Mục lục
Huyết Long Công Tử
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này trên võ đại Long Thế Tinh và Tây Bắc Cơ đang đánh nhau dữ dội, không ai nhường ai. Long Thế Tinh tung những cú đấm mạnh mẽ, mỗi đấm có thể cho đối thủ lập tức trắng mặt và ngất đi. Còn Tây Bắc Cơ thì tung ra những cú đánh vào những chỗ chết người hoặc là để lại tai nạn, di chứng nhưng cũng không thành công mấy.

Sau đó khi Tây Bắc Cơ thừa lúc Long Thế Tinh lùi lại, một chưởng liền tới Long Thế Tinh:” Xích Sa Chưởng…”, một chưởng lực đỏ bay tới, còn Long Phong dưới đài có thể cảm nhận được một sự tà ác trong chưởng lực đó. Long Thế Tinh liền dùng Di Hình Hoán Vị tránh né. Lúc này chưởng lực đáng xuống võ đài liền một tiếng “ Ầm ~~, ~~”, Tây Bắc Có thì mặt hứng hở thì bị một đập vào mặt khiến hắn bay ra xa.

Tây Bắc Cơ dù sao cũng là con nhà võ, lắc đầu rồi đứng dậy, tự nhiên bên phải xông ra một cú đấm vào bụng hắn, lập tức quỳ gối và ôm bụng. Long Thế Tinh thì liền thừa cơ mà đá và đấm vào mặt hắn, lập tức bay ra xa, “ Thế nào tên bất tài, hồi nãy rất là xung mà, làm gì giờ đã quỳ xuống rồi…”

“ Hoá ra chỉ là một con chó bò ngang thôi, “ Long Thế Tinh lời nói châm chọc, khiêu khích, mục đích của hắn là chọc cho Tây Bắc Cơ tức giận, mà không đầu hàng, vì tính tình công tử làm sao mà mất mặt thế. Quả nhiên con có cắn câu, Tây Bắc Cơ đứng dậy rồi nói:” Ngươi câm miệng cho ta…”, xong rồi bay vào Long Thế Tinh bắt đầu so tay đôi.

Hai người cứ như thế trong một thời gian rất lâu, cuối cùng Long Thế Tinh một chưởng đánh vào người của Tây Bắc Cơ, đẩy hắn với tốc độ cực nhanh và đụng vào bức màn bảo vệ. Tây Bắc Cơ lập tức ngất xỉu, còn Tây Bắc lão gia chủ lấy tốc độ cực nhanh mà lao xuống dưới, xông vào màn bảo vệ để mà nâng Tây Bắc Cớ lên, lão liền quay qua nhìn Long Thế Tinh rồi nói:” Còn nhỏ mà đã ra tay nặng và tàn nhẫn như thế, lớn lên thì sẽ ra sao? “

Tây Bắc lão liền đứng lên thì gia gia Long Phong từ lúc nào đã xuất hiện trước mặt Long Thế Tinh, nói:” Chả lẽ chỉ có cháu ông ra tay với những đòn nguy hiểm với tánh mạng, còn cháu ta thì phải đứng cho cháu người đánh à?”

“ Ý ngươi là gì? Chả lẽ cháu ta bị đánh tàn nhẫn như thế, rồi kêu ta buông tha à. Hắn bị thương nặng thế là do ai?” Tây Bắc lão la lên

“ Cưỡng từ đoạt lý, kiểu nuông chiều không giáo điều thì trở thành như thế cũng đáng lắm. Cháu ta không cần ngươi lo, đánh người ta nặng như thế thì cũng phải bị la nhưng cũng không đến lượt ngươi,..” Long lão không để mặt mà nóng thẳng một lèo, khiến ch Tây Bắc lão rất tức giận nhưng không nói được gì, đành im lặng mà ôm Tây Bắc Cơ rồi đi xuống võ đài, còn Long Thế Tinh thì lên tiếng:” Gia gia cho cháu xin lỗi, đem việc tư vô việc chung, rồi sau đó cháu ra tay hơi mạnh, không kiềm chế được,...”

“ Hahaha ta làm gì mà trách cháu, đánh tốt lắm, mốt đánh cho mạnh vào, đánh vậy thì hoi yếu.., hiểu chứa?”

“ Vâng cháu hiểu… “ Long Thế Tinh cười nói, sau đó hắn nhìn lên bầu trời, và lẩm nhẩm..” A Mân, ta trả thù cho nàng một phần rồi,... “, xong khuôn mặt của Long Thế Tinh liền cười ra, rồi đi xuống dưới. Còn Thái lão khi thấy hai vị tỗ tông đã xuống liền bước lên và nói:” Trận thứ hai Long Thế Tinh Long gia thắng, mời tuyển thủ của trận thứ ba lên…”

Trận thứ ba là do hai người huynh trưởng của Đông gia và Lý gia đánh nhau, hai bên bất phân thắng bại, xong cả hai cùng bỏ cuộc, không ai chịu vô vòng trong, cuối cùng khiến mọi người dở khóc dở cười, xong định ra vòng chung kết sẽ là ba người đánh lẫn nhau. Trận thứ tư là do Nam Cung Lạc Nhi và một người dân thường, hắn tên là Vô Thường, và trận này ai cũng nghĩ là Nam Cung Lạc Nhi sẽ thắng dễ dàng. Nhưng Long Phong có thể cảm nhận được cái gì không ổn, từ lúc Tây Bắc Cơ lên, hắn cứ tưởng là do tên đó nhưng cuối cùng hắn mới biết mình sai bởi vì cái sự bất an đó phát ra từ tên này.

Lúc này hai đấu thủ chào nhau, sau đó bắt đầu. Bắc lão vừa nhảy ra thì tên Vô Thường liền biến mất, một chưởng đẩy Nam Cung Lạc Nhi ra khỏi võ đài lập tức, những người khác kể cả Hoàng thượng đều la lên:” Lạc Nhi,..”, cả người liền bay ra khỏi tấm màn bảo vệ vì lực đẩy cực mạnh, nát cả võ đài. Còn Long Phong thì đã chuẩn bị trước liền chạy ra sau đó nhảy lên đỡ Nam Cung Lạc Nhi, sau đó một chưởng về phía sau để cản lại lực cho nàng, rồi dùng lưng va chạm vào tường.

Nhiều người đã bắt đầu chạy lên, lập tức đỡ hai người dậy, Long Phong thì không nặng lắm chỉ cần ngồi nghỉ là xong, còn Nam Cung Lạc Nhi thì đã bất tỉnh vì lực đẩy quá mạnh. Lúc này Long Thế Tinh đỡ Long Phong đứng dậy, còn Nam Cung Lạc Nhi đã được đưa đây trị liệu. Lúc này Long Phong đứng dậy và hỏi:” Ngươi là ai, tại sao lại biết Ngũ Thương Hợp Kích Quyền..?”

Tên Vô Thường này mắt giật một phát rồi xoay người đi, còn phụ thân Long Bất Kim lập tức nói:” Không sao chứ a Phong? “

“ Con không sao phụ thân!!” Long Phong nhìn nói, sau đó Long Phong quay qua đại ca hắn nói:” Đại ca đệ muốn huynh bỏ quyền thi đấu vòng chung kết, huynh mà vô là sẽ bị quấn vào trong.”

Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Long Phong, Long Thế Tinh gật đầu. Còn Long Phong thì quay về chỗ ngồi và bắt đầu trị liệu, bốn nàng kể cả Long Nhan Nhan đều chạy lại mà hỏi, Long Phong thì cũng làm lành rồi nên rất bình thường, nửa canh giờ nghỉ ngơi, Long Phong cũng đã bình phục, sau đó liền đứng lên đi lên đài, cùng với tên Vô Thường. Hai người nhìn nhau mà loé lửa, sau đó đứng đối diện.

Thái lão liền lên tiếng:” Trận đấu chung kết bắt đầu..”, sau đó liền nhảy xuống rồi thông báo cho Ấn Trận Sư gi tăng lực chịu đựng của màn.

“ Ngươi là ai, tại sao lại biết Ngũ Thương Hợp Kích Quyền??” Long Phong nhìn hắn mà hỏi

“ Ta không có nghĩa vụ phải trả lời, đánh đi đừng nói nhiều!” Vô Thường nói xong khí thế liền tràn ra, đạt tới Võ Sư, khiến người xung quanh liền im lặng.

Hai người nhào vô liền tạo ra một cái “ Ầm…”, sau đó tung ra những cú đá và đấm, Vô Thường thua về phần chính diện mà đánh lập tức lui lại, đứng tấn và giọng về phía trước:” Ngũ Thương Hợp Kích Quyền..”, Long Phong né ra sao đó liền một chưởng tung ra:” Xuy Hoả Chưởng..”

Trận đánh khiến cho người xem một cảm giác sợ hãi, đây là so tài của hai người trẻ. Long Phong liền dùng Di Hình Hoán Vị để biến mất, Vô Thường lập tức nhảy về một góc tường, sau đó đứng thủ thể. Long Bất Kim lập tức giật mình:” Thằng nhóc này thật thông minh..”

“ Là sao phụ thân? “ Long Nhan Nhan hỏi, còn đám người còn lại cũng thắc mắc.

“Di Hình Hoán Vị là môn khinh công có thể khiến đối thủ không nghe không thấy, nhưng nó cũng có nhược điểm, đó chính là diện tích. Khi tên Vô Thường này lui về góc tường thì hắn có thể thu hẹp lại diện tích, đỡ và phản công dễ hơn.”

Quả nhiên Long Phong ra đòn đánh liền bị Vô Thường phản công, đá một kích ra ngoài, Long Phong cười nói:” Ngươi khá nhỉ,” sau đó Vô Thường lập tức trùng người xuống:” Tại sao?”

“ Ngươi quên ta cũng là một Võ Sư à?” Long Phong nói xong lập tức xuất hiện kế bên một đá đá bay Vô Thường bay ra ngoài, Vô Thường lấy lại thăng bằng liền một quyền đẩy Long Phong ra. Long Phong lúc này thấy Vô Thường rút kiếm ra liền cười, hắn liền lấy ra Thanh Long kiếm, Vô Thường thấy thanh kiếm đó mà cũng giật mình.

“ Hảo kiếm..” Long Bất Kim nói, sau đó nghĩ:” Mà sao thấy quen quen ta..”

“ Chúng ta bắt đầu hiệp hai nào!!” Long Phong cười nói rồi chém quạt ra một đường kiếm khí, mở ra trận đánh mới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK