Mục lục
Làm Thần Thám Trong Thế Giới Điện Ảnh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

tay rót một cốc cà phê ở chỗ máy pha cà phê, sau đó vừa ăn, vừa tiếp tục lật phần hồ sơ kia.

Cho tới tận lúc hắn ăn xong cơm trưa, nhìn sắc trời ở bên ngoài, lại nhìn đồng hồ, đã là bốn giờ rưỡi chiều.

Sẽ không phải là Robert bận rộn quên ăn cơm đấy chứ? Ah, còn có Selina đi cùng nữa, hẳn là ông không quên được.

Chắc là không có chuyện hai người đều ngốc như vậy, đều quên ăn cơm?

Trong lúc hắn đang nghĩ như thế, Robert và Selina đi vào.

Sau lưng Robert và Selina còn có một thiếu nữ nữa, chính là Jessica.

Mà ở bên cạnh thiếu nữ còn có những người khác, lại là cặp vợ chồng, phía sau cùng còn có một người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, quần tây, trong tay ông ta còn cầm theo một cái cặp công văn màu đen.

Luke nhíu mày.

Người đàn ông đi sau cùng kia, phong cách đó cũng không cần người khác phải nói rõ, có tới bảy tám phần mười chính là một luật sư.

Có vẻ là tuy Robert đã dẫn Jessica trở về, nhưng cha mẹ người ta cũng không vừa, đã trực tiếp gọi luật sư tới.

Người có tiền a. Luke thầm cảm thán một tiếng, cầm lấy giấy ăn cực nhanh lau sạch sẽ miệng và tay, ném túi giấy vào trong giỏ rác bên cạnh, bước nhanh tới đón.

Nhưng mà, hắn cũng không lên tiếng, ánh mắt tiếp xúc với ánh mắt của Robert, nhưng cũng không đạt được chỉ thị gì.

Được rồi, ý tứ chính là thành thành thật thật dựa theo pháp luật mà làm việc a.

Sau đó, Jessica được đưa đến phòng thẩm vấn, cha mẹ của cô chờ ở bên ngoài, vị luật sư kia thì đương nhiên là đi vào theo.

Sau khi vào phòng, người thẩm vấn là Selina.

Cô nhẹ nhàng nói: "Jessica, từ sáu giờ chiều tới mười hai giờ khuya hôm qua em ở đâu?"

Jessica: "Em ở nhà cùng với cha mẹ em."

Bingo! Luke thầm kêu lên một tiếng.

Luật sư cũng không ngăn cản Jessica trả lời, dù sao thì đây chỉ là một câu hỏi rất bình thường, không hề xâm phạm đời tư.

Nếu như nghi phạm không hé răng nói gì, đó thường là người đã biết là mình chết chắc, nói nhiều sai nhiều, dứt khoát không lên tiếng để giảm bớt nguy cơ bại lộ càng nhiều chuyện.

Bây giờ Jessica vẫn chưa phải là tội phạm, đương nhiên là luật sư sẽ không để cho cô làm ra hành vi chống đối cảnh sát đặt câu hỏi.

Nhưng mà, Luke cho rằng, Jessica vẫn chưa nói với cha mẹ của cô ta, chuyện hôm qua cô ta tới nơi đó, nếu không thì tuyệt đối là luật sư kia sẽ dạy cô ta nói ra lí do thoái thác kiểu khác.

Sau đó, cuộc thẩm vấn được tiến hành không nhanh không chậm, Selina cũng không hỏi những câu mang tính công kích, chỉ hỏi rõ quan hệ giữa Jessica và người chết cùng với những người hiềm nghi, có phát hiện gì không.

Cuộc thẩm vấn không tới một giờ đã kết thúc, Robert đưa tiễn cả nhà này cộng thêm vị luật sư kia ra ngoài.

Luke nhìn người nhà kia lái xe rời đi, nhỏ giọng hỏi: "Cứ như vậy thôi sao?"

Robert: "Đương nhiên là thế. Chí ít thì cuộc thẩm vấn hôm nay đã được thu hình lại, đó chính là một phần chứng cứ rất có trọng lượng."

Xác thực là như thế, chỉ cần tìm tới chứng cứ đêm đó Jessica có tới cuộc tụ hội, vậy câu trả lời hôm nay của cô ta tuy không thể chứng minh cô ta có tội, nhưng ít nhất cũng nói rõ nàng là cô ta đang nói láo.

Những ngày sau đó, Luke cũng không cần bôn ba đi lại vì vụ án này nữa, mà bị lưu lại trong cục cảnh sát làm việc, ứng phó với những tranh chấp cùng sự vụ nhỏ bên trong thị trấn nhỏ.

Đối với chuyện này, hắn cũng cảm thấy không quan trọng.

Can ngăn hai người ẩu đả, thu hoạch được ba điểm kinh nghiệm, ba điểm tích lũy.

Tìm được một con chó đi lạc, đưa về cho chủ nó, thu hoạch được hai điểm kinh nghiệm, hai điểm tích lũy.

Dưa cụ bà về nhà, thu hoạch được hai điểm kinh nghiệm, hai điểm tích lũy.

Xử lý một thanh niên nào đó gây ồn, chính là loại tiếng ồn do bật nhạc rock ầm ĩ kia, thu hoạch được hai điểm kinh nghiệm, hai điểm tích lũy.

Phát hiện ra xe đỗ vi phạm luật, viết hóa đơn phạt, thu hoạch được hai điểm kinh nghiệm, hai điểm tích lũy.

Vân vân, các loại vấn đề linh tinh vụn vặns, Luke rất chịu khó, việc nên xử lý lập tức xử lý, có thể giải quyết sẽ lập tức giải quyết, không thể giải quyết sẽ bỏ qua, hoặc dứt khoát báo về cục cảnh sát.

Qua năm ngày, điểm kinh nghiệm và điểm tích lũy của hắn đều đã biến thành 76 điểm.

Trừ ra mười điểm kiếm được lúc trở thành cảnh sát chính thức, và hai điểm cứu mèo có trước khi đi làm, trong năm ngày này hắn đã kiếm được sáu mươi bốn điểm kinh nghiệm và điểm tích lũy.

Bình quân một ngày được mười điểm, tốc độ này có vẻ hơi chậm, nhưng Luke cũng không vội.

Sau đó là ngày nghĩ cuối tuần của hắn.

Hắn ở nhà ngủ lấy lại sức, hơn chín giờ mới bò dậy rửa mặt, sau đó ngáp một cái thật to, tiến phòng bếp hôn một cái lên trán Catherine đang bận rộn ở bên trong: "Hôm nay có món gì ngon không ạ?"

Catherine cười nói: "Bò bít tết, salad rau quả, còn có bánh táo, một bát súp cà chua."

Luke gật đầu: "Rất ngon ạ." Dù sao thì chính hắn không cần phải làm, ăn không ngồi rồi, sao có thể nói là không ngon?

Catherine lại hỏi: "Cháu có thể hỏi Robert xem ông ấy có rảnh không, tối nay làm một bữa thịt nướng cũng được."

Luke lắc đầu: "Được rồi, chú ấy còn chưa xong việc, khẳng định là không có thời gian." Nói xong, hắn cắn một miếng bánh mì.

Lúc này, đột nhiên hệ thống lại có động tĩnh.

Nhiệm vụ: Hoàn thành vụ án Michelle bị giết.

Tổng kinh nghiệm của nhiệm vụ: 100, điểm tích lũy: 100.

Túc chủ cống hiến cho nhiệm vụ 70%, thu hoạch được 70 điểm kinh nghiệm, 70 điểm tích lũy.

Đạt được 100 điểm kinh nghiệm, đẳng cấp nhân vật của túc chủ tăng lên cấp 1.

Luke phụt một cái, đem bánh mì trong miệng phun ra đầy bàn.

Niềm vui này . . Tới vội vàng quá làm hắn không kịp chuẩn bị a!

Đối mặt với ánh mắt kỳ quái với Catherine, Luke chỉ nói là do không chú ý nên bị nghẹn, sau đó cầm lấy bánh mì và sữa bò chạy ra ngoài.

Sau khi hắn ngồi xuống ghế trên hiên ngoài cửa phòng, đặt bánh mì và sữa bò lên trên bàn nhỏ xong, mới kết nối với hệ thống.

Vài ngày nay mặc cho hắn quấy rầy hệ thống thiểu năng này như thế nào, cũng không hề có một chút phản ứng nào.

Chỉ có ở thời điểm hoàn thành những sự vụ bên trong phạm vi chức trách của cảnh sát kia, nó mới có thể nổi lên, biểu thị hắn thu được điểm kinh nghiệm và điểm tích lũy.

Thế mà hôm nay hắn lại đã thăng cấp?

Một lát sau, Luke cảm giác được bảng miêu tả nhân vật không có khung viền kia, trong lòng mừng như điên.

Nhân vật: Luke (biệt danh: Luke - Coulson)

Điểm cơ sở còn thừa: 3.

Lực lượng 12.

Nhanh nhẹn 11.

Tinh thần 12.

Đẳng cấp 1.

Điểm kinh nghiệm 46.

Điểm tích lũy 146.

Chết tiệt! Thăng cấp rồi!

Thăng cấp còn có điểm số cơ sở? Đây quả thực là chuyện không thể tốt hơn rồi.

Luke thích loại hệ thống ngay thẳng này, thiểu năng một chút cũng không có gì quan trọng, mấu chốt là có thể thêm điểm, đó là chuyện quá tốt rồi.

Nhưng mà, điểm kinh nghiệm lại mất đi 100, chỉ còn lại 46 điểm, điểm tích lũy lại là 146.

Hiển nhiên, số liệu điểm kinh nghiệm cũng như thanh báo điểm kinh nghiệm, chỉ biểu hiện tiến độ đạt được kinh nghiệm trong từng cấp, 100 điểm kinh nghiệm kia là được dùng để thăng cấp.

Mà chỗ tốt của việc thăng cấp nhân vật, chính là có thể đạt được điểm số cơ sở.

Không cần hệ thống giải thích, hắn cũng có thể hiểu được, 3 điểm kia sẽ có thể cộng vào ba loại thuộc tính Lực Mẫn Trí.

Đây là khái niệm gì?

Lực Mẫn Trí bình quân của người bình thường chỉ là 10 điểm, Luke chỉ cần tăng ba cấp, sẽ có thể đạt được 9 điểm, tùy ý toàn cộng vào một loại thuộc tính, một lần sẽ có thể thu hoạch được số liệu gần bằng của một người thường.

Thăng khoảng mười cấp, tuyệt đối là hắn sẽ có thể trở thành một siêu nhân.

Nhưng mà, bây giờ cũng không phải là thời điểm cao hứng.

Vụ án Michelle bị giết đã hoàn thành, nhưng kỳ thật Luke cũng không theo vụ án này, hệ thống để lộ ra quy tắc từ chuyện này hiển nhiên là càng quan trọng hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK