“Mẹ ngủ ngon.” Đào Đào cũng có qua có lại ôm lấy Hà Vãn hôn một cái.
Hà Vãn từ trong phòng Đào Đào đi ra, rồi lại đến phòng Thích Mân, Thích Mân còn đang làm bài tập.
“Tiểu Mân, ngày mai con có rảnh không?”
“Mẹ, làm sao vậy ạ, ngày mai con nghỉ nên rảnh.”
“Vậy ngày mai con dẫn Đào Đào ra ngoài đi dạo, đưa con bé đi choi, đừng cả ngày chỉ ở trong nhà, miễn cho Đào Đào lại nghĩ đến chuyện hôm nay.”
“Được ạ, con biết rồi, ngày mai con dẫn Đào Đào đi ra ngoài chơi.”
“ừ, con ngủ sớm một chút, đừng học muộn quá.”
“Con biết ạ.”
Thích Mân suy nghĩ cả một đêm nên dẫn Đào Đào đi đâu chơi, cuối cùng vẫn chưa nghĩ ra, sáng ra ý tưởng đột phát, cậu dẫn theo Đào Đào đến trường nhất trung Hòa Xương dạo chơi.
Học kỳ sau Đào Đào chuyển tới trường nhất trung rồi, Đào Đào còn chưa đến đấy bao giờ, cậu có thể dẫn cô đi xem một chút.
Đúng lúc, chuyện này cũng liên quan tới Dịch Tuần, dù sao Dịch Tuần cùng lớp với cậu, Thích Mân cảm thấy chủ ý này không tệ.
Lúc ăn sáng cậu hỏi Đào Đào, Đào Đào nói đi chỗ nào cũng được.
“Vậy chúng ta cùng đi với Dịch Tuần được không?”
“Được ạ, nhưng anh Dịch có rảnh không ạ?” Đào Đào cảm giác với tính cách của Dịch Tuần không giống như là sẽ đi ra ngoài chơi.
“Em đi hỏi cậu ấy chẳng phải sẽ biết sao?” Thích Mân nếu mà đến hỏi, kết quả đạt được khẳng định là không đi, thế nhưng Đào Đào đến hỏi thì không nhất định rồi.
“Được ạ, vậy chúng ta tý nữa đến nhà anh Dịch.”
Đào Đào ăn xong lên lầu đổi một bộ váy màu hồng, trên lưng còn đeo chiếc ba lô nhỏ màu trắng Hà Vãn mua cho, sau đó cô nắm tay Thích Mân đi ra ngoài.
Thời điểm Thích Mân đến, Bạch Chỉ còn chưa đi ra ngoài, công việc của bà tưong đối tùy ý, không cần mỗi ngày phải quẹt thẻ đúng giờ, bà thấy Đào Đào tới thì rất vui vẻ, bà bảo dì Triệu đem tây mai mới mua từ ngày hôm qua ra.
“Đào Đào, đến đây ăn đồ ăn vặt nào, hôm qua dì mua tây mai, con nhìn có thích hay không?”
“Con cảm ơn dì, dì làm sao biết con thích ăn cái này vậy ạ?”
Trên tay Đào Đào cầm tây mai, cô ngồi ở trên ghế sa lon, váy màu hồng, tóc buộc thành hai cái bím tóc hình đuôi ngựa, nhìn giống như một tiểu hoa đồng.
“Đào Đào nói ngọt quá, con đến tìm tiểu Tuần hả? .”
“Đúng vậy ạ, dì à, anh Dịch có ở nhà không ạ? Cháu và anh trai muốn mời anh Dịch đi ra ngoài chơi.”
“Có chứ, thằng bé đang trên lầu, để dì gọi tiểu Tuần, cháu và tiểu Mân ngồi đây một lúc nhé.”
“Dạ, con cảm ơn dì.”
Bạch Chỉ hào hứng lên lầu tìm Dịch Tuần, đi ra ngoài choi thì tốt rồi.
“Tiểu Tuần, Đào Đào và tiểu Mân tới đây mời con đi ra ngoài choi đấy.”
Ánh mắt Dịch Tuần thay đối, nhưng mà vẫn nói: “Không đi.” Dịch Tuần không muốn ra cửa.
“Đào Đào tự mình đến mời con, con dù sao cũng nên ra ngoài nhìn Đào Đào một chút chứ.” Bạch Chỉ vỗ bả vai Dịch Tuần. “Không muốn đi, mẹ à, mẹ ra ngoài đi, con muốn học.” Dịch Tuần đứng lên đấy Bạch Chỉ ra ngoài.
“Ai, đứa bé này.”
Bạch Chỉ bất đắc dĩ, đành phải xuống lầu nói thẳng với Đào Đào, “Đào Đào, tiểu Mân, thật có lỗi rồi, Tiểu Tuần thằng bé nói không muốn đi.”
“Không muốn đi ạ?” Đào Đào nhìn về phía Thích Mân, Thích Mân cười cười, “Hay là để Đào Đào đi gọi đi ạ.”