Mục lục
Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: KimCả nhà bởi vì chuyện Giang Ngọc Trạch đi thi, mà tâm trạng lo lắng không yên, lo lắng cho Giang Ngọc Trạch.

Chỉ có Nam Chi là không tim không phổi, không lo lắng chút nào, bởi vì Nam Chi biết, nhất định tiểu thúc thúc sẽ thi đậu.

Sự chú ý của cô đều dồn vào tằm giống, tằm chậm rãi ăn lá dâu, thân thể bụ bẫm, vừa củ động thân thể vừa ăn.

Lúc xem hình ảnh còn cảm thấy có chút đáng sợ, nhưng bây giờ Nam Chi càng nhìn lại cảm thấy tằm đáng yêu, thời điểm ăn lá dâu cũng rất đáng yêu, sờ vào liền cảm thấy vừa mát vừa mềm.

Tằm mỗi ngày một lớn lên, Nam Chi cùng tỷ tỷ lại càng thêm chú ý chăm sóc tằm.

“Xin hỏi, đây có phải là nhà của Giang Ngọc Trạch không?” Một giọng nói già nua vang lên.

Nam Chi đang ở chuồng gà quét tước phân gà, đại khái là đã làm quen, cho nên Nam Chi làm tương đối thuần thục, tuy rằng còn có chút ngây thơ, vụng về.

Nhưng vẫn có thể hoàn thành công việc.

Nghe thấy tiếng nói, cô buông chổi xuống, đi tới cửa, thấy một ông lão đáng tuổi nội tổ phụ, đi cùng là một thiếu niên.

Quần áo trên người họ rất tốt, đặc biệt là quần áo của thiếu niên kia, hoa văn dưới ánh mặt trời như ẩn như hiện, tư thái thiếu niên cao quý văn nhã , chỉ là mặt mày thiếu niên bao phủ bởi một tầng buồn bực, khiến cho hắn có chút khó gần.

Thiếu niên đánh giá Nam Chi, sau đó dời tầm mắt, giống như nhìn nhiều hơn hai cái sẽ tổn hại đôi mắt.

Nam Chi hỏi: “Các ngươi là ai?”

Người lớn tuổi hỏi: “Đây là nhà của Giang Ngọc Trạch đúng không?”

Nam Chi gật gật đầu, “Đúng vậy, Giang Ngọc Trạch là thúc thúc của ta, các ngươi tới gặp thúc thúc sao, thúc thúc ta đi thi rồi, không có ở nhà.”

“Nhị Nha, ai ngoài cửa vậy?”

Giang Nhạc An loáng thoáng nghe thấy tên tiểu ca ca, đi ra khỏi phòng, nhìn thấy ở cửa có hai người, nàng sửng sốt một chút, đặc biệt là khi nhìn thấy thiếu niên mặc hoa phục.

Thiếu niên cũng quay đầu lại nhìn Giang Nhạc An, biểu cảm có chút ngoài ý muốn, không nghĩ tới, ở nơi núi non hoang dã này, lại có thể nhìn thấy một người hơi vừa mắt như vậy.

Nam nhân lớn tuổi cười ha hả, “Chúng ta ở trên đường gặp được Giang Ngọc Trạch, cho nên mới đặc biệt tới nhà hắn bái phỏng một chút.”

Tiểu ca ca còn có thể quen được người như vậy?

Giang Nhạc An gật đầu, “Các ngươi là bằng hữu của tiểu ca ca, vậy mời vào, nơi này là thôn dã, bỏ quá cho.”

Thiếu niên kia đánh giá sân viện nhà nông, quanh sân còn vang vọng tiếng gà gáy.

Vẻ mặt hắn do dự, nhưng giống như lại nghĩ đến cái gì, vẫn đi vào theo.

Nam Chi cũng đi theo vào nhà chính, Giang Nhạc An nhìn Nam Chi, mày nhíu lại, cô đi theo vào đây làm gì?

“Thiếu gia nhà chúng ta đi du ngoạn, gặp được tiểu huynh đệ Giang Ngọc Trạch, nếm thử được một chút thịt vụn, hương vị quả thật không tồi, cho nên muốn tới đây mua của các ngươi một ít, không biết các ngươi có bán không?” Thẩm bá cười hỏi, thoạt nhìn thật giống một vị lão nhân ôn hòa.

Nói là lão nhân, nhưng thân thể hắn cũng còn rất cường tráng, đi đứng oai phong lẫm liệt, nhưng lại tỏ vẻ khiêm tốn với vị thiếu niên kia.

“Thịt vụn?” Giang Nhạc An sững sờ một chút, không khỏi nhìn về phía thiếu niên, thiếu niên theo bản năng tránh né ánh mắt của Giang Nhạc An, khiến Giang Nhạc An cảm thấy hắn có chút đáng yêu.

Lớn như vậy còn tham ăn.

Giang Nhạc An hơi thả lỏng, “Số thịt vụn đó là do ta làm, nếu thiếu gia muốn, ta có thể làm một ít.”

“Thật tốt quá.” Thẩm bá cao hứng nói, lấy ra một thỏi bạc, “Đây là tiền cọc, hai ngày nữa chúng ta sẽ tới lấy, được không?”

Giang Nhạc An kinh ngạc nhìn thỏi bạc, nhưng lại lắc đầu, “Không cần nhiều như vậy, chỉ là một chút đồ thôn dã, không đáng bao nhiêu tiền.”

Thịt kia là làm từ thịt và nấm, vốn dĩ nấm đã ăn rất ngon rồi, hơn nữa lại cho thêm một lớp dầu trơn bóng, hương vị càng không thể kém được.

Cũng là vì ngày hôm đó ăn nấm, khiến Giang Nhạc An có ý tưởng, nghĩ đến việc tiểu ca ca bên ngoài ăn uống không tốt, thân thể mà phải chịu khổ sao có thể thi tốt được.

Vì thế liền bàn bạc với mẫu thân, làm đồ ăn ngon cho tiểu ca ca.

“Không có gì, thứ thiếu gia thích chính là có giá trị.” Thẩm bá không chút để ý mà nói, toát ra dáng vẻ quyền thế và giàu có.

“Vậy được rồi, ta sẽ làm thật tốt.” Số tiền này trừ tiền mua thịt ra, nấm là tìm ở trong núi, thì vẫn còn dư lại rất nhiều tiền.

Không nghĩ tới tiểu ca ca đi ra ngoài một chuyến, vậy mà còn có thể gặp được bằng hữu, mang tới mối làm ăn cho gia đình.

“Thẩm bá, đi thôi.” Thiếu niên không muốn ở lại đây thêm nữa, giọng nói có chút mất kiên nhẫn, dẫn đầu đi ra khỏi sân viện.

Thẩm bá cười ha hả từ biệt Giang Nhạc An, đi theo phía sau thiếu niên, bọn họ đến và đi như một cơn gió, chỉ có thỏi bạc trên bàn là vật chứng chứng minh bọn họ đã từng tới đây.

Giang Nhạc An thấy Nhị Nha nhìn chằm chằm vào thỏi bạc, ánh mắt kia giống như muốn cướp lấy thỏi bạc, khiến nàng không nhịn được mà nhíu mày.

Nhị Nha, Nhị Nha này càng ngày càng không kiểm soát được, chữ tham lam đều khắc sâu trên mặt, khắc sâu vào trong mắt.

Giang Nhạc An cất thỏi bạc đi, nói với Nam Chi: “Nhị Nha, đi gọi mọi người về đây, có mối làm ăn tìm tới cửa.”

Nam Chi ngây ngốc gật đầu: “Được.”

Cô nhanh như chớp chạy ra ngoài đồng, gọi mọi người về nhà, lão Tiền thị vội vàng hỏi nữ nhi: “Sao vậy, sao lại kêu chúng ta về nhà gấp như vậy?”

Giang Nhạc An chưa nói chuyện, lấy thỏi bạc ra, lập tức khiến tất cả mọi người trở nên sôi nổi.

Một thỏi bạc thật là lớn!Ở đâu ra!

Giang Nhạc An đem ngọn nguồn kể ra một phen, nói xong nước mắt lão Tiền thị đã chảy ra ròng ròng, lại hạnh phúc mà cảm thán: “Nhà chúng ta rốt cuộc cũng tốt lên rồi, tốt lên rồi…”

Nữ nhi cùng nhi tử của bà quả thực là có tiền đồ.

Rõ ràng là đi thi, mà lại có thể tìm mối làm ăn cho gia đình.

Như thế thì sao có thể không thương, sao có thể không thiên vị cho được.

“Nương, đừng khóc nữa, bây giờ quan trọng nhất là làm thật tốt đồ mà thiếu gia kia yêu cầu.” Giang Nhạc An vội vàng trấn an mẫu thân, “Nương, sau này chúng ta sẽ càng ngày càng tốt lên, chúng ta sẽ khiến cho phụ mẫu cùng mọi người trải qua cuộc sống tốt đẹp.”

“Được, được…” Lão Tiền thị hạnh phúc lau nước mắt, cầm lấy tay nữ nhi không buông, “May mắn nhất đời ta chính là, sinh ra hai đứa nhỏ là con và Ngọc Trạch.”

Giang Bạch Minh bổ sung nói: “Đều tốt, ai cũng tốt, sinh nữ nhi cũng tốt.”

Không thể để lão đại cùng lão nhị lạnh tâm được.

Lão Tiền thị lúc này mới phản ứng lại, gật đầu nói: “Đúng vậy, đều tốt, đều tốt.”

Cả nhà xuất phát lên núi tìm nấm, ngay cả Nam Chi cũng phải đi.

Nam Chi cầm theo một cái rổ nhỏ xấu xí, hỏi hệ thống: “Ca ca, vị thiếu gia kia chính là Vương gia sau này phải không, tiểu cô cô chính là được gả cho vương tử.”

Hệ thống ừ một tiếng, “Một thế tử, một nữ nhi nhà nông, khoảng cách quá lớn, dù sao cũng phải có duyên tương ngộ một phen.”

Nam Chi cảm thán nói: “Quả nhiên ăn nấm là chuyện tốt.”

Hệ thống: “…… Thật ra nấm kia cũng không phải ngon đến thế, thế tử kia có bệnh kén ăn, ăn được thứ gì, thì thứ đó là đồ tốt.”

Nam Chi ngạc nhiên vô cùng, “Còn có người ăn không vào?”

Sao lại có người ăn không vào được chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Kim Linh
Kim Linh04 Tháng ba, 2023 00:38
Thế giới này 60 phần nhỏ mới kết thúc á cô.
Kim Linh
Kim Linh04 Tháng ba, 2023 00:37
Không cô ơi, không có ai mất cả, chỉ là t thấy mẻ cãi kiểu ức chế quá, phải t t đánh cho tỉnh, con vs cái.
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô03 Tháng ba, 2023 15:35
Bao h thế giới này kết thúc để t bay sang thế giới sau zậy cô. Đã quá đủ rồi. Tạm pịt thế giới này. Sang thế giới tiếp theo thôi.
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô03 Tháng ba, 2023 15:29
Tôi vẫn chx đọc chương mất mà thấy bình luận của cô chắc chương này nó bão táp lắm
Kim Linh
Kim Linh03 Tháng ba, 2023 08:54
Cho tôi xuyên vào thân xác cha Quan hay mẹ Quan 5 phút, t tát Quan Hinh mấy cái rồi đi ra ngay được không. :(((
M
mizu01 Tháng ba, 2023 16:54
thấy bất lực ghê ấy vì cái đôi cẩu nam nữ này mà các nhân vật phụ không chết thì gặp bệnh :(( đọc đến đoạn Nam Chi có khối u trong đầu chỉ vì để 2 con tró ko ly hôn là tôi ức chế lắm r
Kim Linh
Kim Linh01 Tháng ba, 2023 02:08
Phải tĩnh tâm, haha
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô28 Tháng hai, 2023 10:05
Ú zề. Lại có chương mới. Đọc thế giới này tâm tôi trở nên bình bản đến lạ
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô27 Tháng hai, 2023 11:51
Cảm ơn cô nay lại có truyện đọc Lục phu nhân uy vũ. Bé con sẽ học đc rất nhiều rất nhiều điều từ bà ấy. Khà khà. Zừa lòng tui
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô25 Tháng hai, 2023 14:50
Emmmma Tui phải nói j đây Tui cx bất lực lắm. Con bé bị bệnh cx tốt :’)? Đừng li hôn nữa. Ở lại mà đày đoạ nhau đi :))
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô18 Tháng hai, 2023 05:50
Trời ơiii tuỵt cà là vời
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô17 Tháng hai, 2023 12:58
Về tra tấn lẫn nhau đi, đừng gây hoạ cho người khác
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô16 Tháng hai, 2023 09:48
Đã j đâu trời
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô14 Tháng hai, 2023 11:41
Hmmm Bao giờ mới nhận ra được zậy. Giày vò nhau quá trời
M
mizu10 Tháng hai, 2023 15:34
ông bố này tiện ghê
Kim Linh
Kim Linh09 Tháng hai, 2023 06:01
cảm ơn cô nha
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô07 Tháng hai, 2023 23:42
Mừng cô trở lại nhaaaa
M
mizu18 Tháng một, 2023 06:57
buồn nhưng chúc pà ăn tết vui vẻ T^T
Kim Linh
Kim Linh17 Tháng một, 2023 10:20
Thông báo: từ ngày 18-30/1 t sẽ về nhà nghỉ tết, đồng nghĩa với việc k có máy edit, tạm nghỉ nha mn. Chúc mn ăn tết vui vẻ.
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô06 Tháng một, 2023 13:06
Tứkkkkk Cứu tôi cứu tôi Đọc mà thở oxi, người ngoài cuộc mà còn mệt mỏi người trong cuộc chắc tuyệt vọng luôn rồi Xong sẽ thấy :
Kim Linh
Kim Linh04 Tháng một, 2023 10:14
Cảm ơn 2 cô nhaaa.
M
mizu03 Tháng một, 2023 13:50
chúc mừng năm mới muộn nha ^^
MNĐ
mỗi ngày đọc truyện là mô03 Tháng một, 2023 01:43
Tui chờ cô mãi luôn Iu iu iu
Kim Linh
Kim Linh03 Tháng một, 2023 00:51
Xin chào t đã quay trở lại sau kỳ nghỉ lễ, t sẽ tiếp tục update tới kỳ nghỉ tết âm lịch, thực ra t cũng muốn bão chương lắm nhưng làm 1 mình tiến độ hơi lâu, có lẽ ra năm t sẽ tìm người hợp tác.
Nga Đao30 Tháng mười hai, 2022 14:48
cầu bão chương trc thềm năm mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK