Giết người, có thực sự gây nghiện như vậy sao?
Xuyên không qua đây mới được có mấy ngày thôi mà lá gan của mình thế mà đã trở nên lớn tới như vậy rồi.
"Trên người mang vũ khí sắc bén, nổi lên ý định giết người ... quả nhiên là có đạo lý!"
Hắn nhìn vào trường kiếm trong tay, tự lẩm bẩm một mình.
Trường kiếm này mặc dù được bản thân mình mài qua trước đó nhưng lại được dùng để giết người liên tục, vào lúc này cũng đã không chịu nổi gánh nặng.
Thân kiếm rõ ràng đã bị uốn cong, mấp mô trên đó càng nhiều hơn.
Thanh kiếm này gần như đã báo hỏng!
"Chờ có thời gian phải đi mua một thanh kiếm tốt một chút!"
Dương Phóng thầm nghĩ.
Hắn cắm thanh kiếm sắt rỉ sét vào vỏ kiếm, rồi treo lại vào trên tường.
Dưỡng Khí đan còn thừa lại một viên cuối cùng, Dương Phóng lập tức đổ nó ra sau đó lập tức ngậm vào trong miệng, bắt đầu tiếp tục công việc tu luyện.
. . .
Một đêm trôi qua.
Sáng sớm hôm sau.
Ở bên khu dân nghèo này dẫn phát ra động tĩnh rất lớn.
Trước nơi ở của Triệu Hổ, khắp nơi đều là bóng người, mọi người đều đang bàn tán sôi nổi với vẻ mặt kinh hãi.
"Chết rồi, tất cả đều đã chết rồi."
"Triệu lão đầu và con dâu của hắn đều bị người đốt sống chết tươi, thi thể của Triệu Hổ thì xuất hiện ở trên một con rãnh ở phía đông, cả cái nhà này thế mà hoàn toàn bị diệt đi!"
"Đáng đời, ai bảo cái tên khốn kiếp này ngày nào cũng làm việc không có tình người, hôm qua xông vào trong nhà của Vương lão hán, không thèm để ý tới việc thê tử của Vương lão hán bệnh nặng nằm trên giường, lập tức vét đi toàn bộ ba mươi văn tiền còn sót lại trong nhà của Vương lão hán, tên khốn kiếp này không chết thì đúng là không còn thiên lý!"
"Không biết là vị đại hiệp nào đang thay trời hành đạo, thật đúng là quá tốt rồi."
"Cũng không thể nói như vậy được, Triệu Hổ thế nhưng là tiểu đầu mục của Tam Hà bang, luôn phụ trách công việc ở bến tàu Phúc Vận, bây giờ hắn bị giết thì chẳng khác nào đánh vào thể diện của Tam Hà bang, Tam Hà bang chắc chắn sẽ nghiêm khắc điều tra!"
. . .
Đủ loại lời bàn tán thi nhau vang lên.
Dương Phóng đặc biệt đến hiện trường để xem, thứ nhất là để lấy thông tin, thứ hai là để chuẩn bị đi làm trong ngày hôm nay.
Triệu Cương, Triệu Hổ vừa mới chết hắn mà không đi làm việc thì việc này sẽ rất dễ khiến người khác nghi ngờ để ý tới.
Như vậy chẳng phải đang nói rõ ràng cho người khác biết bản thân mình có vấn đề sao?
Cho nên, hắn còn phải kiên trì làm thêm mấy ngày, chờ chuyện này qua đi thì lại nghĩ biện pháp đi đổi việc khác, như thế mới có thể giảm thiểu được sự nghi ngờ cho bản thân hắn.
Dương Phóng đi qua đám người, chạy về phía bến tàu.
...
Không ngoài sự dự liệu.
Sáng sớm, bầu không khí trên toàn bộ bến tầu đã trở nên nghiêm túc lên.
Tất cả thợ thuyền, bao gồm cả người chèo thuyền, chủ thuyền, tất cả đều tập trung ở nơi này, người nào người nấy đều lo lắng bất an, chờ đợi kết quả điều tra.
Bốn phương tám hướng thì toàn là những thành viên chính thức của Tam Hà bang trong tay cầm vũ khí bao vây xung quanh.
"Ngươi đã đến, hôm qua Triệu Hổ bị người giết chết, Trình quản sự đoán chừng muốn nổi điên lên rồi, hôm nay chắc chắn sẽ không phải là một ngày tốt lành."
Vương Hải nói nhỏ.
Dương Phóng lặng lẽ gật đầu, nhìn về phía trước, nhưng tâm trí hắn lại đang hoạt động.
Cũng không biết Trình quản sự này là cao thủ mấy phẩm đây?
Tại thời điểm này.
Ở bên trong gian phòng bằng gỗ.
Trình quản sự với vẻ mặt âm trầm, đang nhìn chăm chú lên một lão giả của Tam Hà bang ở trước mặt.
Lão giả kia trên người mặc thanh sam, để chùm râu dê, dáng người không cao, chỉ cao khoảng một mét sáu mấy, trên đầu đội một chiếc nón nhỏ, một nửa bộ râu đã bạc phơ.
"Ngươi chắc chắn rằng hung thủ là một người nào đó ở bến tàu chúng ta?"
Trình quản sự nói với giọng điệu lạnh lùng.
"Không thể nói là một trăm phần trăm, chỉ có thể nói là có khả năng tới 90%, ngươi nghĩ lại mà xem, trong mấy ngày vừa qua Triệu Hổ đã đắc tội một số người ở bến tàu, kết quả tối hôm qua đã chết rồi, chuyện này có thể là trùng hợp sao? A, đúng rồi, ở trước cái ngày Triệu Hổ chết đó, đệ đệ của hắn cũng bị người giết chết, nếu như ta đoán không sai, hắn chắc chắn đã điều tra được manh mối dẫn tới cái chết của đệ đệ mình, cho nên dẫn người đi xử lý, kết quả vô tình cũng trộn luôn cả mình vào trong đó, mà người kia vì diệt khẩu triệt để, lúc này mới đi giết cả nhà hắn trong đêm."
Lão giả mặc áo xanh nói ra suy đoán, "Cho nên, trước tiên không ngại phải đi điều tra nguyên nhân cái chết của đệ đệ Triệu Hổ, những người bị đệ đệ Triệu Hổ đắc tội trong hai ngày qua ta cũng đã liệt kê ra, đồng thời cũng viết riêng những người mà Triệu Hổ đắc tội lên trên hai tờ giấy, cộng lại tổng cộng có ba mươi sáu người, mà người thuộc về bến tàu trong đó thì chỉ có mười một người."
"Mười một người!"
Trình quản sự phát ra tiếng hừ lạnh, nói, "Vậy theo ngươi thì nên làm gì bây giờ? Chẳng lẽ ta phải giết toàn bộ mười một người này sao?"
"Không có để cho ngươi giết chết toàn bộ, cho chút giáo huấn là được rồi."
Lão giả áo xanh khẽ lắc đầu.
Dù sao tất cả các bằng chứng gần như đã bị đốt cháy vào đêm qua.
Tất cả mọi chuyện ở hiện tại đều chỉ là phỏng đoán.
"Ta điều tra ra, ở bên trong mười một người này có hai người đều là cao thủ nhất phẩm, xác suất giết chết Triệu Hổ càng cao, nên trừng phạt trọng điểm vào hai người này, những người khác cho hai roi xem như rung cây dọa khỉ, dùng hành động này để tránh xảy ra chuyện tương tự!"
Lão giả áo xanh mở miệng nói.
Trình quản sự hơi trầm mặc, sau đó thì lập tức gật đầu.
...
P/S: Ta thích nào ... chương 4