• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sự trốn tránh chỉ càng làm cho bản thân trở thành một con người tồi tệ, Tần Ngôn đã dùng cách đó để giải quyết vấn đề, dù biết anh đang cố tình không quay về nhưng Nhã Tịnh vẫn luôn thường xuyên nhắn tin cho anh về những sự việc một ngày mình đã trải qua. Tại sao cô lại ngu ngốc đâm đầu vào những thứ mà bản thân biết là sẽ tổn thương, cô đúng là một cô gái si tình đến đau lòng.

Hôm nay được nghỉ phép Tần Ngôn có hẹn cùng đám bạn đi uống rượu, đã rất lâu bản thân chưa có một ngày nghỉ ngơi thật sự, lúc nào cũng bận rộn với những công việc ở quân khu. Tần Ngôn đi đến buổi hẹn mà đám bạn của anh đã hẹn trước, bọn họ chủ yếu gọi Tần Ngôn đến để trêu chọc anh vì đã từ bỏ cuộc chơi kết hôn cùng với một cô gái trẻ, Bạch Lãng cũng đi cùng Tần Ngôn tuy là cấp dưới của anh nhưng Bạch Lãng là một trong những người bạn thân nhất của Tần Ngôn, hai người rất hiểu ý của nhau, Bạch Lãng thường hay nói xấu Tần Ngôn nhưng lại rất lành tính và tốt bụng.

Anh ấy nghĩ hôm nay sẽ là một ngày vui vẻ, bản thân đã quá chăm chỉ vì công việc hôm nay phải tận hưởng trọn vẹn mới được. Bọn họ chào hỏi nhau sau bao ngày không gặp, bạn bè của Tần Ngôn chủ yếu là bạn học cũ mỗi người điều có công việc khác nhau. Lúc đầu cuộc nói chuyện chỉ xoay quanh những vấn đề liên quan đến công việc, bọn họ nói chuyện rất vui vẻ, nhưng trong nhóm bạn có một người rất ganh tị với Tần Ngôn, vì ngày trước Tần Ngôn đã khiến cho anh ta mặt trước mặt mọi người, câu chuyện đó đã in sâu trong tâm trí của của anh ta, học cùng trường nhưng Tần Ngôn luôn là người vượt trội, anh ta đã thảm hại khi không có được trái tim của Mạn Nhu, vì người cô ta chọn lại là Tần Ngôn, ngày hôm đó là một ngày nhục nhã khi người đàn ông bị Mạn Nhu từ chối tình cảm vì cô ta và Tần ngôn đang yêu nhau, tuy chuyện đã qua lâu nhưng đó lại làm một vết nhơ khó quên của anh ta. Người đàn ông đi đến quàng tay qua cổ của Tần Ngôn bắt đầu uyên thuyên.

“ Nghe bảo Mạn Nhu đã qua về, cậu có định quay lại với cô ta không ?”

Tần Ngôn đang vui vẻ liền trở nên khó chịu.

“ Cậu đang nói linh tinh gì vậy.”

Người đàn ông được đà lấn nước.

“ Người phụ nữ đó nghe nói rất thành công và ngày càng xinh đẹp thì phải, cậu không tiết nuối sao ?”

Tần Ngôn hất mạnh tay của người đàn ông ra khó chịu nói.

“ Đừng đi quá giới hạn không vui đâu.”

Đàn ông điều là những đứa trẻ hiếu thắng, một khi đã châm ngòi thì sẽ khiến cho cuộc chiến bùng nổ.

“ Cậu sợ tôi nói trúng tim đen của mình có đúng không, à quên cậu đã kết hôn với một cô gái trẻ, thể nào cô ta có mặn mà quyến rũ giống với Mạn Nhu hay không, hay chỉ là thú vui của cậu thích thay đổi khẩu vị, tôi cứ nghe người ta bảo cậu kết hôn với một cô gái chưa kịp trưởng thành, có thật không vậy?”

Trán của Tần Ngôn đã nổi gân xanh bàn tay bóp lại thành nắm đấm, anh đang cố gắng kiềm chế cơn tức giận của bản thân, tên đàn ông còn nói thêm một lời nào nữa thì sẽ không biết chuyện gì xảy đến với anh ta đâu, nhưng nhìn nét mặt tức giận nhưng đang cố gắng kiềm chế của Tần Ngôn càng khiến cho anh ta muốn đùa cợt.

“ Sao lại không trả lời, chắc tin đồn đó đúng là sự thật rồi, cậu đúng là xấu xa thật đấy dụ dỗ được cả trẻ con.”

Tần Ngôn đã thật sự không thể nào kiềm chế được nữa, anh đứng phắt dậy dạy dỗ tên đàn ông đó vì đã ăn nói bừa bã, Tần Ngôn túm lấy cổ áo của anh ta tức giận nói.

“ Câm miệng lại cậu vẫn chứng nào tật nấy, luôn moi móc những chuyện cũ ra để khiến cho người khác khó chịu.”

Tên đàn ông cười khẩy nói.

“ Chẳng phải đó là sự thật hay sao, cậu chỉ đang cố che đậy sự xấu xa của bản thân mà thôi.”

Tần Ngôn dùng lực đấm vào mặt của người đàn ông khiến cho anh ta ngã nhào xuống sàn. Bạch Lãng thấy tình hình không hay liền đứng lên cang ngăn.

“ Được rồi hôm nay đến đây để vui vẻ mà đường gây chuyện với nhau sẽ mất vui đấy.”

Tần Ngôn khó chịu quay người rời đi, nếu còn ở lại chỉ càng thêm khó chịu vì những lời nói mỉa mai đó, anh lái xe với tốc độ khá cao tâm trạng đang rất tồi tệ, chưa bao giờ Tần Ngôn lại cảm thấy bản thân trở thành trò cười cho người khác như thế này, cũng vì những quyết định không đúng đắn kết hôn vội vàng với Nhã Tịnh, bây giờ lại càng phiền phức hơn khi cả hai đã xảy ra những chuyện khó nói.

Nhã Tịnh nghe tiếng xe của Tần Ngôn, cô vội vàng chạy ra mở cổng trên môi là một nụ cười dịu dàng, không ngờ hôm nay Tần Ngôn lại quay về, anh bước xuống xe với trạng thái bực bội, Nhã Tịnh không hề biết chuyện gì đã xảy ra với anh, cô chỉ muốn quan tâm anh mà thôi.

“ Anh đã ăn gì chưa, có cần em nấu gì cho anh ăn không, hay anh muốn uống cafe không em sẽ đi pha?”

Tần Ngôn đang rất tức giận Nhã Tịnh cứ hỏi dồn dập càng khiến cho anh bùng nổ, quát lớn vào mặt của cô.

“ Đủ rồi tôi không muốn ăn gì hết, đừng làm phiền đến tôi nữa, cô chính là rắc rối đấy có biết không hả.”

Nhã Tịnh như chết lặng, cô không ngờ Tần Ngôn lại nổi giận với mình như thế trong khi bản thân chỉ lo lắng cho anh mà thôi.

Nhã Tịnh buồn bã nói.

“ Em là rắc rối sao, nếu như thế thì em xin lỗi.”

Tần Ngôn hậm hực đi lên phòng của mình, Nhã Tịnh đau lòng nhìn theo bóng lưng của anh, cô thật sự đang rất tổn thương vì những lời mà Tần Ngôn đã nói trong lúc nóng giận.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK