Mục lục
Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: KimKhông để ý?!

Sao có thể?!

Nam Chi đã có chút hiểu biết về mẹ của em Lục.

Cô ấy là một người vô cùng để tâm đến những thứ không vui.

Cô yêu cha của em Lục đến mức tặng quà chưa chắc đã có thể làm cô vui, càng đừng nói đến việc cha đi ăn riêng với thanh mai.

Quan Hinh cầm di động, vẻ mặt tuy rằng vô cùng bình tĩnh, nhưng ngón tay lại run lên, đến mức ngay cả di động cũng không thể cầm chắc được.

Cô hít sâu một hơi, gửi cho chồng một tin nhắn, “Về nhà, có chuyện quan trọng.”

Sau đó ngồi xuống ghế sô pha, như một khúc gỗ mà nhìn chằm chằm ra cửa.

Nam Chi ngáp một cái, không tim không phổi đi về phòng ngủ nướng, dù sao thì cha mẹ cũng sẽ không ly hôn.

“Bành……”

Tiếng đồ sứ vỡ vụn, theo sau là tiếng cãi vã, đại sảnh của biệt thự rất lớn, lớn đến mức có thể nghe thấy tiếng vang yếu ớt.

Nam Chi bị đánh thức, dụi mắt đứng ở bậc thang nhìn cha mẹ cãi nhau ở dưới lầu.

Toàn thân Lục Tấn không thể che giấu được vẻ sa sút, tây trang nhăn nheo, tóc tai lộn xộn, toàn thân phảng phất mùi rượu.

Vẻ mặt hắn mệt mỏi mà đau đớn, “Tại sao lại đột nhiên muốn ly hôn?”

“Anh không biết là anh đã làm ra chuyện gì sao?” Quan Hinh lắc đầu, thậm chí còn không thể khóc được, nhưng hai tay đang buông thõng bên người lại nắm chặt thành nắm đấm.

Kiệt sức cố gắng khống chế cảm xúc của mình, “Anh còn không biết anh và Thân Huân đã làm cái gì sao?”

Lục Tấn nhíu chặt mày, “Em đang nói cái gì vậy?”

“Nói cái gì sao?” Quan Hinh cao giọng, càng thêm bén nhọn chói tai, “Không phải là anh đi ăn tối cùng Thân Huân sao, sau khi ăn tối xong, hẳn là đi làm chút chuyện nên làm.”

Quan Hinh run rẩy đưa hình ảnh cho Lục Tấn xem, đầu Lục Tấn đau như muốn nứt ra, đưa tay lên xoa xoa giữa mày, cúi người nhìn sát vào di động, gật đầu, “Là anh.”

Thừa nhận!

Hắn thừa nhận!

Hắn vậy mà lại thừa nhận!

Quan Hinh lảo đảo lùi về sau hai bước, không thể tin nổi mà nhìn chồng, “Cho nên, anh và Thân Huân đang có âm mưu gì?”

“Không có âm mưu gì cả, cô ấy mới về nước, mời anh đi ăn một bữa cơm mà thôi, cũng không có làm gì cả, em còn không biết anh là người như thế nào sao, anh sẽ không làm như vậy.” Lục Tấn chịu đựng cảm giác mệt mỏi mà giải thích.

Rượu hắn uống là rượu trong khách sạn, chỉ biết uống một ngụm lại một ngụm, hết chai này đến chai khác, tự biến mình thành kẻ say.

Tác dụng của rượu rất lâu, khiến Lục Tấn vô cùng khó chịu.

Lục Tấn là loại người gì?

Mạnh mẽ, tự lập, còn… cấm dục.

Trước khi gặp Quan Hinh, Lục Tấn là loại người tự giữ mình trong sạch, chưa bao giờ đi đến những nơi phong hoa tuyết nguyệt, cho dù có đi cùng đối tác, cũng chưa bao giờ chạm vào phụ nữ.

Sau khi gặp Quan Hinh, lại càng giữ thân như ngọc.

Trước kia Quan Hinh luôn tin tưởng, nhưng bây giờ lại cảm thấy không thể tin được, cô cảm thấy Lục Tấn đã phiền chán cô.

Muốn ly hôn với cô, muốn ở bên thanh mai, thanh mai kia thật là đẹp, đã xinh đẹp lại giàu có, cha là quan chức cấp cao, người con dâu như vậy, nhất định mẹ chồng sẽ rất thích.

Quan Hinh vừa lo âu vừa tự ti, đặc biệt là những từ trong tin nhắn kia, đem cô so sánh với Thân Huân, quả thực là điểm nào Thân Huân cũng hơn cô, bất kể là gia thế hay nhan sắc.

Tin nhắn kia tràn ngập ác ý, ngắm chuẩn vào lòng tự tôn của Quan Hinh mà bắn.

Cho dù đã kết hôn với Lục Tấn, Quan Hinh vẫn tương đối để ý đến những thứ này.

Thời điểm còn yêu đương, có rất nhiều người thì thầm bên tai cô, nói cô không xứng với Lục Tấn, cô tính là cái gì, cô xứng sao? Sao Lục Tấn lại chọn một người bạn gái như vậy?

Chắc chắn là đã ăn no thịt cá, được ăn một bát canh suông lại cảm thấy ngon.

Lục Tấn vậy mà lại thích loại người này, mắt thẩm mỹ thật kỳ lạ.

Tóm lại, có rất nhiều người, đủ loại người, đều coi thường tình yêu của bọn họ, cuộc hôn nhân của bọn họ.

Quan Hinh những lúc rảnh rỗi luôn thích thể hiện tình cảm trên mạng xã hội, chính là để những người coi thường cuộc hôn nhân của bọn họ thấy.

Bọn họ thật sự rất hạnh phúc, rất hạnh phúc?

Không phải chênh lệch rất lớn thì không thể hạnh phúc được, những người này chỉ căn cứ vào gia cảnh và dung mạo bên ngoài mà đánh giá người khác, lại không ai quan tâm đến tấm lòng bên trong.

Nhưng bây giờ, Quan Hinh cảm thấy sự kiên trì của mình là vô dụng, cô bị những người đó dùng ánh mắt bắt bẻ mà đánh giá, sau khi cân đo đong đếm, cô đều đã kìm nén lòng tự trọng của mình mà kiên định đi theo Lục Tấn.

Nhưng bây giờ, Lục Tấn lại từ bỏ trước.

Quan Hinh thống khổ nói: “Chúng ta ly hôn đi, mẹ anh không thích em, vậy cứ cưới một nàng dâu bà ấy thích đi, như vậy anh cũng không phải khó xử nữa.”

Lục Tấn theo bản năng nói: “Không ly hôn.” Sau đó hắn lại nghĩ thầm, hóa ra cô cũng biết hắn bị kẹt ở giữa sao, vậy tại sao lại không thông cảm cho hắn!

Trong mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu, đàn ông có làm gì cũng sai.

Ngay cả đối với một người đàn ông như Lục Tấn, khi xử lý quan hệ giữa mẹ chồng nàng dâu cũng đều cảm thấy móng vuốt tê rần.

Mấu chốt là, Lục Tấn một mình nỗ lực, mà Quan Hinh lại hoàn toàn không thèm để ý, chỉ biết làm theo ý mình.

Có lẽ, đó là tính cách của Quan Hinh, thanh triệt mà trong sáng, hoàn toàn không có tâm cơ, điều này khiến cho Lục Tấn, một người sống trong mặt trái của giới thương trường, nhìn thấy quá nhiều người vì một chút lợi ích mà lộ ra gương mặt xấu xí, đặc biệt bị hấp dẫn.

Cảm thấy ở bên Quan Hinh sẽ rất nhẹ nhàng thư thái.

Nhưng, mọi chuyện lại kỳ diệu như vậy, ưu điểm có đôi khi lại biến thành khuyết điểm, khuyết điểm có đôi khi lại là ưu điểm.Ở lúc cần giải quyết mọi việc, ưu điểm của Quan Hinh lại trở nên lỗi thời, khiến người ta mệt mỏi.

Lục Tấn lại giải thích: “Anh với Thân Huân thật sự không làm gì có lỗi với cuộc hôn nhân này, cũng không làm gì có lỗi với cái gia đình này.”

Hắn rất mệt, hắn muốn đi ngủ.

Lục Tấn nói với cô hầu gái: “Rót cho tôi cốc nước.” Vừa chóng mặt vừa khát nước.

Lục Tấn nâng cốc nước lên uống, lắc lắc đầu, không thể không dùng giọng điệu như đang dỗ dành trẻ con mà vươn tay xoa đầu cô, “Quan Hinh, ngoan nào, anh không phải loại người như vậy, đó chỉ là hai người bạn đi ăn một bữa cơm, trùng hợp là người bạn đó lại là phụ nữ mà thôi.”

“Em không tin.” Quan Hinh đẩy tay Lục Tấn ra, “Nếu anh thật sự quan tâm đến tình cảm giữa chúng ta và cuộc hôn nhân này, thì sẽ không đi ăn tối với người có tình ý với anh, lại còn bị người ta chụp lại.”

“Chỉ sợ chuyện anh đi ăn tối với Thân Huân đã truyền đi khắp nơi rồi, sao anh có thể không nghĩ tới chuyện em sẽ xấu hổ thế nào, hoàn toàn không nghĩ tới.”

“Ly hôn đi.” Quan Hinh dứt khoát nói, vừa nói vừa rơi nước mắt, giọng nói nghẹn ngào: “Khi kết hôn anh đã nói sẽ vĩnh viễn yêu em, chăm sóc em, đặt em ở trong lòng, anh là đồ lừa đảo, đồ lừa đảo.”

“Không ly hôn, không ly hôn.” Lục Tấn ôm Quan Hinh, “Bọn anh không chỉ là hẹn nhau cùng ăn tối, mà thật sự có công việc cần bàn.”

Dù sao Quan Hinh cũng không tin, cô lại bắt đầu nói về ranh giới của một người bạn, bây giờ nói đến công việc là đang muốn dỗ dành cô, lừa dối cô.

Nam Chi ngồi ở bậc thang, ôm một con gấu bông nhỏ trong lòng, chống cằm nhìn tình huống trong đại sảnh, vẻ mặt thật mờ mịt.

Bọn họ thật là kỳ quái!

Thật sự rất kỳ quái!

Nam Chi cảm thấy toàn thân ngứa ngáy, cũng không biết khó chịu chỗ nào, cô không nhịn được mà hỏi hệ thống: “Cha mẹ em Lục thật sự yêu nhau sao, nếu thật sự yêu, như vậy gọi là yêu sao?”

“Cha uống rượu đã rất khó chịu, vậy mà tại sao mẹ lại không chăm sóc cha.”

Nam Chi còn có thể nhìn ra được Lục Tấn đang rất khó chịu, không ngừng xoa mày, không ngừng uống nước, nhưng lại còn phải thương lượng chuyện quan trọng.

Ly hôn ngay đi có được không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nga Đao30 Tháng mười hai, 2022 14:48
hôm nay kh có hả dg
BT
Ben Tran29 Tháng mười hai, 2022 15:31
Đọc chương này thấy bà mẹ kiều thê này vừa thiểu năng , vừa trẻ con =)) ở chung với bả 1p mình cũng ko muốn nữa . Tổng tài với kiều thê cả 2 đều có bệnh , càng đọc càng buồn nôn , bà kiều thê này là nhân vật mình ghét nhất xuyên suốt các thế giới .
Nga Đao28 Tháng mười hai, 2022 16:16
hóng hónggggggggggg
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô27 Tháng mười hai, 2022 13:26
Tui chờ tui chờ Tui mai thi phải tu tâm dưỡng tính nhưng đọc ức chế thật
Kim Linh
Kim Linh27 Tháng mười hai, 2022 04:13
Như vậy tới lúc bị nghiệp quật mới đáng
M
mizu26 Tháng mười hai, 2022 14:44
má ơi cái bà mẹ này gây ức chế voãi
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô26 Tháng mười hai, 2022 10:27
Đã có chương mớiiiiiii
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô25 Tháng mười hai, 2022 14:39
Hóngggggggggggggggggg
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:37
Cảm ơn dịch giả đã rất là chăm chỉ ngày nào cũng ra chương mới
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:34
Người mẹ não yêu đương. Hơi buồn cho đứa trẻ. Tuy gia đình có điều kiện nhưng mà có vẻ thiếu đi sự thấu hiểu của bố mẹ vì họ còn bận dỗ nhau kìa. Trời ơiiiii
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:32
Lúc nào cx nghĩ đến tình yêu. Trong đầu cx chỉ xoay quanh chk có quan tâm, suy nghĩ lung tung chỉ sợ chk chán mk. Níu kéo nhưng ko thể hạ cái sự thanh cao của mk xuống. Nghĩ chk chiều là hiển nhiên nhưng khi anh ta không có hành động được cho là quan tâm đến cuộc hôn nhân này thì chỉ có một chữ: KHÓC. Đây có lẽ là rảnh quá, không làm gì mới dư thời gian bổ não như thế.
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:24
Tự ti đến nỗi cần sự khẳng định của đứa trẻ Trời ơi tui đọc mà tôi trầm kẻm nhắn sai luôn kìa.
BÌNH LUẬN FACEBOOK