Lúc này nhóm Long Thế Tinh đang ngồi xung quanh lửa trại, trò chuyện với nhau, hắn lên tiếng hỏi:” Ba người các ngươi tên gì, rồi sao lại bị đàn Kim Tinh lang đuổi theo?”
Nhóm người được Long Thế Tinh cứu, một người trong số đó lên tiếng:” Cảm ơn công tử đã cứu chúng ta, chúng ta là nhóm bình dân, tại hạ tên Chu Du, còn bên cạnh là hai người bạn cũng là hai anh em, trái là em tên Đoàn Thư, phải là anh tên Đoàn Mặc, bọn họ đều là người cùng tại hạ đi vào đây, thật ra còn ba người bình dân khác nữa, nhưng hai người bị giết, người còn là muội muội của ta, Chu San lại thì không biết tung tích ở đâu, ta cũng rất là lo….”
Sau khi Chu Du dứt lời, bỗng nhiên có một tiếng nói vang lên:” Hahaha ngươi thật sự tên là Chu Du à?”, lúc này sau rừng cây bóng người Long Phong xuất phát, kế bên hắn là một cô gái, và sau lưng là nỗi sợ hãi của mọi người, Ám Kỳ Xà. Chu Du nhìn thấy người con gái kế bên Long Phong thì mừng rỡ tính chạy lại, nhưng nhìn thấy Ám Kỳ Xà thì bắt đầu cầm vũ khí lên chuẩn bị chiến đấu.
Long Thế Tinh cùng Nam Cung Tiết khá là ngạc nhiên, Vô Thường thì lắc đầu cười, Long Phong thấy nhóm thì lên tiếng:” Đại ca đừng lo, con rắn này từ giờ là ma sủng của đệ, nên không lo bị nó ăn đâu. “, Long Phong vừa nói vừa bước lại chỗ ngồi, còn cô gái kia chạy lại chỗ Chu Du rồi khóc, ôm hắn. Long Thế Tinh lúc này hiểu được, liền hỏi:” Nhóc là sao cứu cô ta thế?”
“ Trên đường đi về đây, sẵn tiện tay mà cứu, lúc đầu tính bỏ mặc nhưng thấy dù sao cũng tội, nên ra tay giết hết đàn Kim Tinh lang rồi dẫn cô ta về đây, à mà ta còn chưa biết tên ngươi?”
Lúc này cô gái kế bên Chu Du, và hai anh em họ Đoàn lên tiếng:” tiểu nữ tên Chu San, là muội muội của Chu Du,...”, nàng tính nói gì nữa thì Long Phong nhìn sang Chu Du rồi hỏi:” Ngươi thật sự tên là Chu Du?”
“ Đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, tại hạ tên họ đầy đủ là Chu Du, xin cảm ơn công tử đã cứu muội muội của ta..” Chu Du cảm kích cúi đầu mà nói
“ Tiện tay không cần lo, ta chỉ muốn hỏi là ngươi có chăm đọc sách không, và có thông minh không?”, nhóm người bên Chu Du cũng sững ra một hồi, rồi Chu San lên tiếng:” Đại ca ta rất thông minh, hắn sách vở đều thuộc lòng, ngoài ra đại ca ta rất giỏi chiến lược..”
Long Phong lấy ra một cái lọ, sau đó hắn ngước nhìn lên Chu Du rồi nói:” Đây là tam giai đan dược Trúc Cơ Linh dịch, ta nghĩ chắc ngươi cũng nghe tên rồi chứ.”
“ Tam Giai đan dược Trúc Cơ Linh Dịch, dùng để ngầm mình, gia tăng cơ thể, có thể khiến tốc độ tu luyện tăng lên trong lúc ngâm mình cực nhanh, ngoài ra còn tăng tốc độ tu luyện của Ngũ Thiên Xung Mạch.” Chu Du ngồi giải thích xong thì nhóm người ai cũng tỏa ra tham lam, còn Long Phong thì cười, sau đó lên tiếng:” Chúng ta chơi một trò chơi, nếu ngươi thắng thì cái bình này sẽ thuộc về ngươi, thế nào?”
“ Không biết là trò chơi gì?”
“ Giải câu đố, ta đố ngươi trả lời và giải thích “, Chu Du nghe xong thì gật đầu, nghĩ thầm chẳng lẽ hắn muốn thử ta. Còn những người còn lại thì tò mò nhìn và thắc mắc tại sao Long Phong lại muốn làm thế. Long Phong nhìn Chu Du đã gật đầu, cười cười rồi lên tiếng:” Nếu ngươi đã đồng ý thì chúng ta bắt đầu..”
“ Câu hỏi đầu tiên, nghe rõ ta chỉ hỏi một lần. Từ gì mà chúng ta ai ai cũng phát âm sai?”, Long Phong vừa dứt câu hỏi, mọi người ai ai cũng đầu trầm tư mà nghĩ, còn Chu Du cúi đầu, còn những người khác nghĩ một hồi đều gãi đầu, Long Thế Tinh thì than lên:” Ta thua, nghĩ không ra”, cứ như thế một hồi sau Chu Du liền ngẩn đầu lên nói:” Từ mà chúng ta luôn phát âm sai là từ “ Sai”, không biết tại hạ trả lời đúng không? Bởi vì khi chúng ta phát âm nó, thì chúng ta sẽ phát âm “ Sai, sai “
“ Chính xác, thông minh, vậy chúng ta chuyển sang câu hỏi thứ hai. Mọi người làm việc gì đầu tiên sau một giấc ngủ dài và mệt?”, cũng như câu trước, mọi người vắt óc suy nghĩ, ai ai cũng không hề biết đáp án, vì câu hỏi quá ư là ngắt, không hề có đáp án. Lúc này Chu Du mỉm cười, sau đó trả lời:” Đáp án là Mở Mắt, đó là việc đầu tiên mà chúng ta phải làm khi tỉnh ngủ.”
Long Phong vỗ tay, coi như là công nhận đáp án, hắn liền cười nói:” Còn một câu hỏi nữa, nếu ngươi trả lời đúng thì bình dược này sẽ thuộc về ngươi, hay nghe cho rõ “
“ Giữa người dân và Vua chúa, ngươi chọn ai?”, khi Long Phong vừa dứt câu hỏi, thì Chu Du mỉm cười, vì hắn đã hiểu được ý nghĩa của những câu hỏi này rồi, Chu Du trả lời:” Ta sẽ đi theo người mà ta đi theo, không biết câu trả lời này có hợp ý công tử không?”
“ Bình dược này là của ngươi, mỗi tuần ngâm mình một lần, nếu không thì không có tác dụng. Còn nữa sau khi ra khỏi đây thích thì cứ tới thăm nhà ta..” Long Phong cười nói quăng bình dược cho Chu Du, sau đó hắn ngồi chăm chú nướng thịt. Chu Du lúc này tiếp nhận bình dược, liền đưa cho muội muội hắn giữ, còn hắn liền lên tiếng hỏi:” Không biết vị công tử này tên gì?”
“ Ủa ngươi không biết à?” Long Phong thắc mắc
“ Hắn không có mặt lúc ngươi thi đấu “ Long Thế Tinh cười nói
“ Ta tên họ đầy đủ là Long Phong, là tam công tử của Long gia “ Long Phong cười lắc đầu nói, những người khác nghe thấy tên đều gật đầu vì bọn họ biết quán quân cuộc thi lần này là người tên Long Phong, và không ngờ lại đang ngồi trước mặt bọn họ.
Lúc này bên kia lều, Nam Cung Lạc Nhạn, Nam Cung Lạc Nhi cùng Kim Tinh La đang bưng đồ ăn ra để mà ăn tối, thấy Long Phong liền chạy lẹ để đồ ăn xuống, rồi đẩy Nam Cung Tiết và Long Thế Tinh đang ngồi kế bên ra một bên, còn Kim Tinh La thì cũng ngồi kế bên mà nghe, rồi mỗi người một bên hỏi Long Phong hôm nay làm gì. Hắn cũng bó tay với hai nàng, liền huýt sáo một cái.
Ám Kỳ Xà, hay gọi Thanh Đế xuất hiện phía sau Long Phong, hắn liền giới thiệu cho hai nàng, còn tiểu Bạch thì trừng nó một phát rồi cuộc tròn trong người Long Phong. Hai nàng lúc đầu còn sợ sệt, nhưng sau đó lập tức mỗi người bắt đầu sờ và xoa Thanh Đế, rồi líu la mà hỏi Long Phong làm thế nào thu phục nó, cứ thế mà buổi tối vui nhộn.
Hai anh em họ Đoàn nhìn Long Phong mà có cảm giác ghen tị, ngồi kế bên ba vị mỹ nữ, Chu San thì thấy ghen tị với các nàng, chỉ có Chu Du là ngồi suy nghĩ, hắn suy nghĩ có nên đồng ý không. Trong cuộc đời hắn thật sự đang tìm một minh quân, một người mà hắn có thể đóng góp, hắn một lần nữa quan sát Long Phong, rồi gật đầu.
Long Phong thấy Chu Du đang nhìn mình thì cũng gật đầu lại, cười, sau đó quay lại trò chuyện với ba nàng lại. Cứ thế buổi tối trôi qua, có Thanh Đế canh gác mọi người ai cũng đều có một giấc ngủ ngon lành mà không sợ bị ma thú tấn công. Long Phong thì đang nằm mà suy nghĩ, nghĩ làm sao để mà thu phục được Chu Du, còn bên kia thì Chu Du đang nằm mà suy nghĩ làm sao để Long công tử có thể thu nhận hắn, cho hắn vào trướng.