Bạch Hổ đại lục · Già Nam Quốc · phía tây rừng Bạch Hoa
"Yêu Nhiêu! Ngươi có tội!"
Bạch Hổ, mùa xuân năm 3270, đại quân Thần điện vây diệt ma tộc, cướp được một viên Hắc châu không biết tên, được Thánh nữ dự tuyển của Già Nam Thần điện · Yêu Nhiêu hộ tống về ban tối cao của Thần điện tiến hành phong ấn. Kết quả Thánh nữ Yêu Nhiêu chẳng những không có hoàn thành nhiệm vụ, còn đem Hắc châu dung nhập thân thể, đọa thân thành ma! Phải nhận sự đuổi giết của các Thần điện!
Âm thanh rống giận được phát ra vừa rồi thuộc về Đại trưởng lão của thần điện · Phàm Tái Á.
Thấy bản thân bị mười mấy tên đệ tử Thần điện vây quanh, Yêu Nhiêu cười khẽ, đáy mắt không giấu được chấn động: "Đại trưởng lão, không biết Yêu Nhiêu có tội gì?"
"Ngươi dám trộm thánh vật Ma tộc mà không giao lại cho Thần điện, còn đánh chết tư tế Thần điện, hiện tại.. hiện tại lại bày ra dáng vẻ này! Tâm của ngươi, đã sa đọa thành ma rồi sao!"
"Ngươi là yêu nữ! Yêu nữ làm bại hoại danh dự Thần điện!"
"Yêu nữ sao?" Đáy lòng Yêu Nhiêu cười lớn, xiêm y đã tơi tả sau trận đánh vừa rồi, biết bao ánh mắt vô sỉ của những kẻ ngày thường tự xưng thánh nhân chiếu tới, hóa ra Đại trưởng lão của Thần điện cũng chỉ được đến thế này, không hơn!
Mở to mắt, vuốt ve mái tóc dài, Yêu Nhiêu đột nhiên rũ bỏ khí chất Thánh nữ thánh khiết. Mị nhãn lưu chuyển, thổ khí như lan, ngón tay trắng nõn di chuyển đến ngực, chậm rãi vờn quanh, quyến rũ không xương khiến những thiếu niên Thần điện đi theo truy kích không khỏi nhộn nhạo, vô thức tiến về phía trước.
Yêu Nhiêu thân thể ngạo nghễ, thanh âm vũ mị thổi nhẹ bên tai Phàm Tái Á: "Hắc Ma Châu kia đã dung nhập vào ngực Yêu Nhiêu rồi, không biết Đại trưởng lão có muốn thấy không.."
Đôi môi đỏ thắm ở trước mặt Phàm Tái Á lúc đóng lúc mở. Hắn tuy cảm thấy không ổn, nhưng nhìn đến bờ vai tuyết trắng kia thì trong lòng như có con kiến bò quanh, nửa bước cũng không thể động đậy, nước miếng thiếu điều muốn chảy xuống.
Tự bạo đi! Yêu Nhiêu điên cuồng kêu gọi chiến thú, cảm giác được linh lực tích tụ trong cơ thể sắp bùng nổ.
Triệu hồi sư cấp 3 tự bạo ở khoảng cách gần như vậy, tuyệt đối có thể khiến Phàm Tái Á cấp 5 xương cốt không còn!
"Phốc!" Một mũi tên màu xanh từ phía sau Yêu Nhiêu bay đến, ngực nàng hiện ra một đầu mũi tên nho nhỏ. Trong nháy mắt, cỗ lực lượng mà nàng vất vả tích tụ kia liền bị kìm hãm lại.
Yêu Nhiêu bất khả tư nghị cúi đầu nhìn mũi tên màu xanh kia, đó là vũ khí đặc thù nàng tự tay chế tác cho tỷ muội Thanh Linh, làm sao có thể không nhận ra.
"Đại trưởng lão, nàng ta chính là yêu nữ, người ngàn vạn lần không nên bị mê hoặc!" Thanh âm nhu thuận phía sau Yêu Nhiêu vang lên. Thanh âm ấy với nàng mà nói, giống như kinh lôi.
Thanh Linh..
Tư tế trợ giúp nàng vì sao lại chết? Phương hướng nàng bỏ chạy tại sao mọi người lại nắm rõ như vậy? Tất cả mọi nghi ngờ trong đầu Yêu Nhiêu trong giây phút nghe thấy giọng nói ấy liền bùng nổ!
Thanh Linh..
Khẽ nhấc tóc Yêu Nhiêu lên, thiếu nữ nhu thuận ở bên tai nàng cười khẽ:
"Yêu Nhiêu, vị trí Thánh nữ là của ta, Đức Nhĩ điện hạ cũng là ta, ngươi an tâm thoải mái.. đi chết đi!"
Đao ảnh chói lọi lưu loát chém xuống..
Lời ngoài mặt (đây là lời tgia, không phải của edt)
Đây vốn là phiên ngoại, bất quá sợ tình tiết nhảy qua nhiều quá liền lâm thời sửa thành tiết tử~