Hiện giờ cũng là buổi sáng, mà mấy cái mặt khác giáo phái đều ở chính mình trong phòng.
Đoán vậy thôi chứ họ có đi đâu làm gì nàng cũng chẳng thèm để tâm.
Nhưng Bạch Dạ cũng có hơi nghi ngờ về cuộc gặp mặt lần này.
Chỉ đơn giản là mời cơm thôi sao? Đánh chết nàng cũng chẳng tin.
Một đường đi Bạch Dạ cũng không có thấy bóng dáng của mặt khác thế lực nên nàng cũng chỉ nghĩ rằng lão ta cho mời riêng nàng.
Nhưng không, ngoài Lăng Thiên Cung ra, còn có sự góp mặt hết sức bất ngờ đến từ Quỷ Vực.
Phàm là những thế lực khác trên giang hồ đều có một thế mạnh nhất định, nhưng chắc chắn vẫn không thể so nổi với Lăng Thiên Cung cùng Quỷ Vực.
Rốt cuộc thì hai vị này cũng đều nổi tiếng là thần bí, đầu không thấy đuôi không thấy, lại rất kín đáo.
Nhiều giáo phái muốn nắm được nhược điểm cũng khó.
"Chủ trì, Hắc Dạ công tử tới!"
Lão chủ trì từ bên trong nghe được thì đứng lên, nhưng cũng vô cùng bình tĩnh đi tới trước mặt Bạch Dạ cúi đầu hành lễ, miệng còn treo ý cười.
Bao nhiêu năm lăn lộn trong chốn giang hồ, những kẻ làm người như thế nào Bạch Dạ đều đã gặp qua.
Có siểm nịnh, có sợ hãi, có ghen tị, có thủ đoạn,...!Lão giả này không ngoại lệ.
Bạch Dạ cũng không để ý nhiều tới lão.
"Mời công tử!" gương mặt tươi cười kia thật sự chỉ khiến nàng muốn lột ra, để đỡ phải ngứa mắt.
Nhưng khiến nàng khá bất ngờ là Quỷ chủ cũng có ở nơi này.
Xem ra tâm tư của lão già này cũng không hề đơn giản, ngược lại còn có chút gan dạ.
Bạch Dạ kiếm bừa một chỗ, đối diện với Quỷ Vực mà ngồi xuống.
Ở trong phòng gian là một cỗ bàn thật lớn với nhiều loại đồ ăn.
Đồ quý hiếm cũng phải không ít.
Ngồi giữa trung có một mỹ lệ nữ tử, xung quanh là dàn vũ công quyến rũ.
Đã trải qua rất nhiều trường hợp như vậy rồi nhưng là đến bây giờ đối diện lại nàng vẫn thấy không được tự nhiên.
Thậm chí Bạch Dạ còn từng đóng giả làm vũ công nhảy múa trong dạ tiệc rồi, vậy mà khóe mắt nàng vẫn hơi giật giật.
Bầu không khí hầu như đều là tiếng đàn, chỉ có 3 người trong phòng nhưng chẳng ai lấy nói một lời.
Tất cả đều im thin thít.
Bạch Dạ chỉ tự chính mình rót lên ly rượu rồi uống xuống.
Mà càng không phải nói đến vị kia Quỷ chủ, nàng tổng cảm thấy rất quen thuộc, dường như đã từng gặp ở đâu đó rồi.
Nhưng ngồi nghĩ rối não vẫn không thể nhớ ra.
Một số nữ tử không ngừng vừa nhảy múa lại vừa vây quanh hai người.
Cái kia dáng người yểu điệu, quyến rũ không ngừng chạm vào người họ có cảm giác rất khó chịu.
"Công tử, uống với ta một ly đi!"
"Công tử, để ta giúp ngài đấm bóp cơ thể a~"
"..."
Bạch Dạ phi thường khó chịu với hành động như vậy nhưng không quá tỏ ra biểu hiện gì, chỉ có thể tùy ý cho bọn họ làm bậy.
Nhưng khác là đối diện nàng Đế Vô Trần lại không như vậy.
Hắn sát khí trên người khiến mấy nữ tử rụt rè không dám lại gần.
Thậm chí có cô nương to gan chạm vào hắn, bị nội lực văng ra xa.
Bạch Dạ không thèm để tâm tới Đế Vô Trần nhưng phút giây sau, hắn lại chuyển chỗ ngồi sang bên cạnh nàng.
Bạch Dạ có hơi ngơ người, không cấm lên tiếng hỏi "Quỷ chủ ý như vậy là sao?"
"Bọn chúng quá phiền!"
Bạch Dạ "...." Vậy thì liên quan quái gì đến ta?
Đối diện với nhau được một lúc rồi, nàng cũng không yên lặng nữa mà trực tiếp lên tiếng hỏi "Hôm nay chủ trì tìm đến bản cung chủ chắc hắn là có chuyện đi, vậy thì làm này đó những mỹ nhân nhi đi xuống trước đi, rốt cuộc thì nghe được những thứ không nên nghe vẫn là không hảo lắm."
Thấy Hắc Dạ công tử như vậy lên tiếng trước, lão chủ trì cũng đỡ mất tự nhiên hơn, hắn vốn tính để cho này đó những mỹ nhân hầu hạ hắn thoải mái thì lúc đó nhân cơ hội nói ra, càng là không nghĩ tới lại dễ nói chuyện như vậy.
"Ra ngoài đi!"
Chờ đến khi mấy nữ tử kia đi xuống, lão chủ trì mới dám đối với Hắc Dạ công tử cùng Quỷ chủ nói "Nếu hai vị đây đã như vậy thì ta cũng không ngại nói thẳng, ta đây là muốn hợp tác cùng với hai vị!"
Lão chủ trì nhìn đến vị Quỷ chủ kia không nói lời nào, chứng tỏ cũng không dễ nói chuyện nên cũng đối với Hắc Dạ công tử trao đổi.
"Ồ, về điều gì?" Bạch Dạ có chút hứng thú hỏi.
"Ta muốn các vị giúp đỡ ta lên chức trưởng môn, hơn nữa nếu như sau này ta trở thành trưởng môn, hẳn sau này chỗ tốt đối với Lăng Thiên Cung và Quỷ Vực không hề thiếu!" Lão chủ trì nhìn với con mắt tham lam "Vốn dĩ hai môn phái của hai vị đều đã rất quyền lực nhưng hẳn là vẫn bị những thế lực khác chèn ép, nên có thêm Tiêu Ngọc phái giúp đỡ, không phải là sẽ mạnh càng thêm mạnh sao?"
Lão chủ trì tuy rằng khá có tiếng trong đại hội Võ Lâm Minh Kỳ nhưng trưởng môn lại là đệ đệ của lão.
"Đã làm ăn phi pháp lại còn tính lôi bọn ta vào chuyện này, ngươi nghĩ bọn ta hảo lừa lắm sao?" lúc này Đế Vô Trần đột ngột mở miệng nói thẳng "Hẳn là Hắc Dạ công tử cũng không phải người dại dột như vậy đi?"
"Các ngươi..." ý hắn là sao? Chẳng lẽ hắn đã biết chuyện? Không thể nào!
Bạch Dạ nhìn thoáng qua cũng hiểu được vấn đề.
Nàng đã cho Tiểu Hắc đi dò la thông tin, mà thứ thu được không khiến nàng thất vọng.
Quả thật lão chủ trì này đang tàng trữ cây cấm.
Mua một số lượng lớn Hoa anh túc sau đó bán lại cho những thế lực khác, điều này vừa giúp lão có thêm tiền, đồng thời gián tiếp kết giao cùng những giáo phái đó.
Không chỉ vậy, nếu như có thêm sự góp sức của Lăng Thiên Cung cùng Quỷ Vực, hai giáo phái đứng đầu đế quốc, lão ta sẽ không sợ bị phát hiện cũng như có thêm bàn đạp cho mình.
Mà nếu cơ may nàng cùng Quỷ chủ có sự rạn nứt mối quan hệ này với lão, lão ta vẫn có bằng chứng tòng phạm để đe dọa họ.
Hảo âm mưu, hảo kế hoạch a!
Xem ra người mua chuộc các thế lực trong dạo thời gian gần đây quả nhiên là lão rồi!
"Nếu như không còn gì hảo thuyết, vậy thì bản cung chủ cũng cáo biệt!" nói xong nàng xoay người rời đi mất.
Theo sau đó Quỷ chủ cũng biến mất tăm, để lại một mình lão chủ trì mặt xanh mét ở đó.
Ra tới được bên ngoài, Bạch Dạ toàn thân hơi thả lỏng người.
Nhưng lại quên mất bên cạnh còn có vị Quỷ chủ tàn nhẫn này.
"Ngươi không nên bất cẩn như vậy!"
Âm thanh Đế Vô Trần vang lên khiến Bạch Dạ có hơi giật mình.
Nàng vẫn hơi không hiểu ý tứ ở trong lời nói của hắn.
"Ý là sao?"
"Suýt bị hạ độc cũng có vẻ khá thản nhiên nhỉ?"
Nàng không cấm nhớ đến lúc nãy.
Lúc đó một nữ tử cầm một ly rượu đến trước mặt nàng, sau đó không ngừng dùng chính thân thể chạm vào nàng.
Bạch Dạ căn bản chỉ thấy khó chịu nên không để ý ly rượu bị bỏ thuốc, lúc nàng tính uống thì may mắn Đế Vô Trần đến bên cạnh nàng, hất văng nó khỏi tay nàng.
Thật ra đó không phải là độc dược, nó chỉ đơn giản là một loại mê hồn dược khiến cho con người ta đầu óc không được tỉnh táo.
"Vậy ta có nên báo đáp ngươi không?" Bạch Dạ mỉm cười đối hắn nói.
"Báo đáp ư?" Đế Vô Trần môi hơi nhếch lên, sau đó nhìn nàng một thuận không thuận nói "Không bằng ngươi lấy thân báo đáp đi!"
Lúc này tròng mắt nàng hơi mở to lên, sững sờ trước câu nói của Đế Vô Trần.
Nhưng Bạch Dạ không hề giận dữ mà chỉ cho đó là một câu nói đùa "Quỷ chủ có vẻ uống say nên không hiểu rõ tình hình rồi, ta là một nam nhân, sao có thể lấy thân báo đáp!"
"Hay là Quỷ chủ đây có sở thích luyến ái nam?"
Một đám hộ vệ ở trên mái nghe được lời này của Bạch Dạ không cấm cười rộ lên.
Haha, thiếu chủ bị nói là luyến ái nam!
"Nếu như ngươi là nam thì ta sẽ thật sự như vậy!".
Danh Sách Chương: