• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đêm thứ bảy – Tiểu tiên nữ ngây thơ đáng yêu và mỹ hầu vương sắc khí tràn trề 7


Hoa huyệt non mềm của tiểu tiên nữ như bị căng rách tới nơi, con khỉ lại cảm thấy cây gậy to của mình sắp bị kẹp gãy. Con khỉ cảm thấy cây gậy kim cô nhỏ của mình vừa cắm vào, đầu nấm to như quả trứng như chìm vào một nơi mềm mịn như ngọc.


Hắn thẳng lưng mạnh mẽ xông thẳng vào, chỉ tiến không lùi, nhưng đến khi chạm tới nơi cực kì chặt chẽ non mềm mất kia thì khí thế bay sạch.


Con khỉ chưa bao giờ được thể nghiệm cảm giác ấm áp ướt nóng đến tột cùng như thế, bờ lưng tráng kiện rùng mình.


Đây là cảm giác sung sướng khi nam nữ giao hoan với nhau đó ư? Tuy rằng lúc mới đầu, chỉ hơi thoải mái chút chút, ư, không biết nếu làm hết như trong tập tranh thì sẽ khiến người ta nhiệt huyết, kích động, vui vẻ, thoải mái đến nhường nào?


Nhưng hôm nay gậy kim cô nhỏ mới vừa đưa quy đầu vào thôi đã bị kẹt ở cửa động, không tiến thêm được chút nào, dù muốn tiến thêm nửa tấc cũng là hy vọng xa vời. Lỗ nhỏ non nớt của tiểu tiên nữ rất kháng cự khi có vật lạ to lớn định tiến vào, thịt mềm trong lỗ nhỏ quấn rất chặt, khiến tiểu kim cô cảm thấy hơi đau, không thể động đậy.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Cảm giác vừa sướng vừa đau đầy mâu thuẫn khiến đại vật dưới háng con khỉ sung huyết trướng đau, lại phình to lên hai vòng. Hắn rên rỉ: “Ư… sướng quá… thật chặt… Tiểu tiên nữ, ta rất thích… giờ nàng đã biết gậy kim cô nhỏ đánh nàng như nào chưa! Ta vừa mới nhìn trên dưới chỉ có chân tâm của nàng vừa non vừa mềm lại còn ứa nước, ắt hẳn là nơi yếu ớt nhất! Ta không đánh nơi khác, chỉ chọn nơi non mềm này thôi! Có điều chân tâm của nàng đúng là chặt quá, sao có thể thoải mái ăn một gậy của lão tôn chứ.”


Tiểu tiên nữ càng thêm không thoải mái, nàng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ có thứ khổng lồ nóng bỏng cứng rắn như thế chọc vào hoa huyệt non mềm của nàng. Nàng vốn định né tránh nhưng cả người bị cố định không di chuyển được, miệng huyệt nho nhỏ phấn hồng bị thứ cứng rắn nóng bỏng căng ra, chân tâm bị căng ra tới nỗi hơi hơi đau… Nàng vốn đâu biết cây gậy kim cô nhỏ dưới háng đại thánh kêu đánh kêu giết, là định đâm thẳng vào giữa hoa huyệt phấn hồng giữa hai chân nàng đâu. Lại nghĩ cây gậy kim cô kia dù nhỏ hơn Định Hải Thần Châm, nhưng cũng phải được chín tấc dài như cánh tay trẻ em vậy.


Thứ to dài như thế sẽ cắm vào chân tâm của nàng ư? Không được, sẽ bị cắm hỏng mất! Một dòng nước ấm từ sâu trong u huyệt non mềm trào ra, vách tường cũng run run như bị dọa, bóp lấy vật bên trong càng chặt!


Tiểu tiên nữ ngoan ngoãn nhút nhát sợ tới mức sắp khóc, đôi mắt hoa đào rưng rưng, lệ châu đọng trên hàng mi dài… “Đừng mà! Tiểu tiên sai rồi, tiểu tiên không nên nói năng lỗ mãng…… Đại thánh đại nhân khoan dung độ lượng tha cho tiểu tiên đi! Cầu đại thánh đừng như vậy mà! Không thể nhét vật kia vào trong chân tâm tiểu tiên đâu! Gậy kim cô của đại thánh to lắm, chắc chắn sẽ đâm rách chân tâm của tiểu tiên… Đau… đau quá… Đừng chen vào trong nữa!” Vật to lớn vùi sâu vào nơi trơn trượt, ướt át, mềm mại đến tột cùng kia, bị từng tầng thịt mềm dịu dàng quán chặt, khoái cảm làm người ta muốn ngừng mà không được. Hầu Vương đại nhân sao có thể ngoan ngoãn nghe lời, không tiếp tục đâm sâu vào hoa huyệt vừa non vừa mềm kia chứ!


Có điều tư thế lúc này hình như không giống hình vẽ trong sách lắm? Hắn nhớ rõ hơn phân nửa tư thế trong sách là nằm trên giường tùy ý làm, còn một vài cái là ở núi giả, dưới tàng cây, bàn đu dây, ghế bành, bàn rộng… Lần đầu tiên mây mưa hoan ái cùng tiểu tiên nữ, vẫn nên làm trên giường mềm mại thì hơn, những chỗ khác sau này vẫn còn nhiều cơ hội nếm thử!


Nghĩ vậy, con khỉ vung cánh tay dài lên, biến ra một chiếc giường mềm như mây dưới gốc cây đào. Hắn hơi thở dốc, nhíu mày nói: “Khó mà làm được! Gì mà đại nhân đại lượng, ta chỉ là một con con khỉ! Có điều lão tôn nói chuyện thì nhất ngôn cửu đỉnh! Đã nói cho tiểu tiên nàng nếm thử sự lợi hại của cậy gậy kim cô nhỏ của ta thì sao có thể bỏ dở nửa chừng, chỉ cắm phần đầu vào rồi rút ra được! Nghe lời! Thả lỏng chút! Không đến lúc đó ta căng rách chân tâm của nàng mất. Nàng kẹp chặt như vậy sắp kẹp gãy gậy kim cô của ta rồi… Ngoan, không đau như vậy đâu. Tiểu tiên nữ nàng chịu khó một chút! Ta cắm mau một chút hẳn là không đau lắm đâu?” Vừa nói hắn vừa đưa đôi tay to đầy lông khỉ ôm lấy vòng eo thon yểu điệu như liễu của tiểu tiên nữ. Hắn nhẹ nhàng đặt tiểu mỹ nhân nằm lên đệm mềm, bờ vai tráng kiện cũng áp lên, đồng thời eo thon cũng đẩy mạnh về phía trước.


Lực va chạm dưới háng cũng đột nhiên tăng hơn phân nửa, lại thêm có nước nhờn từ sâu trong hoa kính non mềm bôi trơn, cây gậy to đâm thật mạnh một cái vào sâu bên trong.


Đầu nấm thô to dũng mãnh vô địch, đâm xuyên mị thịt trùng trùng điệp điệp, tuy rằng rất vất vả, nhưng sau khi đâm xuyên lớp màng mềm mại như có như không là tới hành lang gấp khúc trùng điệp được mị thịt run run bó chặt, sảng khoái vô cùng.


Tiểu kim cô càng thêm hung mãnh như rồng như hổ, đột nhiên tiến quân thần tốc chạm vào đỉnh hoa tâm. Lần này hoa kính non mềm của tiểu tiên nữ đã là khó khăn nuốt vào hơn phân nửa cây gậy khổng lồ đang sưng của con khỉ. “Ưm… sướng quá… thật dễ chịu!”


Tiểu tiên nữ cảm thấy tiểu nộn hoa bị vật to lớn nóng bỏng kia nong ra hết cỡ. Cái cảm giác đau đớn thấu xương khi bị xé rách này khiến tiểu tiên nữ ngoan ngoãn, dịu dàng, học vấn uyên bác nhất Thiên Đình cũng phải mất hết hàm dưỡng.


Nàng hít một hơi khí lạnh, đau quá đi mất! Chỉ sợ chân tâm bị chọc hỏng thật rồi!


Cũng không biết nàng gặp vận xui gì, tại sao hôm nay lại gặp con khỉ xấu xa không hành động như lẽ thường cơ chứ!


Con khỉ xấu xa lại tiếp tục tra tấn, trêu đùa nàng nhiều lần.


Hắn biến thành quả đào lớn trêu nàng, làm rách xiêm y của nàng, nghịch vú nàng, rồi lấy Kim Cô Bổng đe dọa nàng. Bây giờ hắn còn dùng tiểu kim cô dưới háng làm chân tâm của nàng đau thấu xương. Tên này là đại thánh cái gì chứ! Rõ ràng là con khỉ thối tha thành tinh! Con khỉ xấu xa!


Hốc mắt tiểu tiên nữ nóng lên, giọt lệ rưng rưng bên khóe mắt đã lã chã rơi xuống. Tiểu tiên nữ cáu kỉnh khụt khịt, không quan tâm gì nữa mắng ra miệng: “A… Đau quá… Đại thánh xấu xa… đau quá đi! Đại thánh gì chứ, ngươi chính là một con khỉ thối… Lòng dạ hẹp hòi… Bụng dạ hẹp hòi! Rõ ràng ta chỉ tới hái quả đào, tại sao lại chọc phải tên oan gia như ngươi chứ! Khỉ xấu mau rút cây kim cô đang làm bậy kia ra đi! Chẳng phải ngươi bảo ăn một gậy sao? Sao còn không mau rút ra ngoài, sắp bị căng hỏng rồi!” Tiểu tiên nữ cảm thấy hoa huyệt của mình sắp bị căng hỏng rồi, còn con khỉ lại cảm thấy cây gậy to của mình sắp bị nàng kẹp gãy mất!


Con khỉ lông cố kìm tiếng tiếng kêu rên động tình, càn quấy nói: “Ư… đây cùng lắm chỉ xem như cắn một ngụm thôi, sao gọi là ăn được? Hơn nữa nàng vừa mới mắng ta rất nhiều, tất nhiên là ta phải đòi lại công bằng chứ! Con khỉ ta vừa xấu xa vừa thối tha, hừ! Đương nhiên là tiểu kim cô của con khỉ xấu phải cắm rất nhiều lần mới được!” Hắn cảm thấy sung sướng vô cùng, tiểu tiên nữ bị đau nên nơi hẹp hòi non mịn đầy hoa thịt run run mấp máy liên tục vô cùng chặt. Con khỉ cảm thấy tiểu kim cô đang nghẹn đến đau đớn của mình bị vách tường hoa vừa ấm vừa trơn, mị thịt tầng tầng lớp lớp quấn quanh.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Nộn huyệt này có chín khúc quanh, còn có nước nhờn trơn cùng hoa thịt kiều nộn!


Nơi ngập nước mềm mại kia co rút lại, mị thịt bóp chặt khiến tiểu kim cô của Ngộ Không cực kỳ sung sướng, như có vô số chiếc miệng nhỏ ấm áp đói khát liếm láp mút vào, ấm ấm mềm mềm. Đúng là sướng tới nỗi như đòi mạng Hầu Vương vậy!


Tuy Tôn Ngộ Không bị nộn huyệt kẹp vừa chặt vừa đau, nhưng vẫn kiên cường thử cọ xát đâm về phía trước.


Hắn đưa người về phía trước, vật thô dài vốn tiến quân thần tốc lại đột nhiên lao lên một đoạn, quy đầu to tròn chợt đụng phải một chỗ thịt mềm hơi nhô lên sâu trong hoa tâm. Ồ… đây là cái gì? Hay là lại đâm thử cái nữa?


Ư… ngươi… đừng đâm! Khỉ thối ngươi không biết xấu hổ à! Á… Ngươi… A… Tiểu tiên nữ thở gấp, cảm thấy eo thon cứng đờ, trước mắt nàng đột nhiên hoa lên.


Ư, hắn đụng vào chỗ nào vậy? A, chịu không nổi!


Đôi chân như bạch ngọc cũng duỗi thẳng, bụng nhỏ đột nhiên nóng lên, đau đau như bị đốt. Hoa tâm cũng bắt đầu run run co rút lại, một dòng nhiệt nóng trơn trơn thơm ngát tức thì tuôn ra ào át, lớp hỗn hợp dính nhớp đặc sệt cũng ùa ra cuồn cuộn theo dòng nước!





Đêm thứ bảy – Tiểu tiên nữ ngây thơ đáng yêu và mỹ hầu vương sắc khí tràn trề 8


Lúc đại thánh đang trong cơn say mê, chợt thấy tiểu kim cô dưới háng bị vài dòng ấm áp phun mạnh lên. Hoa tâm chặt chẽ phun nước ra ngoài róc rách, nước phun đầm đìa như hồng thủy vỡ đê. Dòng nước bao phủ lấy đầu nấm mẫn cảm nấm đầu đang bị bóp chặt khiến Tôn Ngộ Không khổ mà không nói nên lời: “Ư… tiểu tiên nữ nàng thật lợi hại, thật khó chơi… Sao nơi đó của nàng lại phun nước đầm đìa như thế? A…… Nơi đó kẹp chặt quá!” Tường hoa co rút bóp chặt lấy thân gậy, dường như cắm vào rồi sẽ không thể rút ra, giống như có trăm ngàn cái miệng nhỏ cùng triền miên mút mát. Lớp hoa thịt trùng điệp run rẩy không ngừng, kẹp chặt đến nỗi khiến tiểu kim cô mẫn cảm của hắn cảm thấy tê dại.


Hầu Vương đại nhân toát mồ hôi trán, khoái cảm mãnh liệt do xuân thủy trào ra cùng lớp mị thịt co bóp, cảm giác co bóp ấm nóng khiến hắn cảm thấy đau đớn… Ôi… Thật khó chơi! Thật dày vò người khác!


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Từ lúc Tề Thiên Đại Thánh học thành tài từ chỗ Bồ Đề Lão Tổ rời đi, tự xưng là trên trời dưới đất không gì làm không được, lại chưa từng gặp phải địch thủ khiến hắn cảm thấy khẩn trương thấp thỏm như thế. Mà giờ phút này tiểu tiên nữ trong lòng lại cho hắn cảm giác như thế. Sự mâu thuẫn đan chéo cùng khoái cảm trùng điệp hư hư thật thật này, khiến người ta nhiệt huyết kích động hít thở không xong.


Hắn thở dốc, giọng khàn khàn: “Tề Thiên Đại Thánh ta tung hoành tam giới chưa bao giờ gặp địch thủ, tại sao gặp phải tiểu tiên pháp lực thấp kém như nàng thì cả tinh thần và thể xác đều mệt mỏi như thế… Hừ, lão tôn nhưng không tin tà, lần này không thắng tiểu tiên nữ dày vò người nàng không được! Cùng lắm lại kịch liệt chém giết một hồi, xem ta và nàng ai thắng được ai?”


Hắn hít một hơi nâng eo. Vì khí phách tôn nghiêm bẩm sinh của hầu vương, hắn cố nén xúc động tước vũ khí đầu hàng, nâng eo dựng thẳng gậy Kim Cô đang sưng to, rút ra sau rồi lại mạnh mẽ va chạm, tiếp tục tung hoành trong nộn huyệt vách hoa thịt run rẩy, xuân thủy tràn lan diệu kỳ, lần này mạnh hơn lần trước, cũng sâu hơn lần trước…


Mỹ Hầu Vương cao lớn cường tráng nằm đè lên cơ thể tuyết trắng mềm mại của tiểu tiên nữ, cả người nhấp nhô cao thấp. Tiểu tiên nữ đáng thương cảm thấy chân tâm non mịn mềm mại của mình bị cây gậy thịt thô dài trừng phạt, chọc lung tung.


Đại vật nóng bỏng kia lấy thế vạn quân lôi đình phá vỡ tầng tầng lớp lớp hoa thịt mềm mại bên trong chân tâm, cả cây cắm hoàn toàn vào rồi lại đột nhiên rút về miệng huyệt, làm người khó lòng phòng bị… Hiện tại tuy tiểu tiên nữ rằng bị định thân không thể nhúc nhích, nhưng cả cơ thể nàng cũng theo trên người người nọ, lay động liên tục theo từng cú va chạm. Mỗi nhát đâm như bị đâm bay, ngay cả cái mông cùng eo nhỏ cũng khó nhịn mà vặn vẹo lắc lư theo. Như vậy càng khiến vật kia chọc ác hơn, như cá gặp nước trong tiểu nộn huyệt chặt chẽ mềm ướt nóng ấm.


Tiểu tiên nữ bị tra tấn sung sướng như bay lên chín tầng mây, nàng thở dồn dập, tiếng tràn đầy mê mang cùng dày vò: “Ưm… ngươi nói cái gì? Ta đối nghịch với ngươi khi nào, thành kẻ địch của ngươi … Rõ ràng, rõ ràng là ngươi bắt nạt ta… Ta nào có muốn thắng ngươi. Ta không muốn thắng ngươi á… Ngươi vẫn luôn đơn phương bắt nạt ta, áp chế ta… a… buông ta ra… cứu mạng… ư…… Tiểu kim cô chọc sâu quá… Ôi, mạnh quá, sâu quá, chịu không nổi… Ngươi thắng rồi đại thánh gia, buông tha cho tiểu tiên được không? Ôi…” Tiểu tiên nữ đỡ vòng eo liễu nhỏ nhắn bị đẩy về phía trước. Nàng cảm thấy cây tiểu kim cô kia thọc vào rút ra phập phập không biết mệt mỏi. Đầu nấm thô to cũng xấu xa, nhất định phải đâm vào chỗ nhô lên kia trong hoa tâm.


Chỗ thịt nhô lên bị nghiền áp rất là đáng thương, bị tra tấn tới tới lui lui. Thậm chí cái thứ to lớn nổi gân xanh kia còn cọ vào thịt non mẫn cảm bên vách của nàng, cọ đau rồi tê dại. Dần dần hoa huyệt của nàng thích ứng với kích cỡ khổng lồ cùng nhiệt độ của thứ kia, vách tường kiều nộn mẫn cảm tiếp xúc cùng thân gậy thô cứng xù xì thì cảm thấy căng tràn, thịt mềm bị chà đạp bừa bãi… Dần dần tiểu tiên nữ cảm nhận được sự thú vị trong đó. Cái cảm giác bủn rủn khoan khoái giống bị sóng biển xô vào từng cơn, khoái cảm ngập đầu mãnh liệt như che trời lấp đất chôn vùi cơ thể và linh hồn nàng. Ngọn sóng khoái cảm làm nàng rơi vào cơn đê mê…… Niềm sung sướng dồn dập không dứt như sóng gió cuồn cuộn khiến tiểu tiên nữ khó kìm lòng nổi. Bờ lưng trần trụi xinh đẹp cong như cành liễu, chiếc cổ thiên nga mảnh khảnh cũng vô thức cong về phía trước, đôi xương bướm trước ngực cũng hiện lên đường cong ưu nhã vì tình dục. Chân tâm của tiểu tiên nữ là dào dạt xuân thủy… Gương mặt non nớt của tiểu tiên nữ ướt đẫm nước mắt, vẻ mặt ngậm nét xuân, như đau đớn lại như vui sướng. Hàm răng tuyết trắng của nàng khẽ cắn đôi môi đỏ bừng ướt át tựa hoa hồng, so với gương mặt phấn nộn kia còn đáng yêu hơn.


[Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn]


Nàng khẽ nhếch cánh môi rên rỉ: “Ưm… chết mất… Ngươi đừng bắt nạt ta… Tha cho người ta đi mà… Ta thua, thua được chưa? Đại thánh gia, Tôn Ngộ Không…… Cứu mạng á…… Đừng…… sâu quá, mạnh quá…” Đối mặt với một đợt xuân triều mới, đại thánh gia sướng rơn người, cảm thấy sảng khoái khó nhịn tới cực điểm.


Hắn thở mạnh ra một ngụm trọc khí, đau khổ kiên trì: “Ư… Không được, không thể nhận thua! Hơn nữa, dù nàng nhận thua, nhưng chân tâm non mềm của nàng có chịu thua đâu? Nó vẫn phun nước ra bên ngoài, lại còn kẹp chặt lấy tiểu kim cô của ta nữa. Nhìn dáng vẻ này, có vẻ tiểu nộn hoa muốn kẹp hỏng tiểu kim cô của ta thì mới bỏ qua… Ta muốn xem, tiểu kim cô của ta có thể đâm hỏng tiểu nộn hoa bướng bỉnh của nàng hay không? Lần này ta nhất định phải thắng nàng, muốn cho nàng biết tiểu kim cô của Tề Thiên Đại Thánh ta lợi hại thế nào.” Nói xong, hắn nhìn mỹ nhân trong lòng, mắt đào hoa đã phiếm hơi nước, đôi mắt long lanh như bao trùm một tầng mưa bụi mờ mịt, lặng yên dụ hoặc.


Hai má đào hây hây phấn nộn, gương mặt xinh đẹp thanh lệ giấu đi mị thái giờ phút này lại khoe ra hết theo tiếng rên yêu kiều nơi khóe môi. Tiểu tiên nữ thánh khiết nhất, thanh nhã nhất đã biến thành tiểu nữ yêu quyến rũ nhất… Đại thánh gia nghe được tiếng kêu kìm nén của tiểu nữ yêu dần dần buông thả, ý loạn thần mê, trong uyển chuyển như hoàng oanh lại đan xen với sự mị hoặc ngọt ngào hiếm có thì trong lòng kích động, lửa dục dâng cao.


Hắn cắn răng, vòng eo tinh tráng được rèn luyện cầm lòng không đậu đâm mạnh về phía trước một cái.


Có nước nhờn từ hoa kính bôi trơn, lần này tiểu kim cô va chạm càng mạnh, đâm vào chỗ sâu bên trong. Quy đầu cứng rắn tiến sâu vào trong, kích cỡ thô to mạnh mẽ mở miệng tử cung ở chỗ sâu nhất.


“Ôi, thật chặt, mềm quá…” Đột nhiên bị cung khẩu non mềm kẹp chặt, Mỹ Hầu Vương vốn khó kìm lại mình, giờ càng cảm thấy sự sung sướng khắp người tất cả đều tụ xuống phía dưới.


Cảm giác sung sướng mênh mông tích tụ bao lâu dồn hết lên quy đầu. Không đợi hắn phản ứng lại, một luồng dịch trắng nóng bỏng đã phun ra…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK