Nắm đấm của Selina đi sát qua đỉnh đầu hắn, lúc này Luke cũng đã ôm ngang thân cô ta, lực lượng khổng lồ trong nháy mắt đã đẩy cô ta ngã xuống sàn, giống như chỉ vật ngã một con búp bê Barbie.
Không đợi cho Selina kịp hoàn hồn, Luke vặn người, hai tay đã bắt lấy nắm đấm đang vươn ra của cô ta sau đó dùng sức kéo một phát, hai chân cũng đè lên ngực cô ta, làm cho cô ta cảm thấy một trận khó thở.
Luke: "Selina, cô thua rồi nha."
Selina: "... Tôi vẫn chưa nhận thua."
Luke: "Vậy cô thử một chút xem có thể động đậy được hay không."
Selina vùng vẫy, kết quả là cô phát hiện ra căn bản là mình đã không còn kẽ hở để vùng vẫy nữa.
Tay phải của cô bị Luke kéo thẳng, thân thể bị hai chân của hắn đè cho nằm ngang ở trên sàn, tay trái hoàn toàn không có cách nào chống lên sàn để phát lực.
Cố gắng nửa phút, cô ta bất đắc dĩ: "Được rồi, thả tôi ra đi."
Luke buông cô ta ra, đứng dậy cười, kéo cô ta đang thở hồng hộc đứng dậy: "Không phải là cô từng nói mình luyện môn cận chiến tổng hợp sao? Hẳn là phải rất quen thuộc với Armlocks chứ?"
Selina: "Tôi luyện tập với một người anh họ, anh ta đang cố gắng để tham gia UFC. Anh ta cũng không dạy tôi kỹ thuật Armlocks này."
Luke: ... Thì ra thứ cô gọi là cận chiến tổng hợp kia, lại là học được một chút da lông từ một người anh họ còn chưa bắt đầu đánh UFC?
Luke suy nghĩ, nói: "Tôi cầm hai cái đích đấm đá tới, cô đánh thử một chút."
Selina gật đầu.
Kinh nghiệm lần bổ nhào vừa rồi để cho cô hiểu rõ, chút kỹ xảo quyền kích ấy của mình, sợ là còn xa không đủ để trực tiếp đối chiến với Luke.
Sau đó, trên lôi đài vang lên một trận tiếng bụp bụp bộp bộp.
Mấy phút sau, Luke ra hiệu ngừng lại, Selina thở hồng hộc ngồi xuống.
Luke đặt đích đá sang một bên, cũng ngồi xuống, nói: "Căn bản của cô chính là quyền kích. Với tư cách là một tuyển thủ nghiệp dư thì cũng đã rất không tệ, nhưng tôi cảm thấy cô muốn học nhu thuật Brazil là đúng. Dù sao cô cũng là phụ nữ, ở dưới tình huống hình thể và lực lượng đều không thể chiếm ưu thế, nhu thuật Brazil có thể cho phép cô sử dụng kỹ xảo để khống chế đối thủ. Hơn nữa, có quá nhiều người luyện quyền kích, rất dễ dàng gặp phải người chuyên nghiệp hơn cô. Hẳn là cũng có tội phạm luyện nhu thuật Brazil, nhưng khẳng định là không hề phổ biến, nếu đánh bất ngờ, cô chiến đấu gần người thì tỷ lệ chiến thắng sẽ tương đối cao."
Selina gật đầu: "Vậy lúc nào thì tôi có thể đạt tới trình độ giống cậu?"
Luke cười nói: "Nếu là kỹ xảo đơn thuần, chỉ cần cô không đặc biệt đần, trong vòng ba năm đạt tới trình độ này của tôi là không có vấn đề."
Selina ồ một tiếng: "Hơi lâu a."
Luke nhún nhún vai: "Tôi đã bắt đầu huấn luyện từ trung học rồi, đến bây giờ cũng đã học bốn năm."
Lúc này Selina mới chịu tiếp nhận, dù sao thì cô cũng không cho rằng bản thân mình là một thiên tài cận chiến.
Luke vẫn không nói, cho dù Selina đạt tới trình độ kỹ xảo hiện nay của hắn, đối đầu với hắn cũng sẽ bị hạ ngay lập tức.
Lực lượng cao tới 18 điểm, nhanh nhẹn đạt tới 14 điểm cũng không phải là ăn chay.
Selina thua nhanh như vậy, một mặt là chút kỹ xảo quyền anh kia của cô thực không được tính là thành thạo.
Một phương diện khác, chiều cao của cô ta chỉ có 1m77, thể trọng cũng chỉ khoảng hơn 60kg, lực lượng cách biệt quá xa so với Luke, nhanh nhẹn cũng kém Luke một chút.
Ở dưới tình huống ba phương diện kỹ xảo, lực lượng, nhanh nhẹn đều bị áp chế, cô ta bị hạ gục ngay lập tức cũng là bình thường.
Cho dù kỹ xảo của cô tăng lên, nhưng lực lượng, nhanh nhẹn vẫn bị hoàn toàn áp chế, tối đa cũng chỉ có thể kiên trì thêm vài giây mà thôi.
Nhưng cũng không cần phải nói ra loại chuyện làm lòng người chán nản này, địch thủ của Selina cũng không phải là Luke.
Sau đó, cũng không phải là thực chiến nữa, mà là Luke bắt đầu đem từng chút cơ sở nhu thuật Brazil dạy cho cô.
Chuyện này cũng không thể quá gấp gáp, cần phải chậm rãi thuần thục, cuối cùng mới có thể sử dụng ở trong thực chiến được.
Nhu thuật Brazil tuyệt đối là một loại kỹ xảo cận chiến dùng kỹ xảo nhiều hơn lực lượng, muốn học được cũng không hề đơn giản.
Đương nhiên, nếu như hai người giao lưu quyền anh, nếu không cẩn thận sẽ làm tổn thương lẫn nhau, đánh cho mặt mũi của mỗi người đều bầm dập.
Nhu thuật Brazil lại đơn giản hơn nhiều, chỉ cần không ra đòn quá độc ác, thì cũng chỉ là khống chế rồi kết thúc mà thôi, sẽ không làm người khác bị thương.
Hơn nữa, luyện nhu thuật Brazil với một đại mỹ nữ, cảm giác đó tuyệt đến mức nào, Luke sẽ nói lung tung?
Lần luyện tập này cũng kéo dài một giờ, Luke là người chủ động kêu dừng: "Vừa mới bắt đầu không nên gấp, càng không nên để mình bị thương, ngày mai còn phải đi làm nữa."
Selina gật đầu, toàn thân đầu mồ hôi ngồi dựa vào cây cột.
Luke cười đi sang kéo cô ta: "Đi thôi, cô còn phải đưa tôi về nhà nữa?"
Selina liếc mắt: "Toàn thân tôi đều đã không còn một chút sức lực nào, còn muốn tôi đưa cậu về nhà?"
Luke nhún nhún vai: "Vậy tôi đưa cô về, chỉ cần cô đừng kiểm tra bằng lái của tôi là được."
Selina kỳ quái: "Bằng lái của cậu đâu? Tới giờ cũng có hai tháng rồi a."
Luke: "Tôi cũng rất tuyệt vọng a, nếu không thì cô hỏi cơ quan quản lý xe cho tôi thử xem, hỏi thăm xem vì sao bọn họ vẫn chưa gửi bằng lái của tôi tới?"
Selina khịt mũi coi thường: "Được rồi, đám người kia không khác gì đám con lười, luôn làm việc lề mà lề mề không nói, còn đại gia hơn cả chúng ta."
Không bao lâu sau, Luke lái xe của Selina, đưa cô ta về nhà, sau đó khéo lời từ chối lời mời nhiệt tình của mẹ cô, không ở lại ăn bữa tối cùng với Selina.
Sau đó hắn mới chậm rãi ung dung trở về nhà.
Bình thường, ở nước Mỹ đi ra ngoài vào ban đêm là việc tương đối nguy hiểm, dù nơi này là Texas, dù nơi này chỉ là một thị trấn nhỏ.
Nhưng giờ Luke là cảnh sát, trên người hắn còn mang theo súng.
Chắc hẳn là cũng không có tên đầu đất nào sẽ ngốc đến mức chạy tới cướp của hắn.
Từ nhà Selina về nhà hắn, lái xe phải mất mấy phút, đi bộ phải cần hơn hai mươi phút.
Luke cũng không vội, chỉ nhàn nhã đi trên đường, ở trên đường còn thuận tiện giúp một vị nữ nhi đồng cưỡi xe đạp lôi xe đạp từ trong con mương nhỏ ven đường ra ngoài.
Trừ việc đạt được một tiếng cám ơn ra, hắn lại thu hoạch được thêm 2 điểm kinh nghiệm, 2 điểm tích lũy.
Lúc sắp đến nhà, còn cách nhà mấy trăm mét nữa hắn đã trông thấy một bóng người quen thuộc, Luke nở nụ cười.
Đó là Claire.
Cô nhóc nghịch ngợm thích gây sự này bây giờ cũng đã năm thứ hai rồi, cũng chính là lớp mười (Năm thứ hai trung học ở nước Mỹ, trung học có bốn năm, chính là từ lớp 7 đến 12).
Bây giờ cô bé đang chơi ván trượt ở ngoài đường, nhìn các động tác có thể thấy kỹ thuật của cô bé cũng rất không tệ.
Luke cũng không gọi cô bé, chỉ chậm rãi ung dung đi tới.
Đột nhiên, một chiếc xe hơi từ một bên khác của đường phố chạy tới.
Đến bên cạnh Claire, nó đột nhiên dừng lại, bên trong có người thò đầu ra giống như là đang hỏi đường.
Luke nhíu mày, hắn đang làm cảnh sát hai tháng, cũng bắt đầu có thói quen phán đoán sự chuyên nghiệp cùng tính nguy hiểm của người khác.
Cộng điểm vào thuộc tính lực lượng để cho thị lực của hắn cũng tốt hơn rất nhiều, mơ hồ nhìn thấy người trên xe kia là một người Mỹ Latinh, còn có chút khuôn mặt của một kẻ xấu.
Được rồi, thần kinh của mình cũng quá nhạy cảm a. Luke tự giễu.
Nhưng ngay sau đó, cửa xe đột nhiên mở ra, ở ghế sau có một người nhảy ra, kéo lấy tay Claire định túm vào trong xe.
Sắc mặt của Luke lập tức thay đổi, lập tức chạy nước rút tới.
Thế nhưng, hiển nhiên là người kia đã có mưu đồ từ lâu, mặc dù Claire đang cố gắng chống cự theo bản năng, nhưng vẫn bị kéo tới phía xe hơi.
Chạy tới không kịp rồi!
Trong lòng Luke cảm thấy lo lắng.
*Armlocks (khoá vai, bẻ tay): là một trong những đòn khóa cơ bản của môn nhu thuật Brazil.