• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm thứ tám (13)


Lòng bàn tay mềm mại của Thư Khuynh Mặc nhẹ nhàng miêu tả hình dáng cứng rắn của cán thứ thô dài cường tráng, cánh môi ướt át đỏ bừng theo đó cũng hơi cong lên, liên tục thổi “phù phù” cho thứ to lớn nóng bỏng dường như vẫn đang bốc lên hơi nóng này.


Cảm thấy thổi như vậy có lẽ sẽ không còn nóng như trước nữa, cô gái dừng một lát, cuối cùng cắn răng nhắm mắt lại thấy chết không sờn há miệng nhỏ, vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm lên…


Lưỡi vừa vặn liếm đến chất lỏng trong suốt đang rỉ ra ở linh khẩu trên đầu nấm, nàng trúc trắc ngậm một cái chợt cảm thấy trong miệng đầy mùi vị ướt mặn mang theo xạ hương, tuy rằng không đáng ghét lắm nhưng vẫn cảm thấy hơi kỳ lạ…


Nàng gắng gượng dùng lưỡi đinh hương quấn quýt mút liếm lung tung ở nấm đầu mấy cái, cuối cùng nhẹ nhàng mút một cái rồi vội vàng dùng lưỡi liếm thứ to lớn ướt mặn này phun ra ngoài.


Trên má đào của cô gái bừng bừng bay lên hai rặng mây đỏ hồng vừa đáng yêu vừa mong manh, nàng nhìn thứ trong lòng bàn tay vẫn thô dài to lớn nóng bỏng ngẩng cao đầu như trước, không kiềm được hỏi khẽ: “A… Hơi mặn… Còn hơi tanh nữa… Thần ca ca có được không? Không phải nói dùng nước bọt làm trơn là được rồi sao? Tại sao vẫn còn sưng to như vậy, thậm chí ta thấy hình như còn sưng to hơn? Những phương pháp tiêu sưng này cũng kỳ lạ, Thần ca ca ngươi không lừa ta đấy chứ? Hơn nữa thứ thô dài như vậy, nếu phải ngậm vào miệng… Rất khó rất tốn sức…”


Mặc dù cô gái chỉ liếm láp mấy cái qua loa, nhưng đúng lúc này đầu lưỡi đỏ tươi ẩm ướt lại liếm đến đỉnh đầu thứ to lớn của hắn, nước bọt trong suốt ngọt ngào còn kéo thêm mấy sợi bạc khi môi đỏ mọng rời đi, vô cùng mờ ám vô cùng dâm đãng…


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Hoa Tỷ Thần lén lút thở dài một hơi, eo mơ hồ nổi lên sảng khoái tê dại khiến hắn không kiềm được miệng đắng lưỡi khô mạch máu căng trướng lên: “Nào có đơn giản như vậy, còn phải ngậm lấy phun ra nuốt vào mấy lần mới có thể hoàn toàn tiêu sưng được… Tiểu Mặc Nhi không cần, Thần ca ca giúp nàng là được… Ngoan nào, rất đơn giản, cố gắng há to miệng, sau đó cố gắng ngậm vào bên trong là được, dốc sức nuốt vào… Tiểu Mặc Nhi còn có thể đỗ được Trạng nguyên, không có lý nào không làm được chút chuyện chữa thương nho nhỏ này…”


Nói xong hắn hơi bóp quai hàm tinh xảo xinh đẹp của cô gái một cái, thừa dịp khi nàng hơi há miệng, thuận thế thẳng lưng đẩy thứ to lớn mạnh mẽ màu đỏ tím vểnh cao dưới háng vào miệng nhỏ hơi hé kia, đút vào bên trong.


Trong miệng đột nhiên có một quái vật khổng lồ cứng rắn nóng bỏng nhét vào, cô gái suýt nữa bị nghẹn nước mắt sắp trào ra rồi, nhưng nghe thấy Nhiếp chính vương nói như vậy, cô gái ngoan ngoãn động lòng người cũng chỉ có thể ngoan ngoãn há miệng ngậm lấy nấm đầu chậm rãi nuốt vào miệng.


Kích thước thô dài to lớn thật sự là quá cường tráng thô dài với miệng nhỏ tinh xảo của Thư Khuynh Mặc, cô gái dốc hết sức từng tấc từng tấc nuốt sâu vào miệng nhỏ, cánh môi đỏ tươi ướt át ngọt ngào mút phần cán, lưỡi cũng mềm mại trơn trượt cọ xát qua lại.


Càng ngậm về sau, động tác phun ra nuốt vào của cô gái lại càng lộ ra vẻ khó khăn, trong miệng bị nhét đầy, rất khổ sở, cuối cùng cũng chỉ có thể nuốt gần một nửa thứ to lớn rồi không cách nào nuốt tiếp được nữa…


Cô gái thật sự không cách nào nuốt được nữa ngửa đầu nhìn Hoa Tỷ Thần, trong mắt hoa đào tràn đầy hơi nước mong manh mờ mịt, sóng nước long lanh thật sự chọc người thương tiếc, trong miệng bị thứ to lớn bịt chặt không thể phát ra tiếng chỉ có thể hơi lắc đầu ra hiệu, trong miệng nhẹ nhàng hu hu thành tiếng: “A… A…”


Tuy rằng chỉ mới ngậm vào gần một nửa phần cán, nhưng Hoa Tỷ Thần thật sự thoải mái đến mức không chịu nổi, không kiềm được sảng khoái đến mức khe khẽ lầm bầm thở dốc.


Khoang miệng nóng ướt non mềm của cô gái ngậm chặt thứ to lớn dưới háng hắn, nấm đầu cứng rắn thô to góc cạnh bị hàm trên của nàng mềm mại nhạy cảm đè xuống vừa mềm vừa nóng, sự bao bọc nóng ẩm ấm áp đến mức cao nhất đó khiến hắn càng khát vọng yêu cầu xa vời sôi trào mãnh liệt hơn nữa…


Nhất là giờ phút này nàng nửa quỳ trước người hắn, đôi tròng mắt đầy nước mơ hồ mông lung nhìn hắn, nũng nịu đáng thương nước mắt đầm đìa như hoa lê dưới mưa, không khỏi khiến người dâng lên ý muốn chà đạp: “Ngoan nào… Miệng nhỏ ngậm ta thật thoải mái… Tuyệt quá…”


Người đàn ông hoàn toàn không kiềm được nhẹ nhàng nâng vị trí sau gáy của cô gái lên, đẩy thứ to lớn dưới háng vào sâu trong thêm một chút nữa, bắt đầu rút cắm vào bên trong theo biên độ nhỏ.


Vòng eo rắn chắc nhẹ nhàng kích thích, thứ dục vọng nửa thân dưới ứ máu sưng tấy bắt đầu chậm rãi xông vào rút ra, bao bọc ấm áp nóng ướt này khiến thứ to lớn như cá gặp nước vui quên lối về.


Không chỉ có lưỡi đinh hương dịu dàng liếm láp, làn da cùng với gân xanh ở phần cán hơi cắm vào cũng bị răng trắng tinh vuốt ve nhẹ nhàng…


Cực kỳ mềm và cực kỳ cứng rắn đối lập với nhau, ấm áo và mềm mại khéo léo kết hợp, hai tầng khoái cảm đan xen thật sự khiến hắn muốn ngừng mà không được, tốc độ rút cắm cũng không tránh khỏi chậm rãi tăng lên…


Thư Khuynh Mặc chỉ cảm thấy thứ to lớn dữ dội căng trướng nóng rực trong miệng đang giật giật, gân xanh trên phần cán nổi lên rõ ràng, thậm chí trong lúc rút ra cắm vào còn hơi phồng lên, chọc cho hàm trên mềm mại trong cổ họng nàng vừa đau đớn vừa tê mỏi…


Thậm chí có khi còn cắm vào quá sâu, trong mũi nàng tràn đầy mùi vị xạ hương nồng đậm, còn có lông mu đen nhánh thô ráp bên cạnh thứ thô to này còn quất cho gương mặt nàng ửng hồng hơi đau, ngay cả hít thở cũng hơi khó khăn.


Mà lúc này nửa thân dưới của Hoa Tỷ Thần đang va chạm trong miệng nhỏ với tốc độ chậm rãi tăng lên, miệng nhỏ của nàng phun ra nuốt vào, lần nào cũng ngậm vào sâu hơn lần trước, thỉnh thoảng thứ to lớn này lại chọc vào quá sâu, không cẩn thận khiến Thư Khuynh Mặc đau đến tận sâu trong cổ họng, cô gái bị nghẹn đến mức nước mắt sắp chảy ra…


“A… Khụ… Đừng…” Thư Khuynh Mặc bị sặc hoàn toàn không nói thành lời, vành mắt đỏ hồng, trong con ngươi loang loáng nước mắt rung động lòng người, thật sự cực kỳ đáng thương…


Cô gái cảm thấy trong cổ họng bị chọc vào cực kỳ khó chịu, suýt nữa đã khó chịu nôn ra, nhưng lại không phun ra được gì.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Nhiếp chính vương đại nhân ấn đầu nàng rút ra đâm vào thứ to lớn trong phút chốc, nàng không có chút năng lực chống cự gì, chỉ có thể bị động chấp nhận, thứ đỏ tím thô dài càng ngày càng dữ dội kích thích trong miệng nàng càng ngày càng mãnh liệt hơn, tốc độ co rút cũng theo đó càng lúc càng nhanh, khiến hắn cực kỳ mãnh liệt cực kỳ tàn nhẫn đánh sâu vào bên trong…


Chân tâm không kiềm được cũng biến thành nhiệt tình ẩm ướt, nhưng Thư Khuynh Mặc bây giờ hoàn toàn không rảnh quan tâm đến thân dưới khó chịu, miệng nhỏ bị ép mở ra thật to vì vậy hoàn toàn không đếm được bên dưới quấy rối cắm vào bao nhiêu, mà bắt đầu trở nên chết lặng tê cứng rồi.


Miệng không ngừng chảy ra nước bọt nàng còn chưa kịp nuốt xuống, khóe miệng còn có nước bọt không chịu khống chế tràn ra bên ngoài, ướt đẫm lướt qua cằm dưới tinh xảo của nàng, chưa bao giờ bị nước bọt chảy ra ngoài như vậy, khiến cô gái rơi nước mắt khó chịu đến mức không chịu nổi…


Thư Khuynh Mặc rất khó chịu, nhưng Hoa Tỷ Thần lại sảng khoái đến mức xương cốt tê dại, mồ hôi đổ ra trán: “A… Tiểu Mặc Nhi ngậm Thần ca ca thật sảng khoái… Nàng giỏi quá… Bản vương không khó chịu chút nào… Thật sướng…”


Sự bao bọc chặt chẽ mềm mại trong miệng nhỏ của người đẹp cùng với nghiền ép cọ xát của răng nanh, sung sướng tuyệt vời đến cực điểm hưởng thụ khoái cảm mang đến cho hắn hoàn toàn không hề kém hơn hoa non chân tâm của cô gái, a, thật sướng, thật tuyệt…


Tốc độ nửa thân dưới của hắn càng ngày càng nhanh, mỗi lần rút ra cắm vào quấy rối đều khiến hắn nhanh chóng sảng khoái mãnh liệt, nhất là khi chọc vào tận sâu trong cổ họng nhỏ hẹp của cô gái.


Thứ to lớn chọc vào cổ họng non nớt mềm mại nhẹ nhàng kẹp chặt, kích thích và khoái cảm khiến da đầu hắn tê dại khí thế như sét đánh chớp giật trước khi bão đến, từ eo mạnh mẽ xông thẳng lên, bò lên theo xương cột sống…


Chỉ thêm mấy lần khoái cảm chọc vào cổ họng đã bắn ra, người đàn ông mở miệng khàn giọng kêu rên, thứ thô to sưng tấy dưới háng rút ra hơn một nửa, hắn thoải mái đến mức hoàn toàn thả lỏng, dòng tinh tràn trề trắng đục nồng đậm mãnh liệt dâng trào bắn ra…





Đêm thứ tám (14) – Ta không muốn làm nàng dâu của ngươi nữa, chỉ biết bắt nạt ta, ta không làm nữa.


Loại cảm giác miệng bị nhét đầy, còn có thứ cứng rắn to lớn chọc mạnh vào cổ họng khiến Thư Khuynh Mặc không nhịn được muốn nôn ra, sau đó lại bị chất lỏng trắng đục đặc sệt nóng bỏng bắn đầy miệng, cô gái không nhịn được nghiêng đầu ho khan dữ dội.


Nàng rất khó chịu, ngay cra khóe mắt đang rưng rưng nước cũng bị sặc chảy xuống, phì phì phì phun ra rất lâu, vị tanh mặn ẩm ướt trong miệng vẫn còn quanh quẩn không rời.


Nàng ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy nước mắt lấp lánh, đôi mắt hạnh mở to, vẫn không quên vươn tay lau nước bọt dính trên cằm: “Phì phì… Xong chưa? Ngươi làm gì không nói với ta? Miệng cũng tê mỏi hết rồi… Ngươi xấu lắm, làm nhanh như vậy, còn rút ra chậm như vậy, chọc vào tận cổ họng người ta rồi, suýt nữa sặc chết ta mất, còn mất mặt chảy nước bọt ra nữa… Ngươi xấu xa, chất lỏng trắng đục đắng chát bắn đầy vào miệng người ta rồi, thật quá khó ăn…”


Khi nói chuyện ánh mắt nàng lấp lánh, đúng lúc nhìn thấy thứ thô dài nửa cứng rắn vẫn còn đầm đìa ánh nước dưới háng Hoa Tỷ Thần, tuy rằng hơi mềm xuống nhưng hình dáng thô dài vẫn không thể khinh thường như trước, nàng không kiềm được vươn bàn tay nhỏ bé chọc lên cây gậy ướt đẫm kia mấy cái.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Nàng nghiêng đầu cẩn thận nhìn, trong giọng nói tràn đầy nghi ngờ tò mò: “Thật thần kỳ, thật sự tiêu sưng sao? Thứ này thật sự mềm nhũn rồi nhỏ hơn một chút, có điều nhìn qua vẫn còn rất to… Ta đã từng nhìn thấy chỗ này của cháu họ trong tã lót, rõ ràng rất nhỏ, đàn ông trưởng thành chỗ này cũng sẽ to lên theo sao? Nhưng mà nước dịch màu trắng đục kia cũng đã chảy ra hết rồi, vết bỏng có thể tiêu sưng và khỏi sao? Có điều ta ăn thứ chất dịch kia vào miệng sẽ không sao chứ… Vừa tanh vừa mặn, phì phì phì…”


Hoa Tỷ Thần nghe cô gái nói vậy cũng chỉ có thể cố gắng nhịn cười: “Không sao đâu… Đừng lo, không sao đâu… Ăn chút chất lỏng trắng đục này cũng không ảnh hưởng gì hết, đừng sợ… Cô gái ngốc thật sự ngốc một cách đáng yêu…”


Lại nói hắn cũng hơi áy náy, cuối cùng là hắn nhất thời sảng khoái mất khống chế, vậy mới khiến cô gái buồn nôn ho khan, bây giờ cũng chỉ có thể giúp cô gái vỗ nhẹ lưng để giảm bớt mấy phần thôi…


Vừa nãy cô gái ngẩng đầu đôi mắt đẹp mở to, con ngươi ngập nước trong trẻo như sóng xanh dập dềnh, giờ phút này dâng lên một tầng hơi nước mờ mịt, trên gương mặt xinh đẹp tràn ngập màu sắc mỹ lệ còn loang lổ mấy vết nước mắt, nũng nịu chọc vào lòng người, cũng càng khiến người ta có lòng muốn bắt nạt.


Nhất là khóe miệng nàng còn chất dịch trắng đục dính chặt chưa được lau sạch, ngay cả đầu mũi tinh xảo cũng không thể tránh khỏi bị bắn lên mấy giọt trắng sữa, nhìn qua thật sự vừa đáng yêu vừa dâm đãng.


Vì thứ trắng đục nóng bỏng lốm đốm này, khiến trong vẻ trong sáng ngây thơ của cô gái không tự giác mang theo mấy phần sắc tình, lập tức khiến thứ to lớn dưới háng hắn vừa nãy còn im ắng lặng lẽ lại tiếp tục trống rung cờ mở…


“Nói bậy, sao ta lại ngốc được chứ? Ta vừa đến tuổi cập kê đã đứng đầu bảng vàng, chẳng qua không hiểu sách về thuốc thôi, làm sao được coi là cô gái ngốc được chứ…” Thư Khuynh Mặc tự xưng là người trí thức tao nhã thích nhất là thể diện, bị nói ngu ngốc đáng yêu đương nhiên phải phản bác ngay lập tức.


Đang nói lại đột nhiên nhìn thấy thứ to lớn mềm nhũn dưới háng người đàn ông dường như lại cứng rắn ngẩng cao, không kiềm được kêu lên sợ hãi: “A… Nó, tại sao nó lại biến thành to ra… Không phải nói đã tiêu sưng rồi sao? Tại sao nó lại sưng lên rồi, a, lại dài ra…”


Nàng sốt ruột vội vàng che miệng lắc đầu nói: “Vừa nãy ta đã dùng miệng giúp ngươi rồi… Nhưng lần này nó lại sưng lên thì không liên quan gì đến ta đâu… Ta chỉ giúp ngươi làm chuyện kia một lần thôi… Tuy rằng nó sưng lên rất đáng thương… Nhưng miệng của ta cũng rất tê rất mỏi… Ta không thể giúp ngươi thêm nữa… Có muốn bôi ít thuốc chữa bỏng lên không, có lẽ tác dụng chậm một chút nhưng có thể giảm bớt được…”


Hoa Tỷ Thần lấy khăn nhẹ nhàng lau sạch thứ trắng đục trên chóp mũi cô gái, cánh tay dài duỗi ra ôm cô gái lên ngồi trên đùi hắn, rất nuông chiều giúp nàng tiếp tục lau đi dấu vết còn sót lại ở khóe miệng: “Được được được, Tiểu Mặc Nhi của chúng ta là người thông minh nhất trên đời… Không để nàng dùng miệng nữa! Thứ kia sưng rồi lại sưng, vừa nãy Tiểu Mặc Nhi đã vất vả giúp đỡ nó tiêu sưng xong rồi, cho nên bây giờ nó cũng không quá đau đớn nữa… Không sao, để nó sưng một lát cũng không phải chuyện gì đáng ngại đâu.”


Mặc dù nói như vậy, nhưng nhiếp chính vương đại nhân vừa gặp được cô gái của mình là lập tức biến hình thành sói dữ háo sắc cũng dùng tất cả tâm trí của mình lên chuyện làm tình, hắn không nhắc đến chuyện tiêu sưng nữa, chuyển đề tài: “Đúng rồi, Tiểu Mặc Nhi trước đó không phải nói chân tâm vẫn còn đau, cánh hoa nhỏ đỏ sưng đỏ rách da, bây giờ đã đỡ hơn chưa? Ta bị bỏng vẫn luôn lặp đi lặp lại không sao cả, nhưng chân tâm nàng bị thương thì đi đường cũng không lưu loát được, bản vương rất đau lòng… Đúng lúc ta còn mang theo thuốc mỡ đây, để bôi cho nàng…”


“Không cần… Không cần bôi thuốc, không cần phiền phức như vậy…” Thư Khuynh Mặc mở mắt trừng trừng nhìn Hoa Tỷ Thần lấy bình sứ trắng mang theo người từ trong lòng ngực ra đặt lên bàn, lý do chân tâm nàng đau gì đó kia đương nhiên là lừa người thôi…


Nàng vội vàng xua tay từ chối nhưng mà còn chưa kịp ngăn cản, bàn tay to của người đàn ông đã vén áo bào dài của nàng lên đến tận eo, còn nhanh nhẹn tuột quần và quần lót của nàng đến tận đầu gối.


Nàng thầm kêu một tiếng không ổn, chỉ nghe nhiếp chính vương đại nhân giống như có chuyện lạ nói: “Sao có thể không bôi thuốc được chứ? Nàng nhiều lần giúp ta thoát nỗi đau bị bỏng, chỉ là việc nhỏ bôi thuốc, ta vẫn làm được…”


Đêm đó ánh nến màu cam lay động bập bùng, Hoa Tỷ Thần chưa nhìn kỹ cảnh đẹp kiều diễm nơi đó.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Hôm nay hắn cúi đầu nhìn múi tuyết chân tâm ép chặt của cô gái, dưới ánh mặt trời rực rỡ có thể nhìn thấy rõ ràng, hoa mềm tuyết trắng dưới cỏ thơm rậm rạp, hồng phấn nồng đậm.


Khe sâu trong chân tâm dường như nụ hoa đào non mềm nhất sắp nở ra, khe hoa đỏ tươi hé ra suối hoa sen non mịn hồng phấn, hai cánh hoa nhở hơi hé ra run rẩy như đóa hoa nũng nịu sáng tươi tỏa ra hương thơm, miệng hoa còn có mấy sợi nhựa hoa dính lên im lặng ào ào chảy xuống, chân tâm trắng như tuyết ở kia dần dần nhiễm màu quyến rũ ngọt ngào dịu dàng.


Nhìn chăm chú thêm nữa, hai mảnh cánh hoa hồng phấn mềm mại còn hơi khép lại che một viên hoa châu khéo léo to bằng trân châu, ngọt ngấy như ngọc mềm hạt nhỏ non nớt sưng tấy ửng hồng, cực kỳ quyến rũ…


Hoa Tỷ Thần không kiềm được dùng ngón tay dài lặng lẽ trêu chọc cánh hoa nhỏ đầy nước kia, đầu ngón tay thô ráp còn nhẹ nhàng chặn lại nhụy hoa hồng phấn non mềm đang lén lút nấp trong cánh hoa xấu hổ kia.


Bàn tay hắn vươn ra, lòng bàn tay mang theo lớp kén mỏng đã nhẹ nhàng vò ra nước hoa, thậm chí lặng lẽ chơi đùa nhéo nhụy hoa nhỏ trắng nhạt đang nổi lên, ngay khi đầu ngón tay đã bị nhiễm rất nhiều chất ẩm ướt dính chặt ở ngay miệng, hắn cảm thấy trước mũi cũng dần dần quanh quẩn hương thơm ngào ngạt trong veo này.


Làm như vậy lập tức chọc cho cô gái đang mặc quần áo nam xộc xệch trong lòng hai gò má đỏ bừng diễm lệ như hoa đào nở rộ, thân thể cũng thở dốc dồn dập nũng nịu mà lảo đảo run rẩy…


Thấy cô gái định dùng tay đẩy bàn tay hắn đang gây rối ra, Hoa Tỷ Thần cố tình ho nhẹ, sắc mặt giả vờ lạnh nhạt lộ ra vẻ không vui, thể hiện phong cách làm quan của nhiếp chính vương: “Cái này nhìn qua nhìn lại, dường như cũng không giống kiểu bị rách da sưng đỏ… Chẳng lẽ Tiểu Mặc Nhi đang cố tình nói dối lừa gạt Thần ca ca sao? Thư Học sĩ, nàng đang lừa gạt bản vương đó sao? To gan thật đấy!”


Học sĩ viện Hàn Lâm nho nhỏ lại còn là một cô gái, nhiếp chính vương uy nghiêm lừng lẫy đương nhiên suýt nữa dọa cho cô bé sợ vỡ mật.


Lòng bàn tay người đàn ông thô ráp dẻo dai, tàn phá bừa bãi hoa nhỏ ở chân tâm nàng, mỗi lần đều sẽ đụng chạm rất nhỏ, đều khiến ruột gan rối bời trong ngực nàng tăng lên, không nhịn được đã định khe khẽ rên lên thành tiếng, dường như rất giống, rất giống như đêm đó vậy…


Nghĩ đến đêm đó hoang đường vất vả, lại nghe thấy tiếng quát lạnh xa cách uy nghiêm của ai đó, Thư Khuynh Mặc không kiềm được rưng rưng nước mắt bĩu môi, ấm ức khóc nức nở: “Ta, không phải ta cố tình… Cố tình mà, chẳng qua ban đêm chữa vết thương cho người quá vất vả quá khó chịu, ta sợ nếu lại chữa cho ngươi, cho nên… Cho nên mới nói dối một chút… Không phải ngươi nói muốn ta làm nàng dâu của ngươi sao? Vậy mà ngươi còn quát ta, trừng mắt dọa dẫm ta, ta không muốn làm nàng dâu của ngươi nữa, chỉ biết bắt nạt ta, ta không làm nữa…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK