Ngươi nhát gan cái rắm, không biết cái u trên đầu ta là do nha đầu thối nào vì thử xem "lão bạch tuộc có phải người tốt hay không" mà đánh ra đâu!
Lão bạch tuộc đau đến cái mũi đều sưng, không dám đến gần dọa tiểu tổ tông này đi mất.
"Cái gì là nhiệm vụ cấp S?" Yêu Nhiêu xác định lão bạch tuộc sẽ không tổn thương nàng mới yên tâm đặt mông ngồi trước cửa. Lần đầu tiên nhìn thấy huyễn thú là thần thú cấp 8! Nàng cảm thấy bản thân hiện tại giống như nằm mơ.
"Lão Bối Ninh kia chưa cùng ngươi nói qua sao.." Lời nói còn chưa dứt, hai mắt lão bạch tuộc đột nhiên trố ra như thấy được yêu quái.
"Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi.." Nói vài chữ 'ngươi' liên tục, lão bạch tuộc bất khả tư nghị kêu lớn lên: "Ngươi còn chưa có thông linh! Căn bản không phải triệu hồi sư!"
Lão bạch tuộc này thật có bản lĩnh, liếc mắt một cái đã nhìn thấu không gian chiến thú trong cơ thể Yêu Nhiêu trống không, căn bản không có chiến thú khế ước nào.
"Đúng vậy, còn chưa thông linh qua." Yêu Nhiêu lơ đễnh gật đầu.
Khó trách cô nương này đối với thuật ngữ nhiệm vụ cấp S không hiểu gì, căn bản chính là đánh bậy đánh bạ đi tới nơi này. Lão bạch tuộc khó xử nuốt xuống một ngụm nước miếng, điều này cùng với ước định của lão đầu Bối Ninh rõ ràng không hợp, nhưng nha đầu kia cư nhiên có thực lực phá vỡ kết giới, lại có vũ khí phòng hộ quỷ dị như vậy, có lẽ cũng không phải hạng người hời hợt gì. Thật vất vả mới lại gặp gỡ một nhân loại, lão bạch tuộc hàm hàm hồ hồ đem kinh ngạc vừa lộ ra che giấu.
"Mặc kệ ra sao, nhiệm vụ cấp S ngươi cứ tiếp nhận là được." Lão bạch tuộc vô liêm sỉ nói.
Nếu không phải là nó cùng với lão đầu Bối Ninh kia có giao tình, trăm năm trước những cường giả đó sớm đã đem lão bạch tuộc lòng dạ hiểm độc mình xé làm tám khối. Đừng nhìn nó hiện tại một bộ dáng ôn hòa hiền lành, trăm năm trước cũng đã từng lừa qua không ít cường giả.
"Nhiệm vụ là cái gì?"
Yêu Nhiêu sớm nhìn ra này con bạch tuộc này không tốt đẹp gì, bất quá đã có cơ hội ngồi xuống đàm phán, nàng đương nhiên muốn thử một lần xem có thể lấy được Thủy Châu kia hay không. Còn người tên Bối Ninh hình như là viện trưởng đương nhiệm, có chỗ dựa như vậy, có lẽ lão bạch tuộc cũng không có gan hại nàng ở trong này.
"Ta cùng lão đầu Bối Ninh đã giao hẹn xong rồi, nếu thật có người phá được kết giới này đi vào, lại tiếp được thủy kiếm của ta, liền có được tư cách nhận nhiệm vụ - thu thập một trăm đóa Thánh Vực Tuyết Liên cho ta trị thương, ta sẽ truyền người đó một quyển võ kỹ hoàn chỉnh."
Lão bạch tuộc run rẩy giơ lên ba cái râu thật lớn, toàn bộ cung điện đáy nước cũng không chịu được mà chấn động. Yêu Nhiêu nhìn thấy ba cái râu kia phảng phất như bị lực lượng hắc ám nguyền rủa, liên tục chảy ra máu đen, miệng vết thương không chỉ không khép lại được mà còn có xu hướng khuếch tán ra toàn thân.
Xem ra lão bạch tuộc thời trẻ bị thương rất nặng nên mới ở dưới cung điện này dưỡng thương. Vì tránh cho thực lực học sinh đi Tuyết Sơn thu thập Thánh Vực Tuyết Liên không đủ mà chết, lão viện trưởng cùng lão bạch tuộc mới ước định lẫn nhau ra nhiệm vụ cấp S này.
Thánh Vực Tuyết Liên quả thật là một loại thánh vật có công hiệu tinh lọc cùng trị thương, có thể trị liệu loại thương tổn do Ám thuộc tính gây ra. Tuy nhiên Tuyết Liên ở trên thị trường có tiền cũng chưa chắc mua được, sinh trưởng ở cao nguyên tuyết vực lạnh khủng khiếp, lại có Băng Lang cùng Băng Hùng dã thú tầng tầng bảo hộ, đại khái cũng chỉ có thực lực tứ giai triệu hồi sư trở lên mới có khả năng đi hái một hai đóa.
"Đương nhiên, nếu không đủ một trăm đóa, ta cũng có thể từ số lượng ngươi thu thập được mà truyền thụ cho một phần võ kỹ." Lão bạch tuộc tiếp tục dẫn dụ từng bước. Nó cũng không trông cậy vào tiểu cô nương trước mắt này có thể thu thập đủ một trăm đóa Tuyết Liên, chỉ cần có thể thu thập ba đóa mà không chết ở bên ngoài, nó có thể nhẫn nại chờ đợi nhân loại kế tiếp mở ra nhiệm vụ.
