Ngày đó, vợ Lý Oai Cổ đến xem kiểu giày mới để làm cho mấy anh em nhà họ Tây và con mình. mẹ Tây Viễn và bà cụ sốt ruột đến nhà bà Vương Tam, để tự nàng ở trong phòng vẽ lại. nàng còn chưa vẽ xong liền nghe được Linh Tử và Vệ Thành khắc khẩu ngoài phòng. lúc ấy, vợ Lý Oai Cổ sợ tới mức không thốt lên lấy một tiếng. nàng tinh thần không tốt, phản ứng không giống người thường, trộm trốn ở góc phòng, người run run.
Mãi cho đến khi an tĩnh lại, nàng mới trộm lui về trại gà, trằn trọc mấy ngày. hôm nay thấy Tây Viễn mới cố lấy dũng khí đem chuyện nói ra.
Tây Viễn nghe xong, đầu “Ông” lên. Bảo sao, Thành Tử của hắn sao có thể bởi vì tí chuyện nhỏ liền dỗi rời nhà đi, không cần cái nhà này, không cần anh trai. hóa ra là có chuyện như vậy!
Thằng bé chắc thương tâm lắm?
Tây Viễn lấy tay vò đầu, đau lòng đến nỗi thở cũng tốn sức.
“Cậu chủ sao thế?” vợ Lý Oai Cổ sợ hãi.