Mục lục
Hóa Ra Tôi Lại Giàu Đến Vậy
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi đàm phán xong chuyện, Vương Thành liền thả Ngô Hạo khỏi phòng bí mật, Hà Hiểu Nghiên thấy bọn người Vương Thành đã đi ra rồi, liền tiến lên không nhịn được mà ân cần hỏi han.

“Vương Thành, hỏi thế nào rồi?”

Vương Thành sai Ngô Hạo bảo anh ta đi làm chuyện chính trước, sau đó mới quay đầu lại nhìn về phía Hà Hiểu Nghiên.

“Hiểu Nghiên, em giúp anh soạn thảo một phần hợp đồng thu mua cổ phần trong tay Mã Nguyên, phải nhanh lên! Nếu như thuận lợi, buổi chiều anh định để em tổ chức cuộc họp cổ đông lâm thời.”

Vương Thành muốn sau khi lấy được chữ ký tay của Mã Nguyên, sẽ bắt đầu tổ chức cuộc họp cổ đông lâm thời, đánh ông ta trở tay không kịp. Mặt khác nếu như ông ta không nghe theo, có thể bảo Ngô Hạo đi ra làm chứng, trong cuộc họp cổ đông, chỉ chứng Mã Nguyên chuyện ăn hoa hồng.

Hai công việc tiến hành cùng một lúc như thế, nếu như ông ta vẫn còn muốn chống chế, vậy cũng đừng trách Vương Thành lòng dạ đọc ác! Tóm lại hôm nay nhất định phải đuổi tên Mã Nguyên này ra khỏi công ty một cách hoàn toàn.

“Muốn thu mua cổ phần trong tay Mã Nguyên sao? Có thể nào quá gấp rồi hay không?” Hà Hiểu Nghiên có hơi lo lắng mà nói.

“Em cứ tin tưởng anh là được rồi!” Khoé miệng Vương Thành khẽ mỉm cười nói.

“Vậy được rồi! Em đi soạn thảo hợp đồng thu mua đây!” Hà Hiểu Nghiên vẫn là gật đầu một cái, đối với Vương Thành, cô vẫn tin tưởng và giúp đỡ vô điều kiện.

Ở một bên khác, sau khi Ngô Hạo ra khỏi văn phòng chủ tịch, tâm thần căng thẳng rất lâu, hít thở sâu mấy cái, lúc này mới dần dần bình phục lại cảm xúc.

Đối với bối cảnh của Vương Thành, anh ta cũng là bị hù doạ một cách sâu sắc, tuyệt đối không ngờ tới Vương Thành này thế mà lại chính là người đã đưa tấm chi phiếu mười triệu cho chủ tịch kia.

Chỉnh sửa lại đơn khai báo giá, sau đó lập tức đưa qua cho Mã Nguyên, lần này không thể căng thẳng nữa!

Nghĩ tới đây, Ngô Hạo điều chỉnh lại cảm xúc, sau đó đi vào trong phòng làm việc của mình, bảo người chỉnh sửa lại tất cả các đơn báo giá trong khoảng thời gian gần đây, chuẩn bị đưa qua cho Mã Nguyên ký tên, nhân tiện kẹp một tờ giấy trắng vào trong, để lừa ông ta ký tên.

Rất nhanh cuối cùng Ngô Hạo cũng đã chỉnh sửa xong một chồng đơn báo giá, đây đều là trong tháng gần nhất, đủ để Mã Nguyên ký đủ.

Sau khi chuẩn bị xong tài liệu, Ngô Hạo liền trực tiếp rẽ tới phòng làm việc của Mã Nguyên.

Chỉ gõ hai tiếng, cửa liền được mở ra, Đổng Hạo tay sai của Mã Nguyên thấy là Ngô Hạo đã tới, vẻ mặt mong đợi hỏi.

“Anh Ngô, anh đã tới rồi, cô Hà đã ký tên chưa?”

“Ký rồi.” Ngô Hạo nói xong, từ trong ngực lấy ra một tờ giấy trắng có chữ ký mà anh ta mô phỏng theo, phía trên xác thực có viết ba chữ “Hà Hiểu Nghiên”, nét chữ xinh đẹp rõ ràng, thoạt nhìn thật đúng là giống như chữ của Hà Hiểu Nghiên.

“Tốt, quá tốt rồi!” Sau khi Đổng Hạo cầm lấy tờ giấy trắng có chữ ký kia, lập tức mừng rỡ, sau đó xoay người giao cho Mã Nguyên.

Người sau nhìn thấy tờ giấy trắng có chữ “Hà Hiểu Nghiên”, trên mặt cũng vui mừng.

