“Bởi vì chị nhắc tới đề tài này.”
“Ôi giời, giải quyết tốt chuyện giữa em và Quyền thiếu đi, rồi lại nói tới chị.” Mã Kiều Thần không muốn nói thêm về chồng chưa cưới của mình, cố gắng nói sang chuyện khác.
“Quyền Hạo, ăn no chưa?” Cô rất muốn chọc tỉnh Mã Kiều Thần, suy nghĩ một chút chuyện như vậy vẫn để cho Quyền Hạo làm thì tốt hơn.
“Ăn no.” Vừa đúng Quyền Hạo đã ăn sạch sẽ cháo trong chén, nhận được ám hiệu trong mắt cô, ngước mắt nhìn chăm chú Mã Kiều Thần, “Bà xem trọng Dương Dịch vì cái gì?”
Mã Kiều Thần im lặng trong nháy mắt, “Quyền thiếu, ông đây là có ý gì?” Khi cô đính hôn Quyền thiếu cũng không nói gì, lúc này lại tới hỏi cô, hơi kỳ quái.
“Tướng mạo còn có thể, phát triển ở giới chính trị cũng có thể, hơi làm bộ làm tịch với bà, khi tốt với bà còn mang theo chút thành phần diễn trò, kết hợp với các ưu điểm trên người anh ta, ở trong vòng con em cán bộ cũng chỉ có tài nghệ trên mức trung bình, người giống như anh ta, ở trong nhóm có thể nắm được một bó to, sao bà lại cố tình lựa chọn đính hôn với anh ta?”
“Dù sao cũng là kết thân chính trị, tìm ai cũng không sai biệt lắm.” Lời Quyền Hạo nói có thể nói là trúng tim đen, Mã Kiều Thần yên lặng thừa nhận trong nội thương.
“Bởi vì lợi ích mà cưới vợ lấy chồng, không có tình cảm làm cơ sở, sinh con dưỡng cái với một người bà không yêu, mỗi một tối lại cùng giường khác mộng với anh ta, bà cảm thấy bà có thể chống đỡ bao lâu?”
“Đều nói là kết thân chính trị, hai người nghe không hiểu sao?”
“Làm người bạn hơn hai mươi năm với bà, tôi khuyên bà một câu, có thể kết thân chính trị, nhưng bà phải nhìn rõ người tài được tuyển chọn làm chồng cho bà.”
“Wow, Quyền thiếu, ông sao vậy? Rất ít khi thấy ông quan tâm người khác.” Mã Kiều Thần giả bộ rất kinh ngạc. Dương Dịch này, cô không ghét cũng không thích, cứ coi như tạm được vậy, cô cũng chưa kết hôn, tương lai thay đổi nhiều như vậy, đối tượng kết hôn của cô chưa nhất định là Dương Dịch.
Tiếng gõ cửa vang lên, ba người trong phòng bệnh đồng thời nhìn về phía cửa ra vào: “Đi vào.” Dieễn ddàn lee quiy đôn
Trần Tiêu đẩy cửa vào, thấy ba người, ngẩn người, “Thiếu gia, tiểu thư, Mã tiểu thư.”
“Mã Kiều Thần, chị nói tối hôm qua chị nhìn thấy Thủy Tinh và Hoàng Bác ăn cơm với nhau, là lúc nào?”
“Khoảng chín giờ tối đi.” Mã Kiều Thần nhớ lại tình cảnh lúc đó.
“Chị có thể về, cám ơn chị tới thăm.” Cô hạ lệnh đuổi khách.
“Được rồi, hôm nào trở lại thăm em.” Mã Kiều Thần tương đối thức thời rời đi, “Bye bye.”
“Tiểu thư, tìm tôi có việc sao?” Nhận được điện thoại của thiếu gia nhà mình, Trần Tiêu sợ hãi hồi lâu.
“Tối hôm qua anh có đi tới nhà Thủy Tinh không?”
“Có, chỉ có điều không thấy Trịnh tiểu thư.” Trần Tiêu cúi đầu.
“Có điều tra tối hôm qua cô ấy làm gì không?”
“Không có.” Đầu Trần Tiêu cúi thấp hơn, tối hôm qua bởi vì tiểu thư nhà mình phát bệnh, anh cũng ở trong bệnh viện đợi một đêm, khiến cho anh quên mất căn dặn của tiểu thư.
“Hiện giờ đi thăm dò, còn có điều tra một chút về Thẩm Khiết Như.” Việc làm ăn chính đáng của nhà họ Thẩm đã kết thúc, nhưng buôn bá thuốc phiện càng làm càng có khuynh hướng lớn lên, điểm này phải chú ý.
“Dạ, tiểu thư.” Sau khi Trần Tiêu lĩnh mệnh liền rời đi.
Sắc trời đã tối, trái tim của cô lại có vấn đề, chỉ nằm trên giường rất nhàm chán
Bật ti vi trong phòng bệnh lên, cô lựa chọn kênh ti vi trong nước có tỉ lệ người xem cao nhất, lúc này trùng hợp phát tin tức về bát quái trong làng giải trí, nhìn tin tức bát quái rớt đầy đất về khí tiết của các minh tinh trong làng giải trí, nhìn thấy mà khiến cô muốn ngủ gật. Chuẩn bị đổi kênh thì cô nhìn thấy hình ảnh bên cạnh Thủy Tinh bị một đám người đi đường vây quanh bị người dẫn chương trình bình luận.
“Trịnh Thủy Tinh là nữ minh tinh nổi danh nhất hiện nay ở trong nước, từ khi lộ diện ra tới nay đến bây giờ độ nổi tiếng tăng vọt, cô ấy vẫn rất điệu thấp, trừ lộ diện khi có tác phẩm mới ra, những thời gian khác rất ít xuất hiện trước công chúng. Trùng hợp ngày hôm qua, Trịnh Thủy Tinh với dung mạo đơn thuần xuất hiện trên đường kinh doanh, người đi đường nhìn thấy cô, vô cùng điên cuồng, vẫn đuổi theo cô, có thể thấy được độ nổi tiếng của Trịnh Thủy Tinh vô cùng cao, cô hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu nữ thần quốc dân…” Lời tiếp theo của người dẫn chương trình, đều là ca ngợi Trịnh Thủy Tinh. die nd da nl e q uu ydo n
“Nữ thần quốc dân!” Wow, hiện giờ người của làng giải trí thật biết nịnh hót.
“Năm ngoái Trịnh Thủy tinh quay một bộ phim cổ đại mới từ hot sang nổi danh.” Anh chỉnh sửa một chút vị trí gối đầu sau lưng cô, “Gần đây tự mình diễn chính bộ phim chiếu trong một tháng điên cuồng quét mười tỷ phòng vé, nhảy lên trở thành minh tinh lớn trong nước, danh hiệu nữ thần quốc dân của cô ấy thật sự hoàn toàn xứng đáng.”
Bởi vì Trịnh Thủy Tinh là bạn của Hi nhi, anh đặc biệt biết một chút tình huống của Trịnh Thủy Tinh.
“Anh rất hiểu rõ cô ấy.” Những tài liệu này do Trần Tiêu đưa đến trên tay cô, cô không thấy như thế nào. Ngược lại Quyền Hạo, hiểu rất rõ tình huống của Thủy Tinh.
Thủy Tinh trước kia chính là một thương nhân, tài sản nói ít cũng hơn năm mươi tỷ, hiện tại trở thành ngôi sao lớn phong quang vô hạn trong làng giải trí, đã rất buồn bực.
“Bởi vì cô ấy là bạn của em.” Quyền Hạo cầm điều khiển ti vi, đổi một kênh khác, cái kênh ti vi Bác Phàm này, đúng lúc chiếu phim cổ đại đưa Trịnh Thủy Tinh lên minh tinh hạng A, “Bộ phim truyền hình này là vai diễn của cô ấy, em xem đi.”
Cô giả bộ rất cảm động, nước mắt cũng sắp tràn ra trong mắt, “Tôi có phải nên cảm động không, anh làm rất nhiều chuyện vì tôi.”
Khóe môi Quyền Hạo không tự chủ nhếch lên, trong tròng mắt lóe sáng tản ra dịu dàng.
Xem đại khái hơn mười phút, cô cảm thấy mình chính là đang xem một vở phim truyền hình thần thoại *, khẩu vị của người xem trong nước đều là nặng như vậy sao? Thích diễn trò hậu cung lục đục với nhau như vậy! Nội dung phim tạm được, chính là hơi chấn động một chút!
(*) Phim truyền hình thần thoại: Vì để hấp dẫn ánh mắt người xem một cách tối đa, nội dung phim, lời kịch, tạo hình quá mức chấn động người, quay phim thần thoại thành phim hoang đường.
Khi hai người đang quan sát Trịnh Thủy Tinh là nữ chính bộ phim hậu cung, cửa phòng lặng lẽ bị người mở ra, tiếng bước chân vang lên, hai người cũng ngẩng đầu lên nhìn lại cùng lúc.
Khi thấy gương mặt tròn cần ăn đòn của Lăng Mạc Mạc, đôi mày thanh tú của cô nhíu chặt, “Hai người tới đây làm cái gì?” Cô thật sự không biết Quyền Cẩn thích Lăng Mạc Mạc ở điểm nào, dáng vẻ rất xinh đẹp, đầu óc lại sử dụng không quá tốt, nhà họ Quyền cần con dâu có bên ngoài không có bên trong như vậy sao?
“Lâm Hi, chúng tôi đến thăm cô.” Sắc mặt Quyền Cẩn lạnh lùng, lúc nói chuyện, tầm mắt không liếc nhìn về phía Lâm Hi, sự chú ý của anh ta ở trên người Quyền Hạo. [email protected]
“Anh cả.” Quyền Hạo mặt lạnh, trong giọng nói không có tình cảm gì kêu lên.
“Nghe quản gia của chú nói, Lâm Hi phát bệnh tim, cho nên anh mang Mạc Mạc tới xem một chút.” Quyền Cẩn thân mật kéo tay Lăng Mạc Mạc, ánh mắt vẫn như trước không quét về phía Lâm Hi một lần. Dáng vẻ này không giống như đến thăm Lâm Hi, ngược lại giống như tới mà không đếm xỉa đến Lâm Hi.
Có Quyền Cẩn ở đây, Lăng Mạc Mạc yêu kiều giả bộ lo lắng vì Lâm Hi, trong lòng lại vui mừng muốn chết. Phát bệnh tim, tốt nhất tối nay chết đi, chứ không phải còn sống làm vướng mắt của cô.
“Cám ơn hai người quan tâm.” Lâm Hi mắt lạnh bắn lên người Lăng Mạc Mạc, không mặn không nhạt nói. Vẻ mặt lo lắng trên mặt Lăng Mạc Mạc, giả đến không thể giả hơn nữa, dưới lớp trang điểm xinh đẹp làm người ta động lòng là vui mừng đi.
“Lâm Hi, thân thể của cô còn tốt chứ?” Lăng Mạc Mạc buông tay Quyền Cẩn ra, ân cần đến gần bên cạnh Lâm Hi. Không nhìn thấy dáng vẻ Lâm Hi thoi thóp một hơi, cô rất thất vọng.
Trên mặt Lâm Hi hiện lên ý cười có ý tứ không rõ ràng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn kỹ thuật diễn tinh xảo của Lăng Mạc Mạc ở trước mặt, ”Thân thể của tôi rất tốt, cô không cần phải lo lắng.”
Giả bộ cái gì mà giả bộ! Những diễn viễn đóng phim kia còn có kỹ thuật diễn tốt hơn cô ta, ngu xuẩn!
Có hai anh em Quyền Cẩn và Quyền Hạo ở đây, môi đỏ mọng của Lăng Mạc Mạc mím thành hình dáng đẹp mắt, đuôi khóe mắt quét lên kênh truyền hình đang phát bộ phim cổ đại, hận đến cắn răng nghiến lợi, cố tình trên mặt phải giả bộ quan tâm Lâm Hi, ”Người có bệnh tim phải nghỉ ngơi thật tốt, chứ đừng nói tới em có bệnh tim nghiêm trọng, không nên xem ti vi nhiều, vậy sẽ ảnh hưởng đến em nghỉ ngơi.”
Lâm Hi khẽ mím môi, gặp mặt chỉ ba lần, phải giả bộ dáng vẻ như vậy, thật khó cho Lăng Mạc Mạc rồi!
Người trước mắt không vui mừng, Lăng Mạc Mạc cảm nhận được, mục đích tới đây của cô, chính là vì ghê tởm Lâm Hi, cố ý tỏ vẻ hạnh phúc, lời nói chứa đầy hàm ý, ”Thân thể của em nhất định sẽ rất nhanh tốt, như vậy em mới theo kịp hôn lễ của chị và Quyền Cẩn.”
“Thật sao?” Lâm Hi châm chọc ngước mắt, lạnh nhạt nói, “Tôi nhất định sẽ tham gia hôn lễ của chị và Quyền Cẩn.” Chỉ sợ chị không có số mệnh kết hôn với Quyền Cẩn! Lại dám chạy tới đây tỏ vẻ với cô! Lại định thông qua cô để Thủy Tinh biết được hôn sự của Quyền Cẩn sao? Xem ra Lăng Mạc Mạc cũng không phải rất ngu.
Tròng mắt Quyền Hạo tĩnh mịch, lạnh lùng liếc nhìn Lăng Mạc Mạc đang làm bộ, nhíu chặt mày rậm, rất không vui với hành động của cô ta, ”Cô ấy không có việc gì, mấy người có thể đi về.”
Lăng Mạc Mạc trở lại bên cạnh Quyền Cẩn, mặt hạnh phúc, “Chúng tôi đi về trước, Lâm Hi, em phải chú ý thân thể nhiều!” Dứt lời, cô nắm tay Quyền Cẩn rời đi.
“Có xà tinh bệnh * đi!” Lâm Hi hơi tức giận bừng bừng, cầm gối sau lưng, ném về phía cửa. Dàng vẻ tiểu nhân đắc chí, thật ghê tởm!
(*) xà tinh bệnh: Ngôn ngữ Internet, ý chỉ "Bệnh tâm thần". Giọng điệu càng chế giễu hơn "Bệnh tâm thần", không mang theo ác ý mạnh mẽ.
Quyền Hạo lượm gối đầu về, đập đập bụi bặm trên đó, một lần nữa nhét vào sau lưng cô, “Hi nhi, đừng tức giận vì loại người không quan trọng này.”