Mục lục
Ta Có Thể Nhìn Thấy Thuộc Tính Nhân Vật (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

【 Vượng phu (5 sao): Phúc tinh trên trời rơi xuống, người ái mộ thân cận sẽ thu hoạch được sự tăng cường khí vận, nếu kết tóc làm phu quân thì sẽ thu hoạch được sự tăng cường khí vận trên phạm vi lớn, có xác suất sẽ phát động ra hảo vận. 】

Mệnh cách này mặc dù có tên là vượng phu, nhưng dựa theo miêu tả thì thật ra người ái mộ thân cận cũng sẽ có thể thu hoạch được hiệu quả. Nếu quan hệ tăng thêm một tầng cấp thì nói không chừng hiệu quả sẽ còn mạnh hơn nữa.

Vả lại cái mệnh cách này rất thần kỳ, vì cũng không có khả năng nó sẽ để cho tất cả người ái mộ thân cận của Đường Ấu Hinh đều có thể thu được sự gia trì, mà rất có thể nó chỉ gia trì cho số ít người ái mộ thân cận nhất mà thôi. Nếu ai ngoài định mức tăng thêm một tầng quan hệ với cô ấy thì rất có thể sẽ có sự chênh lệch rất lớn.

Đây chính là sự tăng cường khí vận, thậm chí sẽ trực tiếp có xác suất thu hoạch được hảo vận. Tại thế giới có 'Kịch bản' tồn tại như này, điển hình là nhân vật chính như Chương Kiến Dân đang tồn tại, vậy thì khí vận là một thứ rất trọng yếu.

Thật ra có thể gặp được kịch bản « người sắp chết » thì Hạ Húc cũng cảm giác hắn rất có vận may và cần phải phát triển tác dụng.

Dù sao kịch bản « người sắp chết » gần như không có nguy hiểm gì, nhưng cơ hội vớt được chỗ tốt thì lại không ít. Hạ Húc chỉ cần gọi một cú điện thoại mà đã không vốn vạn lời, kiếm lời tận mấy vạn, nếu nói đây là một loại 'kỳ ngộ may mắn' nào đó thì cũng không đủ.

Cái tiệm mì vắng vẻ quạnh quẽ của Tiết Minh Kiệt dưới tình huống bình thường sẽ có rất ít người đi vào. Nếu trước đó Hạ Húc không mời Đường Ấu Hinh ăn cơm và không chiếu cố tính cách đặc biệt tự bế hướng nội của cô ấy mà đi cổng trước chọn quán, như vậy Hạ Húc sẽ không nhất định có thể gặp được Tiết Minh Kiệt và tất nhiên sẽ không gặp được kịch bản « người sắp chết ».

"Cậu thật sự có chuyện cần tôi làm sao?"

Đường Ấu Hinh nghe xong lời nói của Hạ Húc thì đã có mấy phần chần chờ, thần sắc xoắn xuýt. Cô ấy do dự một lát rồi mới nhu nhu lên tiếng hỏi thăm.

Đường Ấu Hinh quả thật rất muốn kiếm tiền và điều này cũng đã trở thành chấp niệm của cô ấy nên sẽ không giả bộ được.

Nếu đi chiếm tiện nghi của Hạ Húc thì Đường Ấu Hinh sẽ không nguyện ý, nhưng nếu thật sự xuất phát từ mục đích thuê mình làm việc thì cô ấy vẫn còn có chút động tâm.

Hạ Húc cố ý làm ra bộ dáng gian thương con buôn mà cười nói:

"Đương nhiên là thật rồi! Tôi mới vừa thuê một cái cửa hàng mặt tiền nho nhỏ, nhưng mà bên trong rất bẩn rất loạn, nếu thuê nhân viên quét dọn thì khẳng định sẽ tốn rất nhiều tiền."

"Mà nếu để cậu đến làm thì nhất định sẽ tiết kiệm hơn rất nhiều, có thể tiết kiệm được không ít tiền đâu. Tôi còn có thể thuận tiện để cho cậu làm chút việc vặt, và vào thời điểm nhàn rỗi cậu sẽ dạy kèm tôi, như vậy tôi sẽ có thể tiết kiệm được một bút học phí bổ túc."

"Vậy. . . Vậy được, mỗi ngày cậu cho tôi 50 khối là được rồi."

Đường Ấu Hinh do dự trong giây lát rồi cuối cùng khẽ gật đầu, chỉ là trên khuôn mặt cô ấy hiện lên một vẻ hổ thẹn.

Hiển nhiên Đường Ấu Hinh biết Hạ Húc đang diễn, chỉ cần không phải là đồ đần thì đều có thể nhìn ra. Khi hắn thuê cô ấy thì vẫn có chút ít ý vị 'tình cảm' ở bên trong, chỉ là giữ ý nên cô ấy mới có thể nói thành dạng này.

Nhưng Đường Ấu Hinh thật sự vô cùng vô cùng muốn kiếm được một tiền nhỏ!

Thời điểm nội tâm của Đường Ấu Hinh đang xoắn xuýt thì Hạ Húc bỗng nhiên lắc đầu nói: "Vậy không được!"

Đường Ấu Hinh ngẩng đầu và có chút bứt rứt kéo lấy ngón tay hỏi: "Sao thế? Giá này… quá đắt sao? Nếu không thì cho tôi 30 khối thôi, mà không cho cũng được vì tôi có thể hỗ trợ cậu miễn phí, chỉ cần không chậm trễ việc lên lớp là được."

Hạ Húc tức giận gõ một cái vào gáy Đường Ấu Hinh rồi nói: "Tôi giống như loại người keo kiệt lắm sao? Như vậy là quá rẻ! Ở bên ngoài đi phát tờ rơi một ngày thì cũng không chỉ 50 khối đâu, mà mời nhân viên quét dọn còn không đủ mời người ta làm nửa giờ."

Sau khi nói xong, Hạ Húc lại bắt đầu nghiêm mặt và nhìn chằm chằm vào mắt Đường Ấu Hinh, sau đó hắn chững chạc đàng hoàng mà nói ra: "Tôi không phải đang phát thiện tâm thương hại cậu, hoặc là bởi vì tôi với cậu có quan hệ tốt mà muốn giúp cậu, tôi chỉ đang mời người làm việc như bình thường mà thôi. Nếu không thuê cậu thì tôi cũng phải thuê người khác, cho nên cậu cũng không cần thiết như vậy."

Đường Ấu Hinh yếu ớt nhỏ giọng phản bác một câu: "Tôi… tôi cũng không biết rõ tiền lương của các chị ấy. Cậu là ông chủ mà không chịu nói rõ tiền lương ra thì sao tôi có thể nắm được."

Hạ Húc nhịn không được mà mỉm cười nói: "Người khác đều hận không thể làm việc càng ít mà tiền lương càng nhiều, còn cậu thì lại trái ngược như thế! Tiểu Đường, cậu nghĩ một chút xem, chỉ bằng cái tư tưởng giác ngộ này của cậu thì đã là một nhân viên rất tốt rồi. Dù cho cậu không có năng khiếu thì tôi khẳng định cậu cũng sẽ bị một đám chủ đòi thuê đấy."

Đường Ấu Hinh sợ hãi giơ tay lên nói: "Gọi Tiểu Hinh được không? Gọi Tiểu Đường làm tôi có cảm giác rất kỳ quái…"

Hạ Húc khẽ cười một tiếng rồi nói: "Tiểu Đường chỉ là nói đùa thôi mà, tôi vẫn gọi cậu là Ấu Hinh! Đây chỉ là công việc làm thêm nên cậu không cần coi tôi là ông chủ làm gì! Về phần thù lao thì sẽ là 100/ ngày đi, hiện tại tùy tiện tìm việc thì tiền lương hai, ba ngàn thì vẫn phải có mà!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK