• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vì yêu mà hèn mọn - Lặng yên dưới vực sâu 5




Anh hôm nay bỗng cảm thấy lo lắng không yên, trong anh có một dự cảm chẳng lành Lo lắng không yên anh trở về nhà giữa buổi Về đến nhà , anh hoảng hốt tột cùng khi nhìn thấy cô nằm trên vũng máu đỏ thẫm Anh nhanh chóng đưa cô vào viện nhưng đã không còn kịp nữa, đứa con của cô đã không còn Bên tai anh lúc này còn văng vẳng lời bác sĩ vừa nói với anh: " Chúng tôi đã cố gắng hết sức nhưng chỉ có thể cứu được vợ của anh, như thế cũng đã là một kỳ tích trong y học rồi, nếu cô ấy không mất đi đứa bé này thì tôi e rằng cô ấy chưa chắc đã có thể đợi được đến khi sinh vì tình trạng sức khỏe lúc này của cô ấy không thể làm mẹ Về nhà anh cố gắng chăm sóc cho cô ấy, hai người còn trẻ, còn nhiều cơ hội," Nếu hôm nay anh không về kịp, anh đã mất đi người con gái anh yêu anh nhìn cô đang nằm hôn mê trên giường bệnh, khuôn mặt cô trắng bệch trái tim anh lúc này tựa như đang rỉ máu
Cô đang đắm chìm trong một giấc mơ dài, trong mơ cô thấy mình bị ngã máu chảy ra rất nhiều xuống sàncô không còn nhớ được tiếp theo đã xảy ra những gì Cô cảm nhận được mùi thuốc khử trùng nồng nặc sộc vào mũi mình, cô khó nhọc mới có thể mở mắt trước mặt cô lúc này là anh, anh ngồi đó hốc hác vô cùng, râu mọc lởm chởm, đầu tóc rối bờiAnh nhìn cô tỉnh dậy vô cùng mừng rỡ
_ Cuối cùng em cũng tỉnh rồi!
_Con của em sao rồi?Nó không sao đúng không?Anh nói cho em biết đi?
_ Sau này chúng ta Sẽ có những đứa con của riêng mình em phải nghỉ ngơi cho tốt, em còn có anh
_Con của chúng ta mất rồi sao? Tại em là em hại chết con em vô dụng
_Không, là do đứa trẻ này không có duyên với chúng ta , không phải tại em, em là người mẹ tốt nhất trên đời này!
Cô ôm lấy anh khóc nức nở như một đứa trẻ Sau khi cô xuất viện, anh một mặt bận rộn ở công ty, một mặt lại phải lo chăm sóc cô Giờ trông anh gầy hơn trước rất nhìn, lúc nào trông anh cũng vô cùng mệt mỏi, chẳng thể nào nhìn ra dáng vẻ ưu nhã phong độ trước kia của anhCô nhìn thấy anh như vậy thì vô cùng xót xa nhưng cũng không biết phải làm sao mới tốt cho anh
Anh gần đây không biết gặp phải chuyện gì mà thường phải ở lại công ty đến rất muộn muộn mới về nhà Trước kia anh rất ít khi say nhưng dạo gần đây anh rất hay về nhà trong tình trạng say khướt Cô không biết anh đã gặp phải chuyện gì mãi cho đến khi cô mang cơm trưa đến công ty cho anh thì cô mới biết rằng anh gần đây mới bị cách chức, giờ anh chỉ là một trưởng phòng Cô lẳng lặng ra về không vào gặp anh nữa
Tối nay cô nấu cơm chờ anh về ăn như mọi khi mà đã rất muộn rồi mà anh vẫn chưa về,mãi đến nửa đêm anh mới trở về trong tình trạng say khướt,cô ra đỡ anh phát hiện người anh có mùi nước hoa phụ nữ thơm nồng Anh đẩy cô ra bước đi loạng choạng
_Sao giờ này em vẫn chưa ngủ?- anh lè nhè hỏi
_Em đợi anh về cùng ăn cơm
_ giờ này còn chưa ăn cơm, em điên rồi sao?
_ Chẳng phải anh cũng chưa ăn gì sao? Anh nói cho em biết đi, Rốt cuộc dạo gần đây anh gặp phải chuyện gì, ít ra thì anh cũng nên nói ra để hai vợ chồng mình cùng giải quyết
_ Anh Thì có chuyện gì được chứ
_Dạo này anh đang tránh gặp mặt em ? chỉ vì bị cách chức hay vì đứa con kia không còn?
_ Em biết việc anh Bị cách chức rồi, tin tức của em nhanh thật Sao? vừa thấy anh thảm bại em đã thấy anh là một thằng vô dụng rồi à?
_ Thì ra anh luôn nghĩ em là con người như thế, anh hãy nói thật cho em biết đi , có phải anh lấy em chỉ vì áy náy, vì trách nhiệm với đứa bé hay không? Nếu là như vậy chỉ cần anh nói một câu em sẽ rời khỏi anh, không để anh phải khó chịu vì em nữa
_ Anh nói cho em biết, An Dương cả đời này em cũng đừng mơ anh sẽ buông tay em, dù có dày vò lẫn nhau cả đời anh cũng không buông Em đừng tưởng đứa con của em với hắn ta không còn , em không cần người cha hờ này cho con em nữa thì em vứt bỏ anh Anh Nói cho em biết em cả đời chỉ có thể là vợ của Trịnh Thái này , trừ khi anh chết hoặc em chết còn không đừng nhắc đến chuyện ly hôn với anh

Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK