• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Sở Tuyên cất điện thoại, mang theo tâm trạng tốt tới thư phòng. Vừa đẩy cửa vào liền thấy ngay bóng dáng Tịch Mặc Thương đang đứng quay lưng về phía cô, mặt ngửa lên nhìn bức tranh to treo ngay đối diện cửa ra vào.

Dáng người cao lớn, khoác lên mình bộ âu phục trắng, hai tay chấp ra đằng sau, dáng vẻ muốn bao nhiêu uy nghiêm có bấy nhiêu. Phong thái của một gia chủ đúng là không thể nói chơi.

"Tịch gia chủ cảm thấy bức tranh này thế nào?"

Tử Sở Tuyên đứng ngang hàng, tay vén tóc ra sau tay, môi cong lên, mái tóc dài thả xuống kết hợp với bộ váy xanh lá trúc trên người nhìn vô cùng dịu dàng, mang lại cho người đối điện cảm giác rất dễ gần.

Tịch Mặc Thương không nhìn cô, tiến lên tới gần bức tranh, ngón tay sờ lên đó, nói.

"Bức tranh này khắc họa cảnh chiến trường thời cổ đại, mang lại cảm giác rất chân thực, nhìn càng lâu càng thấy được khí thế mạnh mẽ trong đó. Do cô vẽ?"

"Là do tôi vẽ!"



Tử Sở Tuyên nhìn bức tranh, trong đầu hiện lên chút hồi ức lúc bản thân còn cầm quân đánh giác. Cảm giác tự mình chỉ huy một đội quân hùng mạnh khiến kẻ địch khiếp sợ, cảm giác chiến thắng, bắt sống tướng địch, chém đầu quân địch, hay là cái cảm giác khiến giặc khiếp sợ mỗi khi nghe đến tên, phải nói những cảm giác ấy vô cùng hưng phấn, kiêu ngạo và thật sự rất tuyệt!

Bức tranh này dựa theo trí nhớ trong lần đầu tiên cầm quân chiến thắng, cũng là bắt đầu cho sự đấu tranh quyền lực.

"Vậy chúng ta khi nào nói về chuyện làm ăn đây?"

Tử Sở Tuyên nở một nụ cười, trong lòng đã sớm hận không thể nhanh chóng lấy hợp đồng ra kí. Tịch Mặc Thương nghe vậy, quay người sang phía cô, cơ thể hơi cúi xuống.

"Dù sao cũng là hai nhà Tử - Tịch lần đầu hợp tác, không thể qua loa, chi bằng ngày mai Tử gia chủ tới tập đoàn Tịch Thị của tôi kí, như vậy sẽ đảm bảo hơn. Tử gia chủ thấy sao?"

Tử Sở Tuyên nhìn khuôn mặt đẹp trai vô cùng gần trước mắt, đôi mắt cong lên: "Nghe theo Tịch tổng!"

Tiếng gõ cửa truyền tới, Tịch Mặc Thương như không có chuyện gì đứng thẳng người lại. Tử Sở Tuyên nhìn ra phía cửa, thấy Dương quản gia đứng đó.

"Dương lão, có chuyện gì sao?"

Dương lão nhìn qua Tịch Mặc Thương, đôi mắt già nua thoáng hiện lên tia sáng rồi lại vụt tắt, hai tay chấp phía trước.



"Kim gia gửi lời mời gặp cô vào ngày mai!"

Sắc mặt Tử Sở Tuyên ngay lập tức trở lên lạnh tanh, trong mắt hiện lên vài phần chán ghét cùng phiền phức, lạnh lùng nói: "Từ chối đi, ngày mai tôi bận rồi!"

Dương quản gia quay người rời đi, Tử Sở Tuyên lập tức lần nữa thay đổi sắc mặt từ lạnh tanh trở lên dễ gần. Thay đổi sắc mặt còn nhanh hơn lật sách này khiến cho Tịch Mặc Thương đứng bên không khỏi lau mắt mà nhìn. Trong lòng không khỏi suy đoán, Tử Sở Tuyên có vẻ như không thích Kim Gia cho lắm thì phải.

Nói đến Kim gia, Tịch Mặc Thương nghĩ tới vị Kim phu nhân bây giờ mới lộ mặt, không hiểu sao cứ cảm thấy Tử Sở Tuyên có liên quan tới bà ta.

Là do anh nhầm đi. Hai người họ mới gặp mặt, không thể nào vó chuyện vừa gặp mặt đã kết thù hận nhanh như vậy được. Nhưng sự chán ghét vừa rồi trong mắt Tử Sở Tuyên không phải là giả.

"Kim phu nhân vừa mới lộ diện không lâu, không ít gia tộc tới gặp mặt bà ta. Tử gia chủ là một trong ít người Kim gia đích thân mới, nhưng có vẻ như cô đối với chuyện này vô cảm thì phải?"

"Tử gia được mới Tịch gia chắc cũng không thoát. Nếu Tịch gia chủ thấy hứng thú, chủ băng đồng ý tới gặp mặt vị Kim phu nhân kia. Sự tích của Tịch gia chủ ở Đế Đô này tôi cũng đã nghe không ít, anh không thích phụ nữ tới gần, nhưng biết đâu lần này tới Kim gia gặp được Đệ Nhất Mỹ Nhân Đế Đô Kim Như Thuần lại rung động thì sao?"

"Vậy theo như Tử gia chủ nói, tôi nên rung động với Kim Như Thuần?"

Giọng nói Tịch Mặc Thương luôn khiến người khác cảm thấy rất lạnh lùng và xa cách, nói chuyện với ai cũng đều như vậy, ngoại trừ Tịch lão phu nhân thì hòa hoãn một chút. Không biết có phải là do Tử Sở Tuyên nhầm hay không, hình như cảm thấy giọng nói Tịch Mặc Thương còn lạnh hơn bình thường.

Anh ta giận rồi?

Cũng đúng, bản thân thích đàn ông mà cô lại nói anh ta đi tìm phụ nữ, để cho người trong lòng anh ta biết được chắc chắn sẽ không vui. Có điều chỉ cần không để người kia biết được chắc sẽ không sao đâu nhỉ, cô vui nhất chính là chọc tức người khác, đặc biệt là kiểu lạnh lùng khó gần như Tịch Mặc Thương. Chọc anh ta điên lên thú vị tới nhường nào.

________________

Giải thích đôi chút về cách xưng hô của Tử Sở Tuyên với Tịch Mặc Thương.

Lúc Tử Sở Tuyên gọi Tịch Mặc Thương là Tịch tổng có nghĩa là xét trên phương diện hợp tác làm ăn như những đối tác.

Lúc Tử Sở Tuyên gọi Tịch Mặc Thương là Tịch gia chủ có nghĩ là Tử Sở Tuyên những lúc gọi như vậy chỉ coi Tịch Mặc Thương là một gia chủ của một gia tộc.

P/s: Mai bão chương!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK