• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đừng có như thế, làm như cả họ chúng tôi bắt nạt cô vậy, rõ ràng là tự bản thân muốn đi cướp vị trí của người ta, giờ còn làm ra vẻ như mình bị xúc phạm, tuổi không lớn mà lòng dạ cũng ghê gớm lắm, thấy ghét.”

Có người nói thẳng tâm tư của Văn Mẫn Ngọc ra.

Mặt cô ta lúc xanh lúc đỏ.

Cuối cùng khóc lóc rời đi.

Phó đội trưởng nói: “Được rồi, đi làm việc đi.”

Mọi người yên lặng, quay về vị trí.

Khúc nhạc dạo này không ảnh hưởng gì đến họ.

Mạc Vân Tình vẫn ngồi im tách ngô, nghe mọi người nói chuyện.

Tầm bảy giờ tối.

Mạc Vân Tình về nhà rửa mặt, dùng khăn lau mồ hôi trên mặt và trên người.

Cô cầm lương thực phụ và gạo đi nấu cháo, tìm thêm mấy củ khoai tây, nạo sợi xào chín, chờ cháo chín.

Cô về phòng tìm một chai nước lạnh cho thêm vào cháo.

Rồi lấy một món mặn từ không gian ra.

Bữa tối đã giải quyết xong.

Nghỉ ngơi một chút, sau đó đi tắm rửa, ngồi hóng gió ngoài cửa một chút.

Nhìn sao trên bầu trời, Mạc Vân Tình nghĩ hình như cô đã quen dần với cuộc sống như vậy.

Tuy rằng hơi vất vả nhưng cũng rất phong phú.

Chín giờ tối.

Gần như nhà nào cũng đã tắt nến, lên giường đi ngủ.…Lý Minh tắm rửa xong, đi ra, thấy Văn Mẫn Ngọc vẫn ngồi trên giường: “Hôm nay, em không đi làm à?”

Văn Mẫn Ngọc oan ức nhìn anh ta: “Em có đi, bị bọn họ bắt nạt nên quay về.”

Lý Minh nhíu mày, không tin, hỏi lại: “Em làm gì mà người ta bắt nạt em?”

Từ đầu, anh ta đã cho rằng Văn Mẫn Ngọc là đứa ngốc, không có đầu óc, điều kiện gia đình cũng ổn, mặc dù không được xinh nhưng vẫn chấp nhận được.

Chủ yếu là về phương diện kia khá hợp với anh ta, nên anh ta mới đồng ý qua lại.

Không ngờ sau một thời gian ngắn tiếp xúc, anh ta nhận ra, không những tính cách cô ta không tốt, động tí là khóc còn hay nói mấy lời quái dị.

Lý Minh không tin chữ nào cô ta nói.

Văn Mẫn Ngọc vừa muốn nói, nước mắt đã chảy ra: “Em chẳng làm gì cả, em chỉ nói với bọn họ em mang thai, muốn đổi chỗ, bọn họ đã nói em.”

Lý Minh nghe cô ta nói, sắc mặt tối sầm: “Em nói cho người khác biết em mang thai?”

Văn Mẫn Ngọc không nhận ra giọng và khuôn mặt của Lý Minh đều không ổn, gật đầu.

Lý Minh mắng: “Ngu ngốc.”

Văn Mẫn Ngọc ngây người nhìn anh ta, mắt rưng rưng, không thể tin: “Lý Minh, anh vừa nói cái gì?”

Ban ngày, Lý Minh đi làm đã đủ mệt rồi, buổi tối trở về còn phải đối mặt với món đồ chơi vô dụng này, không khỏi hối hận khi kết hôn với cô ta.

“Tôi nói cô ngu ngốc, chúng ta mới đăng ký kết hôn hôm qua, hôm nay cô lại nói chuyện mang thai cho người khác biết, cô muốn nói cho tất cả mọi người chuyện chúng ta không biết kiềm chế sao?”

Mặt Văn Mẫn Ngọc tái nhợt, cô ta chưa từng nghĩ tới chuyện này.

Chẳng trách lúc chiều, ánh mắt bọn họ nhìn cô ta kỳ lạ như vậy.

“Em, em không cố ý, em chỉ vì đứa con trong bụng.”

Văn Mẫn Ngọc giải thích yếu ớt, lời đã nói ra, chắc chắn sau này sẽ bị chỉ trích.

Lý Minh nghĩ tới ngày mai đi làm sẽ bị chỉ chỉ trỏ trỏ, mặt càng đen hơn.

Vốn dĩ anh ta còn định nói gì đó, nhưng thấy khuôn mặt trắng bệch của cô ta, sợ động thai làm tổn thương đứa bé trong bụng, hít sâu, đè lửa giận xuống, bình tĩnh hơn: “Được rồi, ngủ đi.”

Văn Mẫn Ngọc lo lắng cầm lấy tay anh ta, khóc lóc: “Em không cố ý.”

Lý Minh thở dài, nói: “Được rồi, không sao, ngủ đi.”

Văn Mẫn Ngọc vâng vâng dạ dạ gật đầu.…Thành phố H.

“Nhận được tin, Hứa Đông bên người chú mười bảy rời khỏi nhà, quản lý Mộc đang trên đường trở về.”

A Húc vừa từ bên ngoài về.

A Vân nhíu mày: “Hứa Đông khó đối phó hơn quản lý Mộc, hắn sẽ không bị mấy lời của A Húc dọa đâu.”

A Ngọc nói: “Nhân lúc hắn còn chưa đến đây, chúng ta phải đẩy nhanh tốc độ.”

A Vân và A Húc gật đầu: “Chỉ có thể làm vậy.”

A Vân ngồi trên ghế, tay chống cằm, đôi mắt dịu dàng nghiêm túc hơn: “Rốt cuộc chú mười bảy muốn làm gì?”

A Húc nhíu mày, nặng nề: “Không phải có lời đồn trong gia tộc là trước khi chú mười chín rời đi, người cuối cùng gặp là chú mười bảy sao? Có người nói chú mười bảy ép chú mười chín phải đi.”

A Ngọc do dự, nói: “Cha em nói, nhìn bên ngoài chú mười bảy không tranh không đoạt, thực ra là người có tâm tư sâu nhất, chỉ có điều mọi người không muốn tin như vậy.”

A Vân lúng túng: “Cha chị cũng từng nói như thế.”

A Húc ho nhẹ một tiếng: “Cha em chưa từng nói, nhưng mẹ em thì có.”

Ba người nhìn nhau, trong phút chốc, không khí có hơi xấu hổ.

Họ không phải người ngu, mặc dù không nói ra nhưng trong lòng đều hiểu.

“Vậy xem ra mấy chú bác khác cũng biết, chắc chỉ có đám người chú mười bảy cho rằng họ che giấu rất tốt.”

A Vân nói: “Ông kêu chúng ta ra ngoài, tìm chú mười chín, chắc chú mười bảy cũng lo sợ nếu không cũng không phái Hứa Đông đến đây.”

A Húc thở dài, nói: “Chú mười bảy quá nóng vội.”

A Vân rũ mắt, ai mà chẳng muốn vị trí kia, nhưng mọi người đều hiểu, vị kia mới là người thừa kế, cho dù đã biến mất nhiều năm nhưng người được chọn trong lòng ông cụ chưa từng thay đổi.

“Hai năm qua, cơ thể của ông không tốt, bác sĩ nói trong lòng tích tụ là vì …”

A Ngọc than thở: “Không biết lần này chúng ta đi, bao giờ mới tìm được.”

A Húc an ủi: “Sẽ tìm được thôi, vấn đề chỉ là nhanh hay chậm thôi.”

Lần này, trong gia tộc đã phái đi rất nhiều người, không có khả năng không tìm được.

Hiện giờ, cậu lo nhất là trong đám người này có “quỷ”.

A Vân nhìn cậu, trong đầu cũng có chung lo lắng này.

Dù sao, nếu như đám người chú mười chín xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, có lẽ …Những người khác sẽ có cơ hội cạnh tranh.Đây là cám dỗ trí mạng với bọn họ.

Nhỡ đâu chuyện đó là thật, thì sẽ hoàn toàn phá vỡ cục diện hòa bình ngoài mặt như bây giờ.

A Vân ném suy nghĩ trong đầu sang một bên, hiện tại không biết tình huống cụ thể là như thế nào, bọn họ cần hoàn thành lời nhắn của ông cụ, đưa được người bình an trở về.

“Được rồi, nghỉ ngơi trước đi, mai lại ra ngoài một chuyến.”

A Ngọc và A Húc: “Vâng.”…Ngày hôm sau.

Mạc Vân Tình báo cáo với đại đội trưởng, chờ mọi người bắt đầu làm việc, cô đeo theo túi xách đi lên thị trấn.

Tới được thị trấn đã hơn chín giờ.

Mạc Vân Tình cải trang, mang đồ đến nhà ông cụ lần trước, lấy được tiền, phiếu, đi chợ đen, bán được không ít đồ.

Cô tìm một góc khuất tầm nhìn.

Tầm nửa tiếng sau, có một đứa trẻ , trên người rất bẩn đi tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
GHV
Giang Hương Vũ18 Tháng năm, 2023 22:11
Truyện này drop ạ
GHV
Giang Hương Vũ18 Tháng năm, 2023 22:11
Truyện này drop ạ
GHV
Giang Hương Vũ18 Tháng năm, 2023 22:11
Truyện này drop ạ
김진희17 Tháng hai, 2023 12:20
Bo nay sao lâu ra trường thế huhu
김진희11 Tháng hai, 2023 16:09
Hay qua hêt truong 28hong tiếp ra nhiêu đi dịch gia oi hjhj
김진희11 Tháng hai, 2023 13:59
Truyện hay ra nhiêu truong đi dịch gia oi
LM
Linh Mỹ16 Tháng mười hai, 2022 20:40
Nam 9 là ai v sốp
CGM
Cô Gái Mạnh Mẽ19 Tháng mười một, 2022 04:55
chuyện nâu ra chương thế bạn
HTN
Hứng thú nhất thời03 Tháng mười một, 2022 14:09
vẫn ra bình thường nhé, mình đang chỉnh sửa lại để đăng lên thôi
CGM
Cô Gái Mạnh Mẽ02 Tháng mười một, 2022 11:28
chuyện ko ra nữa ah
CGM
Cô Gái Mạnh Mẽ27 Tháng mười, 2022 06:46
mong bão chương quá
CQ
Chloe QN26 Tháng mười, 2022 13:06
17...............
HTN
Hứng thú nhất thời16 Tháng mười, 2022 16:34
bên trung vẫn đang viết nên mình sẽ cố gắng trong tuần tới đuổi kịp bên đó luôn nhé
AT
A Thất15 Tháng mười, 2022 10:17
Cho mk xin lịch ra truyện ạ
BÌNH LUẬN FACEBOOK