“ Cứ hỏi đi…”
“ Không biết những đợt thú triều lần trước, quy mô, số lượng là bao nhiêu, đáng kể nhất là lần nào và mọi người chống trả như thế nào..?” Long Phong gật đầu mà hỏi, khiến ai ở đây cũng ngẩn ra, nhưng Bạch Tra cũng không ngại gì dù sao bây giờ cũng không có cách nào…
“ Những lần trước quy mô rất nhỏ, lần nhiều nhất là hai vạn thôi, và chúng ta đánh trả bằng cách cho những võ sĩ thủ thành, rồi một nhóm thì đi xuống mà đánh trả thôi. “
“ À thế à, vậy không biết trong Lục Lâm thành có những vũ khí hạng nặng không?”
“ Hả, đó là những cái gì….” Bạch Tra và những tên trưởng lão khác, thêm những đệ tử cũng thắc mắc mà hỏi Long Phong. Hắn ngỡ ra mà nhìn những người này, giật mình mà tưởng những người này sống ở trên rừng mới xuống.
“ Ờ,....còn bao nhiêu ngày nữa thì đợt thú triều này sẽ tới…”
“ Tính luôn hôm nay, thì chúng ta tổng cộng có bốn ngày….cậu có cách à…” Mục Chi đứng dậy mà nói.
“ Cũng không phải là cách, mà chỉ là giúp mọi người có thể chống trả thú triều dễ hơn thôi, không có gì hết. Vũ khí hạng nặng là một thứ có thể giúp mọi người giết thú triều dễ hơn, bây giờ có thể cho mượn một tờ giấy được không…?”
Bạch Tra và những người khác thắc mắc, nhưng cũng đáp ứng Long Phong, liền cho người đem giấy lên. Long Phong lấy từ trong giới chỉ một cây bút chì hắn tự chế, rồi bắt đầu vẽ, vẽ rồi vẽ vào ba tờ giấy những vũ khí công thành khác nhau. Những người bắt đầu chạy lại mà nhìn Long Phong vẽ, những hình dáng kì quái. Tên A Sát tỉnh mở miệng lên tiếng hỏi cái gì đó thì bị Mục Chi và Á Lạt Tu gõ đầu một cái rồi kêu im miệng.
Sau một hồi thì Long Phong ngẩng đầu dạy, rồi hắn cầm tờ giấy mà đưa cho Bạch Tra và những người khác quan sát kĩ hơn.
“ Đây là những vũ khí hạng nặng. Tờ đầu tiên được gọi là xe bắn đá, nó có thể bắn ra những tảng đá cực nặng, kèm theo lửa mà đốt cháy kẻ thủ. Cái thứ hai là dùng những mũi tên, bắn ra hàng chục và liên tục, sát thương cực cao. Đổi đầu mũi tên thành ma tinh thạch, độ cứng và xuyên thì không chê vào đâu được rồi. Còn cái thứ ba là tờ giấy chứa những thứ vũ khí nhỏ như là đá, dầu được đun nóng, dùng để bảo vệ tường thành, cho khỏi bị những con ma thú trèo lên và công kích..”
“ Ngoài ra chúng ta có thể đặt bẫy ở ngoài, ví dụ như đào những hổ thật sâu, chôn những cọc nhọn, sắt để bẫy chúng. Còn có thể đổ dầu xung quanh, khi bọn chúng vừa vào chúng ta bắt tên có lửa để đốt cháy bọn chúng….vâng vâng và vâng vâng….”
“ Bằng những cách này, chúng ta có thể loại bớt ma thú trước khi áp sát mà chiến với bọn chúng, như vậy sẽ đơn giản hơn nhiều…” Long Phong ngồi nói một lèo khiến cho một đám người nhìn hắn hai mắt không chớp, Long Phong thấy thế thì ngừng lại một chút, rồi lại lên tiếng…
“ Bộ có gì à…..?”
“ À,...à không, những thứ này nhìn rất là tốt, không biết khó làm không?”
“ Không, chỉ cần tập hợp toàn bộ người trong đây, một tỷ người chả lẽ lại làm không xong những thứ này để phòng thủ. Tập trung toàn bộ trai tráng và người trong thành Lục Lâm này cùng chung tay mà làm, trong vòng ba ngày nhất định sẽ hoàn thành…”
“ Được, ta cho người đi chuẩn bị ngay lập tức….” Bạch Tra gật đầu đồng ý, liền chạy ra ngoài.
“ A tộc trưởng, ngài cho người của ngài đi chặt cây, đào đá, ta nghĩ càng nhiều càng tốt…” Long Phong nhìn A Sát mà nói, hắn gật đầu rồi liền chạy ra mà làm theo các bản vẽ của Long Phong để chế tạo những khúc gỗ và tảng đá.
“ Á Lạt tộc trưởng, Tinh Linh tộc các ngài, ta nghe nói là giỏi về chế dược và phù, hi vọng ngài có thể chế tạo nhiều phù nổ và một lượng lớn đan dược chữa thương. Còn thêm…..à thôi, nhiêu đó trước đi…”
“ Được, ta sẽ đi chuẩn bị ngay…” Á Lạt Tu thấy Long Phong tính nói thêm gì nhưng không nói nữa, chỉ cười cười rồi gật đầu mà xoay người rời đi.
“ Mục thúc, còn về phần này thì ta cần ngài bắt đầu chuẩn bị lương thực, làm theo những món trên tờ giấy nữa, còn có cách làm. Đây là những thức ăn nhanh và gọn, phù với các võ giả vừa ăn vừa chiến đấu. Ngoài ra còn cho người bắt đầu phụ giúp ba tộc còn lại, rồi thêm người đào những hố ở những chỗ này……..để chuẩn bị……” Long Phong mặt nghiêm chỉnh nói.
“ Được, ta đi chuẩn bị ngay….à mà còn cậu làm gì….?”
“ Cháu có việc, sẽ đi chuẩn bị một chút. Tối nay sẽ gặp tại đây mà bàn tiếp…..”
“ Được, vậy cháu cẩn thận, Mục thúc này đi chuẩn bị…..” Mục Chi nói xong liền biến mất mà chuẩn bị, cả căn phòng bây giờ chỉ còn một mình Long Phong ở đây. Sau đó hắn nhìn bản đồ một cái nữa rồi biến mất, một lúc sau Long Phong xuất hiện trước căn phòng của Bạc lão, gõ cửa. Cửa được mở ra thì Long Phong lập tức đi vào,
“ Thiếu gia, sao rồi…”
“ Vào trong đi rồi ta sẽ kể….” Long Phong bước vào trong, rồi đóng cửa lại. Sau đó hắn tập hợp mọi người rồi kể lại mọi việc. Những người nghe xong thì giật mình, sau đó Long Thế Tinh lên tiếng:” a Phong, đệ tính làm gì đây…?”
“ Mọi người vẫn tiếp tục ở đây chuẩn bị, cứ theo lời đệ dặn là tốt nhất. Bạc lão, ngài đi với ta một chút ra ngoài thành, đi xem coi thú triều lần này nguy hiểm tới cỡ nào….”
“ Không được, quá nguy hiểm….” Mục Dao phản đối lên tiếng
“ Được rồi, ta đi sẽ về liền, lần này rất là quan trọng, ta đích thân phải đi để điều tra. Nàng ở lại đây đi, Bạc lão đi nào…” Long Phong cười lắc đầu rồi nói, rồi hôn trán này một cái rồi lập tức biến mất. Bạc lão ho khụ khụ vài cái rồi cũng biến mất theo, những người khác cười một cái thì bị Mục Dao trừng phát liền im lặng.
Bạc lão và Long Phong dùng Ẩn Thân phù để che đậy khí tức và thuận lợi chạy ra ngoài thành, hai người hướng theo hướng Tây mà chạy theo, gần một canh giờ hai người mới tới nơi. Long Phong ném cho Bạc lão một viên đan dược dùng để ẩn hoàn toàn những hơi nhiệt hoặc khí từ cơ thể, sau đó cũng Bạc lão đi vào trong, theo từng bụi cây, một lúc sau họ cũng tìm thấy được nơi mà đám ma thú đang trốn.
Long Phong làm dấu hiệu giữ im lặng, sau đó bước vào trong cùng với Bạc lão nhẹ nhàng, hắn nhìn thấy đủ loại ma thú, sau đó Long Phong nhìn thấy bên trong có một hơi thở mạnh mẽ, hơn nữa còn là uy nghiêm, Long Phong bước vào trong, thì trước mặt hắn là một cái giật mình.
Là một con hổ cực to, đuôi là một đầu rắn, đầu có hai sừng. Thân hình có gai, nhưng đang được nó thụt vào trong, hàm răng có hai cái răng nanh cực dài và nhọn lòi ra, một con Bá Quỷ Hổ lục giai đỉnh phong.
Sau đó bắt đầu điều tra số lượng và kích cỡ từng con trước khi rời đi, sau khi hoàn thành Long Phong xoay người lại mà rời đi. An toàn rời khỏi nơi này, Long Phong một mạch chạy thẳng về Lục Lâm thành, rồi cho người mời các vị trưởng lão vào mà họp. Sau đó Long Phong bắt đầu phân phối kế hoạch cho từng người, rồi làm sao làm sao. Cứ như thế thành Lục Lâm trong ba ngày đèn sáng hằng đêm, ngày ngày tiếng gõ búa, toàn bộ dân chúng của thành Lục Lâm bắt tay vào chế tạo ra hàng ngàn vũ khí công thành hạng nặng, rồi những vũ khí nhỏ thủ thành.
Cứ như thế thời gian trôi qua nhanh chóng, bốn ngày trôi qua mau lẹ, thành Lục Lâm lúc này cực kì yên tĩnh, nhà nhà đóng cửa, trên cổng thành phía tây hơn cả trăm ngàn võ giả đã tập hợp đầy đủ, mọi vũ khí công thành đã được sắp xếp, đạn dược, lương thực đã hoàn toàn sắp xếp chuẩn bị đầy đủ.
Mọi thứ đã sẵn sàng thì chỉ có chờ đàn ma thú đó tới, mọi người ai ai cũng đừng nhìn, những người dân tự nguyện cũng bắt đầu run rẩy, hồi hộp, nuốt nước miếng. Bỗng nhiên những tiếng hú, gầm, thét vang lên. Những tiếng dậm chân khiến mặt đất rung động, đương nhiên là của hàng ngàn, hàng vạn con ma thú đang tiến lên.
“ Hahaha mọi người, hãy dũng cảm lên nào. Chẳng lẽ bây giờ chúng ta bỏ chạy thì người nhà của mọi người thì sao, họ sẽ bị thế nào. Các ngươi đương nhiên là không muốn họ bị bất trắc gì đúng không hả…?”
“ Đúng!” Mọi người đồng thanh la to lên.
“ Yếu thế, chưa ăn gì hết à. To lên nữa coi nào…..to lên…” A Sát đứng một bên giọng to la lên
“ Đúng!”....
“ Tốt, hãy chuẩn bị sẵn sàng nào, giết hết bọn chúng cho ta….khi bọn chúng rút về chúng ta sẽ có thịt ma thú để mà ăn….CỐ GẮNG LÊN NÀO….” A Sát trưởng lão hứng phấn la lên một cách thật to, sau đó tay cầm trong tay một chiếc rìu sẵn sàng.
“ tiểu Yêu, ngươi đã sẵn sàng chưa nào…?” A Man nhìn Bạch Ác mà cười nói
“ Im đi tên thú đầu, chúng ta phải cố gắng lên nếu không bị tên kia mà cười vào mặt bây giờ. Nhớ lại mặt của hắn ba ngày trước khiến ta tức muốn chết….”
“ Đương nhiên, hãy làm cho thật tốt để đập vào mặt tên khốn Long Phong đó…”
“ Bạc lão...ngài...ngài nói xem,...lần này hình như hơi….hơi quá rồi…” Long Thế Tinh nhìn thấy một đàn ma thú đông như thế khiến hắn hơi dao động, ngay cả Lã Mông,Khương Duy và Mục Dao đứng kế bên cũng cười khổ.
“ Đừng lo, thiếu gia đã kêu lão bảo vệ mọi người nên không có gì đâu, cứ an tâm….” Bạc lão cười mà vỗ vai hắn khiến hắn thở dài mà gật đầu. Còn bên trên tường thành thì Long Phong đang đứng với lại Mục Chi thành chủ và Á Lạt Tu trưởng lão.
“ Bọn chúng đang tiến tới, chúng ta chuẩn bị hết chưa Mục thúc?”
“ Theo lời dặn của cậu đã chuẩn bị hết rồi, mọi người đã sẵn sàng. Chỉ cần cậu lên tiếng, một ngàn cực đã và hàng chục ngàn mũi tên sẽ lập tức được phóng ra…” Mục Chi gật đầu mà nói, sau đó hắn nhìn về phía dưới mà cũng phải nhíu mày với số lượng lớn như thế. Á Lạt Tu trưởng lão lúc này lên tiếng..
“ Long công tử, bên phần đan dược cậu nhờ ta chế tạo theo phương thức đã sẵn sàng, nhưng do thời gian gấp gáp, chỉ luyện được một trăm ngàn viên thôi..”
“ Một trăm ngàn à, đủ rồi, xin ngài hãy kêu mọi người sẵn sàng vào vị trí, bắn theo lệnh của ta!”
“ Được ta sẽ kêu người chuẩn bị sẵn sàng…..”
“ Được rồi mọi người, hãy chuẩn bị sẵn sàng. Thời gian cao điểm đã tới, thành Lục Lâm an nguy đều phải nhờ mọi người. Uy danh và danh vọng sẽ phải do mọi người nắm lấy, hãy đánh đuổi bọn chúng vì an toàn của gia đình người thân của mọi người nào….” Long Phong la lên và cầm thanh kiếm mà nói, mặt vẫn đeo một cái mặt nạ.
“ Đánh đuổi bọn chúng!”
“ Đánh đuổi bọn chúng!”
“ Đánh đuổi bọn chúng!”