“Ngô Hạo, lần này cậu lập công lớn, ngày mai cậu đi với tôi tới ngân hàng chiêu thương một chuyến, có một khoản vay ngắn hạn hai trăm triệu cần lấy.” Mã Nguyên rất là kích động, có chữ ký và thư uỷ thác của chủ tịch này, là có thể âm thầm hành động, tới ngân hàng vay hai trăm triệu rồi.

Dù sao đây là chữ ký của Hà Hiểu Nghiên, khoản vay ngắn hạn hai trăm triệu này chính là cái hố to mà ông ta đào cho Hà Dương, chờ Hà Dương kịp phản ứng lại, xem làm sao ông trả hết hai trăm triệu này trong vòng một ngày, nếu như không trả nổi thì tổ chức cuộc họp cổ đông, đuổi Hà Dương khỏi vị trí chủ tịch.

Đây là thủ đoạn ông ta thường dùng nhất!

“Tổng giám đốc Mã, ở đây là đơn báo giá một vài tư liệu của khách sạn mới xây ở phía Đông thành phố gần nhất, ông xem qua vấn đề, sau đó ký tên lên phía trên đi!” Ngô Hạo nói xong thì đưa một chồng đơn báo giá cho Mã Nguyên, ở đây ít nhất cũng có bốn mươi năm mươi tờ.

“Có nhiều như vậy ư?” Mã Nguyên có hơi kinh ngạc mà hỏi.

“Gần đây tôi đang gấp rút cho kịp thời hạn, bộ phận mua hàng đã mua sắm không ít thứ, không nghĩ tới đơn báo giá này lại càng nhiều, các nhà cung ứng phía trên đều đồng ý có thể giảm 20% cho ông xem như là tiền hoa hồng.” Ngô Hạo lại nói tiếp.

“Thật sao? Những người này cũng thật là biết điều.” Mã Nguyên có hơi quên hết tất cả, một chồng lớn đơn báo giá như thế này, 20% tiền hoa hồng, vậy thì sẽ được bao nhiêu tiền đây! Suy nghĩ một chút túi tiền của mình lại nhiều lên rồi, lập tức tâm trạng tốt lên rất nhiều.

“Ngô Hạo, cậu làm không tệ, tôi càng ngày càng thích cậu rồi đấy!”

Mã Nguyên cũng không nhìn kỹ báo giá phía trên, dẫu sao là công ty bỏ tiền, ai quan tâm ông ta báo giá như thế nào, ông ta chỉ cần có tiền hoa hồng là được! Nói xong, Mã Nguyên trực tiếp ký lên phía trên, Ngô Hạo theo bản năng dẫn dắt Mã Nguyên thuận lợi ký tên của ông ta lên trên tờ giấy trắng.

“Được rồi, cuối tháng này, phần tiền thưởng kia của cậu, tôi sẽ cho người gửi vào trong tài khoản của cậu.” Mã Nguyên cười nói, lần này có thể thuận lợi mua chuộc được Ngô Hạo này, khiến cậu ta kiếm lời không ít tiền cho mình.

“Vậy thì rất cảm ơn tổng giám đốc Mã, nếu không còn chuyện gì nữa, tôi đi ra ngoài trước.” Ngô Hạo nói xong, cầm chồng đơn báo giá đã ký, rất là tự nhiên mà rời khỏi phòng làm việc của Mã Nguyên.

Mãi cho tới sau khi đóng cửa lại, Ngô Hạo mới hoảng sợ túa mồ hôi lạnh, cũng may mà anh ta thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ mà Vương Thành đã bàn giao cho anh ta.

Vì để không dẫn tới sự chú ý của người khác, anh ta về phòng làm việc của mình trước một chuyến, sau đó mới giấu kỹ tờ giấy trắng có chữ ký tay của Mã Nguyên kia bên mình, lúc này mới di chuyển tới phòng làm việc của chủ tịch.

Lúc này Hà Hiểu Nghiên soạn thảo gần như là xong bản hợp đồng chuyển nhượng cổ phần, Ngô Hạo đột nhiên xông vào, cắt ngang suy nghĩ của cô.

“Vương Thành, quản lý Ngô lại tới nữa rồi.”

Hà Hiểu Nghiên đã biết kế hoạch của Vương Thành, Ngô Hạo này là nhân tố quyết định đối phó với Mã Nguyên, cho nên anh ta vừa tới, cô liền nói với Vương Thành.

Sau khi Ngô Hạo đi vào, đóng cửa lại, lúc này mới mang theo vẻ mặt lo sợ bất an đi về phía Vương Thành đang ngồi trên ghế sofa.

“Cậu Vương, tôi đã lấy chữ ký tay của Mã Nguyên về cho cậu rồi!”

“Ừ, anh làm không tệ! Buổi chiều tôi muốn tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị lâm thời ở công ty, muốn để anh xuất hiện chỉ chứng Mã Nguyên tham ô nhận hối lộ cầm tiền hoa hồng, anh có đồng ý đi ra chỉ chứng ông ta không?” Vương Thành cất tờ giấy có chữ ký tên của Mã Nguyên kia vào, lại ném mắt về phía Ngô Hạo nói.

“Không vấn đề, nếu cậu Vương có gì phân phó, tôi nhất định sẽ đứng ra.” Ngô Hạo gật đầu đáp, tuy rằng trong đó khả năng anh ta cũng khó tránh khỏi sẽ bị liên lụy, nhưng, so với đắc tội với cậu Vương, chút liên lụy này anh ta vẫn vui vẻ tiếp nhận.

“Yên tâm, nếu như anh làm tốt, tôi đảm bảo anh sẽ không lo lắng gì.” Khóe miệng Vương Thành cười nhạt một tiếng nói.

“Cảm ơn cậu Vương.” Ngô Hạo thở phào nhẹ nhõm, quả nhiên là đi theo cậu Vương mới là đường lối đúng đắn.

Rất nhanh, Vương Thành đã đuổi Ngô Hạo đi, lúc này Hà Hiểu Nghiên cũng đã vạch ra hợp đồng thu mua cổ phần xong rồi, sau khi in ra, khắc tờ giấy trắng có chữ ký và tên của Mã Nguyên vào tờ cuối cùng.

Vừa khéo chính là tờ ông ta ký tên xác nhận kia, sau khi làm xong tất cả những thứ này, cũng gần như là sắp trưa rồi.

“Vương Thành, làm xong rồi, trong tay Mã Nguyên có tổng cộng 20% cổ phần của công ty, giá thu mua chúng ta phải điền vào là bao nhiêu?” Hà Hiểu Nghiên suy nghĩ một chút rồi hỏi.

“Điền vào mười vạn đi! Cho ông ta chút phí vất vả! Tốt xấu gì cũng ở công ty này mười mấy năm, không có công lao thì cũng có khổ lao.” Khóe miệng Vương Thành khẽ mỉm cười.

Hà Hiểu Nghiên lại hơi há cái miệng nhỏ, giá trị của 20% cổ phần này ít nhất cũng bốn trăm triệu, Vương Thành lại muốn dùng mười vạn để thu mua, thật là quá tàn nhẫn, nhưng mà cô thích.

“Ừ, vậy thì điền mười vạn đi! Chuyển cho ai đây?” Hà Hiểu Nghiên lại chớp chớp đôi mắt xinh đẹp mà hỏi.

“Chuyển cho em đi! Như thế sau này hoa hồng mỗi năm của em sẽ có không ít, tiền tiêu vặt đủ để cho em tiêu xài rồi.” Vương Thành cười một tiếng, anh không có mấy hứng thú đối với chút tiền ấy.

“Vẫn là chuyển cho anh đi! Bằng không thì mẹ cứ chê anh, anh lấy hoa hồng rồi, chúng ta có thể đi ra ngoài chơi cùng nhau.” Hà Hiểu Nghiên suy nghĩ, cân nhắc vì Vương Thành, dẫu sao Vương Thành có tiền thì cũng chính là cô có tiền.

“Cứ vui vẻ quyết định như vậy đi.” Hà Hiểu Nghiên không đợi Vương Thành phản bác, liền bảo anh ký tên.

Vương Thành có hơi cảm động, Hà Hiểu Nghiên đều suy tính vì anh như vậy, anh còn do dự cái gì! Nhưng mà dường như Vương Thành vẫn còn nhớ trước đây anh đã có 20% cổ phần, cái đó còn thêm 20% cổ phần này, chẳng phải là anh có 40% cổ phần của khách sạn Hà Thị sao.

Sau khi làm xong hợp đồng chuyển nhượng cổ phần thì đã là xế chiều, sau khi hai người tùy tiện ăn gì đó lấp đầy bao tử, lại chuẩn bị số tiền mười vạn, xem như là phí chuyển nhượng cho Mã Nguyên.

Sau khi làm xong tất cả những thứ này, liền bảo Hà Hiểu Nghiên thông báo tổ chức cuộc họp hội đồng quản trị lâm thời, nói có chuyện quan trọng muốn tuyên bố!

Chờ mọi người đến hầu như đã đủ, Vương Thành cũng đứng lên.

“Đến lượt chúng ta hành động rồi!” Vương thành cầm phần hợp đồng thu mua cổ phần kia, dẫn theo Hà Hiểu Nghiên cùng với Ngô Hạo, đi về phía phòng họp, lúc này ở đó năm thành viên hội đồng quản trị đã đến đông đủ cả rồi, đang ngồi thì thầm với nhau với vẻ mặt vô cùng nghi hoặc.

Mấy người Hà Hiểu Nghiên tới, khiến cho phòng họp lập tức trở nên yên lặng!



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK