Bát Cường đã được chọn ra đương nhiên cũng phải bắt đầu bốc thăm vòng Tứ Cường bất quá trận đấu cũng không phải lập tức sẽ diễn ra, sau khi đại diện cuối cùng là Trầm Côn lọt vào Bát Cường bản thân đại hội liền có một quãng thời gian nghỉ kéo dài nửa giờ đồng hồ.
Nửa giờ không phải là thời gian dài vì vậy cũng không có mấy người lựa chọn rời khỏi đại hội, cho dù các thí sinh trong Bát Cường cũng bắt đầu hồi sức, bắt đầu chuẩn bị cho vòng phân loại chiến tiếp theo.
Lúc này ở bên cạnh Viên Tử Y, ánh mắt Hoàng Dung cũng trở nên ngưng trọng, nàng cảm thấy Bát Cường giải này thật sự rất mạnh, mạnh quá đáng so với chính thế giới trước đây của nàng.
Mộ Dung Yến Nhi có thể nói là người chật vật nhất để tiến vào Bát Cường nhưng mà Hoàng Dung cũng không coi thường nữ nhân kia, nàng đi theo Vô Song một đoạn thời gian đủ dài, nàng cũng biết được võ học tương thông với trận pháp thì đáng sợ vô cùng, loại võ học này gần như đã không có điểm yếu hơn nữa uy lực cũng cực mạnh, nhìn vào trận chiến của Mộ Dung Yến Nhi thì có thể thấy nàng thực sự rất khó để đánh bại, dựa vào trận pháp thủ thắng sau đó từ từ kéo dãn cự ly với đối phương rồi mài đối phương đến chết.
Chính Hoàng Dung cũng không giải thích nổi Mộ Dung Yến Nhi rốt cuộc làm cách nào duy trì được cái trận pháp kia lâu thế hay nói đúng hơn ở trong Đấu Chuyển Tinh Di có cái bí mật gì khiến Mộ Dung Yến Nhi rõ ràng sử dụng lực lượng mang lại cảm giác hao tổn vượt xa Ứng Hoan Hoan nhưng nhìn nàng vẫn nhẹ nhàng không?.
Ngoại trừ Mộ Dung Yến Nhi ra thì cũng chỉ có vị Tử Y tỷ tỷ bên cạnh mình là Hoàng Dung còn nắm được thông tin, khác với Mộ Dung Yến Nhi đánh chậm, trọng thủ hơn công thì Viên Tử Y lại thiên hẳn về uy lực chiêu thực, chiêu thức bá đạo vô cùng, tính sát thương cực cao.
Ngoại trừ hai người này ra Hoàng Dung đương nhiên phải quan tâm Cổ Chân cùng với Trầm Côn nhưng mà một người thì nàng căn bản không nhìn ra cái gì còn một người thì cũng chẳng có quá nhiều thông tin muốn biết bọn họ thực sự che đậy cái gì vẫn là rất khó.
Quan trọng nhất cũng chẳng có gì bảo đảm cả bốn người trên không có quân bài áp hòm, cái suy nghĩ này của Hoàng Dung không phải chỉ mình nàng có mà sợ tất cả mọi người đều có, thắng bại liền phải xem con bài áp đáy hòm của ai mạnh hơn.
Thở dài một hơi, Hoàng Dung cảm thấy thế giới này đúng là ngọa hổ tàng long, cao thủ như mây cho dù là nàng cũng chẳng có gì chắc chắn sẽ vô địch được Tiềm Long Đại Hội này.
_ _ _ _ _ _ _ _ _
Trong vòng Bát Cường rất nhiều người thậm chí đã nhìn ra có bốn người mạnh đột biến vượt xa các thiên tài năm nay cùng một người được đánh giá là ‘tương đối khó chơi ‘.
Bản thân Hoàng Dung liền được liệt vào hàng tương đối khó chơi tuy nhiên cũng không được xếp hạng ‘mạnh đột biến’.
Cái giải đấu này tất cả mọi trận đấu đều là do Lý Thu Thủy sắp xếp chứ không phải là bốc thăm như người ngoài tưởng tượng, Lý Thu Thủy hiện tại cũng đang muốn xem phải xếp Hoàng Dung vào cái vị trí nào.
Bốn người phía trước lần lượt là Cổ Chân, Trầm Côn, Viên Tử Y cùng Mộ Dung Yến Nhi, bốn người này trong mắt Lý Thu Thủy hiện tại chính là mạnh nhất.
Trong vòng đấu Bát Cường vậy sẽ có bốn trận đấu diễn ra, nếu sắp xếp theo thường lệ trong bốn vị thiên tài xếp đầu kia sẽ có ba người gặp trận còn một người sẽ đối đầu với Hoàng Dung.
Lý Thu Thủy mân mê đôi môi một chút, nàng hiện tại là người của Ngô Tam Quế cũng không thể tự chặt vây cánh của vương gia, bản thân Mộ Dung Yến Nhi chắc chắn phải xếp vào trận dễ vì vậy Lý Thu Thủy không ngần ngại viết tên cặp đấu đầu tiên, Mộ Dung Yến Nhi gặp Đường Thu Diệp, trực tiếp bảo đảm Mộ Dung Yến Nhi tiến vào tứ cường.
Việc sắp xếp 3 người tiếp theo, Lý Thu Thủy cảm thấy Viên Tử Y nhất định phải đi tiếp dù sao trận chiến giữa đệ nhất thiên tài nam phương cùng đệ nhất thiên tài bắc phương chắc chắn sẽ cực đáng được chờ mong, nàng chỉ nhíu mày một cái rồi lập tức viết tên của Viên Tử Y vào cặp đấu thứ hai.
Viên Tử Y gặp Đại Đao Môn – Phong Nhất Trân.
“Ân, tựa hồ trước đây có nghe tin tiểu tử Đại Đao Môn bại bởi nàng ta một lần, coi như là trận chiến phục thù đi “.
Lý Thu Thủy điền xong hai cái tên này liền gật đầu, đồng thời nhìn vào tên bốn người còn lại.
Bất kể thế nào cặp thứ ba phải có sự xuất hiện của hai thiên tài bắc phương, để người phương bắc tự loại người phương bắc, suy nghĩ một lúc rốt cuộc Lý Thu Thủy điền lên tên của Hoàng Dung, đối thủ của Hoàng Dung liền là Tả Thừa Phong.
Tại sao nàng phải chọn Tả Thừa Phong quyết đấu với Hoàng Dung?, đầu tiên hai người đều đại diện cho phương Bắc, thứ hai Tả Thừa Phong chắc chắn là thuốc thử liều cao với chính Hoàng Dung, ít nhất phải để Lý Thu Thủy thấy thực lực chân chính của Hoàng Dung để biết nàng cùng cấp bậc với bốn người bên trên hay vẫn dưới một chút.
Lý do tiếp theo cả Tả Thừa Phong cùng Trầm Côn đều là người núi Tung Sơn, bản thân có thể coi là hàng xóm, cho dù Bắc Thiếu Lâm lúc này vẫn đang phong sơn nhưng tuyệt đối tiếp tục là lão đại, thân là đàn em của Thiếu Lâm Tự rất có khả năng Tả Thừa Phong trực tiếp để Trầm Côn quá quan, cái này Lý Thu Thủy liền không thích.
Vấn đề cuối cùng nàng muốn xem Cổ Chân rốt cuộc ra sao.
Cổ Chân một chưởng đánh bại Tống Thanh Thư đương nhiên cực kỳ ghê người nhưng nàng luôn có cảm giác không đúng với kẻ này, mang Trầm Côn ra làm thuốc thử cho Cổ Chân chắc chắn là đủ, cũng như Hoàng Dung một trận chiến này nàng muốn xem chân tài thực học của cả Cổ Chân cùng Trầm Côn là bao nhiêu.
Chọn đủ bốn cặp, Lý Thu Thủy không nói gì liền chuyển tờ giấy trong tay cho Sư Vương, ánh mắt chậm rãi nhắm lại tựa hồ lại muốn nghỉ ngơi.
Sư Vương tiếp nhận tờ giấy trong tay Lý Thu Thủy, ánh mắt Sư Vương hơi nhìn vị tiền bối võ lâm kia một chút rồi rất nhanh im lặng nhận việc mà làm.
Khi âm thanh của nàng một lần nữa vang lên cũng là lúc Bát Cường Chiến bắt đầu.
Bát Cường Chiến vòng đầu tiên: Cái Bang Hoàng Dung cùng Tung Sơn Tả Thiên Phong.
_ _ _ _ _ _ _ _
Hoàng Dung gặp Tả Thiên Phong, một trận nội chiến bắc phương, trận đấu này tuy không phải trận đấu trong mơ của tất cả khán giả nhưng mà đã rất không tệ rồi, một bên là Tung Sơn truyền nhân một bên là Cái Bang truyền nhân.
Tung Sơn Phái hiện tại thanh thế càng ngày càng lớn, một lòng đề xuất thống nhất Ngũ Nhạc Kiếm Phái, một lòng muốn tiến vào hàng đại thế lực đương thời, thân là con trai Tả Lãnh Thiền thì thực lực của Tả Thừa Phong là minh chứng tốt nhất cho hùng tâm cùng thực lực của chính Tung Sơn.
Hoàng Dung thì không phải nói, bản thân là người lĩnh đội của Cái Bang, Cái Bang rất ít khi giao chiếu hay tranh đoạt với các thế lực trên giang hồ nhưng mà nói vẫn là thiên hạ đệ nhất bang, bang chúng trải rộng khắp thiên hạ, trong toàn bộ Tiềm Long Đại Hội, trong toàn bộ các thế lực phương bắc đến phương nam thì Cái Bang được ủng hộ nhiều nhất, giây phút Hoàng Dung được gọi tên lên đài bên dưới phải có đến hàng trăm Cái Bang đệ tử hò reo cổ vũ, khí tràng thực sự rất lớn.
Hoàng Dung tựa hồ cũng không ngờ mình lại là người lên quyết đấu đầu tiên nhưng mà nàng cũng không nghĩ nhiều, xoay cây gậy trúc trong tay thản nhiên bước lên trên đài, trong lúc này nàng cùng Viên Tử Y bốn mắt gặp qua nhau, Viên Tử Y đối với nàng khẽ cười cổ vũ, Hoàng Dung đối với ánh mắt của nàng cũng gật đầu mà đáp lại sau đó thân ảnh chậm rãi bước lên trên võ đài.
Có lẽ không ai biết Hoàng Dung thật ra trong nội tâm cũng có phân tranh, cũng có hơn thua.
Ở thế giới cũ ngoại trừ Vô Song ra bản thân nàng liền là đệ nhất thiên tài bất quá lúc này nàng có cảm giác tựa hồ mình đang bị đánh giá hơi thấp đi?.
Nàng không có danh tiếng khủng khiếp như Mộ Dung Yến Nhi và đương nhiên tạm thời nàng cũng không thể có được cái danh tiếng này.
Nếu muốn người khác coi trọng nàng nhất định phải đánh thật một trận, cũng phải để cho người ta biết đệ nhất thiên tài tại thế giới kia hình thù ra sao, đương nhiên có lẽ cũng không ai biết được nàng rốt cuộc đến từ đâu, nàng cũng sẽ không muốn giải thích với ai việc này, nàng chỉ muốn đánh một trận, chí ít để cho tâm tính nàng trở nên tốt hơn một chút, để cho chính bản thân nàng cảm thấy thế giới cũ sẽ không quá thua kém cái thế giới này.
............
Ai có lòng tốt đi qua để lại vài viên châu ạ (づ ̄ ³ ̄)づ(づ ̄ ³ ̄)づ
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.