Rất nhanh, Thẩm Nguyện Hề và Chu Yến Hỗn đã xuất ngoại cùng nhau, bắt đầu cuộc sống ở nước ngoài.
Năm thứ nhất, hai người đều rất bận.
Chu Yến Hỗn không chỉ đi tới đi lui giữa đủ các loại hội nghị và công việc, còn phải bay hết nơi này nơi nọ để công tác.
Thẩm Nguyện Hề cũng bận với chương trình học thiết kế của mình.
Rất nhiều người đều tiếc Thẩm Nguyện Hề không đi làm phiên dịch, nhưng tri thức đã học được luôn phát huy vào một thời điểm nào đó, chẳng qua là sớm hay muộn mà thôi. Thẩm Nguyện Hề đã nắm chắc kiến thức tiếng Anh trong tay khiến việc học tập ở nước ngoài của cô không gặp bất cứ trở ngại gì, thích ứng rất nhanh.
Lúc Thẩm Uyển Hề gọi tới hỏi tình hình cô thế nào, có nhàm chán hay không, Thẩm Nguyện Hề vừa ôm sách vừa chạy tới phía bạn bè mới quen, cười nói, "Chị, Nguyện Nguyện vạn người mê đó, đến chỗ nào cũng có bạn bè cả, chị yên tâm đi."
Bên Thẩm Uyển Hề đã là nửa đêm, lười biếng hỏi, "Chu Yến Hỗn không bắt nạt em chứ?"
Thẩm Nguyện Hề quay đầu nhìn Chu Yến Hỗn lái xe đưa cô tới trường vẫn chưa rời đi, thiếu gia đeo kính râm đứng bên cạnh xe, thấy cô quay đầu lại hôn gió với cô một cái, nụ cười trên môi càng tươi, "Vẫn tốt ạ."
Thẩm Nguyện Hề như trở về hồi còn đi học, lúc nào rảnh rỗi Chu Yến Hỗn sẽ đưa đón cô, có cảm giác như thiếu gia nhà giàu "bao nuôi" nữ sinh viên, thỉnh thoảng còn như giáo sư và sinh viên vậy.
Hai người rảnh nhất là cuối tuần, ở trong căn phòng phong cảnh lãng mạn, ăn vạ trên giường nguyên ngày không dậy, làm những chuyện ngọt ngào người yêu hay làm, rồi đọc sách, đánh yêu, mệt thì đi ngủ, tỉnh giấc lại vui đùa ầm ĩ.
Chu Yến Hỗn rất dính người, lúc nào cũng muốn treo trên người Thẩm Nguyện Hề, Thẩm Nguyện Hề đi toilet đánh răng rửa mặt cậu cũng phải theo cho bằng được, giống như mèo con thích làm nũng.
Thẩm Nguyện Hề tâm huyết dâng trào muốn đắp mặt nạ cho Chu Yến Hỗn, cậu chịu không nổi chạy trốn như bay, Thẩm Nguyện Hề cười đuổi theo, trêu chọc cậu là đồ nhát gan. Chu Yến Hỗn bị kích tướng, xoay người nhướng mày đuổi ngược lại, bế Thẩm Nguyện Hề ném lên giường, thấp giọng gọi cô là "em yêu" như chú chó săn lớn bá đạo hôn cô, cung đã lên dây không thể quay đầu lại được, càng không thể ngừng nổi.
Lần nào Thẩm Nguyện Hề cũng đều phải cong mũi chân xin tha, thiếu gia rất hư, còn cố ý ở bên tai cô nỉ non gọi "chị".
Thẩm Nguyện Hề mặt đỏ tai hồng, xấu hổ che miệng cậu, "Im miệng!" Chu Yến Hỗn cười hôn môi cô, đổi thành "Nguyện Nguyện" và "em yêu", Thẩm Nguyện Hề nghe vậy lại tê dại cả người, hai chân mềm nhũn, mỗi ngày đều sống như đang trong tuần trăng mật.
Thỉnh thoảng hai người cũng sẽ đẩy nhanh công việc hoàn thành nhiệm vụ rồi đi du lịch nơi khác thả lỏng hai ba ngày, tay trong tay đi dạo hoặc ngồi không suốt một buổi trưa, không phải vậy thì cũng tới quán bar uống rượu. Cuộc sống sinh hoạt ở nước ngoài thật sự nhàn nhã, có rượu ngon có ánh mặt trời ngập tràn, giường lớn và người yêu, ngày qua ngày vừa tự do lại vui vẻ.
Thẩm Nguyện Hề và Chu Yến Hỗn ở nước ngoài tới năm thứ hai, hệ thống phân biệt hình ảnh của cậu cũng được đưa vào hoạt động, nơi công cộng nào cũng có, mấy năm gần đây, công ty của Chu Yến Hỗn đã giúp được rất nhiều đứa trẻ đi lạc tìm lại gia đình, cũng ngăn chặn rất nhiều tội phạm buôn bán trẻ con, số liệu báo án ngày càng giảm xuống.
Trong nước, bản điện ảnh của "Muốn ôm con" đã lên sóng, được mọi người hưởng ứng nhiệt liệt, điểm đánh giá rất cao, đứng đầu các bảng bình chọn cho lễ trao giải cuối năm.
Lần này, Thẩm Nguyện Hề dùng thực lực của mình để chứng minh, vừa có khả năng diễn xuất lại gặp được đạo diễn có kinh nghiệm, kỹ thuật diễn được phát huy hoàn hảo, hơn nữa nội dung cốt truyện mới lạ, đột phá phòng vé, so với mong muốn còn cao hơn, chiến thắng hoàn toàn.
Thẩm Nguyện Hề thu được không ít fan từ sau khi bộ phim công chiếu, chỉ tiếc là, sau này cô sẽ không còn đóng phim nữa, giải nghệ khi đang nổi tiếng thật sự khiến các fan nhớ mãi không quên.
Thỉnh thoảng ở nhà Chu Yến Hỗn sẽ gọi cô là "chị gái ảnh hậu", mỗi lần nghe xong Thẩm Nguyện Hề lại nhếch miệng cười nhảy lên lưng Chu Yến Hỗn gọi cậu là "em trai tổng tài".
Một người đàn ông như Chu Yến Hỗn có sức lực khỏe mạnh, hai người sống trong biệt thự ở nước ngoài, cậu có thể cõng Thẩm Nguyện Hề chạy quanh biệt thự.
Hai câu "chị gái ảnh hậu" và "em trai tổng tài" truyền đi rất xa.
Chị gái ảnh hậu, em yêu ảnh hậu, chị gái yêu.
Em trai tổng tài, anh yêu tổng tài, em trai yêu.
Hai người sống ngày qua ngày vui vẻ không thôi, càng đặt nhiều biệt danh hơn cho đối phương.
Cuối năm, Thẩm Uyển Hề gọi cho Thẩm Nguyện Hề kêu cô trở về tham dự liên hoan phim, công việc của Chu Yến Hỗn ở nước ngoài gần như đã kết thúc, mấy năm nay đã đền bù lỗ hổng lớn cho Chu thị, vừa hay cùng trở về nước.
Một đêm trước khi về, Thẩm Nguyện Hề ngồi xổm trên mặt đất thu dọn đồ đạc, Chu Yến Hỗn lại dính lấy cô, giọng nói nũng nịu, "Chị gái ảnh hậu ơi, mấy ngày nữa về nước rồi chị phải về nhà ba mẹ, Tiểu Hỗn nhớ chị thì phải làm sao bây giờ?"
Sau khi về nước, Thẩm Nguyện Hề sẽ phải ở lại Kinh Thị, lễ trao giải cũng ở Kinh Thị. Mà Chu Yến Hỗn phải về thành phố Dao An, ba mẹ và công ty cậu cũng ở Dao An. Hai người tạm chia cách một thời gian.
Thẩm Nguyện Hề như cõng theo tảng đá lớn, quay đầu cười nhìn cậu, "Con trai tách khỏi bạn gái hai ngày đều vui lắm mà, có phải anh đang giả vờ đúng không?"
Chu Yến Hỗn dụi đầu vào cổ cô, "Nhớ em, rời khỏi em một giây thôi cũng nhớ em."
Hai người sống ở nước ngoài vô cùng hài hòa, ít có cãi vã, cũng chưa từng tách khỏi nhau quá hai ngày, Chu Yến Hỗn thực sự không chịu nổi.
Thẩm Nguyện Hề cười hôn cậu, "Sau khi về Kinh Thị chị sẽ ở lại khách sạn, em trai tổng tài đây tới tìm chị được không?"
Ý cười của Chu Yến Hỗn lập tức tràn đầy hai mắt, khóe môi nhếch lên vui vẻ, khom lưng bế cô từ mặt đất đặt lên giường, dùng hành động để chứng minh niềm vui của mình.
*
Chuyện về nước cùng Thẩm Nguyện Hề, Chu Yến Hỗn không thông báo cho người nhà, hai người đi chung một chuyến bay, đưa cô tới Kinh Thị trước rồi cậu mới bay về Dao An.
Sau khi xuống máy bay, người nhà Thẩm Nguyện Hề đều tới đón cô, mà không hiểu sao cánh phóng viên và fan lại biết Thẩm Nguyện Hề trở về, cả nhà họ Thẩm và Chu Yến Hỗn đều bị phóng viên bao vây.
Tác phẩm của Thẩm Nguyện Hề siêu hot, lại được đề cử liên hoan phim, đạo diễn, nam chính và biên kịch đều là người nổi tiếng, cuối cùng nữ chính Thẩm Nguyện Hề cũng xuất hiện, thật sự rất đáng chú ý, không có cách nào tránh khỏi.
Một đống micro đưa tới, Chu Yến Hỗn theo bản năng ôm Thẩm Nguyện Hề vào ngực, bàn tay che mặt cô không cho máy ảnh chụp được.
Cậu thấp giọng nói, "Đừng sợ, không sao đâu."
Thẩm Nguyện Hề cũng theo bản năng trốn trong ngực Chu Yến Hỗn, cô còn chưa có thói quen đối diện với micro và máy ảnh, có hơi hoảng loạn.
Lúc này, Thẩm Uyển Hề thấy Chu Yến Hỗn bảo vệ em gái như vậy, cũng biết có khả năng xảy ra "tai tiếng" nhưng đã muộn, phóng viên đã chụp lại hết cảnh tượng này.
Thẩm Nguyện Hề về nhà cùng ba mẹ và chị, cả nhà làm bạn bên nhau, Chu Yến Hỗn cũng yên tâm tiếp tục lên máy bay về Dao An.
Một tiếng sau, trên mạng lại lần nữa rầm rộ, mà hot search lần này không một ai ngờ tới -------
#ChuYếnHỗnvịthànhniên#
Có lẽ là vì gia cảnh của Thẩm Nguyện Hề nên không ai để tên cô xuất hiện trên hot search nữa, lần này tới lượt cái tên của Chu Yến Hỗn, bức ảnh đính kèm là ảnh cậu ôm lấy Thẩm Nguyện Hề, bảo vệ cô ở sân bay.
Toàn bộ tin nóng như đã có sự chuẩn bị, tất cả chi tiết rất chân thật, nói Thẩm Nguyện Hề và Chu Yến Hỗn là thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, Thẩm Nguyện Hề luôn dùng thân phận chị gái chăm sóc Chu Yến Hỗn, mà Chu Yến Hỗn đã gọi Thẩm Nguyện Hề bằng chị rất nhiều năm.
Không chỉ có vậy, còn cả chuyện Thẩm Nguyện Hề yêu thầm Chu Yến Hỗn nhiều năm, đã từng bị cậu từ chối, sau này Chu Yến Hỗn theo đuổi lại Thẩm Nguyện Hề, hai người cùng nhau xuất ngoại đều được đăng tải, tất cả không phải là giả.
Tin nóng nhấn mạnh ở chỗ, nói Thẩm Nguyện Hề hơn Chu Yến Hỗn ba tuổi, vậy khi cô 18 tuổi, Chu Yến Hỗn cũng mới hơn 14. Con gái 18 tuổi thích con trai mới 14, còn chưa tới tuổi vị thành niên, cứ vậy, Thẩm Nguyện Hề bị gắn cái mác "quyến rũ" trẻ vị thành niên.
Cho dù là khi Thẩm Nguyện Hề mới 19 tuổi, cùng lắm Chu Yến Hỗn mới 15, vẫn là trẻ vị thành niên.
Vì thế, hot search mới xuất hiện là #ChuYếnHỗnvịthànhniên#
Hướng phát triển của dư luận cũng vô cùng rõ ràng, dù hot search là cái tên của Chu Yến Hỗn, nhưng mục tiêu là bị nhắm vào Thẩm Nguyện Hề.
Trên mạng vẫn luôn chú ý tới những tin tức như vậy, đứng ở tiêu chuẩn đạo đức mà nói thì Thẩm Nguyện Hề là người yêu trẻ con.
Đương nhiên, internet đa dạng, cũng có người nói khoảng cách tuổi tác không là vấn đề, đừng nói những lời khó nghe như vậy, thanh mai trúc mã lớn lên bên nhau, có tình cảm với nhau là chuyện thường tình.
Tiếp theo lại có người phản bác, nói khi đó Chu Yến Hỗn mới 14 tuổi thôi, nếu đổi lại là góc độ khác, con trai 18 tuổi thích con gái 14 tuổi, hay còn nói là con trai học đại học năm nhất thích con gái chuẩn bị vào cấp ba, chuyện này có phải là bình thường không?
Mọi người không ngừng thảo luận, lúc Thẩm Nguyện Hề nhìn thấy hot search này, đầu óc trống rỗng, trái tim hoảng loạn, cô sợ nhất là mọi người đề cập tới chuyện tuổi tác giữa cô và Chu Yến Hỗn. Mà sợ hơn là cô không thể tự xác nhận được rốt cuộc đã thích Chu Yến Hỗn từ lúc nào.
Hình như là khi học cấp hai, nhớ tới cậu nhóc hay dính lấy mình, cũng có vẻ là sau khi thi biện luận năm cấp ba, nhớ tới cậu trai cổ vũ cho mình, cũng có lẽ là khi học đại học đột nhiên phát hiện mình chỉ thích ở bên Chu Yến Hỗn.
Sau khi xuống máy bay, Chu Yến Hỗn mới thấy hot search, lúc đó hot search đã được một khoảng thời gian khá lâu, cậu lo lắng nhíu mày, không ngừng gọi cho Thẩm Nguyện Hề, hô hấp dồn dập, trong nháy mắt đầu bên kia bắt máy, giọng nói cậu cũng trở nên trầm ổn dịu dàng, "Em yêu đừng nghĩ nhiều, để anh xử lý."
Thẩm Nguyện Hề vô cùng khó chịu, ghé vào trên giường, chăn che kín đầu hỏi cậu, "Anh yêu à, nếu thật sự em thích anh từ năm 18 tuổi, vậy có phải em không được bình thường không?"
Giọng điệu Chu Yến Hỗn lại thoải mái cười nói, "Có gì mà không bình thường chứ, ai bảo thiếu gia đây có mị lực như vậy, đúng không?"
Giọng Thẩm Nguyện Hề tràn ngập lo lắng ấm ức, "Anh đừng giỡn nữa, em thật sự rất sợ khi bị người ta nghĩ vậy đấy, cứ như em yêu trẻ con vậy, không thoải mái chút nào cả."
Chu Yến Hỗn không hề nói giỡn, khẽ nói với Thẩm Nguyện Hề, "Không phải đâu, anh sẽ không để bọn họ nói em như vậy. Nguyện Nguyện, em đừng lo."
Thẩm Nguyện Hề che mắt, sắp khóc đến nơi, "Em có thể chịu đựng được bọn họ nói em tham hư vinh, nói em bám lấy người giàu có, sau lưng có kim chủ, bởi vì tất cả những điều này đều không phải sự thật, em không lo lắng. Nhưng mà bây giờ, Tiểu Hỗn à, em rất sợ."
Vở kịch nhỏ:
Hôm nay tiểu Chu thiếu sinh bệnh.
Lê Lê đi công tác, Chu Yến Hỗn ở nhà với con trai, tiểu Chu thiếu sốt cao ho khan.
Bạn nhỏ bị bệnh không muốn nằm một chỗ như người lớn, tiểu Chu thiếu không có chút tinh thần, chỉ dính lấy ba mình.
Con trai không ăn được cơm, Chu Yến Hỗn nghĩ cách dỗ dành, "Bé ngoan muốn ăn cái gì nào?"
Tiểu Chu thiếu lắc đầu ôm tay ba không nói lời nào.
Chu Yến Hỗn tiếp tục, "Bé ngoan có muốn món đồ chơi nào không?"
Tiểu Chu thiếu vẫn cứ lắc đầu, chỉ dính lấy ba, ôm tay ba không nói lời nào.
Con trai ngày thường nói nhiều, luôn có những suy nghĩ nghịch ngợm kì lạ, bởi vì bị bệnh mà như chiếc lá khô héo khiến Chu Yến Hỗn đau lòng, dịu dàng hỏi, "Vậy ba dỗ bé ngủ nhé? Bé ngoan ngủ một lát thôi nhé?"
Cuối cùng tiểu Chu thiếu cũng gật đầu, ghé vào người ba, giọng nói nhỏ bé, "Ba ơi đừng đi, ngủ cùng bé được không?"
Trái tim Chu Yến Hỗn mềm nhũn, dịu dàng ngủ cùng con trai.
Chỉ là tiểu Chu thiếu ngủ không được yên, chưa được bao lâu đột nhiên tỉnh lại, nôn hết lên người Chu Yến Hỗn.
Tiểu Chu thiếu khó chịu bật khóc, "Ba ơi ba, bé khó chịu, khó chịu lắm."
Chu Yến Hỗn không để ý bị con trai nôn lên người, vội bế con tới bệnh viện.
Tiểu Chu thiếu sợ tiêm, sau khi được ba đặt lên giường bệnh lập tức ôm ba không buông tay, nước mắt treo ở lông mi, "Bé không khó chịu nữa hu hu hu, bé không muốn tiêm, ba ơi ba, ba đưa bé đi đi mà!"
Chu Yến Hỗn dỗ dành, "Bé ngoan, nhìn ba này, truyền dịch xong mới khỏe lên được, khỏe thì mới chơi đồ chơi được."
Tiểu Chu thiếu ỷ lại vào ba, thở hổn hển không ngừng nói, "Ba ơi ba, ba thương bé mà đúng không, ba ơi, bé không muốn tiêm."
Người lớn như Chu Yến Hỗn thấy con trai khóc nước mắt đầy mặt cũng không còn cách nào khác, đè tay con trai lại, để bác sĩ truyền nước.
Tiểu Chu thiếu khóc lớn vì đau, không ngừng kêu, "Bé không yêu ba nữa! Ba không cứu bé, bé không yêu ba nữa!"
Chu thiếu thật sự đã khóc, quay đầu lau nước mắt, vừa khó chịu lại vừa đau lòng thấp giọng dỗ dành, "Bé đừng không yêu ba mà, sau này ba nghe lời bé, bé ngoan nhé, được không?"
Tiểu Chu thiếu không ngừng khóc lóc, cuối cùng phát hiện cũng không đau như tưởng tượng, dần dần ngừng khóc, đáng thương đưa tay với ba, "Ba ơi ba ôm bé đi, ba ơi ôm."
Chu thiếu khom lưng ôm con trai, nỉ non bên tai, "Bé ngoan, sau này ba sẽ nghe bé, đừng không yêu ba."
Khuôn mặt tiểu Chu thiếu toàn nước mắt, cũng hối hận vì nói không yêu ba, giơ tay lau nước mắt cho ba, "Bé yêu ba lắm."
*
Bệnh của tiểu Chu thiếu đỡ hơn, mẹ cũng đã về rồi, thật vui!
Hôm nay ở nhà trẻ, tiểu Chu thiếu được thầy cô dạy phải học cách giúp đỡ người khác, vì thế chờ ba đi làm về, tiểu Chu thiếu lập tức chạy tới ôm đùi ba, ngẩng đầu hỏi, "Ba vất vả rồi, bé mát xa cho ba được không?"
Chu Yến Hỗn thấy hôm nay con trai nghe lời như vậy, theo phản xạ hỏi, "Cảm mạo đã đỡ chưa? Con lại có âm mưu gì đây?"
Tiểu Chu thiếu vô tội, "Ba ơi ba, sao ba lại nói bé như vậy chứ?"
Chu Yến Hỗn, "..."
Tiểu Chu thiếu còn đang ấm ức, giọng nói ngây thơ, "Ba ơi, bé đau lòng cho ba đấy, ba hiểu lầm bé rồi."
Chu Yến Hỗn, "..." Cậu cảm thấy không có hiểu lầm gì ở đây cả.
Chu Yến Hỗn đã đồng ý sẽ nghe lời con trai, vì thế bế cậu nhóc lên, "Được, bé phải mát xa cho ba, đợi ba rửa tay đã."
Tiểu Chu thiếu vui mừng hết ôm lại hôn ba, sau đó chạy tới sofa chờ đợi.
Hai phút sau, Chu Yến Hỗn đang nằm trên sofa bỗng thấy con trai cầm chai "dầu thực vật" tới.
"Bé ngoan, mát xa không cân dùng dầu."
Tiểu Chu thiếu dùng sức cởi áo giúp ba, ngây thơ nói, "Phải dùng chứ, người ta mát xa trên TV cũng đều dùng dầu cả."
Chu Yến Hỗn, "... Dùng dầu cũng phải là tinh dầu, chứ không phải dầu thực vật để nấu ăn." Chu Yến Hỗn đau đầu quá.
Tiểu Chu thiếu lắc đầu, "Không sao, bé rất thích mùi hương của dầu này."
Chu Yến Hỗn không nhịn được nữa, cả giận, "Đây là dầu để xào rau, con thử xoa dầu lên lưng ba xem!!!"
Tiểu Chu thiếu rất nghe lời, lập tức đổ dầu ra xoa lên lưng ba, sau đó cười ha ha hai tiếng, vui vẻ xoa tay ở phía sau lưng ba, vui vẻ nói, "Da của ba trơn thật đấy!"
Chu Yến Hỗn, "..."
Lê Lê vây xem tỏ vẻ: Hôm nay hai ba con chơi chung cũng thật vui vẻ!