Hừ! Yêu Nhiêu kiếp trước thân là Thánh nữ làm sao không biết để ngắt lấy Thánh Vực Tuyết Liên khó khăn nhường nào, xem ra lão bạch tuộc lòng dạ hiểm độc này đã che giấu phần lớn sự thật. Bất quá Yêu Nhiêu cũng không cùng hắn so đo, ngược lại giả dạng bộ dáng tham lam: "Võ kỹ thật sự không tồi, nhưng ta muốn Thủy Châu trên đỉnh tháp kia làm tiền đặt cọc."
Thủy Châu? Lão bạch tuộc suy nghĩ hơn nửa ngày mới nhớ sau khi bản thân tìm được cung điện đổ nát này để dưỡng thương, bởi vì ghét bỏ trong đây âm u, lão đầu Bối Ninh liền tùy tay đặt trên đỉnh chủ tháp một hạt châu Thủy nguyên tố để chiếu sáng. Thủy Châu kia tuy không phát sáng nhưng đến tối sẽ phát ra chút ánh sáng ban ngày tích tụ được, xem ra tiểu cô nương chính là ngốc, đều cho rằng hạt châu sáng lấp lánh là bảo bối.
"Haha, muốn lấy Thủy Linh châu ra đặt cọc cũng được, trước lấy mười đóa Tuyết Liên đến trao đổi." Lão bạch tuộc cáo già này, ngay cả một hạt châu không chiếu sáng được cũng không buông tha.
Cũng khó trách, chỉ có Yêu Nhiêu tương liên với Hắc Châu mới có thể cảm nhận được lực lượng mênh mông trong Thủy Linh châu, đương nhiên, đồ điên là một kẻ lạc loài rồi. Ở trong mắt những người khác, Thủy Linh châu chỉ là một quả cầu pha lê không chiếu sáng thôi.
"Mười đóa quá nhiều! Năm đóa đi!" Yêu Nhiêu đổi thành bộ dáng khó xử, phảng phất như nếu điều kiện trao đổi cao hơn thì nàng không hứng thú nữa.
"Năm đóa thì năm đóa." Lão bạch tuộc rộng lượng nói, sợ tiểu cô nương đổi ý. Nó làm sao biết được ngay từ đầu mục tiêu chính của Yêu Nhiêu không phải võ kỹ mà là Thủy Linh châu kia. Đợi đến tương lai không xa, sau khi được chiêm ngưỡng thực lực của Thủy Linh châu thì trong lòng nó đã đem tiểu hồ ly này ngũ mã phanh thây không biết bao nhiêu lần!
Cùng lão bạch tuộc đạt thành giao dịch Yêu Nhiêu mới ướt sũng từ trong hồ ước lạnh băng bò ra, vừa ngẩng đầu đã thấy trời tối đen giơ tay không thấy được năm ngón. Nàng mệt mỏi hướng ký túc xá mà đi.
Đúng rồi, nàng còn mất một bên giày, một đường đi tới tuy rằng nước trên người đã khô một nửa nhưng tóc lại rối tung dính lên mặt, quần áo bởi vì trước né tránh cá mập sau bị lão bạch tuộc dây dưa đã nhầu như cái giẻ lau. Bộ dáng muốn bao nhiêu chật vật thì có bấy nhiêu chật vật.
Xem ra Mỹ Lam một chốc một lát sẽ không đến được nơi ở của lão bạch tuộc. Về việc thế nào lấy được năm đóa Thánh Vực Tuyết Liên, trong lòng Yêu Nhiêu đã có chủ ý bước đầu. Hơn nữa phát hiện tiểu Đan lô có thể chủ động hộ chủ, lại có thể hóa giải ba thành công kích của huyễn thú thần cấp mà không lưu lại một miệng vết thương, tâm tình nàng lúc này quả thực muốn bay lên trời luôn rồi.
Thật không biết Tiểu Đan lô này là dạng bảo bối gì!
Bất quá vận khí tốt hôm nay của nàng còn chưa có hết đâu!
"A a a! Ngươi.. Ngươi rốt cuộc là người hay quỷ!" Thanh âm run rẩy vang lên bên tai Yêu Nhiêu vô cùng quen thuộc.
Hóa ra là nhân vật bi kịch Kim Đại Phú! Sự việc lần trước còn chưa tính sổ với hắn đâu! Yêu Nhiêu nhe răng cười.
Nói đến Kim Đại Phú này, trong nhà hắn thật đúng là có chút quan hệ, thông qua bảy cong tám quẹo mà lấy được đến tay một đám Thông Linh thạch có độ tinh khiết cực cao.
||||| Truyện đề cử: Vạn Cổ Chí Tôn |||||
Tuy rằng chỉ cần thông linh thạch bằng ngón cái* đã có thể giúp nhân loại thức tỉnh linh lực qua Thông Linh ma pháp trận, trở thành một triệu hồi sư chân chính.
*đoạn này trong bản CV để là ' thông linh thạch phẩm chất ngón cái', theo t đoán chắc là bằng ngón tay cái chăng vì bên dưới cũng có một đoạn nói về cái này nên t nghĩ sửa thế này là hợp lý kk
Nhưng không biết là bắt đầu từ đâu, trong giới quý tộc lưu truyền một bí mật không hẳn là bí mật: Khi thông linh sử dụng Thông Linh thạch độ tinh khiết càng cao, số lượng càng nhiều thì năng lực sau khi trở thành triệu hồi sư sẽ càng mạnh.