• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thời gian trôi qua không tính là chậm, khi Harry nhận được thư báo nhập học, cũng là lúc nhận được điện thoại của Alice.

Cô thấy đám ma cà rồng từ Italy đã xuất phát.

Gia tộc Volturi, dùng áo choàng đen hình thức cổ xưa, đôi mắt như màu rượu nho pha chút đỏ rất lãnh khốc...

Nghe nói, sớm hôm nay bọn họ đã có thể tới thị trấn Forks.

“Chỉ mong em còn cơ hội lên đại học.” Harry cố chấp tươi cười với chàng bạn trai ma cà rồng của mình.

“Nhất định thế, có lẽ là một tuần sau, chúng ta đã nhận được thư báo nhập học ở đại học Đông Nam Alaska.” Edward ôm lấy eo Harry, thấp giọng nói, “Tốt nghiệp đại học xong, chúng ta kết hôn được không? Chúng ta có thể đi bang California đăng ký, nơi đó vợ chồng đồng tính là hợp pháp. Đương nhiên chúng ta cũng có thể trực tiếp đi Hà Lan...”

“Edward...” Harry nhìn anh nháy mắt, “Nếu anh đang nói đến chuyện bí mật kết hôn... Em vẫn chưa nghĩ ra phải nói thế nào với Charles và Renee, nhưng đó ít nhất cũng là chuyện của bốn năm sau.”

“Chỉ cần em đồng ý... Như thế nào cũng tốt!” Trên gương mặt căng thẳng của anh lộ ra vẻ tươi cười, “Anh sẽ chuẩn bị nhẫn trước.”

“Được...” Chỉ cần đến lúc đó chúng ta còn sống... Harry nắm chặt đũa phép trong tay, “Vậy chúng ta nên xuất phát đi. Anh xác định gia tộc Volturi sẽ không ra tay với người nhà em chứ?”

“Đúng vậy, bọn họ không giống Victoria. Là những người đứng đầu trong giới ma cà rồng, bọn họ nhất định sẽ tuân thủ quy tắc. Em cũng thấy đó, cho dù bọn họ truy sát cha đỡ đầu của em và cha Grant Hunphrey nhiều năm như vậy, nhưng người nhà của vị cha sứ kia vẫn bình yên vô sự thì đã đủ để chứng minh rồi.”

“Được rồi, em sẽ rất nhớ Charles và Bella...” Harry không đem chuyện này kể với em gái của mình, bởi vì cậu không muốn khiến Jacob và bọn người sói cũng bị cuốn vào, gia tộc Volturi không giống đội quân mới sinh của Victoria, bọn họ mạnh hơn nhiều. Cho dù bọn người sói đều đến đầy đủ, cũng không nhất định sẽ hữu dụng. Hơn nữa ma cà rồng và người sói là thiên địch, không chừng lại làm tình hình tệ hơn.

Sáng sớm, không khí vẫn lạnh như trước, khu rừng bên ngoài thị trấn Forks khắp nơi đều là sương mù dày đặc.

Sương mù ẩm ướt trong rừng chậm rãi lan ra trên khắp bãi đất trống bên ngoài biệt thự, chắn tầm mắt Harry, cũng làm lòng cậu che kín mây mù.

Cậu siết chặt đũa phép, toàn thân căng thẳng, cùng các thành viên của nhà Cullen đợi gia tộc Volturi đến.

Alice nói cho cậu biết, bọn họ sắp sửa đến rồi.

Mười mấy phút đồng hồ sau, lớp sương mù màu trắng chuyển động, sau đó một nhóm bóng đen tiến đến, phá vỡ sự im lặng chết người trong khu rừng.

Bọn họ từ xa đến gần, mãi đến khi những tấm áo choàng đen phá tan sương mù dày đặc, cứ như 1 đám tử thần mặc đồ đen bỗng nhiên xuất hiện.

Từ khi bóng dáng bọn họ xuất hiện trong sương mù Harry đã bắt đầu yên lặng quan sát kẻ địch của mình. Trận chiến sắp bắt đầu, tâm tình của cậu lại trái ngược rất bình tĩnh.

Số lượng của bọn họ cũng không như lúc dự đoán, cộng lại cũng chỉ 12, 13 người. Xem ra gia tộc Volturi vẫn không dốc toàn lực như mọi người đã nghĩ, chẳng lẽ bọn họ tự tin sẽ đánh thắng đến thế sao? Hoặc là, bọn họ còn có dự định khác...

Carlisle đã nói với Harry, gia tộc Volturi có thể dựa vào chuyện này để khai chiến với gia đình Cullen, bởi vì bọn họ cho rằng nhà Cullen đối với sự thống trị của họ là một mối uy hiếp, hơn nữa một trong thủ lĩnh của bọn họ, Aro, rất coi trọng khả năng của Edward và Alice.

Đây là do Alice dùng khả năng của mình nhìn thấy, rõ ràng gia tộc Volturi vì trận đấu này có thể đã đặc biệt điều tra năng lực của từng thành viên nhà Cullen.

Trong số bọn họ, người thật sự muốn bắt Harry cũng là người cậu đã từng gặp, Marcus, còn Aro thì có hứng thú muốn thu thập những ma cà rồng có năng lực đặc biệt phục vụ cho mình, hắn nếu đã coi trọng năng lực của Edward và Alice, thì sẽ nhờ lần chiến tranh này, bắt bọn họ phục vụ cho mình.

Đương nhiên, tất cả chuyện này chỉ là đoán, cũng không nhất định sẽ thật sự đánh nhau, trừ phi gia tộc Volturi có đủ tự tin. Nhưng lần này, bọn họ không mang đến đầy đủ lực lượng.

Thị lực của ma cà rồng tốt hơn con người, các thành viên nhà Cullen nhìn thấy bóng dáng kẻ địch sớm hơn Harry.

Giống như nhìn ra nghi vấn của Harry, Carlisle vẫn chăm chú nhìn vào bóng dáng còn mơ hồ trong sương mù dày đặc nói: “Bọn họ lần này tới đều là những thành viên cố định, năm thành viên trung tâm và bảy vị hộ vệ cố định, còn những người khác đều không xuất hiện.”

“Có lẽ, sự tồn tại của phù thủy đối với bên ngoài mà nói vẫn là bí mật, cho dù là đối với gia tộc ma cà rồng khác cũng vậy, cho nên bọn họ không xử sự đơn giản như chuyện hấp thụ ánh sáng, mà chỉ mang theo những người có thể tin tưởng.” Jasper suy đoán.

“Đúng vậy, cậu nói không sai.” Edward dùng khả năng của mình để chứng thực, bởi vì bọn họ đã tới.

Áo choàng đen phá tan sương mù, bước tiến của họ trầm ổn và tao nhã, tốc độ lại cực nhanh. Gần như mới vừa ở trong sương mù nhìn thấy bóng dáng thì đã thấy họ trên bãi đất trống đối diện.

Đi ở phía trước là 3 nam 2 nữ với kiểu áo choàng cổ xưa, trong đó có một người Harry đã từng thấy qua, Marcus. Lần này, hắn không nóng nảy như lần đầu tiên gặp mặt. Hiện tại, hắn đang im lặng nhìn chằm chằm Harry, trên gương mặt lãnh khốc không có bất kỳ biểu cảm nào, dường như hắn cũng không phải vì Harry mới tới nơi này, nhưng trong đôi mắt màu đỏ nhạt kia toát ra sự cuồng bạo đã làm lộ suy nghĩ của hắn, Harry thậm chí có thể từ trong đó nhìn thấy cảm xúc mãnh liệt như bão táp. Hắn rất vội vàng, thậm chí có chút không kiên nhẫn, nhưng ngoài cảm xúc này, giống như còn ẩn dấu điều gì đó...

Tầm mắt Marcus dừng trên người Harry vài giây liền dời đi, thế nhưng khi hắn nhìn thấy Edward, ánh mắt liền biến đổi, tầm mắt lại quay về trên người Harry. Harry lập tức nhớ lại, khả năng của Marcus là nhìn thấu quan hệ giữa người với người, hiển nhiên, hắn rất kinh ngạc về quan hệ của cậu và Edward.

Đi bên cạnh Marcus hẳn là hai vị thủ lĩnh khác của gia tộc Volturi.

Bên phải là 1 vị ma cà rồng có mái tóc vàng mềm mại, khiến Harry nhớ tới Lucius Malfoy. Bọn họ đều có mái tóc đẹp như ánh trăng và gương mặt hoàn mỹ như Veela. Vị ma cà rồng này có cử chỉ tao nhã ung dung, nhưng biểu cảm lạnh lùng thậm chí mang theo chút cuồng bạo mơ hồ, ánh mắt hắn nhìn họ như đang nhìn xem một đám con mồi đợi làm thịt.

Đi chính giữa là vị ma cà rồng tóc đen lại có làn da cực trắng, cứ như hành tây đã bóc vỏ mái tóc đen rất dài, giống thác nước màu đen vẻ mặt của hắn dịu dàng, khóe môi nhếch lên ý cười hữu hảo, giống như bạn bè đã lâu không gặp, nhưng Harry lại phát hiện sâu trong đôi mắt đỏ nhạt là sự lạnh lùng.

Hai vị nữ ma cà rồng đi cạnh họ lại dừng lại cuối đội ngũ. Nghe nói họ là bạn đời của 2 vị thủ lĩnh gia tộc Volturi, nhưng xét theo chỗ đứng của họ thì rõ ràng là sẽ không tùy tiện tham chiến.

Phía sau ba vị thủ lĩnh còn có vài vị ma cà rồng, đó là Đội Chấp Pháp của gia tộc Volturi, Alec và Jen đều có mặt.

Thấy Harry, Jen ác ý cười rộ lên, khóe môi nhếch lên ý cười lãnh khốc. Còn Alec thì tầm mắt luôn đặt trên người thủ lĩnh của bọn họ.

“Carlisle, đã lâu không gặp, bạn tốt của ta.” Aro mở miệng trước, giọng nói của hắn tao nhã và thong dong, nghe rất dễ chịu.

“Đã lâu không gặp, Aro.” Carlisle cũng tiến lên chào hỏi.

“Không giới thiệu người nhà của anh sao?, đây là Alice, ta biết... Còn có Edward.” Ánh mắt Aro lộ ra sự mừng rỡ, “Ta nghe nói qua khả năng của các người, còn có..., vị này chính là Harry đi, cậu bé phù thủy của chúng ta!”

“Aro, đừng quên mục đích của chúng ta!” Vị ma cà rồng tóc vàng bên cạnh Aro lạnh lùng mở miệng, bây giờ, Harry đã biết, vị ma cà rồng cực giống Lucius Malfoy này chính là 1 trong 3 thủ lĩnh, Caius.

Còn tầm nhìn của Marcus thì dừng trên người Harry đang được cả nhà Cullen bảo vệ ở giữa, chậm rãi mở miệng nói: “Ngươi cũng biết ta cần cái gì. Đem đũa phép cho ta, sau đó đi theo ta!”

Giọng nói lãnh khốc kia gần như khiến Harry rùng mình một cái, cậu nắm chặt đũa phép trong tay cắn chặt răng, trầm giọng nói: “Tôi đã nói rồi, tôi không biết người ông muốn tìm.”

Marcus chậm rãi nói: “Chỉ cần ngươi là phù thủy như vậy là đủ rồi.”

Bởi vì lời nói của Marcus, hai gia tộc gần như muốn đánh nhau, “Khụ ——, bạn tốt của ta, anh cũng biết mục đích của chúng ta chứ?” Giọng Aro đánh vỡ không khí khẩn trương, ánh mắt của hắn nhìn về con người duy nhất ở giữa gia đình Cullen”mùi hương thật dễ chịu, Harry. Dù sao thì, phù thủy quả là một chủng tộc thần kỳ, phép thuật kỳ diệu kia thật sự rất thú vị. Ngươi nên nghe lời đi, người nhà của ta cần ngươi, cho nên...” Dứt lời, hắn nhìn thoáng qua Marcus bên cạnh.

“Nó sẽ không đi!” Carlisle cắt ngang lời hắn, “Cậu bé sẽ không đi đâu cả, nó là người nhà của chúng tôi, là bạn đời của con trai tôi.”

“Thật vậy sao” Aro rất hứng thú đánh giá Harry, “Nếu hắn là bạn đời của con trai ông, vì sao không biến hắn thành ma cà rồng chứ? Theo ta được biết tuổi thọ của phù thủy cũng chỉ khoảng 150 mà thôi, hắn cũng sẽ già và chết như người bình thường, phù thủy một khi biến thành ma cà rồng nhất định sẽ rất thú vị... Ta luôn muốn được nhìn thấy, đáng tiếc... bây giờ gặp được ngươi cũng không tệ, cậu bé ạ.”

Edward nhìn chằm chằm kẻ địch đối diện, không nói lời nào, răng nanh cũng đã nghiến chặt lại.

“Chuyện này không liên quan đến ngài, Aro.” Carlisle lạnh lùng nói.

“Carlisle, anh không thật sự muốn đánh nhau với chúng ta chứ? Hoặc là...” Giọng Aro cũng lạnh xuống, nét tươi cười của hắn biến mất trên khóe miệng, sau đó hơi hơi quay đầu lại, nhìn thoáng qua Jen và Alec phía sau.

“Cẩn thận, đòn tấn công tinh thần của họ!” Gần như đồng thời, Edward nhắc nhở, hiển nhiên anh đọc được suy nghĩ của Aro.

======================================================================

Trận chiến cuối cùng sắp mở màn, ai, phải công nhận 1 sự thật rằng “bổn phận” của ta sắp xong, ai, chờ đợi bí mật được bật mí nha các nàng^^

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK