Mục lục
Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: KimLàm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?

Không thể ra tòa.

Vạn Mộng Lâm hoang mang lo sợ, cô chắn trước mặt hai đứa trẻ, “Anh muốn mang các con đi, thì bước qua xác tôi đi.”

Hoắc Hạ Quân không nhịn được mà trợn trắng mắt, nhưng hắn bình tĩnh lại, người phụ nữ này không có cơ hội thắng.

Toàn thân Vạn Mộng Lâm run lên, nhìn đến Diệp Nghiên Sơn không nói một lời ngồi ở bên kia, đột nhiên nói: “Tôi có tư cách nuôi con, tôi sắp kết hôn với Diệp tiên sinh.”

Diệp Nghiên Sơn:!!!

Nam Chi:!!!

Cô thật hoang mang, lúc cô lên lầu, đã bỏ lỡ cái gì rồi sao?

Cha đã đồng ý kết hôn với dì Vạn?

Nam Chi không khỏi nhìn về phía cha mình, nước mắt tràn ra, nuốt nước bọt, chuẩn bị khóc!

Oa, cha thật ngốc, thật ngốc!

Một hai phải kết hôn với dì Vạn!

Nam Chi còn nhỏ, không biết khuyên giải cha thế nào, người thông minh như hắn rơi vào bể tình, vẫn là giẫm vào vết xe đổ, hận không thể khắc ba chữ “kẻ đại ngốc” khắc lên trán.

Diệp Nghiên Sơn quả thực muốn to đầu, hắn chỉ là một người ngoài, không muốn xen vào loại chuyện này.

Hoắc Hạ Quân nhìn về phía Diệp Nghiên Sơn, sắc bén hỏi: “Các người sắp kết hôn?”

Hoắc Hạ Quân có chút không vui, điều đó khiến hắn nhìn Diệp Nghiên Sơn rất không thuận mắt, sự thù địch càng ngày càng tăng.

“Diệp tiên sinh, anh xác định muốn bước vào vũng nước đục này?” Hoắc Hạ Quân hỏi.

Một nam một nữ sống chung dưới một mái nhà, có thể có cái tâm tư gì, Hoắc Hạ Quân hiểu rất rõ, lại cảm thấy khúc mắc.

“Diệp tiên sinh……” Giúp tôi, giúp tôi!

Vạn Mộng Lâm nắm chặt đôi tay, hai mắt đỏ bừng, cầu xin nhìn Diệp Nghiên Sơn.

Diệp Nghiên Sơn:……Đầu óc hắn nháy mắt trở nên mờ mịt, sao trong nhà hắn lại xảy ra những chuyện kinh thiên động địa thế này?

Có phải hắn còn chưa tỉnh ngủ không?

Tại sao lúc đó hắn lại đưa bọn họ đến nhà chứ?Đầu óc hắn lúc đó có bệnh phải không?Ừm, hẳn là hắn có bệnh rồi!

Diệp Nghiên Sơn nhìn về phía Vạn Mộng Lâm, Vạn Mộng Lâm càng khẩn trương, môi khẽ run, sắc mặt tái nhợt càng làm cho người ta thương tiếc.

“Xin lỗi, chuyện này tôi không thể giúp cô.” Diệp Nghiên Sơn cự tuyệt.

A?!

Vạn Mộng Lâm ngơ ngác nhìn hắn, rõ ràng là hắn có thể giúp được.

Nhưng Diệp tiên sinh không muốn, chỉ cần hắn mở miệng, cô sẽ không phải rời xa hai đứa nhỏ.

Vạn Mộng Lâm rơi lệ, đôi mắt sưng húp, đỏ hồng, chật vật lại tiều tụy…Một người phụ nữ đáng thương.

Nhưng hai người đàn ông ở đây lại không mấy thương tiếc cô.

Cô nhìn chung quanh một vòng, nhìn người đàn ông tiếp xúc da thịt có hai đứa con với mình, giờ phút này đang thờ ơ, không có một chút dịu dàng nào.

Một người muốn kết hôn với mình, chính ở thời điểm cô gặp khó khăn, lại lùi bước.

Cô thật thất bại!

Vạn Mộng Lâm lấy tay che mặt khóc, Vạn Nhĩ Nhĩ dỗ dành người mẹ đang chết lặng: “Mẹ, đừng khóc, con sẽ không rời xa mẹ.”

Ngay sau đó, Vạn Mộng Lâm ngẩng đầu lên, lau nước mắt, vẻ mặt trở nên kiên định, nói với Hoắc Hạ Quân: “Hoắc tiên sinh, tôi không tranh được với anh, hai đứa nhỏ cho anh, nhưng anh có thể để chúng ở với tôi thêm vài ngày được không?”

Hoắc Hạ Quân nhướng mày, có chút kinh ngạc sao cô có thể thông suốt nhanh tới vậy, nhưng cũng gật đầu, “Có thể, nhưng cô cũng đừng có tâm tư khác, bất kể cô muốn giở trò gì cũng vô dụng.”

Vạn Mộng Lâm ừ một tiếng, lại nói với Diệp Nghiên Sơn: “Diệp tiên sinh, cảm ơn anh đã giúp đỡ tôi, nhưng tôi còn phải làm phiền anh thêm mấy ngày nữa.”

Diệp Nghiên Sơn:???

Hắn thực sự không nghĩ ra, sao Vạn Mộng Lâm có thể nói một cách hùng hồn như vậy.

Là bởi vì hắn cự tuyệt không kết hôn với cô, cô liền cảm thấy hắn nợ cô, cô oán hận?

Hoắc Hạ Quân nhíu mày, không vui mở miệng nói: “Tôi có thể chuẩn bị chỗ ở cho các người.” Con hắn không cần thiết phải ở nhà người khác.

Vạn Mộng Lâm lại nói: “Hai đứa nhỏ vẫn luôn không có bạn, đến Diệp gia, có Tuyết Lị làm bạn, hãy để chúng ở bên mẹ và bạn bè thêm mấy ngày.”

“Đừng nói ngay cả yêu cầu này mà Hoắc tiên sinh cũng không thể đáp ứng đi.” Vạn Mộng Lâm có chút khiêu khích Hoắc Hạ Quân.

Hoắc Hạ Quân nhìn chằm chằm vào người phụ nữ này thật sâu, Vạn Mộng Lâm cũng không yếu thế mà nhìn vào người đối diện.

Hoắc Hạ Quân quay đầu nói với Diệp Nghiên Sơn: “Làm phiền Diệp tiên sinh, Diệp tiên sinh làm về lĩnh vực nào, có cơ hội chúng ta hợp tác.”

Diệp Nghiên Sơn chỉ nói: “Không dám, không dám.”

Không cần hợp tác, chỉ cần nhanh chóng rời khỏi nhà tôi là được rồi, nhanh kết thúc đi, chuyện này rốt cuộc là làm sao vậy!

Diệp Nghiên Sơn sờ đầu con gái, nói với con gái còn đang bối rối: “Hai em sắp phải đi, con phải chơi thật ngoan với bọn họ nhé.”

Phải đi!

Không kết hôn nữa?

Nam Chi nghe hiểu mấy lời này, cô gật đầu, “Con sẽ ngoan…” Chiếc kẹp tóc trên đầu lóe sáng, trông rất đáng yêu, thu hút sự chú ý của Hoắc Hạ Quân.

Hắn nhìn con gái trong lòng người phụ nữ, ngơ ngác không hiểu chuyện gì đang xảy ra, lại nhìn khuôn mặt trắng bệch nhọn hoắt của con trai, không biết có phải ảo giác hay không, mà Hoắc Hạ Quân cảm thấy con trai hơi âm trầm.

Giống như con rối mà đứng ở đó, ánh mắt không chút linh động, ngơ ngác mà nhìn về một hướng, không biết đang nghĩ cái gì.

Hoắc Hạ Quân lại một lần nữa trách Vạn Mộng Lâm nuôi dạy đứa trẻ thành như vậy.Đáng giận nhất là, cư nhiên tước đoạt thân phận người cha của hắn, đối với việc về hai đứa nhỏ, hắn hoàn toàn không biết gì cả.

Nếu muốn giấu, vậy cả đời đừng để cho hắn biết.

Lúc này Hoắc Hạ Quân không có bất cứ chút tình cảm gì với Vạn Mộng Lâm, cũng không bị cô hấp dẫn, chỉ có dùng đao thương tranh đoạt quyền nuôi con, hắn càng thêm hận người phụ nữ này.

Hoắc Hạ Quân nói với con trai: “Mấy ngày nữa cha tới đón con về.”

“Vậy thì…” Còn mẹ, môi Vạn Nhĩ Nhĩ mấp máy, không hỏi ra lời, hắn kéo góc áo vest của Hoắc Hạ Quân, thật cẩn thận hỏi: “Cha, cha sẽ đến thật sao?”

“Sẽ, con là con của cha, cha sẽ không bỏ mặc con.” Hoắc Hạ Quân khẳng định nói, “Trước kia cha không biết gì về các con, nhưng bây giờ đã biết, cha sẽ không bỏ con.”

Vạn Nhĩ Nhĩ ừ một tiếng, hắn với em gái cũng không phải được sinh ra từ tình yêu.

Sau khi Hoắc Hạ Quân đi rồi, Vạn Nhĩ Nhĩ rất suy sụp, Nam Chi tiến đến bên cạnh hắn, “Em trở về nhận người thân trước, sau đó giúp mẹ em sau.”

Trong cốt truyện, Vạn Nhĩ Nhĩ thực cố gắng vun đắp cho tình yêu của cha mẹ.

Bởi vì ông bà nội thích anh em bọn họ, cho nên cũng chấp nhận dì Vạn.

Nam Chi hy vọng cha mẹ bọn họ ở bên nhau, cha cô sẽ không còn muốn kết hôn với dì Vạn nữa.

Chị Tuyết Lị không thích dì Vạn, khẳng định cũng không muốn cha kết hôn với dì Vạn.

“Vậy sao?” Vạn Nhĩ Nhĩ nghe thấy lời Nam Chi nói, đôi mắt ảm đạm sáng rực lên, hắn giống như không xác định hỏi: “Tôi thật sự có thể chứ?”

Sau khoảng thời gian suy sụp cùng đả kích này, Vạn Nhĩ Nhĩ tựa hồ không còn tin tưởng vào chính mình.

Nam Chi liên tục gật đầu, nói một cách chắc chắn: “Đương nhiên, em có thể.”

Trong cốt truyện, hắn đã làm như vậy, hơn nữa cũng đã thành công.

Vạn Nhĩ Nhĩ trầm tư, “Tôi biết rồi.” Nếu hắn muốn người một nhà ở bên nhau, trước hết phải thu phục được cha trước.

Phải để cha chấp nhận mẹ.

Vạn Nhĩ Nhĩ thở phào nhẹ nhõm một hơi, có thể không cần sống với mẹ khổ sở như vậy nữa.

Hệ thống:……Một đứa dám dạy, một đứa dám nghe.-----------Editor Kim: Đầu tuần năng xuất edit thêm 1 chương, mn đầu tuần vui vẻ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Nga Đao30 Tháng mười hai, 2022 14:48
hôm nay kh có hả dg
BT
Ben Tran29 Tháng mười hai, 2022 15:31
Đọc chương này thấy bà mẹ kiều thê này vừa thiểu năng , vừa trẻ con =)) ở chung với bả 1p mình cũng ko muốn nữa . Tổng tài với kiều thê cả 2 đều có bệnh , càng đọc càng buồn nôn , bà kiều thê này là nhân vật mình ghét nhất xuyên suốt các thế giới .
Nga Đao28 Tháng mười hai, 2022 16:16
hóng hónggggggggggg
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô27 Tháng mười hai, 2022 13:26
Tui chờ tui chờ Tui mai thi phải tu tâm dưỡng tính nhưng đọc ức chế thật
Kim Linh
Kim Linh27 Tháng mười hai, 2022 04:13
Như vậy tới lúc bị nghiệp quật mới đáng
M
mizu26 Tháng mười hai, 2022 14:44
má ơi cái bà mẹ này gây ức chế voãi
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô26 Tháng mười hai, 2022 10:27
Đã có chương mớiiiiiii
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô25 Tháng mười hai, 2022 14:39
Hóngggggggggggggggggg
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:37
Cảm ơn dịch giả đã rất là chăm chỉ ngày nào cũng ra chương mới
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:34
Người mẹ não yêu đương. Hơi buồn cho đứa trẻ. Tuy gia đình có điều kiện nhưng mà có vẻ thiếu đi sự thấu hiểu của bố mẹ vì họ còn bận dỗ nhau kìa. Trời ơiiiii
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:32
Lúc nào cx nghĩ đến tình yêu. Trong đầu cx chỉ xoay quanh chk có quan tâm, suy nghĩ lung tung chỉ sợ chk chán mk. Níu kéo nhưng ko thể hạ cái sự thanh cao của mk xuống. Nghĩ chk chiều là hiển nhiên nhưng khi anh ta không có hành động được cho là quan tâm đến cuộc hôn nhân này thì chỉ có một chữ: KHÓC. Đây có lẽ là rảnh quá, không làm gì mới dư thời gian bổ não như thế.
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô22 Tháng mười hai, 2022 22:24
Tự ti đến nỗi cần sự khẳng định của đứa trẻ Trời ơi tui đọc mà tôi trầm kẻm nhắn sai luôn kìa.
BÌNH LUẬN FACEBOOK