Mục lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tôi chỉ hờ hững nói: “Dăm bữa nửa tháng nữa, cha sẽ về, tôi sẽ gửi bà 50 tệ mỗi tháng để tiêu vặt.”  

 

Mẹ tôi gần như phản ứng theo bản năng:  

 

“Chỉ… chỉ có từng đó thôi sao?”  

 

Phải biết rằng, 50 tệ đã là hai tháng lương của cha tôi.  

 

Tôi nhướn mày, nhàn nhạt hỏi lại:  

 

“Không muốn nhận à?”  

 

Mẹ tôi vội vàng gật đầu liên tục:  

 

“Muốn, muốn, muốn chứ!” 

 

15  

 

Sau khi trở về, Tống Nhã vẫn mở tiệm bánh bao như đã nói.  

 

Cách vận hành và thực đơn của cô ta gần như sao chép y hệt mô hình mà kiếp trước tôi từng mở.  

 

Nhưng vì đã chậm mất thời cơ, trong huyện đã có vài quán bánh bao mở trước rồi… Thế nên Tống Nhã chỉ có thể chơi chiêu phá giá.  

 

Mà ai cũng vậy, tiền đâu phải gió thổi đến, thấy chỗ nào rẻ hơn thì tất nhiên sẽ chọn chỗ đó.  

 

Nhưng giảm giá quá đà cũng không phải chuyện hay.  

 

Các chủ quán xung quanh cùng chung lợi ích, đều ngấm ngầm tìm cách hạ bệ Tống Nhã.  

 

Vậy mà cô ta chẳng hề đề phòng, cứ thế vênh váo khoe khoang khắp nơi rằng mình giỏi giang, nghị lực phi thường, nhờ vậy mà thật sự thu hút được một nhóm người hâm mộ.  

 

Tống Nhã được tâng bốc quá nhiều, đến mức quên cả gây sự với tôi.  

 

Tôi vốn nghĩ cứ để mặc cô ta an ổn sống, chắc chắn đời này cô ta sẽ tốt hơn kiếp trước nhiều.  

 

Nhưng rõ ràng, Tống Nhã không nghĩ như vậy.  

 

……

 

Chẳng bao lâu sau, tiệm bánh bao của Tống Nhã bị khách tố cáo… ăn xong bị đau bụng tiêu chảy.  

 

Mà không chỉ một người, ngay tại quán còn có người làm ầm lên.  

 

Ban kiểm tra vệ sinh lập tức đến kiểm tra, kết quả phát hiện…  

 

Tiệm bánh bao của Tống Nhã hoàn toàn không có giấy phép kinh doanh và chứng nhận vệ sinh!  

 

Nói cách khác, cửa hàng này chưa từng được đăng ký hợp pháp!  

 

Khi kiểm tra nhà bếp, nhân viên kiểm tra há hốc mồm kinh hãi.  

 

Gián bò khắp nơi.  

 

Nhân bánh bao thì dùng thịt ở tuyến hạch bạch huyết của lợn – phần đáng lẽ phải vứt bỏ.  

 

Còn bắp cải – một thứ rẻ tiền như vậy, cô ta cũng tiếc không mua loại tươi, toàn là nhặt đồ dập nát đem cắt nhỏ trộn vào.  

 

Quan trọng hơn, chính Tống Nhã cũng chẳng giữ gìn vệ sinh, vào bếp là một mùi hôi nồng nặc xộc lên.  

 

Nhìn cảnh tượng này, đội kiểm tra lập tức ra quyết định niêm phong quán ngay tại chỗ!  

 

……

 

Chuyện này gây chấn động khắp huyện, khiến dân chúng hoảng sợ, suốt một thời gian dài không ai dám đi ăn ngoài tiệm hết.   [Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn – https://caotruyen.com.vn/song-lai-vao-thap-nien-70-toi-lam-trum-thien-ha/chuong-9.html.]

 

Vừa lúc chính quyền đang thúc đẩy nền kinh tế, Tống Nhã làm một phát khiến tinh thần kinh doanh của dân chúng bị dội một gáo nước lạnh!  

 

Vậy nên, vị bí thư huyện ủy vừa nhậm chức đã lấy vụ này làm "phát s.ú.n.g đầu tiên".  

 

Tất cả những tiểu thương làm ăn sai quy định đều bị rà soát và xử lý một lượt. 

 

Những tiểu thương chuyên gian lận kiếm lời đều kêu trời than đất.  

 

Còn kẻ đầu sỏ Tống Nhã thì bị bắt giam.  

 

Thời điểm này, bị liệt vào danh sách phần tử phá hoại không phải chuyện nhỏ.  

 

Trước khi bị xét xử, vì cô ta là trường hợp điển hình nên bị giải đi diễu phố.  

 

Dân chúng ồ ạt vây xem, có người ném lá rau, có kẻ ném trứng thối, vừa chỉ trích vừa mắng mỏ:  

 

“Loại sâu mọt của thời đại tốt đẹp này!”  

 

“Cô chính là kẻ làm chậm bước phát triển của nhân dân!”  

 

Tôi vốn nghĩ mẹ tôi thương Tống Nhã như vậy, chắc chắn sẽ đến thăm cô ta.  

 

Nhưng bà ta không đi.  

 

Bà Vương hỏi thì mẹ tôi thản nhiên đáp:  

 

“Mất mặt! Tôi coi như chưa sinh ra đứa con gái này.”  

 

Cuối cùng, Tống Nhã bị kết án hai năm tù, còn phải bồi thường một số tiền không nhỏ.  

 

Nhưng ngay trước ngày bị đưa đi cải tạo, cô ta lợi dụng sơ hở rồi trốn mất.  

 

16  

 

Trong lòng tôi dấy lên một cảm giác bất an.  

 

Dạo này hầu như lúc nào tôi cũng ở xưởng gỗ, giám sát đội thợ mộc và thợ sơn ngày đêm gia công nội thất.  

 

Với sự phát triển của bất động sản, nội thất mới chắc chắn sẽ có cơ hội phát triển mạnh.  

 

Làm ăn với các xưởng in tuy là chuỗi cung ứng thượng nguồn, nhưng phải phụ thuộc vào đơn đặt hàng, không chủ động nắm bắt được thị trường.  

 

Nhưng nếu chuyển sang sản xuất đồ gỗ nội thất thì có thể bám theo xu hướng thị trường mà phát triển.  

 

Hiện tại, nhà nước đang tập trung xây dựng đô thị, nhu cầu gỗ và đồ nội thất vô cùng lớn.  

 

Nếu nắm bắt thời cơ, công ty tôi sẽ sớm trở thành doanh nghiệp dẫn đầu, chiếm lĩnh thị trường trước khi đối thủ kịp chen chân vào…  

 

Đây chính là tiền!  

 

Nhìn đống gỗ xếp thành từng chồng cao trước mắt, tôi không khỏi phấn khích.  

 

Nhưng ngay khi tôi đi được nửa đường, bỗng nghe thấy tiếng động kỳ lạ phát ra từ góc khuất của xưởng gỗ.  

 

Giọng nói căm hận vang lên:  

 

“Tống Nhàn! Mày giỏi lắm hả? Để tao xem mày còn giỏi thế nào!”  

 

“Tao chỉ muốn phát tài! Tao chỉ muốn có người thương tao, tao sai ở chỗ nào?”  

 

“Dựa vào cái gì mà Trương Phồn Thịnh lại cung phụng mày như bà hoàng? Còn tao thì bị hắn ta đánh đập suốt ngày?!”  

 

“Mày thì giỏi giang, ở bên hắn ta, hắn ta liền trở thành chủ tịch! Còn tao đi với hắn, hắn chỉ có thể thành thằng c.h.ế.t trôi!”  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK