Lại huyết tế 5000 người, lại một đợt luyện Trường Sinh Đan thứ hai.
Từ Phúc tất nhiên muốn luyện đan lần thứ 3, lần thứ 4 thậm chí hắn dám giết sạch người trong thiên hạ đến khi đạt được trường sinh mới thôi.
Tất nhiên hắn cũng biết hiện tại hắn chưa thể điên cuồng bất chấp tất cả, hắn sau khi huyết tế 5000 người này thì cũng dừng tay, đầu tiên hắn lại phải trồng một lần dược thảo mới, cũng phải đợi dược thảo phát triển, thứ hai hắn cũng biết cái gì là buông thả.
Hắn bắt đầu coi con người như gia súc vậy, hắn coi nhân khẩu tại hòn đảo kia như nông trường, hắn cũng phải để từ từ cho nhân khẩu sinh ra.
Từ Phúc ở tại Trường Sinh Cốc, hắn quả thực sống tiếp 30 năm nữa, đồng thời hắn năm 130 tuổi không ngờ lại có dung mạo của trung niên 50 tuổi.
Trải qua 130 năm cuộc đời, Từ Phúc bắt đầu giống tiên nhân, thậm chí hắn quả thực có được đại bản lĩnh, thân thể hắn càng ngày càng tốt, hắn cũng bắt đầu tu luyện cái gọi là võ công.
Năm hắn 130 tuổi, lại trở về đảo xưa, người đứng đầu hòn đảo hiện nay đã không dùng từ tù trưởng để xưng hô mà phải là quốc vương, vị quốc vương này chính là con trai của thiên hộ tướng năm xưa, về phần thiên hộ tướng dĩ nhiên là một trong 5000 người đầu tiên bị hắn tẩy não.
Hắn đến cũng không phải là bắt nhân khẩu như trước, hắn cần đợi thêm vài chục năm cho dược thảo đầy đủ trưởng thành vì vậy hắn liền tặng cho quốc vương một bình hồ lô rượu chứa đầy Trường Sinh Thủy đồng thời hắn cũng mang đến rất nhiều Trường Sinh Thủy cho chính mình dùng, cho chính mình bảo trì thanh xuân.
Không uống Trường Sinh Thủy, hắn chắc chắn sẽ già đi, thậm chí sẽ chết rất nhanh.
Từ Phúc không rõ đến khi nào có thể chân chính Trường Sinh, hắn thực sự hoài nghi phải đợi đến lúc dung mạo trở lại còn 4-5 tuổi thì mới được gọi là trường sinh, dẫu sao so với 30 năm trước, tốc độ lão hóa thân thể khi không uống Trường Sinh Thủy đã chậm rất nhiều.
Lại bằng bản lĩnh của mình, Từ Phúc vẫn hoàn toàn có thể mị dân lần thứ hai hơn nữa hắn chân chính được coi là thần tiên.
Từ Phúc ở trên đảo, danh khí còn lớn hơn quốc vương, được quốc vương cung phụng như người trời, hắn cũng mở đạo trường, mở ra cái gọi là Bái Nguyệt Giáo cũng thu vài tên tiểu đồng.
Hắn cứ cách vài năm phải trở về Trường Sinh Cốc lấy Trường Sinh Thủy, cứ như vậy đi đi lại lại, 20 năm nữa đi qua.
Từ Phúc đã 150 tuổi, vài tiểu đồng hắn thu đều học của hắn một thân bản lĩnh, một thân huyền môn đạo gia.
Từ Phúc cũng giao cho đám đệ tử này một nhiệm vụ, tiến về Trung Nguyên, nắm bắt thế cục Trung Nguyên, sau đó dương danh Bái Nguyệt Giáo đồng thời ‘nhét’ một quyển kinh thư đến Trung Nguyên.
Quyển kinh thư này gọi là Trường Sinh Quyết.
Giao phó cho đám đệ tử xong, Từ Phúc lại mang 5000 nhân khẩu trở về quỷ vực, tất nhiên cũng có quốc vương đời trước hơn nữa quốc vương hiện nay chính là đệ tử của hắn, hắn chân chính nắm toàn bộ hòn đảo này trong tay.
Sự việc sau cũng chẳng cần phải nói, hắn luyện Trường Sinh Đan lần thứ 3.
Lại trải qua 20 năm, hắn quay lại hòn đảo, dung mạo của hắn trở về năm 40 tuổi, chân chính được coi là trẻ trung.
Từ Phúc năm 170 tuổi trở về, bản lĩnh lại càng lớn hơn nữa khi hắn trở về quốc vương vẫn cứ là đệ tử của hắn, đương nhiên người ta càng tin về trường sinh.
Từ Phúc hiện tại đã rất gần trường sinh, đã rất gần với hai chữ thần tiên tuy nhiên hắn hiện tại có vài việc cảm thấy cản tay.
Hắn năm xưa thu 3 tên chân truyền đệ tử.
Người thứ nhất là đương đại quốc vương – Phù Tang quốc vương.
Người thứ hai là Bái Nguyệt Giáo Chủ.
Người thứ ba... được hắn cử đến Trung Nguyên đồng thời muốn lập phân đà Bái Nguyệt Giáo trung nguyên, đáng tiếc không thành công.
Từ Phúc ra tay chậm hơn người khác, khi tam đệ tử của hắn tiến về Trung Nguyên lại gặp ngay siêu cấp yêu nghiệt – Đạt Ma xuất thế, không chết mới là lạ.
Phật Giáo khi đó cũng thành công tiến vào trung nguyên, Bái Nguyệt Giáo thật sự gặp lực cản rất lớn.
Thật ra nếu muốn đào tín ngưỡng, Bái Nguyệt Giáo chưa chắc đã không thể cùng Phật Giáo đấu nhưng từ trên xuống dưới Bái Nguyệt Giáo cũng không có cái lực lượng này, bọn họ không có tín ngưỡng, cũng chẳng có bao nhiêu lịch sử phát triển, lại càng không thể tự mình xây dựng hệ tín ngưỡng riêng biệt, cái này thua xa so với Phật Giáo, rất khó mị hoặc dân chúng.
Tất nhiên chỉ cần lão bất tử như Từ Phúc ra tay, chỉ cần Từ Phúc bỏ ra vài chục năm liền dám mang Bái Nguyệt Giáo đặt song song cùng Phật Giáo có điều Từ Phúc không thể trở về Trung Nguyên.
Khoảng cách giữa Trung Nguyên cùng Phù Tang - Quỷ Vực của hắn quá xa, hắn không dám đi.
Từ Phúc chỉ có thể thở dài, hắn tiếp tục dạy dỗ một tên đệ tử, từ toàn bộ Phù Tang tìm được một kẻ thiên phú tốt nhất.
Từ Phúc là người huyền môn đạo gia, bản thân cực kỳ am hiểu cái gì gọi là âm dương, cái gì gọi là càn khôn.
Từ Phúc dùng thời gian gần 30 năm, xây dượng lại Bái Nguyệt Giáo từ đầu, cho nó thực sự giống với một giáo phái sau đó lại cho tứ đệ tử tiến vào Trung Nguyên.
Tam đệ tử đã chết trong tay Đạt Ma, Trường Sinh Quyết cũng mất tích.
Tứ đệ tử lần này tiến vào Trung Nguyên, một thân võ nghệ phi thường cường hãn, bởi trong thời gian 30 năm xây dựng Bái Nguyệt Giáo, Từ Phúc sáng tạo ra Càn Khôn Quyết.
Từ Phúc đặt tên vẫn tương đối kém, tên gọi võ công cực kỳ đơn điệu, ví dụ Trường Sinh Quyết, Càn Khôn Quyết hay Trường Sinh Thủy, Trường Sinh Cốc... có điều tên gọi không lợi hại nhưng bản thân tuyệt học cực kỳ đáng sợ.
Càn Khôn Quyết tuyệt đối phi thường mạnh, dĩ nhiên tứ đệ tử của Từ Phúc kể cả thiên tài hơn nữa cũng không dám ở Trung Nguyên truyền giáo, hắn đánh không lại Phật Giáo.
Kết quả kẻ này chọn đến Ba Tư, tại Ba Tư đúng là chưa đến phiên Phật Giáo hô mưa gọi gió.
Tứ đệ tử rời đi, Từ Phúc lại mang người về Quỷ Vực, lần này là 1 vạn người.
Từ Phúc mang theo 1 vạn người trong đó có cả đại đệ tử cùng nhị đệ tử, hắn lúc này càng gần trường sinh càng gấp, càng muốn nhanh chạm đến trường sinh, hắn muốn tăng cường hiệu quả của Trường Sinh Cốc, của Trường Sinh Thủy vì vậy hắn cũng bất chấp mà mở rộng sát trận, toàn bộ quỷ vực hoàn toàn bị biến thành sát trận.
Tính cả 1 vạn người này, trong tay Từ Phúc đã có 2 vạn 5 ngàn oan hồn.
Từ Phúc đương nhiên không sợ mấy thứ này, hắn thậm chí ngoài đại sát trận còn mở ra cấm trận, phong ấn toàn bộ oan hồn, toàn bộ oán khí thậm chí cả âm khí dưới lòng đất.
Quỷ Vực trải qua cả trăm năm Từ Phúc cải tạo căn bản không giống Quỷ Vực, mặt ngoài xem càng giống Tiên Vực.
Từ Phúc sau đó tất nhiên lại luyện Trường Sinh Đan hơn nữa hắn gần như triệt để sống lại.
Từ Phúc năm đó 200 tuổi, không khác gì thiếu niên 20.
Từ Phúc biết rất có thể trải qua 100 năm... 200 năm nữa hắn liền chân chính trường sinh.
Từ Phúc càng gần trường sinh tham vọng càng lớn, hắn muốn rất nhanh trở về Phù Tang, huyết tẩy toàn bộ Phù Tang.
Hắn muốn xây dựng một siêu cấp sát trận ở Phù Tang, diệt sạch Phù Tang vài vạn nhân khẩu để cho hắn chân chính trở thành thần tiên.
Đúng lúc này... dị biến xảy ra.
.......
Từ Phúc quá thành công rồi, vì quá thành công hắn càng ngày càng không cẩn thận.
A Thanh đến rồi.
A Thanh là ai?, nàng là chân chính thần tiên, là người đại diện của Thiên Đạo.
Từ Phúc là ai?, cho dù hắn sống 200 năm, cho dù hắn là lão bất tử nhưng hắn ở trước mặt A Thanh tính là gì?.
A Thanh đến đương nhiên là giết Từ Phúc, hắn phạm vào thiên điều, bị thiên phạt.
Thiên phạt không phải là sấm sét, không phải là thiên kiếp, thiên phạt chính là A Thanh.
Từ Phúc lấy cái gì chống lại A Thanh?, dĩ nhiên chỉ có thể trốn hơn nữa Từ Phúc quả thực có bản lĩnh kinh người, hắn thành công chạy đi được.
A Thanh sẽ không bỏ qua cho hắn nhưng số Từ Phúc không cạn.
Đầu tiên hắn mở sát trận cầm chân A Thanh.
Thứ hai hắn cũng bất chấp tất cả điên cuồng bỏ chạy.
Thứ ba là oán linh.
25000 oán hồn chết trong tay Từ Phúc đã sớm sinh thành oán linh, Từ Phúc cũng sớm biết oán linh tồn tại.
Hắn phong ấn oán linh bởi hắn không có cách diệt oán linh, hắn cũng biết oán linh cường đại đến mức này chỉ cần thoát ra hắn liền phải chết.
Oán linh điên cuồng lại thêm sát trận quả thật cản tay A Thanh rất nhiều hơn nữa âm khí của Quỷ Vực đã bị phong ấn suốt 150 năm nay bộc phát ra, cho dù A Thanh cũng không thể dùng lực chế phục.
A Thanh hoàn toàn có thể mượn đạo lực giết chết oán linh nhưng nàng không mượn.
Nàng đã bao lâu không gặp đối thủ?, nàng thực sự cực kỳ cô độc.
Nàng vì vậy liền dùng tự thân bản lĩnh đánh cùng oán linh.
Về phần Từ Phúc, dĩ nhiên không thể chạy khỏi Quỷ Vực, đường sống duy nhất của hắn chính là A Thanh cùng oán linh lưỡng bại câu thương.
Toàn bộ Quỷ Vực là một đại trận, chỉ có sinh môn duy nhất đặt ở Trường Sinh Cốc vì vậy Từ Phúc coi như là an toàn.
Tiếp theo mọi việc lại càng vượt xa dự đoán của Từ Phúc.
Vì ‘dương gian’ sinh ra siêu cấp oán linh vì vậy ‘người âm giới’ liền đến rồi.
Đây cũng là lần đầu tiên A Thanh thấy người âm giới hơn nữa âm giới cũng rất rất lợi hại.
Đám người này gọi là tử thần, chuyên ra nhắm đến oán linh, oán linh thực sự như gặp khắc tinh, vô phương chống lại tử thần.
A Thanh là người đại diện của Thiên Đạo, cũng coi như người quản hạt dương giới, dĩ nhiên đám người âm giới cũng sẽ không làm gì nàng, bọn họ chỉ chịu trách nhiệm mang oán linh về đương nhiên đối với A Thanh vẫn tương đối khách khí.
A Thanh từ những tử thần này liền biết không ngờ đối thủ của nàng chỉ là cấp đầu tiên của ‘oán’.
Oán linh đối với tử thần chỉ là món ăn sáng nhưng nếu nó tiến hóa thành ma linh thì lại là một vấn đề khác.
Oán linh dù thế nào cũng là linh hồn, ma linh thì trạng thái đã biến thành nửa thực thể, dạng ma linh này mới chân chính là vấn đề, dĩ nhiên ma linh không phải lúc nào cũng có thể sản sinh ra.
A Thanh cùng tử thần nói với nhau rất nhiều việc trên trời dưới biển, nàng cực tò mò về những thứ này, dù sao đây không phải là vật dương gian, nàng sẽ không biết.
Trong thời gian này... Từ Phúc liền chạy.
Từ Phúc đương nhiên sẽ chạy không được khỏi Quỷ Vực, dù sao có chạy cũng sẽ bị A Thanh bắt được vì vậy... hắn lựa chọn bất chấp tất cả đi vào âm giới.
Tử thần muốn xuyên giới liền phải tạo ra một cái cổng gọi là giới môn.
Giới môn được tử thần mở ra trùng hợp lại ở trong Trường Sinh Cốc.
Đám người này căn bản không nhìn Từ Phúc, không để ý Từ Phúc, việc trước tiên chỉ là bắt oán linh.
Đám người này cũng không lo Từ Phúc nhảy vào âm giới dù sao nếu hắn dám tiến vào liền đại biểu cho một cái ‘chết’.
Từ Phúc cũng không biết việc này, hắn thậm chí còn chẳng rõ giới môn dẫn đi đâu nhưng hắn liều, hắn không muốn chết, không muốn bị A Thanh giết chết.
Hắn liền dám nhảy vào giới môn, sau đó... linh hồn liền tách khỏi thể xác, hắn chân chính chết đi.
Hồn nhập âm giới, kết thúc sinh mệnh 200 năm của Từ Phúc.
Hồn nhập âm giới, mở ra hành trình mới, hành trình của Đế Thích Thiên.
Linh hồn nhập âm giới cũng tính là chết, đặc biệt là loại siêu cấp ác nhân như Từ Phúc chắc chắn càng thảm, có điều Từ Phúc không hổ là Từ Phúc, ở âm giới hắn mới chân chính bộc lộ tài năng, ba chữ Đế Thích Thiên mới danh vang khắp cõi âm tào địa phủ.
.......
Đế Thích Thiên chết đi, sẽ không ai biết Quỷ Vực ở đâu.
Hắn chân chính biến mất nhưng mà sau khi hắn chết đi, nhân gian vẫn có vài việc liên quan đến hắn.
Việc thứ nhất, tứ đệ tử của hắn từ Ba Tư trở về.
Lúc này đứng đầu Phù Tang chính là Bái Nguyệt Giáo Chủ cũng là con trai của nhị đệ tử Từ Phúc.
Người này cũng là bậc đại tài, vừa là Bái Nguyệt Giáo chủ vừa là Phù Tang quốc vương.
Người này cùng tuổi với tứ đệ tử Từ Phúc nhưng mà lại thua một cái bối phận.
Từ Phúc chết đi, hoàn toàn biến mất vì vậy thân phận hay địa vị của hai người tương đối khó giải quyết.
Tứ đệ tử của Từ Phúc trở về vốn tưởng sư phụ sẽ đón mình làm thần tiên, trở thành trường sinh bất lão nào ngờ sư phụ một đi không về, hắn chỉ có thể ở lại Phù Tang đợi sư phụ.
Hắn cùng Bái Nguyệt Giáo Chủ lúc đầu còn có thể hòa hoãn nhưng một núi nào có hai hổ?, rốt cuộc 20 năm sau trải qua vô số ma sát hai bên đã sớm chẳng nhịn được nhau, xảy ra đại chiến.
Đây là Phù Tang, là sân nhà của Bái Nguyệt Giáo Chủ vì vậy hắn thắng.
Tứ đệ tử bản lĩnh cực cường, may mắn chạy được về Trung Nguyên, chạy được về Ba Tư tuy nhiên thương thế quá nặng, cũng không sống được lâu nữa.
Kẻ này hận chết Bái Nguyệt Giáo cũng hận ‘sư phụ’.
Hắn là theo ước định với Từ Phúc mà về Phù Tang, đáng lẽ theo hẹn ước 20 năm trước Từ Phúc đã phải đến đón hắn, đưa hắn trở thành tiên nhân trường sinh nhưng Từ Phúc chưa từng trở lại cũng chưa từng có giao phó.
Hắn vì Bái Nguyệt Giáo làm rất nhiều nhưng hiện tại bị đánh thành chó nhà có tang, cái gì cũng không có, sao có thể không hận?.
Trước khi chết hắn liền đổi tên Ba Tư – Bái Nguyệt Giáo thành Minh Giáo.
Ý nghĩ phi thường rõ ràng, một bên là Minh đối lập hoàn toàn với cái gọi là Nguyệt.
Càn Khôn Quyết từ đó cũng đổi tên thành Càn Khôn Đại Na Di.
Bái Nguyệt Giáo ở Ba Tư chính thức trở thành Minh Giáo Ba Tư.
Về phần Phù Tang – Bái Nguyệt Giáo cũng không tốt đẹp gì.
Ban đầu theo Từ Phúc thì Phù Tang Vương cùng Bái Nguyệt Giáo Chủ phải do hai người chấp chưởng nhưng Bái Nguyệt Giáo Chủ đời này lại kiêm nghiệm cả hai, đi ngược với giáo quy có điều vì hắn quá mạnh, Phù Tang vương thất có thể làm gì?.
Nếu không phải kẻ này lo lắng Từ Phúc hắn đã sớm giết sạch Phù Tang vương thất.
Việc không ai ngờ hắn cũng trọng thương, sau đó Phù Tang vương thất liền quay lại phản giáo hắn, dồn hắn vào chỗ chết, sau đó Phù Tang nội chiến.
.....
Việc thứ nhất qua đi rất nhiều năm liền đến việc thứ hai.
Trường Sinh Quyết biến mất bao nhiêu năm lại xuất thế trên giang hồ, rơi vào tay một tuyệt đỉnh thiên tài huyền môn, đạo hiệu Tiêu Dao Tử.
Ban đầu Từ Phúc muốn kéo càng nhiều người đến quỷ vực, muốn hấp dẫn người Trung Nguyên đến quỷ vực để hắn dễ bề thu thập ‘nguyên liệu’ nào ngờ tam đệ tử bị Đạt Ma đánh chết, Trường Sinh Quyết cũng biến mất.
Năm tháng qua đi, Trường Sinh Quyết cũng chẳng nguyên vẹn, rơi vào tay Tiêu Dao Tử chỉ còn lại tàn thư hơn nữa rất buồn cười, tàn thư viết bằng chữ Tần.
Cũng may Tiêu Dao Tử là bậc siêu cấp thiên tài, trên thông thiên văn dưới tường địa lý, quả thật cũng vẫn tìm hiểu ra được nội dung tàn thư đồng thời từ chính nguyên lý trong tàn thư, hắn cơ duyên lĩnh ngộ mà sáng tạo ra Bất Lão Thường Xuân Công sau đó lại tự mình đi đến Quỷ Vực, muốn biết cái gì là trường sinh bất tử.
Không thể không nói, Từ Phúc về mặt nào đó cũng tạo ảnh hưởng rất lớn tới con đường của Tiêu Dao Tử, có rất nhiều thứ Tiêu Dao Tử lĩnh ngộ được từ Trường Sinh Quyết dù sao viết ra Trường Sinh Quyết bản thân Từ Phúc cũng bỏ ra rất nhiều tâm lực.
Từ Phúc hoàn toàn có thể coi là người đặt nền móng cho Tiêu Dao Tử cũng là cho Tiêu Dao Phái sau này.
Nói tốt về hắn cũng được, nói xấu về hắn cũng tốt nhưng không thể phủ nhận, tại cái thế giới này Từ Phúc viết ra một đoạn truyền kỳ của chính mình, chỉ là truyền kỳ của hắn không ai biết mà thôi.