Vô Song không rõ cái thế giới ngoài kia có gì đang đợi hắn, Vô Song lại càng không rõ luyện thể cường giả ở cái thế giới này có đủ sức đi ngang hay chưa, hắn hiện tại cần tranh thủ tăng thêm một chút thủ đoạn của bản thân.
Ngay cả đoạn thời gian ở trong Hắc Địa chỉ có luyện thể cùng luyện thể cũng không làm Vô Song quên đi được một thứ, hắn có học Quỳ Hoa Bảo Điển.
Lần đó tại Vương Bản Sơn bản thân Vô Song từng sử dụng Hoàng Cực Đấu Linh Đan khiến bản thân bước vào cảnh giới tông sư, lúc đó chiến lực mà Quỳ Hoa Bảo Điển lộ ra đến tận hiện nay vẫn làm Vô Song mơ ước không thôi.
Tông sư cảnh giới là một bước thay đổi hoàn toàn với võ giả đặc biệt là những người nằm giữ công thể cực kỳ cường đại như Vô Song, bản thân Vô Song hoàn toàn có thể tin tưởng bằng vào Quỳ Hoa Bảo Điển phiên bản tiên thiên đủ để Vô Song thuấn sát rất nhiều tông sư cao thủ khác đồng thời Quỳ Hoa Bảo Điển hoàn toàn có thể bù đắp cho luyện thể cường giả như Vô Song khả năng tấn công từ xa, khả năng né tránh thậm chí là khả năng ám sát.
Nếu là ngày trước Vô Song tạm thời còn không dám nghĩ đến đột phá tông sư cảnh nhưng hiện tại thì khác, cơ thể hắn đã vượt xa yêu cầu đào móc của siêu nhất lưu cao thủ từ lâu rồi, với một cơ thể đạt đến đại tông sư cảnh giới mà nói thì hiện tại Vô Song không đột phá tông sư cảnh mới coi là sai lầm.
Tất nhiên muốn đột phá tông sư cảnh cần phải có một lượng nội lực cực lớn để xông phá hai huyệt nhâm đốc bất quá đừng quên trong người Vô Song cũng đang có một thứ lực lượng cực kỳ cường đại chính là hàn khí.
Ánh mắt Vô Song hiện nay cực kỳ chăm chú thậm chí có cả chút điên cuồng, hắn muốn mượn toàn bộ lượng hàn khí tích trữ trong cơ thể để đả thông toàn bộ Âm Duy Mạch sau đó mượn việc Âm Duy Mạch toàn bộ đả thông mà tiện đường đột phá luôn Nhâm – Đốc nhị mạch, chỉ cần làm được việc này hắn liền có thể đột phá tông sư cảnh giới.
Nghĩ là làm, Vô Song lập tức lui người về phía giường lớn, hắn hai chân khoanh tròn sau đó chậm rãi nhắm mắt điều chỉnh hô hấp, lồng ngực Vô Song dần dần trở nên phập phồng, hắn rất nhanh tiến vào cảnh giới nhập định.
Tiếp theo chỉ thấy tần suất hô hấp của Vô Song càng ngày càng dài, hơi thở của hắn càng ngày càng mỏng, mỏng đến mức nếu không để ý kỹ tuyệt đối sẽ không thể nào phát hiện được Vô Song đang hít thở, hắn cứ như hóa thân thành tượng đá vậy.
Vô Song hiện nay thực sự rất giống mấy vị ni cô trên Nga Mi Sơn, bọn họ khi nhập định cũng gần như không thể cảm nhận được sự hô hấp.
Đây lại là một phát hiện mới nữa của Vô Song, Quy Tức Công của hắn tấn cấp.
Thật ra Vô Song cũng biết việc Quy Tức Công tấn cấp là việc đương nhiên bởi Quy Tức Công là thủ pháp yếm khí phụ thuộc rất nhiều vào thể lực của chủ nhân bởi thể lực ảnh hưởng trực tiếp đến khả năng nín thở được bao lâu trong Quy Tức Công, bản thân Vô Song lúc này thể lực của hắn rõ ràng đã đề cao một mảng lớn, khả năng nín thở của Quy Tức Công tất nhiên sẽ tăng mạnh, cái này tuyệt không có gì gọi là khó nghĩ.
Trong căn phòng dần dần trở nên yên tĩnh một cách đáng sợ, đến cả tiếng hô hấp cũng không có cộng với ánh nền đã tắt khiến căn phòng hiện nay của Vô Song không khác gì một căn phòng để trống.
Thời gian trôi qua cùng với việc Vô Song tiến sâu vào nhập định, toàn bộ cơ thể của Vô Song đều xuất hiện một làn khí trắng dày đặc bao phủ toàn bộ căn phòng thậm chí cái khí trắng này nhờ Tiên Thiên Chí Âm Thể của Vô Song mà sức mạnh của nó lại càng đáng sợ, hàn khí thậm chí bắt đầu đông kết lên cả căn phòng.
Sự đáng sợ của Tiên Thiên Chí Âm Thể khi nắm sử dụng hàn khí vượt xa tất cả mọi loại thể chất bình thường trong thiên hạ, đây là điều căn bản không phải suy nghĩ.
Hàn khí từ cơ thể Vô Song tỏa ra càng ngày càng nhiều nhưng dần dần lại bắt đầu ngưng tụ lại, lấy Vô Song làm trung tâm trở thành một xoáy khí cỡ nhỏ trên chính đỉnh đầu hắn đồng thời trên người Vô Song bắt đầu xuất hiện từng tầng từng tầng sương mỏng.
Vô Song rốt cuộc cũng biến đổi thủ thế hai tay đặt ngay trên đàn điền, toàn bộ tâm thần đều tiến vào trạng thái vô thức, đan điền trong người Vô Song liên tục xoay tròn như một cái miệng khổng lồ điên cuồng hấp thụ hàn khí ở bên ngoài sau đó lại lập tức chuyển hàn khí chạy dọc toàn thân của Vô Song.
Cho dù hiện tại không khí trong gian phòng này trở nên lạnh lẽo vô cùng nhưng trên cơ thể Vô Song vẫn xuất hiện từng giọt từng giọt mồ hôi, thân thể mảnh mai dựa theo lộ tuyến vận công của Quỳ Hoa Bảo Điển liên tục nhè nhẹ run lên.
Hàn khí chạy dọc kinh mạch toàn thân của Vô Song dưới sự điều khiển của hắn bắt đầu hướng thẳng về huyệt Kỳ Môn trong Âm Duy Mạch.
Nếu lúc trước Vô Song chỉ có thể dừng lại ở huyệt Cực Tuyền thì hiện tại luồng hàn khí chạy dọc cơ thể kia sau khi phá tan vách ngăn của huyệt Kỳ Môn thì khí thế vẫn không hề giảm, hàn khí trong người hắn hiện nay giống với một đầu bạch long gầm vang muốn phá hủy tất cả, một đường đột phá thế không thể đỡ.
Huyệt Phù Xá, huyệt Thần Môn, huyệt Âm Dương cho đến huyệt Thiếu Hải đều bị hàn khí của Vô Song đánh tan một con đường bất quá khi đến huyệt Thiếu Hải thì bắt đầu trở nên khó khăn hơn, hàn khí tích tụ trong cơ thể Vô Song lúc này toàn bộ đều bị chặn lại, gần như không có cách nào công phá vách ngăn của huyệt Liêm Tuyền.
Nhiều lần công phá không được làm chính cơ thể Vô Song cũng phải chịu đau đớn không nhẹ, hắn thực sự không ngờ huyệt Liêm Tuyền lại khó xuyên phá đến mức này cũng đành chỉ có thể cắn mạnh vào đầu lưỡi, phun ra một tia tinh huyết, mượn tinh huyết này Vô Song lập tức cắn răng vận khí ép ngược toàn bộ hàn khí của bản thân mình trở lại đan điền rồi tách ra làm hai phần như một con song đầu long màu trắng vậy.
Vô Song cứ tưởng bằng vào hàn khí cùng thực lực của mình hiện nay một đường có thể hát vang đột phá luôn Âm Duy Mạch bất quá hắn đã nhầm to tất nhiên đây cũng là một điểm yếu của Vô Song, về phương diện tu luyện nếu không có người hướng dẫn thì Vô Song căn bản chỉ có thể tự mò đường đi mà thôi.
Âm Duy Mạch bình thường chỉ có tông sư cảnh giới mới có thể bắt đầu đả thông, sau khi đả thông toàn bộ Âm Duy Mạch thì có thể luyện ra chí âm hàn khí sau đó bước thẳng vào đại tông sư cảnh giới nhưng đây chỉ là lý thuyết, thực tế mà nói không có bất cứ một tông sư nào đủ nội lực để cưỡng ép đột phá Âm Duy Mạch cả trừ khi dùng phương pháp đặc thù.
Phương pháp đặc thù có nhiều loại ví dụ như mang theo chí âm công thể cực kỳ bá đạo, ví dụ như sử dụng thiên tài địa bảo hiếm có hay ví dụ như được siêu cấp cường giả dùng nội lực quán thông kinh mạch nhưng dẫu cho là cách nào trong ba cách trên thì Vô Song cũng khó mà có thể làm được.
Đối với việc đả thông toàn bộ Âm Duy Mạch mà nói, đây thường thường là việc của đại tông sư cường giả hàng thật giá thật.
Vô Song cũng có thể so với đại tông sư cường giả nhưng hắn lại là cường giả luyện thể chứ không phải đi theo đường luyện khí, hàn khí trong người Vô Song đúng là rất nhiều nhưng còn chưa đủ lực để hắn một đường đột phá Âm Duy Mạch.
Tất nhiên chỉ cần đột phá đến huyệt Thiếu Hải đã là rất kinh khủng, khi mà toàn bộ các huyệt được đả thông trong Âm Duy Mạch mở ra lập tức cho Vô Song một luồng thần thanh khí sản, trên người hắn bắt đầu xuất hiện mênh mông nội lực, nội lực của hắn so với trước đây tăng lên ít nhất gấp 3 lần.
Hai mạch nhâm đốc lúc trước cực kỳ vững chắc nhưng hai nội lực đáng sợ của Vô Song hiện nay hắn có thể dễ dàng vượt qua như xé nát một tờ giấy vậy dù sao trước khi đột phá tông sư cảnh thì nội lực của Vô Song đã hùng hậu vô cùng thậm chí vượt trội hơn rất nhiều tông sư cao thủ lại thêm đoạn thời gian ở lại Hắc Địa điên cuồng sử dụng hết nội lực rồi lại chậm rãi từng chút từng chút một tinh luyện cùng khôi phục cũng làm nội lực của Vô Song dần dần trở nên tinh thuần, kể cả không có sự trợ giúp từ Âm Duy Mạch thì Vô Song cũng có 7 phần nắm chắc vượt qua hai huyệt nhâm đốc huống hồ hiện nay nhờ vào Âm Duy Mạch trợ lực, Vô Song trực tiếp tăng trữ lượng nội lực lên gấp 3?.
Khi vách ngăn hai mạch nhâm đốc bị phá vỡ, ánh mắt Vô Song liền chậm rãi mở ra, trong đan điền của hắn cũng dần dần biến đổi, nếu như bên trong đan điền của Vô Song lúc trước chỉ như một ngọn núi nhỏ thì hiện nay trực tiếp thăng cấp trở thành một hồ nước lớn, nội lực của hắn cũng không còn ở dạng khí vô hình nữa mà đang dần dần cô đọng lại.
Cô đọng nội lực chính là dấu hiệu dễ nhận biết nhất của tông sư cao thủ bởi chỉ khi nội lực cô đọng lại mới có thể mang nội lực lan ra toàn thân, mới có thể sử dụng cái gọi là hộ thân cương khí.
..........
Vô Song ngồi trong phòng mình chỉ tập trung đột phá tông sư cảnh giới, hắn không hề biết ở xung quanh có bất cứ việc gì xảy ra.
Nơi mà Vô Song cùng Quách Tĩnh đang ở gọi là Tùng Hạ Lầu, lúc này tầng 1 của Tùng Hạc Lầu có vài vị khách đặc biệt.
Đây là một đám nam nhân thân hình cao lớn ăn mặc cũng cực kỳ dị dạng, ít nhất đây không phải quần áo của trung nguyên, nếu có ai hiểu biết một chút đều có thể nhìn ra, đây là trang phục của lạt ma đến từ phương tây.
Bình thường lạt ma rất ít khi tiến vào trung nguyên đồng thời lạt ma thường cho người trung nguyên ấn tượng rất xấu, bọn họ thường thường không việc ác nào không làm, trong tiềm thức của người trung nguyên thì lạt ma biểu hiện cho cái xấu, cho cái ác.
Loại suy nghĩ này một phần là đến từ cách hành xử của đám lạt ma này nhưng phần lớn hơn lại nằm ở văn hóa bài ngoại của người Trung Nguyên, đối với bọn họ chỉ có phật giáo thiền tông mới là chính quy, những người đi theo phật giáo mật tông đều là tà mà ngoại đạo.
Tất nhiên nói đi cũng phải nói lại, muốn làm ác trước tiên phải có thực lực, lạt ma thường thường đều là những kẻ có thực lực không hề tệ.
Đám lạt ma này thật ra chỗ dựa rất cứng, bọn chúng đến từ đại tuyết sơn – Huyết Đao Phái.
Huyết Đao Phái là gì?, đây là một tà phái của trung nguyên võ lâm, bản thân Huyết Đao Phái đứng đầu chính là Huyết Đao Lão Tổ, đây là một nhân vật cực kỳ cường đại cùng độc cá trên giang hồ, bản thân Huyết Đao Lão Tổ cùng Bắc Cái Hồng Thất Công đã đấu qua không ít lần vậy mà Bắc Cái chưa từng có thể đánh bại được Huyết Đao Lão Tổ, thực lực của ông ta tuyệt đối thuộc hàng cường giả hàng đầu thiên hạ.
Huyết Đao Môn có Huyết Đao Lão Tổ chống lưng ở trên giang hồ liền có ác danh rất lớn nhưng lại chẳng mấy ai dám ra tay với bọn chúng, ai cũng biết Huyết Đao Lão Tổ tính tình rất nhỏ nhen, làm người có thù tất báo.
Lần này Huyết Đao Môn đến Tùng Hạc Lâu thực ra cũng tại vì Vô Song, đám bọn họ tiến vào Trung Nguyên là nghe lệnh lão tổ đi tìm bí mật về kho báu trong di thư Liên Thành Quyết.
Tất nhiên lý do tại sao Huyết Đao Lão Tổ biết bí mật này thì không ai biết, ai cũng có nguồn thông tin của riêng mình.
Đám huyết đao tăng này vốn không có ý định đi đến Thái Hồ Độ cũng chẳng định ngủ lại trong Tùng Hạc Lầu làm gì nhưng ai bảo có hiện tượng nhật thực xảy ra?.
Huyết đao tăng dù sao cũng có một chữ ‘tăng’ vẫn là biết nghi thần nghi quỷ chính vì vậy bọn họ ngày hôm nay cũng không dám tiếp tục băng rừng lội suối, thực sự rất sợ quỷ thần trách phạt liền phải đi tìm tòa thành nào gần nhất mà ở lại một đêm đồng thời bọn họ cũng chọn ngay Tùng Hạ Lầu, lý do đương nhiên là vì có một người trong đám nhìn thấy Long Mã.
Cho dù có mù kiến thức về ngựa như Vô Song đi chăng nữa thì vẫn phải thấy được Long Mã cực kỳ bất phàm, nếu là bình thường đám huyết đao tăng này đã sớm một đao chặt đứt dây cột ngựa rồi mang Long Mã rời đi rồi bất quá hôm nay bọn họ thật sự có chút lo sợ, vì lo sợ nên phải suy nghĩ nhiều hơn.
Long Mã là vật bất phàm nhưng chủ nhân của Long Mã tuyệt đối cũng là nhân vật bất phàm, đây là điều chắc chắn không thể sai.
Con Long Mã này vốn là đồ mà Thành Cát Tư Hãn dành tặng cho Hoa Tranh, sau đó Hoa Tranh lại tặng lại cho Quách Tĩnh, nếu tính chủ nhân đầu tiên của Long Mã thì phải là Thiết Mộc Chân, bản thân Thiết Mộc Chân đương nhiên là một cái siêu cấp nhân vật trong thế giới này.
Đám huyết đao tăng vì lo trái lo phải mới tiến vào Tùng Hạc Lầu muốn kiểm tra thực khách ở đây, nếu thấy nhân vật nào khó nhằn thì sẽ yên ổn mà ngủ một đêm trong Tùng Hạc Lầu nhưng chỉ cần nếu gặp con mồi ‘dễ gặm’ liền đồng loạt ra tay, tất nhiên muốn rat ay cũng phải chọn thời điểm
Đây là Thái Hồ Đồ một trong những trung tâm kinh tế giàu có của Nam Tống, ở nơi đây quan phủ làm việc cực kỳ gắt, đám huyết đao tăng này ở trên giang hồ việc ác nào cũng dám làm nhưng nếu bảo giết người ngay giữa tòa thành trì này bọn họ có chút không dám.
Giang hồ có cao thủ thì triều đình đương nhiên cũng có, quan trọng hơn triều đình có quân số khổng lồ, đám bọn họ chỉ có 7 người lấy gì ra đấu?.
Ngồi ở dưới tầng 1 quan sát toàn bộ thực khác tại Tùng Hạc Lầu lúc này, một tên trong đó hơi hơi nhíu mày.
“Xem ra chúng ta là nghi thần nghi quỷ rồi, nơi đây cũng không có cao thủ nào”.
Tên này vừa dứt lời đã có một bàn tay khẽ đập vào cái ót hắn.
“Hừ, cẩn thận một chút vẫn hơn, ai biết trên kia có cao thủ hay không, hơn nữa các ngươi tốt nhất cũng thành thật một chút cho ta, ở nơi đây là đất của quan phủ, là đất của hoàng đế trung nguyên, muốn chém giết gì cũng đợi mục tiêu đi ra khỏi Thái Hồ Độ rồi tính tiếp”.
Người lên tiếng là người già nhất trong 7 người, tuổi tác của hắn năm nay đã ngoài 50, hắn gọi là Thiết Vạn Sơn cũng là người dẫn đội của đám người này.
Huyết Đao Tăng bản thân nhân khí không tốt, ác danh vang xa nên đi bất cứ đâu cũng cần phải có cao thủ áp trận, Thiết Vạn Sơn năm nay ngoài 50 tuổi một thân đao pháp lăng lệ ác liệt thực lực cũng đã chạm đến tông sư đỉnh phong, những chưởng môn của các môn phái vừa và nhỏ trong thiên hạ nhiều khi còn không bằng hắn.
Nghe thấy lời của Thiết Vạn Sơn toàn bộ 6 huyết đao tăng còn lại đều gật gù, đám người bọn họ một lần nữa tập trung vào bàn ăn của mình, 6 người tuy cảm thấy không quen với loại không khí gò bó này nhưng lời của Thiết Vạn Sơn bọn họ không thể không nghe.
Thiết Vạn Sơn là một trong mười hai đệ tử của lão tổ, cho dù thực lực thuộc tầng đáy nhưng so với đám môn đồ khác của Huyết Đao Môn đã là cực kỳ cường đại, lời của hắn có trọng lượng vô cùng.
Đám Huyết Đao Tăng vốn hiếm thấy yên tĩnh được một lần thì đột nhiên ngoài cửa có một âm thanh vang lên.
“Cút, biến xa xa một chút, ngươi có biết ngươi xuất hiện liền làm rất nhiều thực khách của chúng ta ăn không ngon không?”.
Âm thanh này không lớn nhưng cũng không nhỏ, với người luyện võ mà nói bọn họ có thể dễ dàng nghe thấy, quả nhiên đám huyết đao tăng ngồi gần đó đều quay đầu nhìn ra bên ngoài, ở ngoài cửa lúc này là một tiểu tử ăn mày nhem nhuốc, mái tóc rối bời thoạt nhìn cực kỳ nhếch nhác.
Thực khách ngồi gần cửa ra vào cũng có vài người nhìn thấy tiểu ăn mày nhưng rất nhanh đều quay đầu đi, mấy ai quan tâm đến ăn mày làm gì?, tuy nhiên đám huyết đao tăng lại khác.
Rất nhiều người không biết Huyết Đao Tông thật ra là một phân nhánh hùng mạnh của Mật Tông mà Mật Tông có rất nhiều lạt ma đi theo Hoan Hỉ Đạo, đối với thuật song tu đều rất có tâm đắc, đối với thuật song tu mà nói nhìn nữ nhân không phải nhìn vào gương mặt mà là nhìn vào khí chất.
Đám người huyết đao tăng này vừa vặn là cao thủ ‘song tu ‘, thực lực chưa chắc có bao nhiêu nhưng ánh mắt tương đối độc, khi nhìn thấy tiểu ăn mày kia cả đoàn 7 người đều sáng mắt lên sau đó trong mắt đều xuất hiện một tia lửa nóng.
“Cực phẩm... mỹ nhân”.
Sau đó lập tức có tiếng đập bàn vang lên, người đứng lên chính là Thiết Vạn Sơn.
Tiểu ăn mày bị tiểu nhị đuổi đi, ánh mắt liền nhè nhẹ nhíu lại sau đó thở ra một hơi lặng lẽ quay đầu, trong miệng có chút lầu bầu.
“Hừ, ngươi đi thì đi, ngươi nghĩ ta cần ở đây chắc”.
Tiểu ăn mày vừa nói xong liền bị tiếng đập bàn của Thiết Vạn Sơn làm cho giật mình, không chỉ có nàng mà toàn bộ thực khách cũng đều bị giật mình.
Thiết Vạn Sơn lúc này mặt đầy dâm tà, ánh mắt xuất hiện dục hỏa.
“Khà khà, tiểu ăn mày này chắc đói rồi, vào đây với thúc thúc, thúc thúc cho ngươi ăn ngon, cho ngươi chỗ ngủ”.
Tiểu ăn mày cũng không phải người ngốc, khi nhìn thấy lạt ma kia đi đến bên mình lập tức giật mình muốn bỏ chạy đáng tiếc tiểu ăn mày không có cách nào nhanh hơn được tông sư đỉnh phong cao thủ.
Rất nhanh Thiết Vạn Sơn đã nắm lấy cánh tay của tiểu ăn mày sau đó kéo thẳng về phía mình, hắn dĩ nhiên mang luôn tiểu ăn mày về phía bàn của mình.
“Tiểu nhị tính tiền, sau đó chọn cho đám chúng ta bao toàn bộ phòng trên lầu, hắc hắc”.
Tiểu nhị đương nhiên thuộc dạng sợ mạnh hiếp yếu, có thể đối với tiểu ăn mày hô to gọi nhỏ nhưng sao dám có ý kiến với Thiết Vạn Sơn, phải biết Thiết Vạn Sơn thân cao hơn 1m8, cơ bắp lực lưỡng vô cùng.
Tiểu ăn mày hiện nay thật sự bị sợ, cố gắng dùng hết cả hai tay hai chân vùng vẫy muốn thoát ra, giọng la thất thanh.
“Bỏ ta ra, bỏ ta ra, lũ khốn khiếp này, bỏ ta ra”.
Tiểu ăn mày đang hét lên thì bị nhét nguyên một cái bánh bao vào miệng, sau đó tiểu ăn mày một lần nữa thân hình run lên lẩy bẩy, toàn bộ những huyết đao tăng ngồi đây ánh mắt đều đỏ rực lửa dâm tà.
Đối với những người tu luyện song tu công pháp mà nói, nữ nhân xinh đẹp tất nhiên có thể mang cho bọn họ lợi ích cùng niềm vui lớn nhưng so với những nữ nhân mang theo cực phẩm khí chất thì không cách nào so nổi, chỉ cần song tu với loại nữ tử cực phẩm này đặc biệt nếu là ‘lần đầu tiên’ thì hoàn toàn có thể thu được vài năm công lực.
Đối với đám ác tăng này, tiểu ăn mày thậm chí còn hơn cả Long Mã ngoài kia.
Thiết Vạn Sơn lúc này một lần nữa cười khà khà, âm thanh của hắn như tiếng sấm vậy.
“Tiểu nhị, bảo luôn nhà bếp chuẩn bị cho lão tử một nồi nước nóng, lão tử muốn tẩy...”.
Thiết Vạn Sơn chưa nói xong lập tức khựng lại, lần này không chỉ hắn mà toàn bộ quán trọ đều khựng lại, sau đó không rõ vì sao đồng loạt nhìn lên tầng hai.
Trên tầng hai có một cánh cửa phòng mở ra, sau đó hàn khí ập tới khiến toàn bộ mọi người ở đây đều cảm thấy sống lưng lành lạnh, trong cái hàn khí đáng sợ đó, một nữ tử chậm rãi xuất hiện.
Khí chất như lan, lãnh ngạo như băng, khuôn mặt đẹp tựa thiên tiên cùng mái tóc trắng lại càng tôn thêm vài phần ma mị.
Vẻ đẹp kia xuất hiện khiến bất cứ nam nhân nào cũng phải nín thở, cho dù là đám huyết đao tăng trong phút chốc cũng quên luôn cả việc mình định làm, toàn bộ tập trung vào mỹ nữ vừa đi ra kia, bọn họ xin thề, cuộc đời duyệt nữ nhân vô số nhưng tuyệt đối chưa từng nhìn thấy ai đẹp như vậy.
.............
Nếu thấy lỗi chính tả hãy comment để lại cho mình, càng nhiệt tình càng tốt.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan.