Mục lục
Hoan Nghênh Đến Với Trò Chơi Ác Mộng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

chương 134: Sao lại thế? Tề Nhạc Nhân cảm thấy kỳ lạ, khẩn trương liếc mắt nhìn Hạ Bách một cái.

“Mark? Anh khỏe không?” Hạ Bách cũng lớn tiếng hỏi.

Trong phòng như cũ không có âm thanh.

“Chúng ta vào xem đi.” Hạ Bách lo lắng nói.

Nhịp tim Tề Nhạc Nhân đập nhanh, dựa theo kịch bản game kinh dị, chấn động vừa rồi có thể là một dấu hiệu nguy hiểm, ám chỉ Mark ở bên trong gặp phiền toái.

Hắn gặp con quái vật đó? Tề Nhạc Nhân thầm hoài nghi. Dựa vào bối cảnh nhiệm vụ, cậu biết rõ lúc này quái vật trong “hòn đá phát sáng” đã phu hóa, tuy rằng không xác định con quái vật này là loại hình công kích vật lý đơn giản thô bạo hay là loại dị hình ký sinh. Nếu là khả năng đầu tiên thì vô cùng có khả năng sẽ ăn thịt người, mà mục tiêu…Tề Nhạc Nhân rút ra con dao nhỏ mà tổ tiết mục đã đưa cho, nói với Hạ Bách: “Được.”

Hạ Bách kinh ngạc nhìn con dao trong tay cậu: “….

Cần dùng đến dao nhỏ luôn sao?”

Tề Nhạc Nhân sửng sốt, ý thức được phản ứng của mình có chút thái quá. Đối với NPC phó bản nhiệm vụ mà nói, hiện tại chỉ là một chương trình chân nhân tú bình thường, bọn họ không biết bản thân sắp đối mặt với cái gì, cũng không hề chuẩn bị điều gì.

“Lo trước khỏi họa.” Tề Nhạc Nhân xụ mặt, bày ra tư thế tài xế già, ỷ vào thẻ [Trời mưa thu quần áo] không có động tĩnh, lớn mật đẩy cửa ra.

Mark ngã vào cạnh cửa cách đó không xa, trên mặt đất không có vết máu, nhưng có một cái kệ sách bị đổ, mặt trên bày bình hoa, mấy cuốn sách và một chồng đồ vật rơi xuống đất, rìu cũng rơi cạnh đó. Rất hiển nhiên, vị đại thúc da đen này khi đi vào vô ý vướng ngã đập vào kệ sách, đại khái đầu bị thứ gì đó đập trúng, chảy một chút máu, trong lúc nhất thời hôn mê bất tỉnh.

Tề Nhạc Nhân giật giật khóe miệng, như không có gì xảy ra tra dao vào vỏ, cúi xuống đỡ người lên: “Tới phụ một chút.”

Hạ Bách cũng chạy tới hỗ trợ, hai người một nâng nửa người trên một nâng nửa người dưới, miễn cưỡng thả ông chú da đen cường tráng lên giường.

“Bây giờ phải làm sao? Bên kia còn đang đợi chúng ta.” Hạ Bách khó xử nói.

Mặc kệ một người bị thương còn đang hôn mê nằm ở đây hiển nhiên là hành vi vô nhân tính, Tề Nhạc Nhân nghĩ nghĩ: “Như vầy đi, anh ở lại đây trông chừng Mark, tôi mang rìu qua đó, sau đó gọi bác sĩ Lã đến.. Ách, tôi chính là nói Lã Thương Thự.”

Hạ Bách cười nói: “Tôi biết, nghe nói lý tưởng của anh ấy là trở thành bác sĩ, cho nên ngoại hiệu gọi là bác sĩ Lã.”

Xem ra thế giới phó bản này còn tự động bổ sung một số giả thiết, Tề Nhạc Nhân nghĩ thầm.

Hai người nhất trí, Tề Nhạc Nhân cầm rìu bước ra khỏi nhà Anne, đi về phía phòng của Cảnh Tư Vũ. Thời điểm đi được nửa đường, Tề Nhạc Nhân chợt nhớ đến trước khi Mark xảy ra chuyện, dường như Hạ Bách muốn nói gì đó với cậu, hắn nói nửa đêm nhìn thấy...

Tề Nhạc Nhân quay đầu lại nhìn thoáng qua tòa giáo đường nằm giữa trung tâm ngôi làng, nó có liên hệ gì với hòn đá phát sáng bên trong không?-------Khi cậu trở lại nhà Cảnh Tư Vũ, một đám người đang nôn nóng chờ đợi cậu trong căn phòng nhỏ hẹp, thấy Tề Nhạc Nhân trở về một mình, Tiết Giai Tuệ không nhịn được hỏi: “Hạ Bách đâu?”

“Hạ Bách không cùng cậu trở về sao?” Laura cũng hỏi.

Mark đáng thương, bởi vì lớn lên không đẹp trai liền bị các em gái lãng quên, trong lòng Tề Nhạc Nhân hơi cảm khái, quả nhiên đây là thế giới nhìn mặt.

“Mark bị té ngã ngất rồi, Hạ Bách ở lại chăm sóc hắn, tôi mang cây rìu về trước.” Tề Nhạc Nhân đưa cây rìu cho đồng đội Đỗ Việt, coi như cho cậu nhóc cơ hội biểu hiện.Đỗ Việt nhận rìu, cười ngây ngô với Tề Nhạc Nhân rồi bắt đầu phá cửa, bụi bay tán loạn, mấy em gái không chịu nổi bụi, bịt mũi chạy ra ngoài. Anne thảm nhất, cô nàng ho khù khụ, xông ra ngoài mà không quay đầu lại. Cách thật xa vẫn có thể nghe thấy âm thanh ho khù khụ khản cả phổi của cô nàng.

“Chẳng lẽ cô ấy bị dị ứng bụi?” Bệnh nghề nghiệp, bác sĩ Lã cảm thấy cơn ho khan của cô nàng không giống như bị sặc, mà giống như bị dị ứng: “Chỗ này của chúng ta không có thuốc trị dị ứng.”

“Không phải dị ứng nghiêm trọng, chúng ta đều đã được kiểm tra sức khỏe, kiểm tra xét nghiệm đo lường dị ứng, nhiều nhất là bị dị ứng nhẹ.” Francis bình tĩnh nói.

“Tốt nhất là vậy...” Bác sĩ Lã nói thầm một tiếng.

“Chờ lát nữa chúng ta đi qua xem Mark.” Tề Nhạc Nhân nói với bác sĩ Lã.

“Ừ, được.” Bác sĩ Lã sảng khoái đáp ứng.Đứa trẻ thành thật Đỗ Việt làm việc rất cẩn trọng, sức lực cũng đủ lớn, bổ vài nhát đã phá cửa tầng hầm, lộ ra khung cảnh tối đen như mực bên dưới, không khí mười phần khủng bố.

Nhóm nữ sĩ đều ở bên ngoài, Mark và Hạ Bách không có ở đây, trong phòng chỉ còn lại Francis, Alex và tổ ba người Tề Nhạc Nhân, tổng cộng 5 người.

Bác sĩ Lã biết rõ kịch bản bất đắc dĩ đỡ trán: “Được rồi, xem ra chúng ta phải xuống dưới nhìn xem, vậy ai xuống trước?”

“Để tôi.” Francis đứng dậy.

Alex chậm một bước, bĩu môi nói: “Tôi thứ hai.”

Tề Nhạc Nhân hơi suy tư, quay sang nói với bác sĩ Lã: “Ba người chúng ta vào xem là đủ rồi, anh và Đỗ Việt đợi ở bên ngoài, chờ xác định Cảnh Tư Vũ không có việc gì thì đi tìm Mark.”

“Được.”

Francis dùng đèn pin chiếu sáng tầng hầm ngầm, đường xuống thập phần đơn sơ, bậc thang bằng gỗ, sau khi Francis đi xuống liền phát hiện Cảnh Tư Vũ té ngã nằm dưới bậc thang. Ba người hợp lực đưa cô lên.

Vài vị nữ sĩ che mũi cũng đã quay lại, vây quanh Cảnh Tư Vũ xem xét tình huống, chỉ có Tề Nhạc Nhân và Francis vẫn còn ở dưới tầng hầm, cầm đèn pin chiếu sáng nhìn quanh nơi này.

“Tôi còn tưởng nơi này là một tầng hầm ngầm chứa đồ, kết quả nhìn qua lại giống phòng thí nghiệm.” Tề Nhạc Nhân kỳ quái nói.

Francis cũng nghĩ thế, hai người cảm thấy khó hiểu trước gian tầng hầm với màu sơn trắng tuyết này: “Chẳng lẽ chủ nhà là một nhà nghiên cứu?”

Tầng hầm này không tính là lớn, nhìn bề ngoài khoảng 20-30 mét vuông, sàn xi măng, vách tường màu trắng, bốn phía tường chất đầy giá sách và vật trang trí, bày biện một đống sách tài liệu cùng tiêu bản khí quan không thể nhận biết. Tề Nhạc Nhân cũng đọc thử, nhưng tất cả chữ trên đó đều là bùa vẽ quỷ —— hiển nhiên đây là văn tự của nền văn minh, Tề Nhạc Nhân xem không hiểu chữ của “người ngoài hành tinh.”

Trên bàn sách cũng có rất nhiều tư liệu, Tề Nhạc Nhân lật ra xem, xem không hiểu, mở ngăn kéo kiểm tra một phen, loại đạo cụ này không có chìa khóa.

“Tổ tiết mục có biết gian tầng hầm này không?” Tề Nhạc Nhân hỏi.

“Sợ là không biết, bọn họ nói dọn dẹp quét tước ngôi làng, bố trí camera cố định tốn ba ngày thời gian, không có khả năng cẩn thận như vậy.” Francis bình tĩnh nói.

“Cũng đúng.” Tề Nhạc Nhân hơi suy tư nhìn bức ảnh chụp gia đình trên bàn. Sinh vật trí tuệ trên hành tinh này lớn lên tương tự như họ, hai mắt một lỗ mũi và một cái miệng, không có ba đầu sáu tay, nhìn không khác gì người dự thi bọn họ.

“Này, Francis, Tề, sao hai người còn chưa lên?” Laura ở lối vào tầng hầm hét lên.

“Tới liền!” Không phát hiện gì ngoài ý muốn, hai người đành từ bỏ, ngậm đèn pin bò ra khỏi tầng hầm.

Ngay khi mọi người bò ra khỏi tầng hầm, phương xa truyền đến một tiếng nổ mạnh nặng nề, giống như tiếng núi lở, mấy người họ hoảng sợ nhanh chân chạy ra ngoài xem xét. Mấy vị nữ sĩ nhìn về hướng giáo đường: “Hình như có thứ gì nổ mạnh ở hướng đó?”

“Chẳng lẽ giáo đường lâu ngày không tu sửa nên bị sụp?” Laura hỏi.

“Không biết, dù sao cũng ở hướng Bắc.” Tiết Giai Tuệ nói: “Chờ lát nữa gặp Hạ Bách và Mark hỏi bọn họ xem âm thanh truyền đến từ đâu.”

Cảnh Tử Vũ còn đang hôn mê, mọi người không yên tâm để một mình cô lại trong phòng, liền chuyển cô đến nhà Cảnh Tử Tuyết, để em gái Cảnh Tử Tuyết chăm sóc, người còn lại mênh mông cuồn cuộn đi thăm Mark.

Tề Nhạc Nhân đưa mắt ra hiệu cho bác sĩ Lã, bác sĩ Lã tung tăng chạy tới bên người Tề Nhạc Nhân, nhỏ giọng hỏi: “Có tìm thấy gì không”

“Tôi cảm thấy tầng hầm ngầm nhà Cảnh Tư Vũ có chút vấn đề, chút nữa gọi Đỗ Việt, chúng ta quay lại nhìn xem, anh cẩn thận lục soát xem có thứ gì hay không.” Tề Nhạc Nhân nói.

“Cứ để tôi lo!” Là tay tầm bảo cừ khôi, bác sĩ Lã tràn đầy tự tin nói.

Những người còn lại đến nhà Anne, thời điểm đi ngang qua giáo đường còn quan sát cẩn thận, phát hiện không có chỗ nào tổn hại hay sụp xuống.Đi về phía Bắc là nhà của Anne, đoàn người giẫm lên tuyết đọng chen chúc vào phòng. Tề Nhạc Nhân quen cửa quen nẻo dẫn mọi người tới gian phòng mà Mark nằm, cửa phòng mở toang, ngay cả tiếng vang cũng không có.

Tề Nhạc Nhân bỗng dưng thả chậm bước chân: “Hạ Bách? Mark?”

Không người đáp lại cậu, trong căn phòng một người cũng không có.

“Sao lại thế này? Vừa rồi hai người bọn họ ở chỗ này sao?” Jeanette khoa trương hỏi.

“Chính là ở đây, lúc trước Mark bị kệ sách đập đến hôn mê bất tỉnh, tôi và Hạ Bách nâng hắn lên giường căn phòng này, Hạ Bách ở lại chăm sóc hắn, tôi thì mang rìu qua trước... Chẳng lẽ Mark tỉnh, bọn họ ra ngoài tìm chúng ta nhưng đi khác đường?” Tề Nhạc Nhân suy đoán.

“Không thể nào, bọn họ vẫn còn ở trong căn phòng này.” Laura đột nhiên nói.

Tất cả mọi người đều bị chấn động bởi lời nói của Laura, đồng thời nhìn về phía nàng.

Nữ minh tinh tóc ngắn có một đôi mắt sắc bén, tầm mắt cô đảo qua trên mặt mọi người: “Nửa đêm hôm qua về sáng đổ một trận tuyết, trên mặt đất đọng một lớp tuyết mới. Tôi có một thói quen chính là nhìn dấu chân trên tuyết, thời điểm vừa tới đây tôi đã để ý thấy.”

“Trước khi nhóm người chúng ta tới đây, nhà của Anne có tổng cộng năm dấu chân —— Dấu chân Anne rời đi vào buổi sáng, Tề Nhạc Nhân, Hạ Bách và Mark lưu lại khi tới lấy rìu và dấu chân Tề Nhạc Nhân rời đi lưu lại, thì cũng chỉ có năm dấu chân này thôi, không có nhiều dấu chân hơn. Hiểu ý của tôi không? Mark cùng Hạ Bách chưa rời khỏi ngôi nhà này, họ vẫn còn ở đây.”*****

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
MK
myotp KxB07 Tháng ba, 2023 11:27
Cuối cùng cũng có chap mới rùi hiu hiu đọc bản convert nửa hiểu nửa không chờ mãi ngày này
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?07 Tháng hai, 2023 08:07
Mỗi lần đọc lại chương này là một lần xót thương Ninh Chu, từ bỏ tín ngưỡng và tương lai của bản thân vì tình yêu chưa bao giờ dễ dàng
Ngọc Hằng
Ngọc Hằng24 Tháng mười hai, 2022 08:17
Có đó b, mà mjk chưa có thời gian edit
KT
Kiều Trinh23 Tháng mười hai, 2022 07:52
cho mình hỏi có phần 2 không dịch giả ơi
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?20 Tháng mười, 2022 23:12
“ Đôi khi trực giác đầu tiên của bản thân luôn chính xác”
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?20 Tháng mười, 2022 21:10
Khúc Tu La tràng chương 95 tui cười khà khà luôn ó :))) mặc dù là sai trái nhưng tui muốn một chân đạp hai thuyền quáaa, thuyền Chu Nhạc hay Hoà Nhạc đều rất là keo ly sơ ri mộng tuyền luôn ấy ạ ^3^
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?20 Tháng mười, 2022 20:36
Tôi không thuộc đảng sủng công nhưng mà đoạn cuối chương 92 thương Ninh Chu quá
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?19 Tháng mười, 2022 19:57
“Đôi khi trực giác đầu tiên của bản thân luôn chính xác” là spoil đúng không editor T^T huhu làm tui nhìn Tô Hoà không còn lương thiện và bthg được nữa (tui cmt lần thứ 3 rồi mong là cmt này sẽ k bị biến mất @.@)
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?19 Tháng mười, 2022 19:44
“Đôi khi trực giác đầu tiên của nản thân luôn chính xác”… câu này là spoil đúng k editor T^T băn khoan về Tô Hoà quá huhu
JHN
Jisung hôm nay ăn cơm chưa?19 Tháng mười, 2022 19:33
Tôi vốn không nghĩ gì cho đến khi editor thêm câu “đôi khi trực giác đầu tiên của bản thân luôn chính xác” (C.69) TT^TT huhu bé cưng Tô Hoà sao có thể đối xử ác với Nhạc Nhạc được huhu tui đao đứn tui gụk ngã
xxx
xxx20 Tháng tám, 2022 01:11
aaaa tui mới phát hiện ra cô edit nhìu truyện qué đi hihi
Ngọc Hằng
Ngọc Hằng19 Tháng tám, 2022 09:16
mjk edit xong bộ 'Nam phụ' sẽ quay lại edit bộ này. Cảm ơn mn đã ủng hộ.
LT
Luna Tran15 Tháng tám, 2022 22:03
bạn co dịnh edit tiêp phần 2 , phan 3 ko a . mây thây wikidich cung ra p2 , p3 roi a . mong ban edit tiep a
Ngọc Hằng
Ngọc Hằng30 Tháng bảy, 2022 08:54
Rất vui vì b đã thích bộ truyện này, mjk dự đjnh sẽ edit tiếp các phần sau nhưng mãi chưa có tg. Hy vọng tg tới sẽ hoàn thành bộ này.
ÂTC
Âm thanh của Kí Ức25 Tháng bảy, 2022 09:13
Đọc đến đây mình thực sự không ngăn được nước mắt, cuối cùng tất cả tín ngưỡng mà hắn từng tôn thờ chỉ còn có một, đó chính là cậu - Tề Nhạc Nhân, cậu vừa là thần, cũng vừa là tội ác của hắn. Thực sự phục tác giả vì đã cho mình câu nói ấn tượng thế này. Mình đi đọc QT p2 bộ này đây.
AT
Anh Thiên19 Tháng mười một, 2021 04:24
Ninh Chu đâu rồi đến đón vợ ngươi về đi Nói ko chừng bị cướp đó
ĐĐĐ
Đèn Đom Đóm28 Tháng bảy, 2021 12:15
Hóng chap mới!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK