Tại sao hắn lại có thể... lừa nàng lâu đến như vậy.
"Ta phải về, chủ tử nhất đinh sẽ biết ta lại đến tìm Vô Nham ca ca, một lát nữa nhất định lại tới tìm ta, ta phải đi về trước." Vân Ly đang phiền lòng, cũng không để ý tới mục đích thực sự Qúy Ly gọi mình lên đây.
Thấy hắn không còn chuyện gì, nàng liền không muốn ở lại, trực tiếp rời đi.
Đi vài bước, Vân Ly chợt nhớ ra, đúng rồi, ngày mai là mùng một, nàng vừa mới có hẹn cùng chủ tử, hàng năm đầu tháng tám đều phải đến miếu thần bên ngoài thành thắp hương cho mẫu thân Tuyết Nhi tỷ tỷ.
Chủ tử đã nói mẫu thân tỷ tỷ qua đời vào ngày hai mươi chín tháng bảy, là do hắn làm hại.
Nàng vì muốn giảm bớt áy náy trong lòng chủ tử, hằng năm đầu tháng tám đều đặc biệt đi cùng hắn đến thắp nén hương.
Nghĩ tới đây, Vân Ly vội vàng chạy về, nàng phải nhanh chóng chuẩn bị một chút mới được, nếu không liền không kịp thời gian mất.
Quân lam tuyết không ngăn cản nàng, trên thực tế lòng nàng đang rất loạn, rối rắm không biết nên đối mặt với Tô Lăng Trạch như thế nào.
Bởi vì hôm nay, là nàng đáp ứng hắn, dựa theo phương pháp của Mạc lão, giúp hắn dùng thuốc ngày thứ nhất, sau khi nàng biết những việc Tô Lăng Trạch âm thầm làm vì nàng xong, nàng lại cảm thấy không có cách nào để đối mặt với người kia.
Suy nghĩ một chút, đã muốn đến thì phải đến, trừ cách đối mặt, cũng không còn cách nào khác.
Bất đắc dĩ thở dài một tiếng: "Đi thì đi, coi như... không biết chuyện gì cả đi."
***
Nàng tựa hồ trở thành khách quen của Lăng Vương Phủ.
Cách mấy ngày ngắn ngủi lại đến nơi này.
Vừa vào cửa, Lý lão đã nhiệt tình gọi nàng: "Quý công tử đến à? Điện hạ chờ ngươi đã lâu rồi."
Lông mày Quân Lam Tuyết vừa động: "Thuốc tắm đã chuẩn bị xong chưa?"
"Đã chuẩn bị xong rồi, đều dựa theo chỉ dẫn của Mạc thần y, Mạc hộ vệ tự mình giám thúc, tuyệt đối không có vấn đề."
Quân Lam Tuyết gật đầu một cái: "Dẫn ta vào."
Lúc này, Tô Lăng Trạch đang ngủ trong phòng, bên người là một thùng nước tắm to đùng đang bốc hơi nước, mùi thuốc nồng nặc truyền đến từ thùng thuốc.
Bên cạnh thùng nước còn có một bình phong lớn, thêu Mẫu đơn đỏ tươi.
Nhìn thấy Quân Lam Tuyết tới, trong mắt Tô Lăng Trạch chợt lóe lên tia sáng, sau đó thản nhiên nói: "Bổn vương còn tưởng rằng, ngươi sẽ không tới."
" Làm sao sẽ không." Quân Lam Tuyết cố làm ra vẻ nhẹ nhõm nói: "Tại hạ nếu đã đáp ứng điện hạ, tất nhiên sẽ làm tốt."
Sau đó nhàn nhã mang một cái ghế ngồi ở bên cạnh bình phong, cười tủm tỉm nhìn Tô Lăng Trạch nói: "Mời Lăng Vương điện hạ bước vào thùng tắm đi, ta cần quan sát tình trạng thân thể ngươi mới có thể hạ châm."
Mạc lão để lại phương pháp châm cứu, đối với người mới học y mấy năm mà nói, là một loại dụ hoặc lớn, có thể có được phương pháp của thần y, dù thế nào cũng muốn học thật tốt.
Nhưng dù sao trước mắt vẫn là Tô Lăng Trạch, nàng không dám tùy tiện ra tay.
Tô Lăng Trạch nhướng mày, nàng muốn nhìn hắn cởi quần áo ở đây sao?
Sau khi trong lòng thoáng kinh ngạc, Tô Lăng Trạch nhàn nhạt ừ một tiếng.
Nếu tiểu nô tài muốn xem, hắn liền để cho nàng nhìn thì thế nào?
Tâm tình Tô Lăng Trạch tựa hồ rất tốt, động tác có phần nhẹ nhàng, đai lưng thiên hành thật dài bị cởi ra, cẩm bào nguyệt sắc buông lỏng, hắn chậm rãi trút bỏ ngoại bào, động tác ưu nhã tự nhiên, những thứ y phục những thứ kia ở trong tay hắn phảng phất trở thành những món kiệt tác nghệ thuật xinh đẹp nhất, cuối cùng, chỉ để lại một lớp áo trong, động tác dừng lại, hắn quay đầu lại nhìn về hướng Quân Lam Tuyết.
Mỹ nam a, ai lại không thích xem chứ?