật Cẩn trừng mắt nhìn Trần Mộc một cái, việc này thật đúng là không thể trách Đệ nhị, dù sao cũng là bản thân Trần Mộc muốn đi tìm cá sấu thú đánh nhau, nhưng tình huống đêm qua, chỉ cần không cẩn thận bị tất cả cá sấu thú vây công, Trần Mộc chắc chắn sẽ không thể sống được!
Nếu có thể, y hy vọng Trần Mộc cả đời cũng không gặp hiểm cảnh.
Đi lên phi thuyền, mỗi người đều thở dài một hơi nhẹ nhõm một hơi, thần kinh phải buộc chặt khi ở trên thảo nguyên lúc này lại được thả lỏng. Trần Mộc lôi kéo Chu Dật Cẩn tựa vào trên ghế dựa:
“Em thả lỏng một chút, anh sẽ không dễ dàng gặp nguy hiểm như vậy.”
“Anh thử đổi ngược lại là mình mà xem, nếu em ở trong nước không lộ đầu, xung quanh bao vây một vòng cá sấu thú, lúc ấy anh có cảm giác gì?” Chu Dật Cẩn hỏi lại.
“Anh xin lỗi, có điều em cũng sẽ muốn anh tin tưởng em.” Trần Mộc ôm đối phương. Làm thợ săn dị thú không có khả năng không gặp nguy hiểm, nếu về sau con người thực sự phải chiến đấu với dị thú hải dương……
“Em sẽ tin tưởng anh.” Chu Dật Cẩn dừng một chút, mở miệng.
Khi đám người Trần Mộc về tới Nghiên cứu chi thành thì đã được an bài chỗ ở, đợi đến lúc ăn cơm chiều, hắn và Chu Dật Cẩn thông qua một vài kiểm tra, mới mặc thường phục trở về nhà.
Sau khi về đến Nghiên cứu chi thành, thời gian hắn có thể ở nhà rất ít. Trần Mộc biết, để một mình mẹ ở chỗ này cũng không tốt, may là hiện giờ đã có Lương Thụy ở cùng, trong bụng của mẹ còn có một đứa trẻ, có lẽ mẹ sẽ vui vẻ hơn rất nhiều.
Dáng người của Lưu Chân Chân vẫn luôn giữ gìn không tồi, hiện tại, nếu nhìn kỹ lại có thể nhìn ra được bụng hơi hơi lộ ra. Đứa con lớn đã đến tuổi này rồi mà bản thân còn mang thai, Lưu Chân Chân có chút xấu hổ, cũng luôn mặc quần áo rộng thùng thình để che lấp.
“Mẹ, là em trai hay em gái?” Hiện này phần lớn mọi người đều làm thụ tinh trong ống nghiệm, đứa trẻ còn chưa cắm rễ trong bụng đã biết là con trai hay con gái, nhưng Lưu Chân Chân là mang thai tự nhiên, bởi vậy là nam hay nữ cũng phải đợi lớn một chút mới có thể kiểm tra ra được.
“Là một em gái.” Lưu Chân Chân vuốt bụng vui vẻ, Trần Mộc là con trai khiến cho bà mất đi rất nhiều thú vui. Hiện giờ lại có con gái, bà có thể giúp con gái chải tóc, cũng có thể mua thật nhiều quần áo cho bé con mặc đến phiêu lượng xinh đẹp, đợi đến khi trưởng thành, con gái cũng sẽ không giống con trai ở bên ngoài cả ngày, cho dù đã hai mươi tuổi vẫn có thể làm nũng với mình, sau đó hai mẹ con kéo nhau đi dạo phố.
Sắp có một em gái, cảm giác thật đúng là kỳ diệu, trước đây Trần Mộc vẫn luôn muốn có một cô em gái để chăm sóc bảo vệ, lúc này lại muộn hơn hai mươi năm nên có chút quái quái, có điều, mẹ có người ở bên chăm sóc cũng rất tốt:
“Có em gái là tốt nhất, khẳng định em gái của con sẽ là công chúa xinh đẹp nhất.”
Gần đây Lưu Chân Chân thích nhất là có người khen đứa nhỏ trong bụng của bà, lúc này lập tức vui vẻ ra mặt, có điều, Trần Mộc phải tham gia trận đấu nguy hiểm, bà vẫn rất lo lắng, những lo lắng này đều bị bà lải nhải dặn dò trong vài ngày liền, rốt cuộc, ngày mùng 2 tháng 8, bọn họ xuất phát đi đến Uy Tư thành thị của Châu Phi.
Uy tư thành thị là thành thị lớn nhất ở Châu Phi, ở bắc bộ của Phi Châu, lấy Uy tư thành làm trung tâm rồi phát triển ra xung quanh. Khu vực này của Châu Phi tập chung 80% thành thị, cũng vì nguyên nhân này, ở Phi Châu, Uy tư thành là an toàn nhất, mà những thành thị cấp ba bên ngoài và tiểu trấn di động là nguy hiểm nhất, dường như tất cả mọi người đều muốn khuynh tẫn tất cả cũng muốn trụ lại ở thành thị trung tâm. Điều này tạo thành việc Uy tư thành tập trung 90% tài phú của Châu Phi, giá hàng hóa cũng là cao nhất, vô số người ở trong này vung tiền như rác, đã có rất nhiều người ở thành thị cấp ba vì điểm tín dụng mà điên cuồng liều mạng.
Đám người Trần Mộc được an bài ở trong tòa nhà tiếp đãi khách nước ngoài của Uy tư thành, chiếm cứ tầng hai của tòa nhà, có mười căn phòng, đội viên dự thi và nhân viên hậu cần hai người một phòng, Trần Mộc hiện nay là đội trưởng, không cần suy nghĩ liền lợi dụng chức quyền đem Chu Dật Cẩn an bài ở trong phòng của mình, người duy nhất có thể một mình một phòng chỉ có Đệ nhị tiên sinh.
Giải đấu thế giới là trận đấu tượng trưng cho sức mạnh của một quốc gia, còn có quan hệ trọng đại, đương nhiên sẽ có đủ số lượng người áp trận, mà Đệ nhị trên trường quốc tế cũng là người có tên tuổi không nhỏ.
Bảy đội ngũ dự thi — Đội của người hoa, đội Tây Á, đội Châu Âu, đội Bắc Mĩ, đội Nam Mĩ, đội Châu Phi, đội của Australia, rất nhanh đã đến toàn bộ. Thời điểm khi mạt thế tiến đến lúc trước, mọi người cùng vì mục tiêu sống sót mà phấn đấu, cũng không hề so đo quốc tịch khác nhau, thế cho nên sau khi các căn cứ sinh tồn thành lập, trên cơ bản là sự liên minh giữa các châu lục, cũng chỉ có Châu Á có diện tích quá lớn, cuối cùng hình thành hai chính quyền, chính là liên minh Tây Á và liên minh người Hoa.
Trần Mộc và các đội viên đang xem tư liệu về đội viên dự thi của các quốc gia khác, quốc gia khác đương nhiên đã xem tư liệu của bọn hắn. Dù sao, địa vị của liên minh người Hoa trên quốc tế cũng không thấp, hơn nữa, thời điểm đội Bắc Mĩ đem dị năng giả hệ thực vật của bọn họ đi tuyên truyền, liên minh người Hoa cũng có một vị dị năng giả hệ thực vật, hơn nữa còn có một dị năng giả không khí!
White chính là dị năng giả hệ thực vật được liên minh Bắc Mĩ tuyên truyền khắp mọi nơi, cũng là đội trưởng của đội Bắc Mĩ. Nhưng hiện giờ, anh ta lại cung kính đứng trước mặt một cô gái tóc vàng ở bên trong đội ngũ của bọn họ. Trên tư liệu viết, cô gái này là một dị năng giả hệ trị liệu, nhưng xem tình huống hiện tại, rõ ràng là không đơn giản như vậy.
“White, anh xác định liên minh người Hoa không che dấu thực lực sao?” Giọng nói của cô gái tóc vàng nghe rất êm tai, tươi cười cũng thực ngọt, thông qua dáng người yêu kiều của cô, khuôn mặt không quá thâm thúy, còn có làn da nhẵn nhụi, cũng nhìn ra được cô ta là con lai.
White là một người đàn ông cao lớn, nhưng hiện tại lại rất biết vâng lời:
“Hẳn là đã không có, người cần chú ý nhất bên trong bọn họ cũng chỉ có ba người, Trần Mộc, Chu Dật Cẩn, Khương Tuấn Hoành.”
“Tin tức anh có được đúng không vậy? Khương Tuấn Hoành kia là dị năng giả điều tra cao cấp?”
“Tin tức hắn đúng là vậy, tuy rằng bọn họ luôn che lấp, nhưng vẫn có tin tức truyền lại đây.” White mở miệng, những người đó che giấu rất khá nhưng vẫn bị lộ ra dấu vết.
“Tốt nhất là như vậy, có một dị năng giả hệ thực vật chỉ kém anh một chút, một dị năng giả không khí cấp chín, còn có một dị năng giả điều tra cấp chín, lần này muốn thắng cũng không dễ dàng.”
“Có Lena đại nhân ở đây, nhất định có thể thắng!” White lập tức mở miệng.
“Tôi cũng chỉ là một dị năng giả hệ phụ trợ, có năng lực làm gì?” Cô gái tóc vàng cười cười, chớp mắt.
Trước trận đấu, đương nhiên các đội ngũ không thể tránh né có tiếp xúc, Trần Mộc bị một nữ lang đội Châu Âu bò lên. Lúc xảy ra mạt thế, bởi vì mực nước biển dâng cao, Châu Âu tổn thất thảm trọng, cuối cùng, rốt cục vẫn thành lập liên minh Châu Âu cùng với Nga, nhưng sau này, liên minh Châu Âu so ra vẫn kém liên minh người Hoa, hiện nay, cường đại nhất tranh đấu với nhau, cũng chính là liên minh Bắc Mĩ và liên minh người Hoa.
“Darling, tôi mời anh dùng trà được không?” Một câu tiếng Trung không quá chính tông vang lên, nữ lang gợi cảm của đội Châu Âu này là một dị năng giả hệ hỏa, tính cách cũng nhiệt tình như vậy. Có lẽ diện mạo của cô không xuất chúng, tóc dài màu nâu cũng không khiến cho người ta chú mục, nhưng thân thể của cô trước nộn sau kiều, không phải người bình thường có thể so sánh, ngay cả Thẩm Lâm cũng phải cam bái hạ phong, mỗi lần vừa xuất hiện đều có thể rước lấy sự chú ý của phần lớn nam giới, nhưng trong những người này cũng không bao gồm Trần Mộc, có điều, vì không biết tại sao lại thế nên cô càng cố tình quấn lấy Trần Mộc.
“Xin lỗi, tôi không rảnh.” Trần Mộc có lễ phép cự tuyệt:
“Tôi nghĩ, hẳn là có không ít người đang chờ cô mời.”
“Tôi chỉ muốn mời anh thôi.” Đối phương ngồi xuống đối diện Trần Mộc, ném một cái mị nhãn.
“Tôi có bạn.” Trần Mộc biết, tuy rằng Chu Dật Cẩn biểu hiện vân đạm phong khinh, nhưng chỉ sợ cũng sắp nổ tung.
“Tôi không cần.”
“Tôi để ý!” Chu Dật Cẩn đập một cái lên bàn, căm tức nhìn đối phương:
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
Không thể không nói, nhìn thấy Chu Dật Cẩn vì mình mà ghen tức, Trần Mộc vẫn âm thầm cao hứng, nhưng rất nhanh hắn đã không thể cao hứng được nữa.
“Chu thân ái, lúc trước chị thích cậu như vậy, cậu lại nói cậu thích cô gái nhỏ tuổi hơn, hiện tại, chị đến xem cô gái kia như thế nào.” Linda lắc đầu, cười tủm tỉm nhìn Chu Dật Cẩn. Trước kia cô đi đến liên minh người Hoa để du học, trong lúc ở trường học được rất nhiều người theo đuổi, nhưng cô lại cố tình coi trọng cái người nhỏ tuổi hơn mình này, chỉ là lúc cô đi đến thổ lộ, lại bị đối phương cự tuyệt, hiện tại khó khăn lắm mới gặp lại, cô cũng muốn biểu hiện tâm tình khó chịu của mình một chút.
“Cô gái nhỏ?” Trần Mộc cảm thấy bản thân rất không may mắn, cái loại tình tiết vở kịch bị nghịch chuyển này……
Mặt Chu Dật Cẩn đỏ lên, y đã sớm đem đối phương quên tiệt từ lâu, làm sao có thể nghĩ sẽ gặp lại ở tình huống này?
“Chị muốn thế nào?”
“Như vậy đi, các cậu mời tôi dùng trà được không? Tôi muốn loại tốt nhất.” Âm điệu nói tiếng Trung của Linda không đúng, nhưng khi nghe lại khá dễ chịu.
Đương nhiên Linda không có khả năng chỉ đến xem tình địch cũ thuận tiện trêu chọc Trần Mộc Chu Dật Cẩn, chờ đến khi bọn hắn từ nhà ăn trở về, trong tay đã nhiều hơn một ổ cứng.
“Dị năng giả hệ tiên đoán?” Đệ nhị nhìn tư liệu ở ổ cứng, sắc mặt thay đổi liên tục, nhưng liên minh Châu Âu và liên minh người Hoa đều nhất quán là nước sông không phạm nước giếng, tại sao lúc này lại đem tư liệu của Bắc Mĩ kia giao cho bọn họ?
“Hệ tiên đoán? Còn có dị năng như vậy?” Trần Mộc nhìn về phía màn hình máy tính, phía trên có một vài ảnh chụp, chính là cô gái con lai của đội Bắc Mĩ.
“Có. Dị năng không khí của cậu đã rất không tồi, nhưng dù sao cũng có phương pháp phòng bị, đặc biệt là đối với cao thủ cấp mười, không hô hấp một thời gian dài cũng không sao, mà chỉ cần đến gần cậu, công kích cấp mười khẳng định sẽ làm cho cậu tử vong tại chỗ. Nhưng dị năng giả tiên đoán lại không giống như vậy, dị năng giả tiên đoán cấp thấp có thể dự đoán được tình huống của vài giây sau, cho dù như vậy, bọn họ đã có thể trốn được công kích trí mạng, mà cao giai…… Thời đầu mạt thế, Ấn Độ có một dị năng giả hệ tiên đoán, khi đó đúng là thời điểm dị năng giả vừa mới xuất hiện, người phụ nữ kia dựa vào dị năng này, tụ tập mấy chục vạn người tín ngưỡng bà ta, lại cảm thấy bản thân chính là nữ thần. Mà bà ta làm cũng không tồi, mang theo tín đồ của mình đi tới địa phương thích hợp, gieo trồng thực vật lấp đầy bụng, dù sao bà ta cũng có thể nói ra những loại có thể thích hợp gieo trồng…… Lại nói tiếp, dị năng của bà ta cũng không chỉ là tiên đoán, mà là loại có thể biết trước tương lai. Mỗi lần gặp phải nguy hiểm, bà ta lại có thể biết trước được.”
“Vậy sau này bà ấy thế nào?” Trần Mộc nhíu mày hỏi, dị năng giả khi đó……
“Bị chính phủ dùng bom nổ chết” Đệ nhị thở dài.
“Khi đó, tuy rằng đã có vô số người chết đói trong mạt thế, nhưng chính phủ vẫn có rất nhiều vũ khí. Bọn họ cảm thấy người phụ nữ này là thủ lĩnh của tà giáo, cho nên đột nhiên hạ mệnh lệnh nổ tung khu vực kia, vốn nơi đó có thể xây dựng thành một cái căn cứ sinh tồn đầu tiên, kết quả lại thành một mảnh phế tích.”
“Có lẽ bà ấy không chết.” Trần Mộc sâu sắc đã nhận ra điều gì đó.
“Đúng vậy, không ai có thể chứng minh bà ta đã chết, có điều, sau lần đó người phụ nữ này đã biến mất hoàn toàn, thời điểm bà ta biến mất còn đang mang bầu.” Đệ nhị mở miệng. Hiện tại ngẫm lại, có khả năng người phụ nữ này bị Bắc Mĩ mang đi. Lại nói tiếp, khi đó có vô số người muốn mượn sức người phụ nữ này nhưng lại e sợ bà ta, bởi vì bà ta mang đến lợi ích rất lớn, bà có thể tụ tập rất nhiều tín đồ vì bà mà chết, lại có thể khiến người đương quyền sợ hãi.
Có lẽ, nguyên nhân vì có một dị năng giả như vậy, cho nên liên minh Bắc Mĩ mớicảm thấy bọn họ sẽ không có việc gì, mới kiên trì không tin tình huống trong đại dương…… Nhưng dị năng của cô gái này tuyệt đối không thể so được với người phụ nữ lúc trước, làm sao mà có thể biết được tình huống của mười năm sau?
“Nếu đối phương có dị năng giả hệ tiên đoán, như vậy có phải chúng ta nên bàn bạc kĩ hơn?” Người như vậy có lẽ sẽ biết trước được hành động của bọn họ, cho dù không thể biết trước hành động của bọn họ, cũng có thể tìm được phương án tốt nhất giúp đội viên của mình…… Trần Mộc khẽ nhíu mày.
“Cậu cảm thấy, vì sao liên minh Châu Âu lại đưa phần tư liệu này cho cậu?”
“Bởi vì chúng ta cũng không kém liên minh Bắc Mĩ?”
Thời gian trôi qua thực sự quá nhanh, cho dù là nhận mệnh dự định muốn điệu thấp, hay bàng quan dự định chiếm tiện nghi, vẫn chỉ xoay quanh việc tranh giành đệ nhất, tất cả mọi người đều nghênh đón trận đấu này.
Nhiệm vụ rất đơn giản, chỉ có ngắn ngủn một hàng chữ, nhưng muốn hoàn thành cũng rất gian nan.
Nhiệm vụ chỉ có một, mọi đội ngũ đều giống nhau, nhưng cách thức hoàn thành lại cần các loại thần thông, cuối cùng cũng chỉ có một đội ngũ có thể hoàn thành.
“Thu phục Tác Mã thành!”
Tác Mã thành, nằm ở phía đông của đại lục Châu Phi, vùng duyên hải, có điều hiện nay mực nước biển giảm xuống, đã cách biển một đoạn xa cũng cách xa quần thể thành thị của Châu Phi. Hiện tại, nơi đó đã thành địa bàn của cuồng sư thú, những người sống trong thành thị cấp ba này, một người cũng không sống sót.
Chiếm cứ nơi đó là một đàn cuồng sư thú, đứng đầu đàn cuồng sư thú này là một con cuồng sư cấp mười, muốn thu phục đâu có dễ dàng như vậy? Địa điểm trận đấu lần này đã định tại Châu Phi, sẽ không phải bị bắt tới làm cu li chứ?
Hết chương 85
Tác giả có lời muốn nói: Hôm nay là ngày bi đát, cả lão công và con trai đều đang bị cảm……