• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đã nở đủ mười phân, ý tá chuyển Mạc An Nhiên vào phòng sinh, nhận được tin Mạc An Nhiên sắp sinh, Bắc Dạ Liên cùng Hân Linh cũng đi đến, cô thấy Minh Uy đang ngồi trên ghế, Hân Linh đi đến hỏi thăm:



- Cô ấy đang trong phòng sinh sao



Minh Uy gật đầu, thầm cầu nguyện cô bình an.



Hai tiếng sau, phòng sinh phát ra tiếng khóc của hai đứa trẻ, Minh Uy lúc này thở phào, bác sĩ ra thông báo:



- Mẹ tròn con vuông, hai bé bụ bẫm



Mạc An Nhiên được đẩy vào phòng hồi sức, anh bây giờ chỉ lo cho vợ mình, con thăm sau cũng được, hai đứa bé được y tá để lên giường nhỏ đẩy vào bên cạnh mẹ.



Mạc An Nhiên lúc này mệt mỏi mở mắt, Minh Uy khóc vui mừng:



- Vợ vất vả rồi



Mạc An Nhiên mỉm cười, cô nhìn sang bên cạnh, hai bé con ngủ ngon lành bên cạnh, Hân Linh đi đến nắm tay cô:



- Cậu vất vả rồi



Mạc An Nhiên gật đầu, cô muốn ngồi dậy Minh Uy từ từ đỡ cô ngồi dậy, cô nhìn bé con rồi nhìn Minh Uy, anh hiểu ý liền bế bé con qua cho cô bồng, cô ngắm con mình, cô mỉm cười hạnh phúc, cuối cùng cô cũng thấy mặt con mình, rất đáng yêu, làn da hồng hào, nóng ấm.



Nằm viện một tuần Mạc An Nhiên được xuất viện, được thông báo cô đã sinh con, Nhậm lão gia và ba cô lên thăm ba mẹ con cô.



Về biệt thự đã một tuần không ở, cô cũng khá nhớ, vật dụng của hai bé con cũng được chuẩn bị đầy đủ, đặt hai bé con xuống chiếc khăn dành cho cho bé cô quấn bé lại rồi bồng lên âu yếm, cô nhìn anh nói:



- Em đặt tên cho con được không anh



Minh Uy gật đầu.



- Vậy em đặt là Nhậm Lý Nguyệt Thiền, Nhậm Thần Duệ được không anh



- Được vậy thì đặt



Nguyệt Thiền: xinh đẹp hơn Điêu Thuyền, dịu dàng hơn ánh trăng.



Thần Duệ: Duệ có nghĩa là nhạy bén, hiểu biết tinh tế, sâu sắc.







Nhậm lão gia và bố của cô cũng đã lên tới, thấy hai vị phụ huynh người làm lên thông báo, sức khoẻ cô còn khá yếu nên Minh Uy hai tay bế hai đứa bé.



Nhậm lão gia thấy cháu cố thì vui mừng bế Nguyệt Thiền, nhìn con bé kháu khỉnh đáng yêu như Mạc An Nhiên còn cháu trai thì rất giống Minh Uy, cha con y như đúc.



Ba cô thì bế Thần Duệ, ba cô mỉm cười hạnh phúc khi bế cháu mình.







Hẹn hò được bốn tháng, Bắc Dạ Liên làm lễ đính hôn với Hân Linh, không quá long trọng và mời những người quen vì Hân Linh không thích quá sang trọng.



Mạc An Nhiên cùng Minh Uy bế hai bé con đến tham dự.



Mạc An Nhiên mỉm cười hạnh phúc khi thấy cô bạn mình sắp lấy chồng.



Hẹn hò được hai tháng Hân Linh đã dẫn Bắc Dạ Liên về ra mắt ba mẹ, lúc đầu cô hơi chần chừ sợ anh thấy gia cảnh nhà cô mà chia tay nhưng trái với suy nghĩ của cô, Bắc Dạ Liên rất thích nơi đây vì anh thấy nó rất yên bình.



Lễ đính hôn hôm nay cũng có mặt ba mẹ hai bên gia đình.







Nhậm Lý Nguyệt Thiền và Nhậm Thần Duệ đã được một tuổi, Nguyệt Thiền thì ngoan ngoãn và thông minh, Thần Duệ thì phá phách, không được ngoan cho lắm nhưng được cái rất sợ mẹ.



Vì Minh Uy nuông chiều con cái nên cả hai rất bám anh.



- Uy, anh như vậy sẽ chiều hư con



- Nhưng con anh thì anh chiều



Cô mệt mỏi không cãi nữa, mặc anh làm gì thì làm.



Hân Linh từ lúc đính hôn, cô bây giờ lên cơ, cô là một cái nóc nhà, Bắc Dạ Liên rất nghe lời cô sợ cô buồn nhưng trên giường lúc nào cũng yếu thế.



Cô nhận ra cô đã trễ kinh nên liền kêu Dạ Liên đưa đến bệnh viện khoa sản.



Kết quả như cô đã nghĩ, bác sĩ thông báo cô đã có thai được ba tuần, cô còn muốn đi chơi cơ mà, cô còn sự nghiệp, cô chưa muốn làm mẹ sớm.







Nguyên ngày hôm đó cô không thèm nói một lời nào với Bắc Dạ Liên, anh tìm cách xin lỗi cô, vì cô không muốn có con nên lúc nào quan hệ cô cũng bắt anh đeo bao rồi mới cho làm, người nào đó đã cố tình đâm lủng bao.



- Anh biết lỗi rồi mà vợ



- Ai vợ anh



Em chứ ai



Nhân cơ hội cô không chú ý, Bắc Dạ Liên ôm chầm lấy cô, Hân Linh tức giận vùng vẫy.



- Em đừng kích động ảnh hưởng tới con



Hân Linh bình tĩnh lại, gờ bụng mình đang có một sinh linh nhỏ bé cô bất giác mỉm cười, cô tạm tha thứ cho Bắc Dạ Liên vậy, cô xuống giường định xuống phòng bếp thì Bắc Dạ Liên cản lại, anh không muốn cô đi lại.



- Em đi đâu



- Em đói



- Anh nấu đồ ăn đem lên cho em



Hân Linh ồ một tiếng rồi ngồi xuống giường, tuy anh không vào bếp lần nào nhưng đừng coi thường tài nấu nướng của anh, Bắc Dạ Liên lên mạng xem những món ăn tốt cho bà bầu trong ba tháng đầu, anh nấu cháo thịt gà cho cô.



Bát cháo nóng hổi được Bắc Dạ Liên đem lên phòng cho Hân Linh, mùi cháo thơm lừng khiến cô thèm ăn.



Ăn một miếng cô ngạc nhiên với tay nghề của anh, rất ngon.



Hân Linh báo cho Mạc An Nhiên rằng mình mang thai thì nên làm gì, Mạc An Nhiên nói ngắn gọn:



- Chồng lo



Hân Linh cười cười rồi cúp máy, mang thai ba tháng đầu Hân Linh có hiện tượng thai nghén, cô hửi mùi thịt cá là đã buồn nôn, thấy cô cực khổ như vậy Bắc Dạ Liên anh cũng tự trách, anh cũng nghe lời Minh Uy đăng kí lớp học tiền sản.



Sau ba tháng anh sẽ dẫn cô đi đến lớp học, phụ nữ mang thai rất nhạy cảm, tính cách thất thường.



Sáng thì cô vui đến tối thì cô bực dộc, trút giận lên người Bắc Dạ Liên, trên người anh đâu đâu cũng là vết cào cấu.



Anh khổ quá mà, phải chịu thôi, lỗi do anh mà, do anh đâm thủng bao nên kết quả như vậy rất xứng đáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK