• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Máy bay thông báo hạ cánh an toàn, thực khách đều xuống máy bay, Hân Linh nắm tay Cảnh Chiêu từ từ bước xuống, xuống sân bay hai người kéo hành lý bắt xe đến khách sạn, Cảnh Chiêu đã đặt phòng từ trước nên chỉ việc đến đó thôi.



Hôm nay là ngày thứ hai Hân Linh không đi làm Bắc Dạ Liên cảm thấy khó chịu, cảnh nắm tay người đàn ông khác cứ hiện trong đầu anh, làm cả ngày hôm đó anh bực dộc, giận cá chém thớt, khổ cả nhân viên, đến Liễu Dã cũng bị anh quát tháo uất ức bỏ đi.



Anh đã cho thư kí riêng của anh điều tra những việc Hân Linh làm, thư kí riêng đi đến gõ cửa được sự cho phép anh ta bước vào:



- Thưa sếp, Hân Linh cô ấy đi du lịch cùng một người đàn ông.



Cái gì? Đi du lịch đã vậy còn đi với người đàn ông khác mà chỉ duy nhất hai người bọn họ, anh gấp gáp:



- Cô ấy đi du lịch ở đâu



- Thưa sếp là ở Bắc Kinh



Hay lắm dám xin nghỉ để đi du lịch với người khác, hủ giấm trong anh đang bể, nét mặt khó giấu sự ghen tuông.



- Đặt vé máy bay đến Bắc Kinh trong hôm nay



Sếp anh hôm nay ăn cái gì mà khó ở thế, phận làm thư kí phải chịu thôi, rất nhanh đã đặt xong vé, anh cấp tốc về chuẩn bị hành lý cho chuyến bay đến Bắc Kinh.



Tầm chín giờ tối đã đến, anh được người bạn đến đón đến nhà ở tạm, ở đây anh chỉ có duy nhất một anh bạn ở đây.



Anh bạn của anh cũng có máu mặt nên Bắc Dạ Liên kêu anh cho người tìm một người tên Hân Linh đang ở khách sạn nào.



Tầm một tiếng sau, cấp dưới của Doãn Thế Thành bạn Bắc Dạ Liên đem thông tin đến.



Doãn Thế Thành lật ra xem khách sạn đó cùng gần đây, mất hai mươi phút lái xe, hoá ra anh bạn mình đến đây là vì một người phụ nữ.







Bắc Dạ Liên được tài xế bạn mình đưa đến khách sạn đó, anh không muốn ở nhờ nữa anh muốn ở khách sạn, đến nơi anh hỏi phòng Hân Linh là ở tầng nào, anh muốn thuê cạnh bên, nhận phòng anh đem hành lý lên phòng cất.



Nghe tiếng mở cửa phòng bên cạnh anh hó hé cửa ra xem, là Hân Linh với một thanh niên, hai người họ ở chung phòng luôn sao, hai ngươi kia khuất bóng, anh liền đuổi theo, anh bây giờ không khác gì chồng đi bắt ghen vợ cả.



Hân Linh cùng Cảnh Chiêu bắt taxi để đi ăn tối, đến một quán ốc hai người bước vào, lúc này Bắc Dạ Liên cũng tới anh cũng đi vào, ngồi xuống bàn anh lấy menu che mặt lại sợ cô phát hiện. Anh gọi qua loa món rồi quan sát hành động hai người kia.



Cảm giác có ai nhìn mình, Hân Linh theo trực giác nhìn phía ánh mắt đang theo dõi mình cô thấy một bóng dáng quen thuộc, cô mơ tưởng rồi chăng, chắc là cô thích anh quá nên tưởng tượng.



Món ăn lên thơm phức, cô liền cầm con ốc lên xỉa ăn, rất ngon, vừa ăn hơi cay, cô thích.



Món cô thích cô ăn rất ngon miệng, xong bữa ăn cô cũng rời đi, Bắc Dạ Liên tính tiền cũng rời theo, tuyệt nhiên anh không động món.



Trên đường về khách sạn, bác tài xế phát giác ra được gì đó, bác nói:



- Hình như chúng ta đang bị theo dõi



Nghe đến đây cô liền hoang mang, bị theo dõi sao, ăn cướp hả, cô nhìn ra đằng sau quả thật có xe đang theo.



Đến khách sạn taxi dừng lại, chiếc xe kia cũng dừng lại, người trong xe bước ra làm Hân Linh chết sững, là Bắc Dạ Liên sao anh ta ở đây, vậy người trong quán ốc là anh ta sao.



Bắc Dạ Liên đến gõ cửa kính, Hân Linh hồi hộp bước xuống xe tiếp đó là Cảnh Chiêu, ba người mặt đối mặt, anh quan sát người kia từ trên xuống dưới, hắn cái gì cũng được chỉ thua anh nhan sắc, làm gì có ai đẹp trai như anh.



Cảnh Chiêu lên tiếng:



- Linh Linh ai vậy







Hân Linh ấp úng nói:



- Sếp của tôi



Sếp sao? Sếp mà đuổi đến tận đây, lạ vậy, Cảnh Chiêu không quan tâm nắm tay Hân Linh rời đi vào khách sạn, chưa đi được hai bước cánh tay Hân Linh bị Bắc Dạ Liên giữ lại.



Tình huống gì thế này, hai người đàn ông đang tranh giành một người phụ nữ sao, thánh thần thổ địa ơi hai anh có biết có nhiều người đang nhìn không, Hân Linh muốn kiếm lỗ để chui, xấu hổ quá.



Bắc Dạ Liên thuận thế kéo Hân Linh ôm vào lòng, Cảnh Chiêu định kéo lại nhưng anh kéo cô lùi bước theo.



- Này anh anh làm gì vậy, buông Linh Linh ra



Linh Linh? Gọi thân mật thế à, ông đây chưa cho phép nhá.



- Gọi thân mật vậy, tôi không cho phép cậu gọi bạn gái tôi như vậy.



Bắc Dạ Liên nói bậy bạn gì thế này, cô là bạn gái anh ta hồi nào chứ, có bị điên không, Hân Linh nhìn Cảnh Chiêu lắc đầu, nhưng cô bị anh ép đầu vào ngực.



- Anh đừng ăn nói bậy bạ



Không nói mà Bắc Dạ Liên dùng hành động, anh khom người xuống hôn vào đôi môi mỏng của Hân Linh trước sự ngỡ ngàng của cô và cả Cảnh Chiêu.



Anh rời môi Hân Linh, cô đưa tay lên gờ môi mình, thế là mất nụ hôn đầu trong tình huống oái oăm này, á á cô không muốn tí nào.



- Tin chưa



Cảnh Chiêu nhìn Hân Linh thì thấy cô đang đỏ mặt, tay gờ lên môi mình, trong ánh mắt Hân Linh Cảnh Chiêu thấy sự hạnh phúc, vui sướng và ngạc nhiên của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK