Độc Cô Cầu Bại nhìn thấy vết tích mà Thần Điêu mẹ gây ra.
Thần Điêu rất mạnh, lấy lực phá pháp, một cánh của nó đập tới trực tiếp đánh chết kẻ thù ngay lập tức, lục phủ ngũ tạng toàn bộ dập nát, chết không thể chết hơn.
Độc Cô Cầu Bại lập tức nghĩ tới, kiếm pháp tại sao cứ phải chú trọng nhanh?, chú trọng tinh xảo?.
Kiếm pháp tại sao cứ phải chú trọng kiếm chiêu?, tại sao phải chú trọng kiếm ý?.
Mục đích cuối cùng của kiếm pháp là gì?.
Kiếm là quân tử kiếm, là thứ mà quân tử thích mang theo nhất.
Kiếm cũng là sát nhân kiếm, là thứ mà giới giang hồ thích sử dụng nhất.
Kiếm nhẹ mà tinh xảo, kiếm nhanh mà hiểm độc, kiếm có thể tùy tâm sở dục.
Chỉ là Độc Cô Cầu Bại cảm thấy kiếm như vậy quá đơn điệu.
Độc Cô Cầu Bại muốn là muốn kiếm của mình, thanh kiếm mạnh nhất thế gian, thanh kiếm không giống ai.
Nhìn lại đôi tay của mình, cũng như hồi trẻ sử dụng Cương Kiếm, Độc Cô Cầu Bại cũng biết bản thân còn rất xa mới đạt được lực lớn như của Thần Điêu.
Độc Cô Cầu Bại chưa bao giờ có hứng thú luyện thể, cho dù thân thể của hắn mạnh hơn lúc trước rất rất nhiều nhưng mà hắn vẫn không có hứng thú với bất cứ môn luyện thể công pháp nào.
Đứng lặng ở Tuyết Sơn, Độc Cô Cầu Bại hiện nay muốn làm hai việc.
Thứ nhất lấy lực phá chiêu, nhất kiếm xuất ra thế không thể đỡ.
Thứ hai Độc Cô Cầu Bại muốn tăng cường lực lượng của bản thân.
Rốt cuộc Độc Cô Cầu Bại lại đi, chỉ khác lần này bên cạnh hắn có một đầu tiểu Điêu.
Độc Cô Cầu Bại những năm tháng qua thu được một khối huyền thiết, tại thời đại của hắn huyền thiết căn bản rất khó đúc thành kiếm, Độc Cô Cầu Bại liền trực tiếp bỏ tiền, đúc ra kiếm phối, chỉ sử dụng kiếm phôi.
Từ đó Huyền Thiết Trọng Kiếm ra đời.
Từ đó Độc Cô Cầu Bại lưng đeo Huyền Thiết Trọng Kiếm, đi đến vùng duyên hải, luyện kiếm dưới biển.
Một mực biến mất khỏi giang hồ 5 năm, Độc Cô Cầu Bại rốt cuộc cũng bước vào cảnh giới mới của chính mình.
Tại thế giới này, năm Độc Cô Cầu Bại 35 tuổi, khi từ vùng duyên hải quay về Trung Nguyên, Độc Cô Cầu Bại gặp một người.
Lại phải nói về tuổi tác tại thế giới này, Thiên Sơn Đồng Lão hiện nay mới gần 90 tuổi còn thế hệ Tứ Bá như Hoàng Dược Sư năm nay cũng ngoài 40 tức là Thiên Sơn Đồng Lão vượt qua thế hệ Tứ Bá gần 50 năm.
Sư phụ của Thiên Sơn Đồng Lão tức Tiêu Dao Tử không rõ chết năm bao nhiêu nhưng ông chắc chắn phải xuất hiện trên giang hồ trước thời đại Tứ Bá khoảng từ 60-70 năm.
Khoảng thời gian này, Tiêu Dao Tử có thể coi là cùng thời đại với Độc Cô Cầu Bại.
Từ Duyên Hải mượn thuyền đi đến Trung Nguyên, trên thuyề Độc Cô Cầu Bại đúng là đã gặp Tiêu Dao Tử.
Độc Cô Cầu Bại năm đó 35 tuổi, Tiêu Dao Tử thì mới 27. bên cạnh Tiêu Dao Tử còn một tiểu bé gái hơn 5 tuổi.
Hai người chênh lệch nhau 8 tuổi.
Ở trên thuyền khi đó, Độc Cô Cầu Bại cùng Tiêu Dao Tử nhận thức, một người đã biến mất khỏi giang hồ 5 năm, một người lại là vì tinh tú sáng nhất trên giang hồ trong 5 năm trở lại đây, hai người có thể không quyết đấu sao?.
Trận quyết đấu giữa hai người không có ai có thể nhìn thấy, cho dù Đồng Mỗ cũng không được, dù sao Đồng Mỗ khi đó quá nhỏ, chỉ có thể ở lại nhà thuyền mà đợi sư phụ cùng ‘thần bí đối thủ’ quyết chiến.
Trận chiến này không ai chứng kiến, bất kể là Độc Cô Cầu Bại hay Tiêu Dao Tử đều không nhắc đến thắng bại, kết quả trận chiến này trừ hai người bọn họ ra, không ai biết.
......
Tiêu Dao Tử một thân bạch y, không nhiễm bụi trần, tay cầm một vò rượu ngon, nhìn nhìn Độc Cô Cầu Bại.
“Độc Cô huynh, điểm dừng chân cuối cùng trong nhân sinh của ngươi là gì?”.
Độc Cô Cầu Bại một thân tử y, mái tóc màu đen xõa ra sau, chống huyền thiết kiếm xuống đất, lưng dựa huyền thiết kiếm, ngửa cổ uống một hớp rượu dài, Độc Cô thản nhiên đáp.
“Vô địch thiên hạ”.
Tiêu Dao Tử nghe vậy chỉ cười, cũng uống một hớp rượu.
“Vô địch thiên hạ sao?, ngươi hiện nay chẳng nhẽ chưa vô địch? “.
Đôc Cô Cầu Bại nhìn thật kỹ Tiêu Dao Tử.
Tiêu Dao Tử người này thực sự xứng với hai chữ Tiêu Dao, kẻ này không giống con người.
Miệng lúc nào cũng cười, ánh mắt như tinh tú, nhìn vào Tiêu Dao Tử không bám lấy một tia bụi trần, tiêu dao tựa gió, nhàn nhã tựa mây.
Độc Cô Cầu Bại không đáp lời Tiêu Dao Tử mà lại hỏi ngược lại.
“Vậy nhân sinh của ngươi, điểm cuối là gì?”.
Tiêu Dao Tử vươn vai một cái đứng lên, vẻ mặt đầy hào hứng, ánh mắt ngập tràn tự tin mà đáp.
“Trường sinh bất tử”.
Nghe thấy mong ước của đối phương, Độc Cô Cầu Bại không khỏi cười lớn.
“Trường sinh bất tử?, ước mơ của ngươi cũng quá xa vời đi, ngươi nghĩ mình là thần tiên? “.
Tiêu Dao Tử nghe vậy chỉ đáp.
“Không thử sao biết không thể?, dù sao ta mục tiêu cũng chính là trở thành thần tiên “.
Độc Cô Cầu Bại đưa tay ra, nắm lấy chuôi Huyền Thiết Kiếm, dùng một tay nâng Huyền Thiết Kiếm lên, lại đặt vào sau lưng.
“Vậy ta cũng hy vọng ngươi có thể trở thành thần tiên”.
“Đợi sau này khi ta vô địch, ta liền lấy máu tiên nhân tế kiếm”.
Tiêu Dao Tử sắc mặt không hề biến đổi, chỉ cười lớn.
“Được được, đợi sau này ngươi vô địch thiên hạ, còn ta trở thành thần tiên trường sinh bất tử, chúng ta lại đánh “.
“Lần này ta tìm được một nơi rất thú vị, nghe đồn có dấu tích của tiên nhân, có dấu tích trường sinh bất tử, nếu nơi này là thật ta không trừng có thể thật sự trở thành thần tiên, tiêu dao một thế, ta chỉ sợ hoàn thành mục tiêu trước Độc Cô huynh “.
Độc Cô Cầu Bại không đáp, một tay nắm chặt Huyền Thiết Trọng Kiếm, ánh mắt hướng về thiên không.
“Bằng vào thanh kiếm này, toàn bộ thiên hạ, ai có thể làm đối thủ của ta? “.
“Thiên hạ có vài kẻ ta chưa đánh bại được, lần này về trung nguyên diệt sạch đám bất tử đó, yên tâm rất nhanh ta liền vô địch thiên hạ, khi đó chỉ sợ ngươi còn chưa thành thần tiên “.
Tiêu Dao Tử cùng Độc Cô Cầu Bại đều cười, hai người riêng phần mình uống nốt hớp rượu sau đó đều quay người rời đi, cũng không nói với nhau câu nào.
Năm 35 tuổi Độc Cô Cầu Bại gặp Tiêu Dao Tử năm 28 tuổi.
Từ đó về sau, hai người không có cơ hội tái kiến, chưa từng gặp lại, cũng chưa từng lại quyết đấu qua.
......
Quả như lời Độc Cô Cầu Bại nói, Độc Cô thật sự vô địch.
Kiếm xông Thiếu Lâm, toàn bộ Thiếu Lâm từ trên xuống dưới không ai cản được.
Kiếm xông Minh Giáo, tổng đàn Minh Giáo Trung Nguyên không người là địch.
Kiếm hướng Cái Bang, Cái Bang Đả Cẩu Trận Pháp không chịu nổi một kích.
Bất kể môn phái nào, bất kể chưởng môn nào, bất kể tiền bối nào... đều chỉ có thể ngưỡng vọng mà nhìn, đều chỉ có thể nhường đường cho hắn.
Độc Cô Cầu Bại, uy chấn Trung Nguyên.
Vô địch toàn bộ trung nguyên, Độc Cô Cầu Bại đi ra vực ngoại, hắn muốn tận mắt nhìn dị vực võ công.
Năm 36 tuổi, Độc Cô Cầu Bại đặt chân đến Ba Tư, khiêu chiến tổng đàn Minh Giáo.
Trận chiến không công bố kết quả nhưng chỉ thấy Độc Cô Cầu Bại lông tóc không thương, rời khỏi Minh Giáo tổng đàn, Minh Giáo cũng phong giáo 20 năm, suốt 20 năm không cử người xuống Trung Nguyên.
Năm 37 tuổi, Độc Cô Cầu Bại đặt chân đến Phù Tang, đánh khắp Phù Tang không địch thủ, không một ai chịu được 10 kiếm của hắn, Huyền Thiết Kiếm trong tay Độc Cô Cầu Bại căn bản không ai địch nổi.
Năm 38 tuổi, Độc Cô Cầu Bại đăng đỉnh võ lâm, vô địch thiên hạ nhưng mà Độc Cô Cầu Bại trong người vẫn không tu ra một tia nội lực.
Hắn cho toàn bộ thiên hạ thấy, không cần nội lực, Độc Cô Cầu Bại hắn vẫn vô địch thiên hạ.
Cùng năm đó, Độc Cô Cầu Bại lại một lần thuế biến, hắn gặp Đại Lý Khai Quốc Hoàng Đế - Đoàn Tư Bình.
Đoàn Tư Bình năm đó 40 tuổi, hơn Độc Cô Cầu Bại 3 tuổi.
Đoàn Tư Bình thân là hoàng đế một quốc gia, hơn nữa Đại Lý là tiểu quốc, Độc Cô Cầu Bại chỉ như một người lữ hành đi qua nơi đây, hắn chưa từng để ý Đoàn Tư Bình cũng như Đoàn Tư Bình chưa từng để ý Độc Cô Cầu Bại.
Cơ duyên xảo hợp, cả Đoàn Tư Bình cùng Độc Cô Cầu Bại vẫn gặp mặt nhau.
Hai người đều được mời tới Hiệp Khách Đảo.
Tất nhiên bằng vào thiên tư của hai người, khinh thường cái gọi là tiên võ.
Bọn họ không tin thế gian có tiên nhân, cho dù là có hai người cũng dám giết chết tiên nhân.
Đây cũng là lần đầu tiên, Tây Thi nhìn thấy Độc Cô Cầu Bại cùng Đoàn Tư Bình.
Đây cũng là hình thái đầu tiên của Hiệp Khách Đảo, của Thưởng Thiện Phạt Ác Lệnh.
Tây Thi mất rất nhiều thời gian, đào tạo ra 20 Thưởng Thiện Phạt Ác Sứ, kết quả một lần đến Đại Lý, Đoàn Tư Bình cùng Độc Cô Cầu Bại giết sạch 20 Thưởng Thiện Phạt Ác sư, thế gian từ đó không còn Tưởng Thiện Phạt Ác Lệnh, Tây Thi trực tiếp phải rời kế hoạch của mình lại ròng rã 20 năm.
Trong trận chiến này, cả Đoàn Tư Bình cùng Độc Cô Cầu Bại đều kinh ngạc về đối phương.
Một người là khai quốc hoàng đế, tính cách đương nhiên cực kỳ bá đạo.
Một người là Độc Cô Cầu Bại, vô địch nhân gian, sự kiêu ngạo không cần nói cũng biết.
Hai người ở cạnh nhau nhất định phải đối đầu với nhau nhưng mà một trận chiến lại cho hai người cảm nhận rất lớn.
Với Đoàn Tư Bình, ông nghĩ đến biến Nhất Dương Chỉ của Đoàn Thị thành cấp độ cao hơn, lấy kiếm khí nhập chỉ pháp...
Với Độc Cô Cầu Bại, Độc Cô Cầu Bại không ngờ lại cảm thấy trọng kiếm thật vướng víu, tại sao không dùng kiếm khí, dùng kiếm ý thay cho nội công?, dùng chính uy lực kiếm ý thay cho trọng kiếm.
Kết quả, một người sáng tạo ra Lục Mạch Thần Kiếm.
Một người sáng tạo ra Kiếm Vực.
Năm 38 tuổi, Độc Cô Cầu Bại tìm một hang động hoang vu mà ngộ kiếm, từ bỏ Huyền Thiết Kiếm.
Năm 41 tuổi, Đoàn Tư Bình bế quan không ra, truyền ngôi cho đời sau, tự mình bắt đầu sơ nghiệm nâng cấp Nhất Dương chỉ.
Năm 45 tuổi, kiếm vực của Độc Cô Cầu Bại thành đáng tiếc Lục Mạch Thần Kiếm của Đoàn Tư Bình lại chưa thành, Độc Cô Cầu Bại có chút nuối tiếc nhưng cũng biết... chỉ cần Lục Mạch chưa thành, Đoàn Tư Bình không thể đánh bại mình, hai người quyết đấu gần như chắc chắn Đoàn Tư Bình thảm bại, vì vậy Độc Cô Cầu Bại rời khỏi Đại Lý, trở về Trung Nguyên.
Ở năm 35 tuổi, Độc Cô Cầu Bại đã vô địch, năm 45 tuổi hắn càng mạnh đến rối tinh rối mù nhưng mà thật sự không có người cho hắn thử kiếm, hắn bắt đầu hiểu thế nào là tịch mịch.
Độc Cô Cầu Bại ban đầu là muốn tìm Tiêu Dao Tử, theo Độc Cô Cầu Bại xem ra chỉ có tiểu tử năm xưa mói có tư cách thử Kiếm Vực, nào ngờ Tiêu Dao Tử từ lần bước ra hải ngoại chưa từng quay về Trung Nguyên, mất tăm mất tích.
Độc Cô Cầu Bại lại nghĩ đến Đoàn Tư Bình nhưng mà cũng chỉ có thể thở dài.
Không phải thiên tư của Đoàn Tư Bình không được chỉ là hắn muốn nâng Nhất Dương Chỉ thành Lục Mạch Thần Kiếm là quá khó khăn, con đường Đoàn Tư Bình đã vẽ ra sẵn, hắn thật sự đi đúng đường nhưng mà từ một mạch hóa thành sáu mạch, sao có thể hoàn thành trong thời gian ngắn?.
Độc Cô Cầu Bại rốt cuộc cùng chim Điêu đi ở ẩn.
Trong quá trình ở ẩn, Độc Cô Cầu Bại viết sách.
Một đời trải qua ngàn trận chiến, không một lần bại.
Độc Cô Cầu Bại muốn viết lại kiếm pháp của mình, thứ kiếm pháp không cần nội lực.
Thứ kiếm pháp vượt qua nhân thế, kiếm pháp phá giải mọi loại võ công, mọi loại chiêu thức trong thiên hạ.
Quyển sách tựa đề - Độc Cô Cửu Kiếm.
Dòng đầu tiên, liền viết:
“Phàm Là Võ Công Trong Thiên Hạ Luôn Luôn Có Sơ Hở, Chỉ Cần Là Võ Công Có Sơ Hở Liền Bại Bởi độc Cô Cửu Kiếm”.
Tích lũy cả đời, Độc Cô Cầu Bại đều dồn hết vào quyển sách này.
Viết xong Độc Cô Cửu KIếm, Độc Cô Cầu Bại mất 5 năm.
Năm 50 tuổi, Độc Cô Cầu Bại lại càng so với năm 45 tuổi mạnh hơn.
Hắn không tu luyện nội lực nhưng kiếm khí vô cùng vô tận, lấy kiếm khí thay thế nội lực, so đấu nội lực đơn thuần không có bất cứ ai có tư cách thắng nổi hắn.
Nội lực gặp phải kiếm khí, đều sẽ bị xé rách, bị thảm sát, bị xuyên qua.
Từ năm 45 tuổi sáng tạo ra Kiếm Vực, Độc Cô Cầu Bại thậm chí còn chưa được sử dụng Kiếm Vực một lần nào.
Sau khi hoàn thành Độc Cô Cửu Kiếm, Độc Cô Cầu Bại lại muốn đến Đại Lý, muốn nhìn Đoàn Tư Bình.
Thiên hạ ngoại trừ Đoàn Tư Bình hắn thực sự nghĩ không ra ai có thể có tư cách làm đối thủ của hắn.
Một đường bay về phương nam, Độc Cô Cầu Bại có chút hoài niệm liền dừng lại chốn xưa.
Độc Cô Cầu Bại là người nước Yên, là hoàng tộc Yên Quốc... đúng ra hắn là một cái hoàng tử mất nước hơn nữa dòng họ của Độc Cô Cầu Bại đã rất lâu không còn được nhắc đến, hắn họ Mộ Dung.
Quay về chốn xưa, Độc Cô Cầu Bại nhìn thấy một tiểu tử... một hậu bối, hắn gọi Mộ Dung Long Thành.
Độc Cô Cầu Bại không nhận ra Mộ Dung Long Thành nhưng mà Độc Cô Cầu Bại cũng chỉ cần biết kẻ này giống như mình, là hoàng tộc mất nước, là người họ kép Mộ Dung.
Mộ Dung Long Thành năm đó mới 25 tuổi hơn nữa mấy năm trước, Mộ Dung Long Thành đi qua Ba Tư, đi qua tổng đàn Minh Giáo, cũng giống như tiền bối của mình, Mộ Dung Long Thành nhìn thấy Càn Khôn Đại Na Di, sau đó liền có đốn ngộ.
Trở về Trung Nguyên, một mực ở ẩn không ra, rốt cuộc sáng tạo Càn Khôn Đại Na Di.
Độc Cô Cầu Bại bắt đầu có hứng thú với đứa hậu bối này, bởi thiên tư cùng tư chất của Mộ Dung Long Thành cực cao, tương lai không thể tưởng tượng.
Độc Cô Cầu Bại liền trở thành hắc y nhân, bắt đầu dạy dỗ Mộ Dung Long Thành, trở thành vị sư phụ thần bí cũng trở thành người thủ hộ Mộ Dung gia.
Sau đó ở phương Nam, Mộ Dung Gia càng ngày càng phát triển, trở thành nam phương đại thế tộc.
Mộ Dung Long Thành cũng càng ngày càng mạnh, năm 30 tuổi Mộ Dung Long Thành chính thức trở thành ngũ tuyệt cao thủ hơn nữa nếu xét tinh vị, năm 30 tuổi Mộ Dung Long Thành chiến lực thất tinh.
Độc Cô Cầu Bại đợi đến khi Mộ Dung Long Thành 30 tuổi liền rời đi.
Hắn đến thần bí, đi cũng thần bí, để Mộ Dung Long Thành mãi mãi không biết, vị hắc y nhân chỉ điểm cùng thủ hộ Mộ Dung gia là ai.
Độc Cô Cầu Bại năm đó 55 tuổi, vẫn là đến Đại Lý, vẫn tìm Đoàn Tư Bình.
Đoàn Tư Bình cũng thật sự luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm, khiến Đọc Cô Cầu Bại lần đầu tiên sau bao nhiêu năm mới lộ ra chiến ý nào ngờ trước khi hai tuyệt đỉnh cao thủ quyết chiến, lại có người xen ngang.
Người xuất hiện ngăn cản trận chiến này không ngờ lại là Thiên Sơn Đồng Lão – Vu Hành Văn.
Vu Hành Văn 20 năm trước mới 4 tuổi, 20 năm sau nàng 24 tuổi.
Vu Hành Văn nhận lệnh sư phụ, muốn tìm Độc Cô Cầu Bại chỉ là nàng không biết vị tiền bối năm xưa ở đâu, thứ duy nhất nàng biết là lần xuất hiện gần nhất của vị thiên hạ đệ nhất cao thủ chính là Đại Lý.
Nàng một mực ở Đại Lý chờ 4 năm, rốt cuộc gặp được Độc Cô Cầu Bại.
Nàng đến đưa cho Độc Cô Cầu Bại thư tín của sư phụ.
Độc Cô Cầu Bại nhận được thư của Tiêu Dao Tử, đồng thời còn nhận được một cái hòm gỗ.
Bên trong thư tín viết... rất đơn giản nhưng lại làm Độc Cô Cầu Bại giận sôi.
Dòng đầu tiên.
“Độc Cô huynh, tiểu đệ Tiêu Dao rốt cuộc cũng không thành được thần tiên, không thể trường sinh bất lão, vẫn là hẹn Độc Cô huynh khi khác, nếu có kiếp sau nhất định bồi Độc Cô huynh tận hứng”.
Dòng thứ hai.
“Độc Cô huynh, trong hộp gỗ này chính là bí mật trường sinh bất lão, là thiên hạ đệ nhất kỳ công – Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công “.
“Lúc trước đặt tên Bất Lão Trường Xuân Công nhưng mà ta cảm thấy tên gọi chưa đủ bá khí, liền gọi Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công”.
Dòng thứ ba.
“Ta biết ta đi rồi, Độc Cô huynh vẫn là tịch mịch vì vậy hiến kế giúp Độc Cô huynh một lần, tại Đông Hoàng Lăng, có người có thể giúp Độc Cô huynh không còn tịch mịch chỉ là người này không biết còn sống được bao nhiêu ngày, Độc Cô huynh vẫn nhanh lên một chút “.
“Ta vì Độc Cô huynh để lại Bát Hoang Lục Hợp Duy Ngã Độc Tôn Công lại vì ngươi giới thiệu một đối thủ, vì vậy Độc Cô huynh chính là nợ Tiêu Dao Phái của ta, sau này nếu có rảnh tay, vẫn xin chiếu cố đám hậu bối một hai”.
Độc Cô Cầu Bại cứ như vậy cầm hộp gỗ, cầm phong thư... rời khỏi Đại Lý.
Thật ra Độc Cô Cầu Bại rất muốn làm đối thủ của Đoàn Tư Bình chỉ là Đoàn Tư Bình xuất gia, thành lập Thiên Long Tự.
Độc Cô Cầu Bại muốn khiến Đoàn Tư Bình bất chấp tất cả đánh với mình một trận... quả thực không dễ.
Từ đó Độc Cô Cầu Bại cũng bắt đầu ngứa mắt với mấy con lừa trọc.
Một đường rời đi, đi đến Nhạc Sơn, đi đến Đông Hoàng Lăng.
Năm đó Độc Cô Cầu Bại 55 tuổi, gặp mặt Hoàng Thường.
40 năm trước Hoàng Thường mất tích, Độc Cô Cầu Bại 15 tuổi.
40 năm sau, Độc Cô Cầu Bại vô địch thiên hạ, bễ nghễ cổ kim.
40 năm sau, Hoàng Thường võ công đại thành, sáng tạo Cửu Âm Chân Kinh trở thành võ kinh.
Độc Cô Cầu Bại không có người để thử Kiếm Vực còn Hoàng Thường không có người để thử Cửu Âm Chân Kinh.
40 năm trước đệ nhất cao thủ cùng 40 năm sau đệ nhất cao thủ liền quyết chiến.
Trận đánh này, Độc Cô Cầu Bại xác nhận vô địch kiếm vực của bản thân mình.
Trận chiến này, Hoàng Thường bại.