• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm thứ ba (23) Muốn nàng cầu xin hắn, còn lâu!


Hoa Tỷ Thần nhắm mắt lại, nhưng mà cảm xúc trên thân thể mới càng rõ ràng hơn, hắn rõ ràng cảm nhận được vú thịt đẫy đà đang mơ hồ rung rung, điểm đỏ bừng kia lại càng cứng rắn chọc vào lòng bàn tay mình…


Mà thứ đang kẹt trong miệng hoa kính dưới thân giờ phút này đang hưởng thụ cảm giác dễ chịu được nước xuân triền miên tưới lên, thật đúng là nắng hạn gặp mưa rào, nấm đầu này bị hai cánh hoa nhỏ kẹp chặt, khoái cảm tê tê giống như nước lũ vỡ đê đánh thẳng vào vị trí dưới bụng đã cố nén đã lâu, cây gậy lớn vểnh cao nhanh chóng trướng lên, ứ máu dâng trào, oai phong dũng mãnh, mạnh mẽ đầy sức sống…


///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Mượn dòng mật ong trong suốt tràn trề, đi vào được một nửa…


“A… Chặt quá… Nhớ quá…” Thời gian nhiều ngày trôi qua lại bước lên hành trình một lần nữa, hương vị say đắm mất hồn từ lâu gặp lại khiến hơi thở người đàn ông ban đầu còn nặng nề cũng hơi dừng lại…


Hang sâu mất hồn quen thuộc vẫn ấm áp ẩm ướt như lần đầu, vẫn chặt chẽ như muốn đòi mạng người khác như ban đầu, sau khi trượt vào nơi trắng nõn kia lại kẹp chặt lấy kẻ xâm nhập, siết chặt mút lấy, không để nó rời khỏi.


Cây gậy lớn muốn đi vào, chặt chẽ đến mức khó mà đi về phía trước, muốn ra


… Bị lực mạnh mút càng khó có thể ra ngoài… Thêm cả, đi vào nơi này làm tâm thần mình vui sướng mất hồn, làm gì có tên ngu nào lại đồng ý đi ra ngoài chứ. Dù bị đau nhức dằn vặt cũng nguyện ý ăn đau, chầm chậm đợi cơ hội thì sẽ ngay lập tức đánh thẳng vào Hoàng Long…


“Huynh… đừng… A… đau… Khốn khiếp… Buông ra…” Biết rõ người đàn ông này đang nhắm chặt mắt không nhìn được nét mặt của nàng, nhưng Thư Khuynh Mặc vẫn trợn trắng mắt, đôi mắt sáng ngời ngập nước trừng khuôn mặt tuấn tú gần nàng trong gang tấc kia. Chết tiệt, đau quá!


Cái tên chết tiệt khốn kiếp này, ngủ mơ còn không thành thật được. Nàng vốn nghĩ vật kia chỉ cọ cọ vào giữa chân nàng thôi, ai ngờ trong nháy mắt lại đâm thẳng vào…


A, vật kia quá quá lớn, thật thô thật dài, nơi nho nhỏ nào đó, nàng có cảm giác sắp bị đâm bỏng, phá nát rồi…


Thư Khuynh Mặc trừng khuôn mặt đẹp trai đẹp đẽ của Hoa Tỷ Thần, suýt chút nữa bị nam sắc câu mất hồn vía. Thật ra gương mặt chân thành này đúng là dễ khiến người ta động tâm.


Nhưng Hoa Tỷ Thần đúng là một tên có khuôn mặt tuấn tú. Mặc quần áo thì áo mũ gọn gàng, cởi quần áo ra chính là mặt người dạ thú!


Nhưng vật đằng kia đâm vào lâu rồi, cái thứ thô ráp kia ma sát với vách tường mềm mại tinh tế của mình, sinh ra vài trận khoái cảm khó nói thành lời truyền từ chỗ đó chạy khắp toàn cơ thể. Còn cả sâu trong con đường hoa là khát vọng muốn được nhồi vào hoàn toàn, hình như nàng cũng không có kháng cự mạnh như vậy…


Ôi trời, đúng là xấu hổ chết người ta rồi..


Chắc chắn mình bị cái quyển sách hư hỏng kia lây bệnh. Đều tại Hoa Tỷ Thần muốn nàng nhìn cái gì mà tác phẩm của học giả danh tiếng. Tên chết tiệt! Khốn khiếp!


“… Chặt quá… Sướng quá… Sắp không đau nữa… rồi… Nghe lời…” Hoa Tỷ Thần nhẹ nhàng nói mớ an ủi, nhưng thân thể lại hành động rất thành thật. Eo hổ huých về trước một cái, dùng sức đẩy vào u cốc nóng ướt eo hẹp mất hồn, hắn tê dại da đầu.


Tiểu yêu tinh nhanh quá, cho dù có rất nhiều rất nhiều xuân thủy làm dịu nhưng vẫn hơi khó đi. Ven đường của u cốc kia là tầng tầng lớp lớp vách hoa đang kháng cự xâm lấn nhưng là siết chặt khiến người đàn ông sảng khoái đến tận xương tủy. Làm hắn suýt chút nữa tuốt vũ khí đầu hàng.


Nhưng Hoa Tỷ Thần vẫn liều chết nhịn xuống, vừa mới đi vào đã bắn là không được, hắn phải nhân lúc gian nhân trước mặt đang tỉnh táo thể hiện sự hùng mạnh hơn mới được. Lần trước nàng ngất quá sớm, chắc chắn không biết về sau mình lợi hại ra sao!


“Nói đi… muốn… không? Tiểu yêu tinh… Lần trước nàng không chào mà đi… Lúc này khó khăn lắm mới gặp lại nàng trong mộng… Ta nhất định phải biểu hiện tốt… Giáo huấn nàng… Để nàng nếm thử… sự lợi hại của ta…” Người đàn ông nổi lên lòng trả thù, tiểu nha đầu này chặt như vậy là muốn xem mình thành trò cười sao?


///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Mượn lực đạo tiến quân thần tốc, kết hợp với xuân thủy ẩm ướt trong suốt tiến thẳng vào nhụy hoa, cũng đến khi đâm đến nhụy hoa thì đột nhiên dừng lại.


Môi lưỡi của hắn hôn lên gò má nóng đỏ, du di cánh môi dọc theo sườn mặt duyên dáng đến lỗ tai nhỏ mềm nhẵn của tkn, đặc biệt là vành tai tròn tròn cực kỳ mẫn cảm của nàng, Hoa Tỷ Thần càng không khách khí mà hút mạnh, để lại ấn ký màu hồng kích tình, cái gọi là ấn ký tình yêu.


“A… Huynh… Ta… Ta không… Đừng… Đừng bảo là…” Thư Khuynh Mặc cảm nhận rõ rệt cái thứ thẳng cứng đang đi vào rất nhanh của Hoa Tỷ Thần. Cái kia to lớn lại đâm mạnh làm cổ họng nàng bật ra tiếng kêu yêu kiều. Nhưng nàng lại không ngờ là khi gần đâm đến chỗ thịt mềm trong nhụy hoa lại đột ngột dừng lại.


Hoa Tỷ Thần ở trong mộng đang dùng môi lưỡi khiêu khích vành tai mẫn cảm nhất. Thân thể mềm mại của nàng vốn đã hơi run rẩy nay lại bị liếm láp gặm cắn càng run lên kịch liệt.


Sâu trong phần xương sống dưới lưng quần bị thiêu nóng hừng hực, không tình nguyện cứng còng. Tiếng rên kiều mị cũng không thể tự khống chế, từng tiếng than nhỏ nhộn nhạo, bản thân không hề muốn nghe. Chết tiệt, dù là đang ngủ mơ thì Hoa Tỷ Thần vẫn không hề thay đổi bản tính vô lại, ép buộc nàng đùa giỡn nàng, muốn nàng cầu xin hắn, còn lâu!


///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Tình dục mãnh liệt dâng lên như thủy triều bắt ép nàng thốt ra muốn, tự tôn chưa bị vứt bỏ và thẹn thùng làm nàng phải nỗ lực không nói ra, khó khăn lắm mới nhổ ra hai chữ không muốn, đã dùng toàn bộ khí lực của nàng…


“Không muốn… nàng không muốn… Nhưng ta lại muốn… Ta muốn….” Hoa Tỷ Thần dùng một tư thế khiêu khích, lấy thứ kia đâm vào đùa giỡn nơi sâu nhất trong nhụy hoa mẫn cảm của giai nhân, nhẹ nhàng chạm thử lại nặng nề huých một cái…


Tại vách tường lớp lớp đang siết lại sát sao xoay tròn từng cái một, cũng làm Hoa Tỷ Thần nổi lên cơn rùng mình đồng cảm. Cái bài khiêu khích dân gian này lại như đang hôn nhụy hoa, lúc dịu dàng, khi thì bá đạo, cái thứ khiến người ta khó phỏng đoán đâm trúng vào nhụy hoa cũng run nhè nhẹ.


Lúc này Hoa Tỷ Thần mới phát hiện mình đang như thiêu thân lao vào lửa, vốn là đang nén dục vọng, đùa giỡn giai nhân một chút, lại không ngờ là bản năng phản ứng của cơ thể lại phản bội, khiến hắn khó mà chống đỡ. Lúc này người đàn ông đã sắp không nhịn được, không còn cách nào miễn cưỡng nhẫn nhịn trêu đùa giai nhân nữa.


Như người đẹp luôn tự xưng là văn nhân khí phách, xem ra để dụ nàng thốt ra những lời xấu hổ phải từ từ tính kế, cấm dục đã lâu, hắn phải thỏa mãn bản thân cái đã…


Cây gậy lớn đang khảm trong cơ thể nàng, không biết là bị trói nên cứng hay bị siết mà cương…


Hoặc là vì khao khát nên dựng lên nhỉ, cơn đau nhức này khiến hắn không có nhiều thời gian suy nghĩ, bàn tay lớn xoa nhẹ khe mông của giai nhân, làm nửa người dưới dán chặt của hai người sít sao hơn, là lúc này!


Đêm thứ ba (24) Vòng eo xinh đẹp quyến rũ lắc lư.


Cây gậy thịt lớn đã bắt đầu tiến công, tiến công hừng hực, tiến công hung hãn không hề lưu tình.


Như mãnh hổ bị giam cầm đã lâu nay được giải thoát xông thẳng vào trong nhụy hoa chặt khít nóng ướt, thứ trơn mềm chặt chẽ khó thông non nớt thấm hút buộc Hoa Tỷ Thần phát nghiện, ép buộc hắn càng dốc sức, ép hắn phải ra sức bình sinh đâm chọc, quấy ra một ít xuân thủy trong động, khuấy đảo long trời lở đất.


///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Theo tốc độ va chạm dần tăng, khoái cảm dần nổ tung, động tác đong đưa cũng không lưu tình càng gia tăng, dù thời gian trôi đi cũng không chậm dần mà ngược lại, càng có xu thế mạnh hơn nữa. Giống như giao long rời biển, như khuấy đảo nhụy hoa mềm mại của nàng.


Gậy thịt ra vào, miệng cánh hoa nhỏ hẹp bị nó kéo căng cả phần nếp uốn, thậm chí ngay cả phần thịt đỏ tươi suýt chút nữa bị kéo ra, nước mật hơi mà chảy ra theo gậy thịt, ngược lại càng làm cho cây gậy như cá gặp nước, còn phát ra âm thanh lép bép mơ hồ.


Âm thanh này càng khiến Thư Khuynh Mặc xấu hổ đỏ bừng gò má, nàng có thể cảm giác được miệng của hoa huyệt đang cố gắng co rút lại, rõ ràng là đang khao khát cây gậy thịt rút ra đút vào…


Vì phản ứng của cơ thể nhạy cảm làm Thư Khuynh Mặc xấu hổ muốn che mặt cúi đầu, nhưng hạ thân lại đang va chạm mãnh liệt khiến nàng không có cách nào ổn định cơ thể, chỉ có thể một câu lại một câu cầu khẩn: “Ưm… A… A… Hoa… Nhẹ một chút… Ta… Không… Không chịu nổi…”


Cái miệng nhỏ nhắn sáng bóng của Thư Khuynh Mặc đã mơ hồ phát ra tiếng khóc nức nở, chiếc mũi cao lấp lánh ưỡn lên thở hổn hển, quá mạnh, nàng thật sự không chịu nổi.


Mười ngón tay thon dài mềm mại trắng như cánh hoa đan vào thật chặt, không tự chủ véo vào tấm lưng mạnh mẽ của người đàn ông.


Thư Khuynh Mặc cảm thấy tinh thần của mình dần tan rã, đi theo từng cái vui sướng là châm chích sung sướng, vì để giảm bớt cảm giác sung sướng khó xử này, nàng theo bản năng hơi mở hai chân ra, hi vọng có thể làm mình dễ chịu hơn một chút, lại không ngờ cử động này lại giúp người đàn ông càng dễ xâm nhập, lực càng lớn hơn.


“Tuyệt quá… Chính là nó… Dạng… Chân… Mở ra chút… Thật sự là… Tiểu…. Tiểu yêu tinh…” Hoa Tỷ Thần không biết người trong ngực đang vô ý hay cố tình nữa.


Mở ra khiến hắn tiến vào càng sâu hơn, cũng có thể đâm mạnh vào hơn. Hắn hoàn toàn có thể tưởng tượng được tình cảnh lúc này.


Thư Khuynh Mặc nằm dưới thân mình rên rỉ thở gấp, bộ vú bị lực đâm của mình mà lắc lư dồn dập, đôi bầu vú trắng nõn mềm mại trước ngực nàng đưa đẩy theo nhịp đưa đẩy, đập liên tục vào lồng ngực hắn. Thật sự khiến huyết mạch sôi trào, sảng khoái tận xương tủy.


“A… Đừng nói nữa… Ta không… Muốn nghe…” Nàng chỉ cảm thấy cơ thể nóng bừng, từng đợt sức mạnh đâm vào từ hạ thân, khoái cảm mãnh liệt khiến nàng mất kiểm soát, thân thể dần thoát khỏi khống chế của lí trí. Nương theo từng cơn kích thích và thẹn thùng, cảm xúc trái ngược dồn dập ập vào, “Chậm một chút… Chậm một chút…”


Nàng không kìm lòng được, vòng eo xinh đẹp quyến rũ nhấc lên, không biết đang chống cự lại từng đợt va chạm ngày càng mạnh hay là đang hùa theo mà co rúm dưới thân.


Nàng chỉ sót lại phần lí trí cuối cùng chống đỡ lòng kiêu ngạo tự trọng của mình, nàng không muốn nghe Hoa Tỷ Thần nói mấy lời lung tung kia, nàng muốn giữ lại một chút thể diện cuối cùng, dù nàng không thể tự ngăn cản cổ họng mình phát ra những tiếng rên rỉ, không ngăn được ham muốn mà cầu khẩn nhỏ vụn liên miên, nhưng thà có còn hơn không!


“… Được… Nghe nàng… Cái gì… cũng nghe… theo nàng…. Ai bảo ta… ta yêu nàng chứ!” Rốt cuộc cũng được thỏa mãn sau bao chờ đợi, dù đang đắm trong cơn thỏa mãn ăn sâu vào tận xương tủy, Hoa Tỷ Thần cũng không quên biểu lộ cảm xúc của mình. Hắn không muốn cũng không chịu thua tiểu nha đầu không thành thực này, nên cứ dùng thân dưới để cảm thụ thật sự: “Được… Không nói nữa…”


Không nói gì đương nhiên là được, dù sao có một số việc không cần dùng miệng để nói mà phải tự mình trải nghiệm!


Hoa Tỷ Thần hắn chưa bao giờ nói láo, hắn nghe theo nàng hết, ai bảo hắn yêu nàng chứ, yêu không thể tự kiềm chế được, càng ngày càng thích!


A, không đúng!


///truyện được edit & đăng tại Yeungontinh.vn///


Còn một việc không thể nghe theo nàng được, đó là chậm lại một chút, thế này rồi sao mà chậm lại được chứ, hắn không thể chậm lại được, hoặc là mấy lần nữa trong đêm này có thể cân nhắc chậm lại được! Nhận tiện thay đổi tư thế, a, không thể đổi tư thế được, lúc này hắn vẫn còn trong mộng mà, đổi tư thế chỉ có thể vào hôm khác thôi!


Hoa Tỷ Thần nghĩ thầm, không biết tối nay hắn có thể làm mấy lần! Theo như tốc độ này của hắn, một lần là gần một canh giờ, thời gian của một đêm trôi qua quá nhanh, chỉ có bốn năm canh giờ là cùng, không biết có thể kéo dài mấy lần! Nhưng hắn có khí lực trời sinh rất lớn, chắc chắn sẽ cực kỳ lợi hại!


Căn phòng nho nhỏ đúng là không thể nói chuyện to được, dù sao nghiêm túc thì tiếng rên rỉ quyến rũ và tiếng thở dốc dồn dập… những thứ này không thuộc phạm trù của đối thoại!


Sáng sớm ngày thứ hai, dù Hoa Tỷ Thần gần một đêm không ngủ nhưng hắn vẫn có thần thái sáng láng rạng rỡ. Đêm qua chỉ làm ba, bốn lần, tiểu yêu tinh đã không chịu nổi cuồng nhiệt mà hôn mê bất tỉnh, thân thể của nàng quá yếu đuối nên cần phải bồi bổ thật tốt. Nhưng cái thân thể mẫn cảm nhu mì này, đúng là làm hắn yêu thích không nỡ buông tay, đêm qua hắn vẫn chưa tận hứng đâu!


Hắn cúi đầu hôn giai nhân đang ngủ say sưa trong ngực, môi mỏng chạm nhẹ vào đôi lông mi dài, hôn nhẹ lên đôi gò má đào, khẽ cắn cánh môi mềm mại, thời gian dần qua thì chuyển môi lên chóp mũi vênh vểnh lên…


Cũng đến lúc phải thẳng thắn rồi, hắn đã nghĩ ra được lí do thoái thác, một tay nâng đầu nhìn dung nhan say ngủ ngọt ngào của Thư Khuynh Mặc, đợi đến khi đôi lông mi của giai nhân run rẩy thức giấc, gương mặt tuấn tú chợt giật mình bi thương như đã chuẩn bị: “Thì ra đệ… thì ra đệ chính là nàng đêm đó.. Thì ra nàng vẫn luôn ở bên cạnh ta, người xưng huynh gọi đệ cùng một trường với ta thì ra chính là vị mỹ nhân mà ta luôn luôn ngóng chờ, ta lại không hề hay biết, thậm chí còn lộ ra bi thương ái mộ trước mặt nàng, chắc chắn nàng cảm thấy ta rất buồn cười đúng không!”


Binh pháp có nói, ảo là thật mà thật cũng là ảo, lời nói thật thật giả giả nói đi nói lại sẽ không thể bị vạch trần dễ dàng, hơn nữa khi hai bên đối chiến, cơ hội chiến thắng duy nhất là tấn công bất ngờ, dù nói thế nào thì chuyện tối hôm qua cũng là mình làm thân thể con gái nhà người ta, nếu đợi Thư Khuynh Mặc mở miệng nói trước thì mình sẽ bị rơi vào thế bị động!


“A… Hoa Tỷ Thần huynh nói… cái gì buồn cười… Sao huynh lại trên…. giường của ta…. A!” Thư Khuynh Mặc cảm thấy đầu óc choáng váng nặng nề, trên người cũng cực kỳ đau buốt, đôi mắt nàng nửa khép nửa mở, một tay nâng lên che khuất ánh nắng chói chang, miệng ngắc ngứ lời ứng phó.


Lúc này, đại não hỗn độn mới bắt đầu hoạt động, nhìn khuôn mặt tuấn tú của Hoa Tỷ Thần phóng đại trước mặt, suy nghĩ lời hắn vừa nói, cái mà mình là nàng ấy đêm đó, cái gì mà mình luôn ở bên cạnh hắn… Chuyện xảy ra tối hôm qua toàn bộ nổi lê trong đầu, nàng sợ tới mức vội túm lấy tấm chăn trước ngực, bối rối không thành lời, nước mắt ngay lập tức đua nhau chảy ra: “Huynh biết… rồi… Ta…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK