Selina nhận lấy, dùng một tay lột ra, nhét vào trong miệng rồi lúng búng nói: "Nếu như da mặt của Robert dày bằng của cậu, ông ấy tuyệt đối có thể lên làm cục trưởng cục cảnh sát thành phố Nox."
Luke lơ đễnh: "Không, muốn làm cục trưởng, tim đen mới là trọng điểm. Da mặt dày chẳng qua chỉ là sản phẩm của tim đen mà thôi."
Selina suy nghĩ, thế mà lại không có cách nào phản bác: "Vậy tức là cậu nói tim của Robert không đủ đen?"
Luke: "Ý của tôi là, tim tôi không đủ đen."
Selina: . . .
Hai người nói nhảm vài câu, xe đã đến nơi.
Sau khi xuống xe, hai người đi theo sau lưng Robert.
Robert cũng không nhấn chuông cửa, chỉ là lớn giọng hô lên: "Pick, mở cửa."
Không tới hai phút, cửa đã mở ra.
Một người da trắng trung niên nhìn Robert: "Vào đi, Robert. Tôi đang đợi anh."
Sau đó, ông ta trông thấy hai người sau lưng Robert, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Selina, Luke, các cháu khỏe chứ, cùng vào đi."
Ba người lần lượt đi vào nhà.
Thị trấn nhỏ không giống như thành phố lớn, cảnh sát thành phố New York đi vào nhà người khác, trên cơ bản đều cần phải đưa ra huy hiệu cảnh sát, trong miệng còn phải thông báo một tiếng: NYPD.
Robert dường như là nhận biết tất cả cư dân thường trú ở trong thị trấn, tất cả cư dân thường trú cũng đều biết vị cảnh sát trưởng này, tự nhiên là không cần phải giơ huy hiệu cảnh sát, báo thân phận.
Đương nhiên, bây giờ Robert đang mặc nguyên bộ đồng phục cảnh sát, huy hiệu cảnh sát đang được cài ở trên đai lưng.
Vào phòng, sau khi ngồi xuống sofa trong phòng khách, Robert lập tức đi thẳng vào vấn đề: "Pick, chúng tôi tới tìm George muốn hiểu rõ một vài chuyện."
Pick hơi do dự một chút, rốt cục nói ra: "Robert, dù sao cũng là người quen biết cũ, nói cho tôi biết đi, George sẽ có chuyện gì không?"
Trong lòng ba cảnh sát ở đây không khỏi cũng có chút hơi động: Lời này, có ý tứ.
Robert im lặng một lát, mới mở miệng nói: "Pick, tôi chỉ có thể cam đoan, trong phạm vi chức quyền của tôi, sẽ tận sức quan tâm tới George."
Pick cười khổ: "Anh vẫn luôn không nể tình như vậy."
Robert: "Pick, Michelle đã chết rồi. Đây không phải là việc nhỏ có thể làm qua loa được."
Pick hít sâu một hơi rồi gật đầu, quay đầu hướng lên trên lầu rống lên: "Thằng ranh khốn nạn đáng chết kia, cút xuống đây cho tao, còn trốn nữa thì tao sẽ mang súng lên gọi mày đấy."
Luke: . . . Uhm, rất là Texas, những người cha táo bạo tuyệt đối là không hiếm lạ ở nơi này.
George dường như là ngay lập tức xuất hiện trên cầu thang, hiển nhiên là trước đó cậu ta vẫn đang nghe lén.
Nhìn tên thanh niên cao to một mét chín, mặt mũi tràn đầy sợ hãi đi xuống này, trong lòng Luke không có chút gợn sóng nào, thậm chí là còn muốn cười.
Lúc trước hắn còn có một chút tình huống không nói với Robert.
Nhưng mà, đó là bởi vì việc này liên quan tới vấn đề riêng tư của hắn, cũng không muốn ảnh hưởng tới phán đoán của Robert.
Luke cho rằng, người lưu lại lượng lớn sản phẩm trên người Michelle, không ai ngoài ba người George, Rhoda, Boris.
Mà George là người có khả năng lớn nhất, bởi vì trong lúc hắn nói chuyện với mấy cô gái của đội cổ động, biết trước đó George cùng Michelle đã đi vào trong phòng.
Đi vào trong phòng làm gì? Ý nghĩ hẳn là giống như Luke cùng Himena lúc đó, chỉ là hai người bọn Luke tương đối không may, còn chưa bắt đầu lại đã phải kết thúc.
Nhưng Luke không cho rằng George là người giết Michelle, chí ít thì hắn hiềm nghi cậu ta ít nhất.
Bởi vì hắn biết, thật ra George chỉ là một tên nhát gan.
Đồng thời George cũng biết chuyện Michelle lui tới với những người khác.
Giống như là Michelle cũng biết George đang thông đồng với mấy cô em khác trong đội cổ động.
Hai người này. . . Chính là hoa nam kỳ nữ ở trong truyền thuyết. Nam thích tán tỉnh vài ba cô em, nữ yêu thích chơi sưu tập tem.
Luke biết điều này, là bởi vì George từng quấy rối qua Himena, còn thiếu não chạy tới đe dọa Luke, để hắn xéo đi.
Lúc ấy Luke cũng không lên tiếng, nhưng có hôm sau khi tan học, tìm cơ hội lúc George đang đơn độc về nhà chặn đường cậu ta.
Không tới ba mươi giây, George đã nằm ở trên mặt đất cầu xin tha thứ.
Mặc dù chênh lệch hình thể giữa hai người có chút lớn, George cao một mét chín, thể trọng trên một trăm kg, nhìn rất cường tráng.
Luke cũng chỉ cao một mét tám hai, thể trọng cũng chỉ khoảng trên dưới tám mươi kg, có vẻ tương đối thon gầy.
Nhưng Luke từ cấp hai đã bắt đầu luyện tập nhu thuật Brazil, căn bản không phải là cùng một cấp bậc tuyển thủ so với George vốn chỉ tiến hành huấn luyện bóng bầu dục.
Trong vòng ba mươi giây hắn đã khóa cánh tay của George lại, làm cho George đau tới mức nằm rạp ở trên mặt đất kêu gào.
Đây cũng là nguyên nhân Luke không đi học tập quyền anh hoặc võ thuật Trung Quốc gì đó.
Đối với đại đa số tình huống thường ngày, nhu thuật Brazil có thể khống chế, cũng có thể đánh tàn phế, am hiểu chiến đấu gần người hơn, phù hợp với xung đột thường ngày của người bình thường.
Quyền anh, một quyền KO rất thoải mái, nhưng làm không cẩn thận đối phương sẽ bị chấn động não.
Hơn nữa kỹ xảo nhu thuật Brazil có tác dụng lấy nhu khắc cương, chỉ cần bị khóa lại, dù George là nặng hơn hắn hai mươi cân, cũng chỉ có thể nằm rạp ở trên mặt đất kêu cha gọi mẹ.
Sau lần chào hỏi với George kia, con hàng này vẫn luôn trốn tránh Luke, cho đến hơn một tháng sau đều không thấy Luke tìm cậu ta kiếm chuyện nữa, cậu ta mới bình thường hơn một chút, nhưng cũng không dám tiếp tục đi quấy rối Himena nữa.
Luke lập tức đánh giá, đây chính là một tên nhát gan.
Gặp yếu thì mạnh, gặp mạnh thì yếu chính là miêu tả chính xác về George.
Bây giờ lại nhìn trạng thái kia của George, Luke không cần suy nghĩ, cũng biết được trong lòng tên này có quỷ.
George sợ hãi rụt rè đi tới, Robert mở miệng nói: "Ngồi xuống đi George, chú cần hỏi cháu một vài vấn đề."
Trán George thế mà đã bắt đầu đổ mồ hôi, ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía Pick đang ngồi bên cạnh.
Khóe miệng Luke hơi giật giật: Con hàng này thực là nhát gan.
Mặt mũi Pick tràn đầy vẻ phức tạp, vừa có vẻ tức giận, lại cỏ vẻ bất đắc dĩ, càng là nóng lòng, cuối cùng cắn răng nói: "Đem tất cả chuyện mày làm tối hôm qua đều nói cho Robert đi, đồng thời trả lời tất cả mọi câu hỏi của chú ấy, tuyệt đối không được có bất kỳ giấu diếm nào. Trừ khi, mày muốn trở thành một tên tội phạm giết người."
Trong lòng của ba người đối diện hơi động một chút.
Hai cha con nhà này hẳn là đã từng nói chuyện gì đó với nhau rồi, có lẽ là Pick đã biết tối hôm qua có chuyện gì xảy ra, mới để cho George tiếp nhận hỏi thăm.
Nhưng mà, George có phải là tội phạm giết người hay không, chuyện đó cũng khó mà nói trước.
Loại chuyện càng che càng lộ này, cũng thường xuyên có người làm.
Lúc này George mới lộ ra vẻ mặt cầu xin, đem chuyện xảy ra tối hôm qua kể lại một lần.
Sau khi nói xong, sắc mặt của Robert cổ quái, Selina cùng Luke ở phía sau ông lại liếc nhau, ý vị trong mắt cũng không hoàn toàn giống nhau.
Luke cảm thấy, ánh mắt của Selina đại khái là có ý tứ "Còn nói học sinh cấp ba các cậu sẽ không chơi?".
Ánh mắt của hắn trả lời lại chính là "Không có quan hệ gì tới tôi".
Robert tiếp tục hỏi thăm George, Luke ở bên cạnh vừa nghe, vừa suy nghĩ về tình huống George nói vừa rồi.
Quả nhiên là George cùng Michelle vào trong nhà làm một chút "Chuyện tốt", hơn nữa hai người đều đã tốt nghiệp, George vụng trộm mang một chai rượu Tequilla của cha cậu ta tới, hai người ở trong phòng, vừa uống vừa chơi.
Cuối cùng thì George say, sau đó lại tỉnh lại.
Lúc này cậu ta định đưa Michelle ra ngoài tiếp tục cuồng hoan, nhưng gọi mãi mà Michelle vẫn không dậy, nhìn kỹ, mới phát hiện ra cô ta đã không còn hơi thở nữa.