Mục lục
Ẩn Long
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đấu giá lại lần nữa tiếp tục, mà người thiếu niên tự xưng là “Chiến Thần” lúc này cũng chỉ hô lên vài lần. Đến cuối cùng, khi nghe Mạc Lão Tà nâng lên tám trăm tỷ, lập tức mọi người ở đây đều dừng lại động tác của mình. Ai cũng không có nghĩ đến, vị lão nhân từng có danh tiếng không nhỏ trong giới hải tặc này vậy mà giàu đến như vậy. Một lần liền bỏ ra tới mấy trăm tỷ để mua một viên tiên đan.

Mặc dù viên tiên đan này rất có thể tăng lên không ít thọ nguyên, thế nhưng ở đây cũng không có bao nhiêu người nguyện ý bỏ ra nhiều tiền như thế để mua tiên đan đem về. Dù sao, nhìn bề ngoài của nó cũng có niên đại không nhỏ, ai biết được bên trong viên tiên đan này có vấn đề gì hay không?

Thế nên, qua một hồi hô lên không ngừng, cảm thấy không có người tiếp tục tiến hành đấu giá. Lúc này, Chương Tử Di cũng rất kịp thời, gõ lấy búa gỗ, nói ra.

Bang!

“Tám trăm tỷ lần thứ nhất! Tám trăm tỷ lần thứ hai! Tám trăm tỷ lần thứ ba!”

Bang!

“Xin chúc mừng Mạc Lão tiên sinh, viên tiên đan này ngài đã đấu giá thành công!”

Lời nói này của Chương Tử Di vừa mới nói ra, thần sắc của Mạc Lão Tà lúc này không khỏi buông lỏng một hơi. Đồng thời, ánh mắt của ông ta hơi hơi liếc về phía đám thanh niên tự xưng là “Chiến Thần” đang ngồi ở góc phía tây của hội trường. Trong ánh mắt của Mạc Lão Tà lúc này vậy mà hiện lên một vệt tinh quang.

“Thưa ngài, đây là tiên đan của ngài!”

Một trận âm thanh xốp giòn vang lên, nữ nhân viên khách sạn tỏ ra cực kỳ lễ phép, hướng về phía Mạc Lão Tà đưa lấy bình ngọc chứa đụng tiên đan. Cầm lấy bình ngọc, lại kiểm tra viên tiên đan đang được cất giấu ở bên trong, lúc này trong lòng của Mạc Lão Tà vô cùng mừng rỡ.

Thế nhưng, ngoài mặt ông ta vẫn cố giữ lấy bình tĩnh, từ bên trong ngực áo lấy ra một tấm thẻ ngân hàng đưa tới trước mặt của nữ nhân viên khách sạn.

“Tiền ở trong này!”

Nữ nhân viên khách sạn cũng rất khéo léo gật đầu mỉm cười, đưa tay cầm lấy tấm thẻ ngân hàng. Sau đó, lại hơi kiểm tra một chút, nhìn thấy sô tiền ở trong tài khoản đã thành toán hoàn tất. Lúc này, nữ nhân viên khách sạn mới lần nữa đem thẻ ngân hàng trả lại cho khách hàng, hướng về phía Chương Tử Di ở trên bục đấu giá gật đầu ra hiệu.

Đến lúc này, Chương Tử Di mới hài lòng gật đầu, mỉm cười nói ra.

“Chư vị, như vậy tiên đan đã được đấu giá thành công. Vật phẩm tiêp theo mà chúng tôi muốn đấu giá chính là một trong ba món bảo vật cuối cùng, có liên quan đến thời đại tu tiên. Hy vọng, mọi người có đầy đủ tâm lý để chuẩn bị. Bởi vì, những bảo vật này có thể thay đổi vận mệnh của mọi người, thậm chí còn có cơ hội để các vị ở đây phi thăng, thành tiên!”

Lời của Chương Tư Di vừa mới nói ra, tất cả ánh mặt của mọi người ở đây đều không khỏi tập trung nhìn về phía khán đài.

Mà lúc này, bốn gã thanh niên tự xưng là “Chiến Thần” không khỏi đưa mắt nhìn nhau. Ngay sau đó, một trong bốn người bọn họ đột nhiên đứng dậy rời đi, lặng lẽ biến mất ở trong hội trường.

“Này, anh không định nói gì sao?”

Ngồi ở một bên, Đinh Tử Hương lúc này quan sát thấy sắc mặt của Trần Viễn trở nên âm tình bất định, nhưng lại chẳng nói lời nào. Nhất thời, cô không khỏi tò mò, liếc mắt nhìn anh một cái.

Người khác còn không biết, thế nhưng Đinh Tử Hương làm sao không rõ, đám người kia rõ ràng là đang lừa gạt người khác, còn giả danh Chiến Thần của anh để lòe người.

Thế nhưng, lúc nghe Đinh Tử Hương hỏi đến ánh mắt của Trần Viễn lại bỗng dưng trừng lớn, nhìn lấy cô một trận.

“Nói gì? Tôi có việc gì để nói với cô sao?”

“Anh…”

Thấy được bộ dáng lúc này của Trần Viễn, Đinh Tử Hương không khỏi tức giận đến giậm chân một trận. Thế nhưng, lúc này âm thanh của Chương Tử Di ở trong đài cao đã lần nữa vang lên.

“Xin lỗi, vừa rồi đã để các vị chờ lâu. Bây giờ, món vật phẩm áp trục đầu tiên sẽ được đem ra!”

Lời của Chương Tử Di vừa mới nói ra, từ phía sau cánh gà lại lần nữa đi ra một nữ nhân viên phục vụ, trên người mặc một bộ áo dài cách tân màu hồng cánh sen, trên tay bưng lấy một chiếc khay gỗ, phía trên là tấm lụa đỏ, bên trong đặt lấy một khối kim loại giống như hổ phù, hoa văn điêu khắc vô cùng tỉ mỉ, phức tạp.

Vừa nhìn thấy đồ vật này, toàn bộ người ở bên trong hội trường đều không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc. Cũng không phải bọn họ nhìn ra được lai lịch của tấm hổ phù này. Ngược lại, trong mắt của nhiều người ở đây, thật sự không ai hiểu rõ vì sao Chương Tử Di lại muốn đem miếng kim loại này ra để đấu giá?

Giống như nhìn thấu được sự nghi hoặc ở trong lòng của tất cả những người có mặt ở đây. Lúc này, Chương Tử Di mới nhẹ nhàng đem tấm kim loại cầm ở trên tay. Sau đó, cô hơi nhẹ nhàng khẽ cười một tiếng.

“Các vị, có lẽ trong lòng của các vị đang vô cùng thắc mắc, không biết vì sao vật phẩm áp trục lần này lại là một khối lệnh bài? Hơn nữa, nhìn khối lệnh bài này còn rất cũ, chẳng hề có một chút linh khí nào? Thế nhưng, chắc hẳn các vị ở đây từng có nghe nói qua, trên thế giới này từng tồn tại một nơi, gọi là cổ chiến trường? Đây là tồn tại đã cách chúng ta hơn trăm vạn năm về trước. Hơn nữa, nó còn liên quan đến một truyền thuyết, mà truyền thuyết này cũng từng mở ra một thời kỳ tràn đầy huy hoàng của nhân loại. Đó là, thời đại Tiên Ma!”

Vừa nghe được những lời này của Chương Tư Di nói ra, tất cả mọi người ngồi ở bên dưới hội trường đều không khỏi lộ ra một vẻ sửng sốt. Hầu hết bọn họ đều từng nghe nhắc qua về thời đại này, nhưng mà cũng chưa ai từng thấy qua Tiên Ma tồn tại. Dù sao, thời kỳ đó quá mức xa xôi, lịch sử nhân loại cũng không có cách nào chứng minh qua sự tồn tại của nó.

Thế nên, lúc này nghe Chương Tử Di đem việc này nói ra, trong lúc nhất thời mọi người đều không khỏi bán tín bán nghi, đưa mắt nhìn nhau. Nhưng mà, ánh mắt của Trần Viễn lúc này lại không nhịn được, chăm chú nhìn lấy tấm lệnh bài ở trên tay của đối phương.

Mặc dù anh không có cách nào xác định được tấm lệnh bài này có tác dụng gì. Nhưng nhìn hình dáng của nó, anh lại có loại cảm giác hết sức quen thuộc.

“Tử Di tiểu thư, nói như vậy, hiệp hội thương minh của tiểu thư có phải hay chăng đã tìm ra được lối vào của cổ chiến trường?!”

Lúc này, ở bên dưới hội trường, đột nhiên có người lên tiếng chất vấn. Ngay sau đó, tất cả mọi người đều đồng loạt đưa mắt nhìn về hướng phát ra âm thanh. Lúc này, người vừa mới lên tiếng nói chuyện chính là một thanh niên trẻ tuổi, trên người ăn mặc một bộ trang phục giản dị, thần sắc mang theo mấy phần lạnh nhạt, nhìn chăm chú về phía Chương Tử Di, đang đứng ở trên bục đấu giá.

“A, làm sao lại là anh ta?!”

Vừa thấy được người thanh niên này, trong lòng của Đinh Tử Hương không khỏi giật mình, vội vàng hô lên một tiếng. Mà ánh mắt của Trần Viễn lúc này cũng nhìn về phía đối phương, trong con ngươi mang theo mấy phần kỳ dị.

“À, hóa ra là Tiêu Dã, Tiêu thiếu gia! Lời này của ngài thật sự là hay lắm! Nhân đây, tôi cũng xin phép được bật mí với mọi người một chút. Kỳ thật, chúng tôi đã tìm ra được lối vào của cổ chiến trường. Mà tấm lệnh bài đang ở trong tay của tôi, chính là chìa khóa để mở ra lối vào này!”

Lần này, nghe được lời nói của Chương Tử Di, tất cả mọi người đều không khỏi âm thầm giật mình không thôi. Ai cũng không có nghĩ đến, khối sắt nhìn như thường thường không có gì lạ này, lại là chìa khóa để đi vào cổ chiến trường?

“Được rồi, nếu như mọi người đã biết rõ được lai lịch của nó, vậy thì chúng ta hãy bắt đầu đấu giá đi. Lần này, chúng tôi sẽ không đưa ra giá khởi điểm, các vị ở đây cũng tùy tiện lên giá. Đấu giá chính thức bắt đầu!”

Bang!

Tiếng búa gỗ vừa gõ xuống, tức thì không khí ở trong hội trường liền trở nên sôi sục kịch liệt.

“Các vị, đây là chìa khóa mở ra cổ chiến trường, tôi nghe tổ tiên nói qua, bên trong cổ chiến trường thậm chí tồn tại qua một gốc tiên dược, có thể để cho một người bình thường trực tiếp đột phá đến cảnh giới Chân Tiên. Bất quá, lời này cũng không thể nào xác thực được. Thế nhưng, chiếc lệnh bài này tôi nhất định phải lấy được. Tôi ra giá một trăm tỷ!”

Vừa mới mở màng, đã có người tự đưa ra một cái giá hết sức kinh khủng. Trong lúc nhất thời, nhiều người có chút nhịn không được, nghẹn ngào hít vào một hơi khí lạnh.

Mà những người khác cũng không muốn bỏ lỡ, tức thì lớn tiếng hô lên.

“Tôi ra một trăm lẻ một tỷ!”

“Tôi ra hai trăm tỷ!”

“Tôi ra ba trăm tỷ!”

Trong thoáng chốc, giá cả đã được đẩy vọt lên đến vài trăm tỷ, hơn nữa âm thanh ở trong hội trường đang còn không ngừng vang lên. Theo tình huống lúc này, sợ rằng cái giá cuối cùng bỏ ra so với số tiền mà Mạc Lão Tà mua được viên tiên đan vừa rồi còn phải cao gấp mấy lần.

Bất quá, còn không đợi mọi người lần nữa đấu giá, lúc này toàn bộ ánh sáng ở trong hội trường đều bị tắt đến tối om. Ngay sau đó, một tiếng ầm ầm đổ vang. Cuối cùng, từ phía trên nóc nhà của hội trường, lúc này phát ra một trận cười to, tràn đầy càng rỡ.

“Ha ha ha, khối Tiên Ma Lệnh này chính là của ta!”

Tiếng nói vừa dứt, trong hội trường không khỏi vang lên một tiếng hô khẽ.

“Tiền bối, đây là buổi đấu giá của hiệp hội thương minh chúng tôi, ngài thật sự muốn cùng hiệp hội chúng tôi là địch hay sao?”

Âm thanh này tất nhiên là do Chương Tử Di phát ra. Chỉ có điều, đối phương dường như cũng không thèm nể mặt cô, còn tức giận phát ra một trận hừ lạnh.

“Hừ, chỉ là một đứa nhóc con mà thôi, còn muốn uy hiếp lão phu?”

Ầm!

Dứt lời, người này đột nhiên xuất ra một chưởng, hướng về phía Chương Tử Di vỗ tới. Chỉ là, một chương này của đối phương vừa mới đánh ra, toàn bộ ánh đen ở trong hội trường bỗng dưng bật sáng. Đồng thời, một cái bóng người hiện ra, chặn ngang trước mặt của Chương Tử Di.

“Hừ, chỉ là một tên tiểu tặc mà thôi, cũng nghĩ muốn cướp đồ vật của cháu gái ta hay gì?!”

Ầm!

Cái bóng đen vừa mới xuất hiện, hoàn toàn không hề do dự một chút nào, trực tiếp vung tay đánh ra, nện thẳng về phía lồng ngực của đối phương.

Lão già định ra tay đánh cướp Tiên Ma Lệnh, cũng không nghĩ đến bên cạnh Chương Tử Di vậy mà ẩn giấu một vị cao thủ như vậy. Thế nên, ông ta cũng không kịp đề phòng lập tức bị một chưởng này vỗ bay ra ngoài.

Bành!

Ầm ầm!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK