Một lúc sau, cả hai vui vẻ bắt tay nhau cất tiếng.
- Hợp tác vui vẻ
- Hợp tác vui vẻ
Thư kí tiễn đối tác xong rồi lái xe đến đón Minh Uy, trên xe Mộc Tuyết luôn tìm cách nói chuyện với anh nhưng anh đều bỏ ngoài tai về đến khách sạn, anh đi tắm để bay mùi nước hoa của Mộc Tuyết, do cô ta xịt quá nồng, trong không gian chật hẹp việc bị bám mùi là hiển nhiên, mùi nước hoa của cô ta khiến anh cực kì kinh tởm. Tắm xong anh mặc áo choàng tắm tay cầm khăn lau đầu, ôi những giọt nước động trên tóc rơi xuống tạo nên một cảnh tượng mê hồn. Thư kí gọi đến:
- Thưa sếp
- Có chuyện gì
- Tôi điều tra chỗ ở của tên kia rồi
- Đến phòng tôi
Cúp máy, thư kí nhanh chóng sang phòng anh gõ cửa, anh mở cửa để thư kí vào và anh cẩn trọng nhìn xung quanh để chắc rằng không ai nghe lén, thư kí cầm laptop đặt xuống bàn mở lên cho anh xem, nơi hắn ta ở là ngoại ô cách chỗ biệt thự anh tầm hai tiếng, anh lên tiếng.
- Cho người theo dõi động tĩnh hắn tuyệt đối không để hắn phát hiện, công tác xong thì tóm hắn
Thư kí " dạ " rồi quay về phòng gọi cho người bám sát theo dõi tên kia, Minh Uy thở dài cầm bức hình An Nhiên ra ngắm.
Đến tối, anh ngồi làm việc ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa, anh tiến đến xem nhìn qua mắt mèo là Mộc Tuyết, cô ta ăn mặc hở hang chắc định quyến rũ anh đây mà, anh mở cửa nhíu mày nhìn cô ta. Mộc Tuyết nhanh chóng ôm Minh Uy tiện tay đóng cửa lại, anh vẫn bình tĩnh để cô ta ôm, cũng may trước khi đi anh có đem theo thuốc mê, đem theo là đề phòng cô ta đó. Xem ra không ra tay là không được, anh đẩy cô ta ra rồi đi đến sô pha cầm chai rượu rót vào hai ly anh che chắn tầm nhìn Mộc Tuyết rồi bỏ thuốc vào, anh đưa rượu về phía ả:
- Uống cùng tôi một ly
- Được, đêm nay hãy biến em thành của anh nhé
Anh nhếch nửa miệng cười, từng chút từng chút nhâm nhi ly rượu ánh mắt nham hiểm nhìn Mộc Tuyết đang uống, ngồi xuống sô pha cô ta đưa tay lần mò trên người anh rất nhanh chóng thuốc đã phát tán cô ta ngất cạnh anh. Minh Uy gọi thư kí, ai kia đang ngủ thì bị giật đầu dậy:
- Tôi nghe thưa sếp
- Anh đi tìm xung quanh phòng có ai là đàn ông không báo cho tôi
Thư kí không hiểu nhưng vẫn nghe theo, gõ cửa từng phòng cuối cùng cũng có, anh báo cho sếp rồi năn nỉ thanh niên kia đi cùng. Đến phòng anh thư kí gõ cửa, Minh Uy gõ cửa ra hiệu cho thư kí mình trở về, anh nhìn người đàn ông trước mặt, to con, râu ria khắp cằm, trông dữ tợn đó.
- Anh hứng thú với cô ta không - anh nói tay anh chỉ về phía Mộc Tuyết
Bản tính đàn ông rất thích phụ nữ đẹp mà anh ta nhanh chóng gật đầu, Minh Uy đi về phía Mộc Tuyết bế cô ta lên đưa qua cho tên kia.
- Chơi thoả thích, đây là số điện thoại tôi có gì tôi sẽ chuyển tiền cho anh
Tên kia sáng mắt, được phụ nữ đẹp còn có tiền ngu gì không chịu, anh ta cầm giấy có số điện thoại anh rồi ôm Mộc Tuyết về phòng, Minh Uy ngồi xuống sô pha, đáy mắt thâm sâu, tà ác hiện lên.
/ Đây là mới bắt đầu thôi /
Tên đàn ông râu ria kia đưa Mộc Tuyết về phòng hắn nhanh chóng ném cô ta lên giường, như một con hổ đói mà đè lên ả xé toạc quần áo trên người Mộc Tuyết, loã thể du͙ƈ vọиɠ hắn ta nổi lên, cơ thể này thật đẹp, to tròn trắng trẻo, hắn cười biếи ŧɦái, hắn ngoạm lấy ngực cô ta rồi liếʍ ɭáρ, trông hắn rất thèm thuồng tựa như hắn đã bị cấm dục mấy năm liền.
Hắn ta bắt đầu di chuyện xuống phần bên dưới, miệng khen lấy khen để, tay cởϊ qυầи ngoài và trong thẩy xuống sàn nhà, đưa hạ thân hắn vào bên trong cô ta, cảm giác thăng hoa chưa từng có, hắn ta mạnh bạo ra vào bên trong Mộc Tuyết, thuốc dần dần hết tác dụng, cô ta cảm thấy như ai đó đang làʍ ŧìиɦ với mình, cô ta mỉm cười vì tưởng là Minh Uy, Mộc Tuyết mở mắt thì hoảng hồn thấy một người xa lạ trên thân mình, cô ta giẫy giụa. Tên kia tát mạnh vào mặt ả, Mộc Tuyết chửi rủa.
- Tên khốn, buông tôi ra
Nói rồi, cô ta cắn mạnh vào bắp tay của tên trên thân mình, bị cắn đau hắn tát thật mạnh vào mặt cô ta, máu từ miệng chảy ra.
- Mày chửi ai, cũng là con điếm mà có tư cách chửi tao à
Hắn ta mạnh bạo mà làm cô ta tận mấy hiệp, xong xuôi hắn ta cười mãn nguyện, nhìn chất dịch nhày bên trong người Mộc Tuyết chảy ra hắn rất thích thú, anh ta bóp cằm Mộc Tuyết:
- Em gái, em ngon thật đấy
Anh ta đứng lên mặc quần áo chỉnh tề rồi đứng cạnh cửa số rít điếu thuốc, Mộc Tuyết nhanh chóng mặt đồ vào bỏ chạy ra phòng, cô ta mới biết đây không phải phòng Minh Uy. Đến phòng anh cô ta đập cửa nhưng không thấy ai, cô ta ngã khuỵu xuống đất bó gối khóc tức tưởi.