Tiểu đội của Chris đã tranh thủ điều thêm mấy đặc vụ lâm thời lại tới, dù sao lần này có thể là gia tộc sẽ phái tới đội ngũ khoảng hai mươi người.
Bọn chúng cũng không phải là xã hội đen bình thường, bọn chúng là tập đoàn buôn bán dược phẩm vi phạm lệnh cấm, mỗi khi cần thiết, rất có thể là sẽ mỗi người một khẩu AK, lựu đạn cũng không phải là không thể có.
Bên phía Robert cũng đã phân phát thêm vũ khí cho nhân viên cảnh sát, gần đây trên xe mọi người đều có thêm hai khẩu súng hỏa lực nặng.
Bằng không thì chỉ dựa vào súng lục Glock là không có cách nào chính diện bắn trả được với AK.
Luke đã cộng xong ba điểm cơ sở, lần này hắn đã tìm được phương pháp cộng điểm chính xác, hắn phải ăn rất ít đau khổ.
Lúc điểm nhanh nhẹn từ 16 tăng lên 17, cảm giác khó chịu hầu như không ảnh hưởng tới hành động thường ngày của hắn.
Hơn nữa, cộng điểm như thế còn có một chỗ tốt khác, chính là không cần ăn uống thả cửa nữa, chỉ cần mỗi ngày ăn nhiều cơm hơn gấp đôi, cơ bản là đã đủ.
Đương nhiên đó cũng là bởi vì thuộc tính nhanh nhẹn gia tăng, nhu cầu đối với năng lượng đã nhỏ hơn một chút.
Một tuần sau, FBI bên kia đã lấy được tin tức chính xác.
Người của gia tộc Carlos đã tới.
Nhiều nhất ba ngày, người từ Mexico tới sẽ có thể chạy tới thị trấn, nhưng đến cùng là đối phương sẽ hành động như thế nào, không có ai biết.
Robert đã sớm làm xong công tác tư tưởng cho Catherine.
Một khi người của Carlos đến trong phạm vi một trăm cây số gần thị trấn, Catherine sẽ dẫn Claire đi ra ngoại thành tránh, cha của Catherine có một nông trường lớn ở nơi đó, đối phương muốn tìm tới đó cũng không dễ dàng.
Bên phía Selina lại không thể sớm báo động, trong nhà cô có nhiều người, cha mẹ anh chị em họ hàng các kiểu cộng lại cũng có một hai chục người, chỉ có thể để cho nhân viên cảnh sát ở bên kia tùy thời chờ lệnh.
Trong tình huống khẩn cấp, có thể đưa cả nhà bọn họ tới phòng an toàn tạm thời.
Ngày hôm sau, có một tin xấu truyền đến.
Tiểu đội của Chris đã mất dấu của người tới từ Mexico.
Mấy tay súng kia đột nhiên biến mất ở trong một thành thị cách thị trấn khoảng năm trăm cây số, FBI không thể tìm ra tung tích của bọn họ nữa.
Đối với tình huống này, Chris cảm thấy cực kỳ đau đầu.
Gia tộc Carlos này có thể hoạt động tưng bừng ở Mexico, cũng không phải là không có bản lĩnh thật sự, chí ít thì bây giờ người ta đã chơi chiêu ve sầu thoát xác này rất tốt.
Nhưng vẫn còn con át chủ bài, nhất định là đối phương sẽ tới thị trấn bên này.
Chris chỉ có thể để cho nhân viên FBI bên kia tiếp tục điều tra động tĩnh của mấy tay súng Mexico kia, đồng thời cũng bố trí giám sát ở trên mấy con đường lớn ra vào thị trấn.
Lần này đội ngũ của gia tộc Carlos có khả năng sẽ có từ 10 đến 20 người, một nhóm người đông như thế, không có khả năng có thể giấu diếm được giám sát.
Robert đã đưa Catherine, Claire và Joseph tới nông trường của bố vợ mình ở bên ngoài thị trấn nhỏ, ông không còn dám để cho bọn họ ở lại trong thị trấn nữa.
Ngày thứ ba, phía Chris vẫn không tìm được nhóm tay súng kia, nhưng cảnh sát ở thị trấn bên này và tiểu đội FBI đều đã nâng cao cảnh giác.
Chuyện phiền toái hơn chính là, bọn họ không có cách nào tìm kiếm chi viện. Lâm thời cầu viện thì cũng phải xác định được thời điểm công kích, người khác cũng có công tác của riêng họ, không có khả năng không có hạn chế gì chờ đợi với bọn họ.
Ngày thứ tư, vẫn không có động tĩnh.
Ngày thứ năm, vẫn tiếp tục bình tĩnh, Luke và Selina thay phiên nhau nghỉ ngơi.
Đội của Chris vẫn không phát hiện ra tung tích của đám tay súng kia.
Robert chuyên môn gọi Chris sang, hỏi kỹ tình hình như thế nào.
Loại tình huống trước mắt này quá mức tra tấn người.
Tất cả mọi người đều giống như là con rối đã lên sẵn dây cót, nhưng lại không thể khởi động, bị kìm nén đến mức khó chịu.
Robert kém chút đã làm rùm beng lên với Chris.
Thủ lâu tất thua, lời này người Mỹ cũng hiểu rất rõ.
Bất kỳ sự phòng bị nào cũng không có khả năng giữ bền bỉ, họ cố gắng nhịn xuống, đối phương lại là vận sức chờ phát động, dùng khỏe đánh yếu.
Cảnh sát và tiểu đội FBI lại luôn nơm nớp lo sợ, lo cả ngày lẫn đêm.
Cố gắng nhịn tầm vài ngày, sức chiến đấu của bọn họ sẽ giảm xuống 20-30% đều là chuyện rất bình thường.
Ngày thứ sáu hai người bọn Luke vẫn tiếp tục thay phiên nghỉ ngơi.
Mà rốt cục thì chỗ Chris cũng có một tin tức tốt, người của bọn họ ở trong thành phố nhỏ cách nơi này mấy trăm cây số kia, phát hiện ra một chút manh mối do đám tay súng kia lưu lại, nên rất nhanh sẽ có thể tra được tung tích của bọn họ.
Ngày thứ bảy, Luke và Selina trực ca đêm.
Nhân viên của đồn cảnh sát thị trấn cũng không nhiều, nhân viên cảnh sát trực ca đêm chỉ có một tổ hai người, bởi vậy chỉ cần cách mấy giờ đi ra tuần tra một lần là được.
Luke và Selina dựa theo thói quen trước đây, cứ khoảng hai giờ thì đi ra ngoài một chuyến.
Lúc hai giờ đêm, Luke đánh thức Selina đang thiêm thiếp trên cái giường tạm do hai chiếc ghế ghép thành, hai người rửa mặt, kiểm tra trang bị trên người xong, một lần nữa đi ra ngoài.
Kỳ thật, theo đạo lý thì tốt nhất là bọn họ nên đợi bên trong cục cảnh sát.
Nhưng Chris đã từng nói qua với hai người, nói cho bọn họ biết, mặc dù người của gia tộc Carlos rất hung tàn, nhưng phong cách làm việc của gia tộc này cũng không thiếu xảo trá.
Nếu như cử động của hai người bọn Luke khác biệt quá lớn so với ngày thường, rất có thể là đối phương sẽ khai thác thủ đoạn không thường quy để đối phó với bọn họ.
Lúc ấy Selina hỏi một câu: "Ví dụ như?"
Chris im lặng một lát: "Ví dụ như bom hẹn giờ, ví dụ như dùng súng bắn tỉa ở khoảng cách xa. Dựa vào tư liệu của chúng tôi, trong gia tộc Carlos vẫn có một hai tên nhân viên là quân nhân giải nghệ từ binh chủng đặc công của Mexico."
Luke và Selina đều im lặng.
Bắt ma túy cuối cùng lại biến thành con buôn, chuyện này cũng không phải là chuyện hiếm lạ ở Mexico.
Để dẫn dụ đám tay súng kia ra, Luke và Selina chỉ có thể tự nâng cao cảnh giác, nhưng không thể làm ra thay đổi quá lớn đối với hành trình thường ngày.
Áo chống đạn mặc vào như thường lệ, Luke còn nhét thêm một tầng tấm chống đạn, mặc dù có chút nặng, nhưng dù sao cũng còn tốt hơn chuyện bị người khác cho một phát đạn.
Selina ở dưới sự đề nghị của hắn, cũng cắm thêm vài vài tấm chống đạn bằng gốm sứ, nhưng mà sức lực của cô không đủ, cũng chỉ có thể lựa chọn bảo vệ chỗ yếu hại, ví dụ như là trái tim.
Đương nhiên, làm như vậy thì hiệu quả chỉ là có chút có còn hơn không, để an tâm thêm một chút mà thôi.
Bây giờ là ban đêm, Luke mang hai khẩu súng hỏa lực nặng mà ban ngày để ở cốp sau, quang minh chính đại bỏ vào bên trong hộp chứa đồ ở giữa hàng ghế ngồi phía trước, để dễ dàng lấy ra dùng hơn.
Vẫn là Selina lái xe, xe cảnh sát chậm rãi lái lên đường cái trong thị trấn.
Hơn mười phút sau, xe cảnh sát đã tuần tra đến tận cùng phía bắc của thị trấn, sau đó sẽ quay đầu trở về, tiến về phía nam thị trấn.
Lúc sắp đi đến khu vực biên giới phía nam thị trấn, bên trong khóe mắt phải của Luke mơ hồ nhìn thấy có một điểm đỏ lóe lên.
Bây giờ lực lượng của hắn là 18 điểm, nhanh nhẹn là 17 điểm.
Lực lượng đã cường hóa thân thể, không chỉ gia tăng lực lượng, ngay cả thị lực thính lực khứu giác đều có tăng lên ở một trình độ nhất định.
Nhanh nhẹn cũng không chỉ đơn thuần là đề cao tính linh hoạt của cơ thể, còn bổ sung thêm tốc độ phản ứng của thần kinh, động thái thị lực…vân vân.
Đã làm cảnh sát hơn hai tháng, năng lực quan sát và tính cảnh giác của của hắn cũng đã có tiến bộ.
Dường như chỉ trong nháy mắt, hắn đã phán đoán ra điểm đỏ chớp động trong bóng tối kia là cái gì: Đầu thuốc lá.
Hơn nửa đêm, lại có người không ở nhà ngủ, chạy ra núp ở nơi hẻo lánh trên đường cái hút thuốc?
Nếu như là ở bên Trung Quốc, có lẽ thật sự sẽ có, ba bốn giờ đêm mùa hè có tên điên nào đó uống rượu say, lang thang ở trên đường cũng là tình huống bình thường.
Nhưng nơi này là nước Mỹ, là một thị trấn xa xôi ở bang Texas.
Nếu không phải là tình huống gì đặc biệt hoặc là tội phạm, ai mắc bệnh tâm thần mới ra ngoài vào thời điểm này.
Ánh mắt của hắn nhìn sang phía bên phải, nhìn chằm chằm vào nơi đó, nhưng lại phát hiện ra điểm đỏ kia đã biến mất.
Sau đó, theo xe cảnh sát chậm rãi tiến lên, hắn mơ hồ trông thấy trên đường nhỏ phía sau điểm đỏ có một con quái vật khổng lồ đen sì.