Mục lục
Ta Có Thể Nhìn Thấy Thuộc Tính Nhân Vật (Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đinh linh linh.

Tiếng chuông tan học vang lên.

Sau khi quyết định 'Thoả thuận' làm thêm vào giữa trưa, Hạ Húc và Đường Ấu Hinh cùng nhau đi ra cửa trường và kêu tới một chiếc xe taxi. Cả hai trực tiếp chạy tới thị trường tài nguyên nhân lực Huy Hoàng.

Nhưng lần này Hạ Húc cũng không đi thẳng vào bên trong thị trường nhân tài Huy Hoàng, mà hắn cho xe rẽ ngoặt để tiến vào một cái khu dân cư bên cạnh.

Cái khu dân cư này cũng không tính là loại khu dân cư thuần túy, mà đây là dạng nhà ở tại tầng trên, còn lầu một sẽ làm thành các loại cửa hàng mặt tiền, siêu thị, tạp hóa, quán ăn, cửa hàng quà vặt, đồ văn phòng,… Cái gì cần có cũng đều có và bố cục vô cùng hỗn loạn.

Tuy nhiên những cửa hàng mặt tiền này thường thường đều không buôn bán quá tốt, cơ bản toàn bộ khu dân cư không có người nào lựa chọn mua, và bọn họ cũng luôn bị thị trường nhân tài Huy Hoàng kia cướp người, cho nên lưu lượng người muốn rẽ ngoặt đi vào khu dân cư này là rất ít.

Thậm chí có lẽ là do nguyên nhân bố cục nơi này không hợp lý, làm cho con đường dưới mỗi tòa nhà có rất ít ánh sáng mặt trời, trông có vẻ cực kỳ u tĩnh lạnh lẽo.

Sau khi đi vào ngõ hẻm, Hạ Húc dẫn Đường Ấu Hinh đi vào một cái cửa hàng mặt tiền có khung cửa kính màu trắng nằm sát con đường.

Cửa hàng mặt tiền này cũng không lớn, ước chừng chỉ có 20 mét vuông. Tuy rằng đây là cửa hàng mặt tiền sát đường, nhưng trên thực tế cũng chỉ là con đường của khu cư xá mà thôi, xem tình huống quạnh quẽ nơi đây thì liền biết rõ không có làm ăn được cái gì.

"Chúng ta tới rồi sao?" Đường Ấu Hinh hơi có vẻ tò mò mà nhìn xuyên thấu qua cửa kính và đánh giá tình huống bên trong cửa hàng.

Nơi này chỉ sợ ban đầu chính là một cái tiệm mì hay tiệm tạp hóa gì đó, vì bên trong hiện tại còn đang có rất nhiều bàn ghế ngã xiêu xiêu vẹo vẹo. Cũng may là bàn ghế không phải là quá nhiều, và tối thiểu vách tường nhìn xem vẫn còn rất mới.

Hạ Húc gật đầu nói: "Không sai! Nhiệm vụ hôm nay của cậu chính là quét dọn thu thập nơi này cho tốt!"

Hạ Húc lấy ra chìa khoá mở cửa và đây là dạng cửa trượt nên nó mở ra hai bên giống như cửa sổ vậy.

Nơi này đã được Hạ Húc thuê mướn. Mặc dù phụ cận có chút vắng vẻ, nhưng chuyện này cũng không hề trọng yếu, vì hắn cũng không muốn mở tiệm kinh doanh, mà hắn chỉ muốn có một điểm dừng chân để tiến hành thuê người làm việc mà thôi.

Nếu Hạ Húc có thể gặp được người có thiên phú cao cấp thì hắn tất nhiên sẽ không thể bỏ qua, vì đây là thiên tài chỉ có thể ngộ nhưng không thể cầu. Nếu hắn bỏ qua thì về sau không nhất định sẽ còn có thể gặp lại nữa.

Nhưng mà coi như năng lực thuyết phục của hắn có mạnh như thế nào đi nữa thì việc thuê người cũng cần phải có vốn liếng. Mà cái vốn liếng này cũng không chỉ vẻn vẹn là tài phú, mà đây còn là một cái pháp danh và dàn khung tổ chức phù hợp.

Tại thời cổ đại, những người như vậy sẽ có thể là các địa chủ nuôi tá điền và nông nô, hay có thể là dạng tướng quân tuyển chọn binh sĩ, hoặc là Hoàng Đế tuyển chọn năng thần lương tướng. Nhưng ở thời hiện đại muốn làm như thế thì cũng chỉ có một cái phương thức đó là mở công ty.

Đương nhiên, tình huống này chỉ vẻn vẹn là dạng chọn người thông thường nhất, còn dạng tổ chức bí ẩn, xã đoàn công ích, quốc gia chính thể thì không ở trong đám này.

Hiện tại Hạ Húc cũng không thể thành lập công ty của riêng mình được vì tài chính của hắn cũng không dư dả. Để thỏa mãn nhu cầu bản thân thì còn được, nhưng nếu hắn muốn chân chính mở ra một cái công ty thì vẫn có chút giật gấu vá vai, bởi vậy hắn đã dứt khoát tùy tiện thuê đến một cái cửa hàng mặt tiền, trước tiên cần treo cái hư danh rồi lại nói.

"A a, tốt."

Đường Ấu Hinh nghe được Hạ Húc phân phó về sau thì liền nhu thuận gật đầu một cái. Sau khi nhận thấy Hạ Húc thật sự cần mình việc thì cô ấy ngược lại là đã nới lỏng một hơi, bỏ xuống gánh nặng trong lòng.

Đường Ấu Hinh hiện ra một vẻ hoạt bát, tò mò mà chủ động hỏi Hạ Húc một câu: "Cậu có thể nói một chút là cậu đang chuẩn bị mở cửa hàng gì được không?"

Hạ Húc cười nói: "Đợi chút nữa cậu liền biết rõ."

Hạ Húc để cho Đường Ấu Hinh đi vào trước nhưng hắn lại không đi theo, mà hắn xoay người đi về phía cửa hàng mặt tiền bán đồ văn quảng cáo ở đối diện.

Loại cửa hàng mặt tiền này trên cơ bản mỗi một cái khu cư xá đều có một hai cái, chủ doanh nghiệp sẽ chuyên in ấn chế tác các loại truyền đơn và hộp đèn quảng cáo. Nhưng bình thường chuyện mà bọn họ hay làm nhất thật ra lại là giúp người ta sao chép và đóng dấu văn kiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK